PDA

View Full Version : Khi niềm tin bị đánh cắp


goodidea
03-31-2022, 04:02
Một cậu sinh viên nông thôn ra thành phố để học. Nó tranh thủ nhận chạy bàn cho một quán nhậu, với thỏa thuận: "Làm việc từ 18 - 23 giờ đêm. Mức công 100 k cho mỗi đêm, rảnh làm, bận nghĩ, tiền công được trả vào cuối tháng".

https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2031568&stc=1&d=1648699341

Đêm nào người nó cũng ră rời sau mấy tiếng đồng hồ đi như chạy ở quán. Những lúc thế này nó thấy thương và có lỗi với mẹ vô cùng. Bởi ở quê, mẹ nó cũng có một quán ăn sáng. Thỉnh thoảng lúc đông khách mẹ gọi phụ giúp là nó cằn nhằn bởi bị phá giấc ngủ nướn của nó.
Tự động viên bản thân cố gắng làm thêm để phụ mẹ trang trải tiền ăn học của ḿnh. Coi như là một cách chuộc lỗi.
Hôm nay, ngày thứ 17 nó đă đi làm. Ngày mai phải cùng lớp đi thực tập nên nó định bụng tối nay sau ca làm sẽ báo bà chủ để xin tạm nghỉ và xin đươc nhận tiền công. Nghĩ đến tiền công sắp nhận mà sao ḷng nó dâng lên cảm xúc thật khó tả. Không nhiều, chỉ một triệu bảy thôi, ít hơn rât nhiều số tiền mà nó đă cầm từ tay mẹ đưa cho nó ăn học. Nhưng đó sẽ là tiền đầu tiên do chính ḿnh làm ra. Nó vui, vui lắm.
Sau ca làm, đến gặp bà chủ. Không ngờ lại được nghe:
- Mi phải làm hết tháng ta mới trả tiền.
- Dạ cháu cũng muốn lắm nhưng v́ cháu phải bận đi thực tập cô à, nên cô thông cảm cho.
- Không có thông cảm chi hết.
- Dạ cô 17 ngày công cô cho cháu xin 10 ngày đi ạ , c̣n 7 ngày cháu biếu cô ...
- Mi đừng nói nhiều. Ta không có cần tiền của thằng nghèo như mi mô mà biếu.
Nghe đến đây nó uất đến cổ họng. Nước mắt trào ra, nó chỉ c̣n biết đi thật nhanh tránh xa con người bỉ ổi này.
Vừa về pḥng trọ nó đă đổ gục xuống sàn mà ấm ức khóc.
Khóc v́ bị họ cướp những đồng tiền công đầu đời của nó.
Khóc v́ bị cướp đi niềm tin vào con người ngay trong lần thử ra đời của nó.
Nó đang khóc th́ thằng bạn cùng trọ về. Thấy thế hỏi, nó kể đầu đuôi sự việc.
- Thế mày không kư hợp đồng với bả à? Không kư là bị gạt thôi. Chuyện này sinh viên bị hoài.
Nó nh́n thằng bạn, ngạc nhiên, rồi quay mặt vào vách thút thít.
Hợp đồng ư? Cha nó gần mấy chục năm làm thợ hồ, xây biết bao nhiêu ngôi nhà cho bà con ở quê mà có tờ giấy lộn nào đâu.
Trước lúc làm nhà, chỉ cần chai rưọu hay vài lon bia với đĩa mồi đơn giản là trái ổi hay con cá kho. Chủ nhà và ba nó vừa nhâm nhi vừa trao đổi, vậy rồi chốt hạ. Cứ thế làm, chưa ai gạt ba nó một xu. Thậm chí họ c̣n cho thêm khi thấy ba nó bị lỗ công.
Nghĩ đến đây nó thấy trân quư cái chân chất của người dân quê nó vô cùng. Họ chỉ là nông dân, đâu có học rộng biết nhiều. Ấy vậy mà sao họ hiểu cái đạo lư làm người, biết trọng t́nh, trọng tín chứ chẳng lọc lừa như...
Ngay lúc này nó muốn chạy về gục đầu vào mẹ mà rằng:"Mẹ ơi cho con xin lỗi...". Nắm tay ba để nói: "Ba ơi con yêu, yêu lắm quê hương ḿnh".
Thằng cùng trọ kéo vai nó, đưa nó ra khỏi ḍng miên man.
- Thôi đừng khóc nữa. Mày muốn khóc đời, không đủ nước mắt để khóc đâu! Dậy rửa mặt rồi ăn bát ḿ tao chế sẵn đó. Ăn đi rồi ngủ, mai c̣n dậy sớm kịp đi thực tập với đoàn.

VietBF©sưu tập