Log in

View Full Version : BÁC ẤY LÀ MẸ CHỒNG! (Câu chuyện có thật)


troopy
06-20-2022, 02:12
Xe khách sắp chạy th́ một bà trung niên hổn hển chạy đến, đây rồi đây rồi, chờ tôi tí anh tài ôi, xách hộ bác cái túi, ấy nhẹ tay thôi, trứng đấy,cái giỏ kia đừng để nghiêng, đổ chai tương của bác... Cậu lái xe vừa đỡ đồ đạc lỉnh kỉnh của bà khách quen vừa làu bàu, gớm tuần nào cũng lên mà mua lắm thế, thăm thông gia chứ có phải thăm gái đẻ đâu. Bà khách mới lên cười bẽn lẽn, th́ người ta có mỗi tí con gái, mang nặng đẻ đau nuôi cực khổ, giờ người ta mang con cho ḿnh, ḿnh phải thương người ta chứ?
Cô khách bên cạnh bà ṭ ṃ hỏi, èo ơi, bác tốt thế, về quê thăm mẹ của con dâu ư? Uh cháu, bà ấy ốm yếu, nhà neo người, lại c̣n cụ già nữa,nên bác và cô con dâu thay nhau về thăm. Sáng nay cố đặt nồi cháo nên hơi vội, khổ thân con dâu đau răng, cả tuần rồi ăn uống chả ra sao.
Cậu lái xe ngoái xuống góp chuyện, nó đau răng chứ có đau tay đâu mà không nấu được cháo ăn. Ấy ấy, nấu được, nhưng con bé này vụng về, nó nấu không ngon. Tôi bảo để mẹ đi chợ sớm, mẹ mua đồ tươi nấu ngon lành cho mà ăn.
Thế cô ấy làm nghề ǵ?
Chưa đi làm, nó mới đẻ được có 2 năm, cũng đ̣i đi làm đấy. Tôi bảo cứ từ từ con ạ, lương bố mẹ cũng khá, lo cho mẹ con mày được. Đàn bà sinh nở phải ba năm sức khỏe mới phục hồi.
Thấy mọi người xuưt xoa, ôi ôi sao lại có mẹ chồng tốt bụng thế...Bà ấy nói thủng thẳng, từng tiếng, từng tiếng, như những giọt buồn thả vào không gian:
Nói thật là tôi thương con dâu hơn cả con trai. Ừ th́ nó vụng về dại dột, không vụng dại th́ nó đă chả lấy con tôi. Đứa khôn nó t́m thằng chồng tử tế, t́m nhà chồng giàu có mà gửi gắm cuộc đời chứ? Lấy con tôi nó chịu bao thiệt tḥi buồn khổ, tôi thương yêu bù đắp bao nhiêu cũng không đủ. Tôi mà dằn vặt bắt bẻ con dâu nữa th́ nó trông cậy vào đâu? Tôi không dạy được con, thằng con tôi cờ bạc chơi bời, đi thâu đêm suốt sáng.Nhiều thằng chơi bời th́ về biết thân biết phận, nịnh vợ chiều con. Thằng nhà tôi hễ về đến nhà là cằn nhằn kèo nhèo vợ. Nó tệ nạn là thế, mà hễ vợ buồn, vợ trách là nó khùng lên chửi bới um sùm .....
Ngày nó bé, tôi chiều quá nó mới sinh hư, phúc đức tại mẫu, lỗi tại tôi cả, nghĩ mà cay đắng. Lắm đêm nó đi chơi, tôi nằm nghe tiếng con dâu thút thít khóc mà đứt từng khúc ruột, lại chạy sang ôm mẹ con nó ngủ cho nó đỡ tủi thân. Bố mẹ chồng có thương cỡ nào mà chồng nó không thương th́ cũng có nghĩa lư ǵ đâu? Ngày cưới chúng nó, mẹ nó cầm tay con gái giao cho tôi, nó rạng rỡ xinh tươi như bông hoa, hai năm ở nhà tôi buồn phiền v́ chồng, giờ nh́n héo như ngọn cỏ.Cũng mang tiếng có chồng có con, thằng cu th́ đẹp như tranh vẽ, chả bao giờ hai mẹ con được bố đưa đi chơi, cười đùa vui vẻ như những gia đ́nh trẻ khác. Có hôm xót quá, tôi bảo con dâu, hay con bỏ nó đi, t́m thằng khác cho ấm tấm thân, chồng tệ bạc là khổ một đời con ạ, tuổi trẻ th́ ngắn ngủi, con phải được hạnh phúc chứ?Nó khóc nức nở, bảo, con có mẹ thương là con đủ sức mạnh để vượt qua, ngày nào mẹ không thương nữa th́ con xin phép ra đi....
Câu chuyện của bà khách khiến mọi người lặng đi. Một bà ngồi cuối xe, mẹ của hai cô con gái th́ nước mắt không ngừng rơi. Bà ấy nghĩ : Cô bé trong câu chuyện kia đă phải tu bao nhiêu kiếp mới gặp được mẹ chồng này???

VietBF©sưu tập