Log in

View Full Version : TỰ TỬ


troopy
06-11-2022, 04:48
Chị bị mề đay, chị ngứa, cái ngứa ban đầu chỉ râm ran khe khẽ, nhưng rồi vồn vã từng giờ, như sóng thủy triều nước lên. Chị gãi, càng gãi càng ngứa, chị bức bối, bức xúc, khổ sở. Chị thương thân mình. Mới ngày nào mà đã thoắt gần 20 năm làm vợ. Ngày ấy chị cũng xinh đẹp, thắt đáy lưng ong như ai. Sinh cho anh hai mặt con. Một vai oằn lưng gánh vác giang sơn nhà chồng. Chồng chị, lẽ sống của đời chị, ban đầu cũng yêu vợ, nhưng đến giờ, chị lờ mờ xác định tình cảm của anh phai nhạt đi nhiều. Mười phần thì cũng rụng rơi đi tám chin phần. Anh đã thay mấy lần bồ kết, lời ong, tiếng ve đã đầy tai khiến chị chán nản. Chị soi gương lần nữa. Bật khóc. Mái tóc dài óng ả thời con gái đâu còn nữa, làn da trắng sáng thì con gái bây giờ mốc thếch, xù xì như da cóc …
Chị đã quyết định rồi. Chị không còn gì để luyến tiếc cuộc đời này. Chị sẽ đi cho thanh thản. Chị ra đi để anh phải ân hận suốt những ngày tháng còn lại của cuộc đời này mới được. Nhưng tự tử cách nào? Chị sợ độ cao, sợ cả sông nước, sợ lắm. Sợ cả những sợi dây thừng treo lơ lửng...Chị quyết định rồi, chị sẽ uống thuốc độc. Nhưng, chết ngay lập tức thì thình lình lắm, khủng khiếp lắm. Vậy thì Chị chọn cách chết từ từ vậy.
Bố chồng Chị có nghề thuốc nam. Nhà có nhiều vị thuốc có độc dược cao. Chị lựa chọn một loại độc dược cao có sẵn đó là: Bột Mã Tiền.
Tối hôm đó, chờ mọi người đi ngủ hết, chị một mình, rón rén mang cốc lên phòng thuốc. Chị xúc vài thìa rồi rón rén về phòng, pha nước, chị chậm chậm uống, khóc nức nở, chị nâng ly uống cạn, rồi Chị nắm xuống từ từ cảm nhận, hóa ra uống thuốc độc cũng không khó lắm như người ta vẫn tưởng, thuốc độc có mùi thơm man mát và dễ chịu...
Sáng hôm sau, chị dậy sớm, đi làm bình thường, chị biết, độc tố sinh ra tuy không mạnh, nhưng đang phá hủy từng mô tế bào, cơ quan nội tạng của chị. Âm thầm, chị uống liên tục cả tháng trời, chị mang cả lên cơ quan để uống cả ngày và tối. Sẵn sàng chờ đợi những biểu hiện của sự chết sắp diễn ra. Khi đã bình tâm chờ đợi cái chết, con người ta thấy lạ. Chị ăn ngon hơn, ngủ ngon hơn. Làn da dần dần trở lại như thì con gái. Mái tóc dần trở nên óng ả. Chị tự thấy mình trở nên xinh đẹp, thon thả và tràn đầy năng lượng.Và quái quỷ, căn bệnh mề đay hành hạ chị bao năm trời mất tiêu. Chị biết quy luật của ngọn nến trước khi tàn. Sự chết của chị đã bắt đầu.
Anh đi công tác về, nhìn kỹ vợ. Em, dạo này em xinh ra nhiều đấy. Đêm ấy, chị cho anh như cho tất cả, tất cả cuộc đời. Anh đã khóc, anh thú nhận, anh ân hận. Anh xin làm lại, xin chị tha thứ. Anh từ nay sẽ làm tất cả để bù đắp lại những lỗi do anh gây ra cho đời chị. Chị đau đớn như trăm lần phải chết. Chị khóc, kể cả với anh tất cả. Bên nhau, thời gian còn lại chẳng còn bao nhiêu nữa. Anh đau đớn đến cùng kiệt. Đòi tự vẫn để chết theo chị, chị ôm chặt lấy anh. Hai vợ chồng cùng ôm nhau khóc đến sáng.
Sáng ra, cả nhà ngồi ăn sáng, bố chồng nói: Có lọ tinh bột Tam Thất Đen gửi mua tận vùng núi đá Cao Bằng của người Mán để dùng mà chuột ăn hết. Tệ thật.
--------

VietBF©sưu tập