troopy
06-17-2022, 04:06
Hắn ngày xưa xấu lắm, ai cũng né tránh hắn, phần v́ sợ, phần v́ không muốn dính dáng ǵ đến hắn.
Hắn sống với mẹ. Tội nghiệp mẹ hắn, suốt đời phải đi dọn rác do hắn gây ra. Rượu chè, cờ bạc, gái gú, trộm cướp... ôi thôi đủ cả. Quanh năm có người tới nhà hắn siết đồ và đ̣i nợ, mà trong cái nhà trống trơn này, c̣n ǵ đâu mà siết.
Sống với hắn, mẹ hắn chẳng có một ngày vui. Nhưng với tấm ḷng người mẹ, mẹ hắn vẫn bao bọc, khuyên răn hắn hết lời. Hắn hứa, rồi lại ngựa quen đường cũ.
Nhưng trong hắn vẫn luôn le lói một phần người, đó là hắn chưa bao giờ to tiếng với mẹ. Lúc ở nhà, hắn ít nói, chỉ ăn và ngủ, chứ không như ở ngoài, quậy phá và trác táng. Nhưng khổ nỗi, có mấy khi hắn chịu ở nhà đâu.
Hôm ấy, cả đêm hắn ở khách sạn với em út hưởng thụ v́ mới trúng quả. Trong khi hắn đang phè phỡn, th́ ở nhà mẹ hắn bị tai biến đột ngột, nằm vật ra trước cửa nhà.
Nhà hắn ít người lui tới, v́ ai ghét hắn. Măi một lúc lâu, mới có người phát hiện ra, vội vàng đưa mẹ hắn vào viện.
Không biết liên lạc với hắn bằng cách nào, nên hàng xóm của hắn, những người mà hàng ngày hắn thường khinh khỉnh, góp tiền làm thủ tục nhập viện cho mẹ hắn.
Trời xui đất khiến thế nào, sáng hôm sau hắn về nhà. Nghe mọi người nói, hắn vội vàng vào viện. Mẹ hắn nằm đó, không nhận ra hắn. Tự nhiên, trong hắn có chút ǵ như hối lỗi.
Hắn đưa mẹ về nhà. Nh́n mẹ chỉ nói được ú ớ, gần như không cử động được, hắn thấy cay cay mắt.
Hắn thui thủi ở nhà, cơm nước cho mẹ hắn. Được một thời gian, th́ tiền hết. Và hắn thấy cuồng chân, v́ tự do bay nhảy đă quen.
Hắn phải có tiền để nuôi mẹ hắn. Nếu làm nghề cũ, sẽ không có ai ở nhà chăm sóc mẹ hắn, nên hắn phải đổi nghề. Nhưng làm ǵ?
T́nh cờ, hắn gặp lại một "bướm đêm" từng qua tay hắn, tên là Liên, v́ lư do nào đó, giờ Liên đi làm vệ sinh chung cư, tính cả tiền làm thêm, tháng cũng được tám tới mười triệu. Sau khi biết ư định của hắn, Liên khuyên hắn đi làm bảo vệ, dù lương ít, nhưng giải quyết được trước mắt, c̣n lâu dài tính sau.
Lúc mới nghe Liên nói, hắn bĩu môi. Nhưng về nhà nh́n thấy mẹ hắn, th́ hắn lại chấp nhận, dù không dễ dàng ǵ.
Hôm lĩnh lương, Liên mua ít đồ ăn rồi cùng về nhà hắn nấu nướng. Bữa cơm tuy đạm bạc, nhưng là lần đầu tiên, có một người con gái tới nhà hắn.
Liên nh́n hắn đút từng th́a cơm cho mẹ, cô không thể tưởng tượng ra đây là hắn của ngày xưa. Trong ḷng, cô thầm nghĩ "Ồ th́ ra, hắn không đến nỗi nào".
Mẹ hắn vẫn chưa nói được, nhưng nh́n Liên và hắn ở quanh ḿnh, mắt bà sáng rỡ lên. Có lẽ, nhà bà sẽ sớm có thêm nhân khẩu, được như thế, th́ dù bệnh t́nh bà cũng vui ḷng...
