goodidea
05-30-2022, 08:31
Là phụ nữ, nh́n thấy cảnh chồng đang hạnh phúc làm sao mà không đau chứ! Chị đứng khóc, nh́n anh chở cô ta mà không một tiếng gọi .. Ba bé Nhi ơi ..
Chị đón xe quây về quê, ngồi trên xe chị như người mất hồn. Về đến nhà, chị nh́n cô con gái mười bốn tuổi đang ngủ, ḷng đau từng cơn nhưng phải cố nén lại, chị sợ con gái biết. Chị không biết phải làm ǵ, nói ǵ với anh, chị sợ con gái chị không có cha .
Ngày thứ bảy anh từ thành phố về, chị cố tỏ vẻ b́nh thường, chị nấu cơm dọn ra ăn như không có chuyện ǵ. Tối hôm đó, chị vẫn gối đầu lên tay anh như mọi khi, c̣n anh th́ có vẻ suy tư đầy tâm trạng. Anh ngồi dậy nh́n chị một lúc rồi nói .... anh đă quen một cô gái phục vụ bia, cô ấy đang mang thai gần đến ngày sinh rồi, anh cần có một đứa con trai, hăy chấp nhận cô ấy. Chị không nói ǵ chỉ khóc, khóc rất lâu khi nghĩ đến những ǵ anh nói, rồi chị nghĩ đến chị (Chị đă bị thai ngoài tử cung, cắt bỏ hết một buồng trứng, cơ hội sinh đẻ rất khó). Biết làm ǵ hơn, nên đành chấp nhận mối t́nh vụng trộm của anh. Anh nói tiền lương sẻ đưa chị đầy đủ, mỗi tuần về thăm nhà. Anh giữ lời hứa về nhà mỗi tuần, chị vẫn ân cần nhỏ nhẹ, nấu những món ăn mà anh thích, vợ chồng như không có chuyện ǵ. Thời gian trôi qua, cũng đến ngày cô t́nh nhân của anh sinh nở, cô ta sinh một bé trai. Trong lúc đó, chị cũng phát hiện chị có thai gần hai tháng, chị vui mừng ngoài sự tưởng tượng. Chị thông báo cho anh chuyện chị có thai, anh cũng vui, nhưng đứa con trai mới ra đời làm anh vui hơn. Anh không về thường xuyên như trước, anh đang sống hạnh phúc bên con trai. Rồi th́ biến cố xảy ra, đứa con trai đó nó bị bệnh mà chết. Anh quay về nhà, cũng là lúc chị đi siêu âm, bác sỉ cho biết đứa bé trong bụng là một con trai.
Hôm nay tôi gặp lại chị, đứa con trai đă được mười tuổi rồi, anh mở một công ty nhỏ kinh tế ổn định, cô con gái mới có chồng, gia đ́nh chồng cũng khá giả. Tôi hỏi nhỏ chị: Chị có hạnh phúc không? Chị nói với tôi: “Hạnh phúc hay không? là trong suy nghĩ mà ra.”
VietBF©sưu tập
Chị đón xe quây về quê, ngồi trên xe chị như người mất hồn. Về đến nhà, chị nh́n cô con gái mười bốn tuổi đang ngủ, ḷng đau từng cơn nhưng phải cố nén lại, chị sợ con gái biết. Chị không biết phải làm ǵ, nói ǵ với anh, chị sợ con gái chị không có cha .
Ngày thứ bảy anh từ thành phố về, chị cố tỏ vẻ b́nh thường, chị nấu cơm dọn ra ăn như không có chuyện ǵ. Tối hôm đó, chị vẫn gối đầu lên tay anh như mọi khi, c̣n anh th́ có vẻ suy tư đầy tâm trạng. Anh ngồi dậy nh́n chị một lúc rồi nói .... anh đă quen một cô gái phục vụ bia, cô ấy đang mang thai gần đến ngày sinh rồi, anh cần có một đứa con trai, hăy chấp nhận cô ấy. Chị không nói ǵ chỉ khóc, khóc rất lâu khi nghĩ đến những ǵ anh nói, rồi chị nghĩ đến chị (Chị đă bị thai ngoài tử cung, cắt bỏ hết một buồng trứng, cơ hội sinh đẻ rất khó). Biết làm ǵ hơn, nên đành chấp nhận mối t́nh vụng trộm của anh. Anh nói tiền lương sẻ đưa chị đầy đủ, mỗi tuần về thăm nhà. Anh giữ lời hứa về nhà mỗi tuần, chị vẫn ân cần nhỏ nhẹ, nấu những món ăn mà anh thích, vợ chồng như không có chuyện ǵ. Thời gian trôi qua, cũng đến ngày cô t́nh nhân của anh sinh nở, cô ta sinh một bé trai. Trong lúc đó, chị cũng phát hiện chị có thai gần hai tháng, chị vui mừng ngoài sự tưởng tượng. Chị thông báo cho anh chuyện chị có thai, anh cũng vui, nhưng đứa con trai mới ra đời làm anh vui hơn. Anh không về thường xuyên như trước, anh đang sống hạnh phúc bên con trai. Rồi th́ biến cố xảy ra, đứa con trai đó nó bị bệnh mà chết. Anh quay về nhà, cũng là lúc chị đi siêu âm, bác sỉ cho biết đứa bé trong bụng là một con trai.
Hôm nay tôi gặp lại chị, đứa con trai đă được mười tuổi rồi, anh mở một công ty nhỏ kinh tế ổn định, cô con gái mới có chồng, gia đ́nh chồng cũng khá giả. Tôi hỏi nhỏ chị: Chị có hạnh phúc không? Chị nói với tôi: “Hạnh phúc hay không? là trong suy nghĩ mà ra.”
VietBF©sưu tập