troopy
06-12-2022, 02:53
Một người ăn mày đến một điền trang , khi gặp nữ chủ nhân liền xin ăn . Người ăn mày này trông thật tội v́ bị mất một tay , cái tay áo trống cứ đung đưa , ai trông thấy đều bố thí ngay nhưng nữ chủ nhân này kg khách khí , chỉ ra đống gạch trước cửa nói:
- Nếu giúp.ta chuyển đống gạch này ra sau nhà th́ sẽ có tiền .
- Tôi chỉ có một tay , bà nhẫn tâm bảo tôi chuyển gạch , kg cho th́ thôi , việc ǵ phải trêu nhau thế !
Vị chủ nhân kg nói ǵ , cúi người chuyển gạch và chỉ dùng một tay , bà nói :
- Ngươi thấy đấy , kg cần hai tay cũng chuyển được gạch , tại sao kg làm ?
Người ăn mày lặng lẽ nh́n rồi cúi xuống bắt đầu chuyển gạch . Mỗi lần chỉ có thể chuyển được hai viên gạch nhưng sau hai giờ , đống gạch đă được chuyển hết . Mệt , mồ hôi túa ra dính bết tóc c̣n đầy cả bụi mịn .
Nữ chủ nhân đưa cho người ăn mày một chiếc khăn mặt bông trắng , người ăn mày lau mặt kỹ lưỡng , chiếc khăn thành loang lổ , nữ chủ nhân đưa cho anh ta 200 ngh́n .
- Cảm ơn bà
- Ngươi kg cần cảm ơn , đây là tiền công đă kiếm được do chính công sức của ḿnh .
- Tôi sẽ kg quên bà , cho tôi được giữ chiếc khăn làm kỷ niệm .
Người ăn mày cúi thật thấp để chào rồi lên đường .
Nhiều ngày sau lại có người đến xin ăn , người này c̣n nguyên cả hai tay nhưng khi bảo chuyển gạch , anh ta liền bỏ đi .
Người con của nữ chủ nhân kg hiểu liền hỏi mẹ - Lần trước mẹ bảo người ta là chuyển gạch từ trước ra sau , lần này lại bảo chuyển từ sau ra trước là sao vậy ?
- Gạch đặt sau hay trước đều như nhau nhưng việc chuyển gạch với người này hay người khác lại kg giống nhau .
Sau đó cũng có vài người đến xin ăn , đống gạch cứ thế được chuyển từ trước ra sau rồi lại chuyển từ sau ra trước vài lần nữa .
Vài năm sau có một người khách đến điền trang , người này ăn mặc tề chỉnh : veston , đi giầy da , rất tự tin chững chạc như một người thành công , người này chỉ có một tay . Ông ta cúi thấp người nói với nữ chủ nhân nay đă già :
- Nếu kg có bà , tôi sẽ vẫn chỉ là kẻ đi ăn xin nhưng bây giờ tôi đă là chủ tịch một công ty .
Nữ chủ nhân hững hờ :
- Đó là do bản thân ông cố gắng mà thành đấy .
Người đàn ông mời nữ chủ nhân ra thành phố sống cho nhàn nhă tuổi già , vị nữ chủ nhân nói
- Chúng tôi kg thể nhận sự chăm sóc của ông được .
- Sao thế bà ?
- V́ nhà chúng tôi ai cũng có hai tay .
- Thưa bà , bà đă chỉ cho tôi thế nào là nhân cách , ngôi nhà đó là công lao bà dạy dỗ tôi
- Vậy ông hăy tặng ngôi nhà đó cho ai kg c̣n cánh tay nào cả !
VietBF©sưu tập
- Nếu giúp.ta chuyển đống gạch này ra sau nhà th́ sẽ có tiền .
- Tôi chỉ có một tay , bà nhẫn tâm bảo tôi chuyển gạch , kg cho th́ thôi , việc ǵ phải trêu nhau thế !
Vị chủ nhân kg nói ǵ , cúi người chuyển gạch và chỉ dùng một tay , bà nói :
- Ngươi thấy đấy , kg cần hai tay cũng chuyển được gạch , tại sao kg làm ?
Người ăn mày lặng lẽ nh́n rồi cúi xuống bắt đầu chuyển gạch . Mỗi lần chỉ có thể chuyển được hai viên gạch nhưng sau hai giờ , đống gạch đă được chuyển hết . Mệt , mồ hôi túa ra dính bết tóc c̣n đầy cả bụi mịn .
Nữ chủ nhân đưa cho người ăn mày một chiếc khăn mặt bông trắng , người ăn mày lau mặt kỹ lưỡng , chiếc khăn thành loang lổ , nữ chủ nhân đưa cho anh ta 200 ngh́n .
- Cảm ơn bà
- Ngươi kg cần cảm ơn , đây là tiền công đă kiếm được do chính công sức của ḿnh .
- Tôi sẽ kg quên bà , cho tôi được giữ chiếc khăn làm kỷ niệm .
Người ăn mày cúi thật thấp để chào rồi lên đường .
Nhiều ngày sau lại có người đến xin ăn , người này c̣n nguyên cả hai tay nhưng khi bảo chuyển gạch , anh ta liền bỏ đi .
Người con của nữ chủ nhân kg hiểu liền hỏi mẹ - Lần trước mẹ bảo người ta là chuyển gạch từ trước ra sau , lần này lại bảo chuyển từ sau ra trước là sao vậy ?
- Gạch đặt sau hay trước đều như nhau nhưng việc chuyển gạch với người này hay người khác lại kg giống nhau .
Sau đó cũng có vài người đến xin ăn , đống gạch cứ thế được chuyển từ trước ra sau rồi lại chuyển từ sau ra trước vài lần nữa .
Vài năm sau có một người khách đến điền trang , người này ăn mặc tề chỉnh : veston , đi giầy da , rất tự tin chững chạc như một người thành công , người này chỉ có một tay . Ông ta cúi thấp người nói với nữ chủ nhân nay đă già :
- Nếu kg có bà , tôi sẽ vẫn chỉ là kẻ đi ăn xin nhưng bây giờ tôi đă là chủ tịch một công ty .
Nữ chủ nhân hững hờ :
- Đó là do bản thân ông cố gắng mà thành đấy .
Người đàn ông mời nữ chủ nhân ra thành phố sống cho nhàn nhă tuổi già , vị nữ chủ nhân nói
- Chúng tôi kg thể nhận sự chăm sóc của ông được .
- Sao thế bà ?
- V́ nhà chúng tôi ai cũng có hai tay .
- Thưa bà , bà đă chỉ cho tôi thế nào là nhân cách , ngôi nhà đó là công lao bà dạy dỗ tôi
- Vậy ông hăy tặng ngôi nhà đó cho ai kg c̣n cánh tay nào cả !
VietBF©sưu tập