troopy
06-19-2022, 07:41
Tôi c̣n nhớ, có một cậu bạn học của tôi thời phổ thông kể cho tôi nghe câu chuyện của cậu:
Có một lần bạn ấy lớn tiếng căi lại mẹ, bố cậu đă đạp cậu ngă văng từ trên ghế xuống và quát mắng cậu rằng:
" Mẹ mầy là báu vật, được ta nâng giữ trong tay, ta che chở bà ấy, chăm sóc bà ấy, hăy ăn nói nhỏ nhẹ với bà ấy, mầy dựa vào cái ǵ mà dám lớn tiếng với bà ấy hả."
Kể từ đó, cậu bạn của tôi không bao giờ dám căi lại mẹ nữa.!
Rồi một lần, khi tôi đă học Đại học, không nhịn được nữa liền lớn tiếng căi lại mẹ, mẹ tôi giận đến tím mặt...
Một ngày, cha hẹn tôi cùng đi ra ngoài tản bộ. Hai người đă đi rất lâu, người cha suốt đường đi không nói lời nào, trong ḷng tôi không khỏi buồn bă. Măi đến khi sắp bước vào cổng nhà, người cha vỗ nhẹ lên vai tôi, lấy giọng điệu của một người đàn ông nói với tôi rằng :
”Đợi một lát, khi đi vào nhà rồi cậu nhớ hăy giữ thể diện cho người phụ nữ của tôi nhé!“.
Tôi rất kinh ngạc khi thấy cha lấy khẩu khí của người anh em nói chuyện với ḿnh, và cũng bởi nghĩa khí giữa đàn ông với nhau, từ đó tôi càng thêm kính cẩn , lễ phép với mẹ hơn...
Lại một lần nữa, khi tôi ngang bướng căi lại mẹ, cha tôi vào pḥng lấy 1 mảnh giấy, nghiêm khắc nói với tôi:
“Hăy chọn ra bất kỳ một việc nào dưới đây, sau khi làm được, anh có thể căi mẹ, c̣n nếu không làm nổi mà căi mẹ th́ mời anh ra khỏi nhà tôi!”
-- Liên tục trong 3 tháng, mỗi lần ăn xong một bữa cơm đều sẽ phải nôn ra (thai nghén).
-- Đầu vú bị người khác cắn đến rách da mấy chục ngày trời (bú sữa).
-- Mang một quả bóng rổ trong bụng gần 10 tháng (mang thai).
-- 10 tháng không thể uống nước lạnh, cà phê, trà.
-- 5 tháng không thể trở ḿnh khi ngủ.
-- 10 tháng không thể đi chơi xa, không thể tự do chạy nhảy.
-- 10 tháng không được mắc bệnh, nếu có bị bệnh cũng không được uống thuốc.
-- Buổi tối khi ngủ, cứ khoảng 2,3 tiếng th́ trở ḿnh thức dậy một lần..
Tôi cầm mảnh giấy đọc và thấy vô cùng chấn động, tôi đă hiểu ra người làm mẹ thật sự phi thường và vĩ đại. Tôi giữ tờ giấy đó trong ngăn ví của ḿnh, cùng với tấm ảnh cha và mẹ , mỗi khi muốn cáu giận mẹ, tôi lại lấy nó ra, đọc lại lần nữa, và… lần nào tôi cũng khóc…
VietBF©sưu tập
Có một lần bạn ấy lớn tiếng căi lại mẹ, bố cậu đă đạp cậu ngă văng từ trên ghế xuống và quát mắng cậu rằng:
" Mẹ mầy là báu vật, được ta nâng giữ trong tay, ta che chở bà ấy, chăm sóc bà ấy, hăy ăn nói nhỏ nhẹ với bà ấy, mầy dựa vào cái ǵ mà dám lớn tiếng với bà ấy hả."
Kể từ đó, cậu bạn của tôi không bao giờ dám căi lại mẹ nữa.!
Rồi một lần, khi tôi đă học Đại học, không nhịn được nữa liền lớn tiếng căi lại mẹ, mẹ tôi giận đến tím mặt...
Một ngày, cha hẹn tôi cùng đi ra ngoài tản bộ. Hai người đă đi rất lâu, người cha suốt đường đi không nói lời nào, trong ḷng tôi không khỏi buồn bă. Măi đến khi sắp bước vào cổng nhà, người cha vỗ nhẹ lên vai tôi, lấy giọng điệu của một người đàn ông nói với tôi rằng :
”Đợi một lát, khi đi vào nhà rồi cậu nhớ hăy giữ thể diện cho người phụ nữ của tôi nhé!“.
Tôi rất kinh ngạc khi thấy cha lấy khẩu khí của người anh em nói chuyện với ḿnh, và cũng bởi nghĩa khí giữa đàn ông với nhau, từ đó tôi càng thêm kính cẩn , lễ phép với mẹ hơn...
Lại một lần nữa, khi tôi ngang bướng căi lại mẹ, cha tôi vào pḥng lấy 1 mảnh giấy, nghiêm khắc nói với tôi:
“Hăy chọn ra bất kỳ một việc nào dưới đây, sau khi làm được, anh có thể căi mẹ, c̣n nếu không làm nổi mà căi mẹ th́ mời anh ra khỏi nhà tôi!”
-- Liên tục trong 3 tháng, mỗi lần ăn xong một bữa cơm đều sẽ phải nôn ra (thai nghén).
-- Đầu vú bị người khác cắn đến rách da mấy chục ngày trời (bú sữa).
-- Mang một quả bóng rổ trong bụng gần 10 tháng (mang thai).
-- 10 tháng không thể uống nước lạnh, cà phê, trà.
-- 5 tháng không thể trở ḿnh khi ngủ.
-- 10 tháng không thể đi chơi xa, không thể tự do chạy nhảy.
-- 10 tháng không được mắc bệnh, nếu có bị bệnh cũng không được uống thuốc.
-- Buổi tối khi ngủ, cứ khoảng 2,3 tiếng th́ trở ḿnh thức dậy một lần..
Tôi cầm mảnh giấy đọc và thấy vô cùng chấn động, tôi đă hiểu ra người làm mẹ thật sự phi thường và vĩ đại. Tôi giữ tờ giấy đó trong ngăn ví của ḿnh, cùng với tấm ảnh cha và mẹ , mỗi khi muốn cáu giận mẹ, tôi lại lấy nó ra, đọc lại lần nữa, và… lần nào tôi cũng khóc…
VietBF©sưu tập