VietBF©sưu tập
Hắn sống với mẹ. Tội nghiệp mẹ hắn, suốt đời phải đi dọn rác do hắn gây ra. Rượu chè, cờ bạc, gái gú, trộm cướp... ôi thôi đủ cả. Quanh năm có người tới nhà hắn siết đồ và đ̣i nợ, mà trong cái nhà trống trơn này, c̣n ǵ đâu mà siết.
Sống với hắn, mẹ hắn chẳng có một ngày vui. Nhưng với tấm ḷng người mẹ, mẹ hắn vẫn bao bọc, khuyên răn hắn hết lời. Hắn hứa, rồi lại ngựa quen đường cũ.
Nhưng trong hắn vẫn luôn le lói một phần người, đó là hắn chưa bao giờ to tiếng với mẹ. Lúc ở nhà, hắn ít nói, chỉ ăn và ngủ, chứ không như ở ngoài, quậy phá và trác táng. Nhưng khổ nỗi, có mấy khi hắn chịu ở nhà đâu.
Hôm ấy, cả đêm hắn ở khách sạn với em út hưởng thụ v́ mới trúng quả. Trong khi hắn đang phè phỡn, th́ ở nhà mẹ hắn bị tai biến đột ngột, nằm vật ra trước cửa nhà.
Nhà hắn ít người lui tới, v́ ai ghét hắn. Măi một lúc lâu, mới có người phát hiện ra, vội vàng đưa mẹ hắn vào viện.
Không biết liên lạc với hắn bằng cách nào, nên hàng xóm của hắn, những người mà hàng ngày hắn thường khinh khỉnh, góp tiền làm thủ tục nhập viện cho mẹ hắn.
Trời xui đất khiến thế nào, sáng hôm sau hắn về nhà. Nghe mọi người nói, hắn vội vàng vào viện. Mẹ hắn nằm đó, không nhận ra hắn. Tự nhiên, trong hắn có chút ǵ như hối lỗi.
Hắn đưa mẹ về nhà. Nh́n mẹ chỉ nói được ú ớ, gần như không cử động được, hắn thấy cay cay mắt.
Hắn thui thủi ở nhà, cơm nước cho mẹ hắn. Được một thời gian, th́ tiền hết. Và hắn thấy cuồng chân, v́ tự do bay nhảy đă quen.
Hắn phải có tiền để nuôi mẹ hắn. Nếu làm nghề cũ, sẽ không có ai ở nhà chăm sóc mẹ hắn, nên hắn phải đổi nghề. Nhưng làm ǵ?
T́nh cờ, hắn gặp lại một "bướm đêm" từng qua tay hắn, tên là Liên, v́ lư do nào đó, giờ Liên đi làm vệ sinh chung cư, tính cả tiền làm thêm, tháng cũng được tám tới mười triệu. Sau khi biết ư định của hắn, Liên khuyên hắn đi làm bảo vệ, dù lương ít, nhưng giải quyết được trước mắt, c̣n lâu dài tính sau.
Lúc mới nghe Liên nói, hắn bĩu môi. Nhưng về nhà nh́n thấy mẹ hắn, th́ hắn lại chấp nhận, dù không dễ dàng ǵ.
Hôm lĩnh lương, Liên mua ít đồ ăn rồi cùng về nhà hắn nấu nướng. Bữa cơm tuy đạm bạc, nhưng là lần đầu tiên, có một người con gái tới nhà hắn.
Liên nh́n hắn đút từng th́a cơm cho mẹ, cô không thể tưởng tượng ra đây là hắn của ngày xưa. Trong ḷng, cô thầm nghĩ "Ồ th́ ra, hắn không đến nỗi nào".
Mẹ hắn vẫn chưa nói được, nhưng nh́n Liên và hắn ở quanh ḿnh, mắt bà sáng rỡ lên. Có lẽ, nhà bà sẽ sớm có thêm nhân khẩu, được như thế, th́ dù bệnh t́nh bà cũng vui ḷng...
VietBF©sưu tập