PDA

View Full Version : CÂU CHUYỆN ỨA NƯỚC MẮT VỀ MỘT NGHỀ BỊ CHO LÀ BẨN THỈU NHẤT THẾ GIỚI...!


troopy
06-01-2022, 02:39
Người đàn ông trong bức ảnh đă làm “gây băo” trên mạng xă hội này là ông Idris, một người lao động nghèo ở Bangladesh. Ông làm nghề dọn cống để lo cho 4 đứa con ăn học.
Có thể nhiều người chưa biết, nghề dọn cống ở Bangladesh bị coi là công việc vất vả và bẩn thỉu nhất trên thế giới. Những người công nhân phải làm việc trong môi trường mất vệ sinh chính là những cái cống nước thải đen ng̣m, bốc mùi khủng khiếp, dễ mắc bệnh truyền nhiễm mà lương th́ ba cọc ba đồng.
Khó khăn, vất vả là vậy nhưng ông bố nghèo Idris ấy đă giấu nhẹm công việc của ḿnh v́ lo sợ nếu biết sự thật, các con sẽ cảm thấy xấu hổ trước bạn bè. Ông làm việc quần quật không một lời oán thán, luôn mong sao các con có thể yên tâm học hành...!
Để các con không nghi ngờ, mỗi ngày trước khi đi làm về, ông đều vào nhà tắm công cộng tắm rửa sạch sẽ để xua đi mùi hôi thối sau khi lặn ngụp dưới các ống cống.
Thế nhưng, một biến cố xảy ra đă khiến ông quyết định công khai sự thật cho các con biết. Nhiếp ảnh gia GMB Akash đă giúp ông giăi bày tâm sự trên mạng xă hội, nào ngờ lấy nước mắt của bao người...!
“Tôi chưa bao giờ nói với các con công việc của ḿnh. Tôi không bao giờ muốn chúng cảm thấy xấu hổ v́ tôi. Khi con bé út hỏi tôi làm nghề ǵ, tôi thường ngập ngừng... rồi nói với con rằng tôi là một người lao động.
Trước khi về nhà mỗi ngày, tôi thường tắm sạch sẽ trong nhà vệ sinh công cộng nên chúng không biết tôi đang làm ǵ. Tôi muốn các con được đến trường học và hưởng sự giáo dục tốt nhất để chúng được ngẩng cao đầu trước bất kỳ ai. Tôi không bao giờ muốn người khác coi thường các con tôi như cách người đời vẫn nh́n tôi. Mọi người luôn khinh rẻ tôi.
Tôi dồn hết từng xu kiếm được cho các con ăn học. Tôi không dám mua một cái áo mới mà dùng tiền để đủ mua sách cho chúng...!
Một ngày trước ngày con gái út vào đại học, tôi không thể xoay xở đủ tiền phí nhập học cho con. Cả ngày hôm đó, tôi chẳng làm được việc ǵ. Tôi ngồi bên đống rác, cố giấu đi những giọt nước mắt buồn tủi. Những người công nhân làm cùng đều nh́n tôi nhưng không ai nói lời nào. Tôi cảm thấy thất bại và đau ḷng lắm. Tôi không biết phải đối mặt với con gái ḿnh như thế nào khi trở về nhà. Tôi sinh ra đă nghèo và giây phút đó tôi nghĩ rằng đă là người nghèo th́ chẳng bao giờ được đón nhận điều tốt đẹp.
Sau giờ làm việc, những anh em làm cùng đến ngồi bên cạnh tôi và hỏi tôi có coi họ như anh em không.Tôi chưa kịp thốt nên lời th́ mỗi người đă dúi vào tay tôi số tiền công một ngày của họ. Khi tôi cố gắng từ chối th́ nhận được câu động viên: “Hôm nay không ăn th́ chúng tôi cũng chẳng chết đói được, nhưng con gái anh phải được đi học đại học”. Cổ họng tôi nghẹn ứ lại.
Hôm đó tôi không tắm...! Tôi trở về nhà trong bộ dạng nhem nhuốc, bẩn thỉu, bốc mùi hôi thối của một công nhân dọn cống đúng nghĩa. Tôi quyết định không giấu các con về nghề nghiệp của ḿnh nữa...!”
Đó chính là ngày ông Idris nói cho các con biết nghề nghiệp của ḿnh. Ông cũng kể chuyện ḿnh không có đủ tiền cho con gái út đi học đại học nhưng các đồng nghiệp của ông đă hy sinh đồng lương ít ỏi của họ cho bố con ông....!*

https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2061506&stc=1&d=1654051162

VietBF©sưu tập