troopy
07-07-2022, 01:33
Trời đă về khuya, vợ nhà văn Dumas đang trong pḥng ngủ gọi chồng:
- Khuya rồi, anh vào đi ngủ đi!
- Chưa được đâu, – nhà văn nói. – Nhân vật nữ trong tiểu thuyết của anh đang nằm trong tay gă đàn ông bắt cóc nàng. Anh phải cứu cô ta cái đă.
- Cô ta bao nhiêu tuổi? – vợ nhà văn hỏi.
- Hai mươi.
- Thế th́ tắt đèn, đi ngủ, ở tuổi đó cô ta tự xử trí được rồi.
* Một người bảo bạn:
- Tớ đă quyết định đi theo con đường sáng tác văn học.
- Thế cậu đă bán được ǵ chưa?
- Rồi, nhiều thứ rồi: Một chiếc đồng hồ, một cái áo da và một cây đàn piano của tớ.
* Một nhà văn vẻ mặt lo lắng đi gặp bác sĩ. Ông bác sĩ hỏi:
- Sức khỏe của ông vẫn b́nh thường chứ?
- Nói thật với bác sĩ là tôi dường như bị mắc bệnh đăng trí. Tôi không bao giờ chắc chắn được là ḿnh đă đậu xe ở đâu, hoặc đă trả lời thư chưa, tôi luôn tự hỏi ḿnh đang đi đến đâu và sẽ làm ǵ khi đến nơi đó.
- Bệnh của ông nặng đấy.
- Bệnh ǵ vậy?
- Bệnh nghề nghiệp!!!
VietBF©sưu tập
- Khuya rồi, anh vào đi ngủ đi!
- Chưa được đâu, – nhà văn nói. – Nhân vật nữ trong tiểu thuyết của anh đang nằm trong tay gă đàn ông bắt cóc nàng. Anh phải cứu cô ta cái đă.
- Cô ta bao nhiêu tuổi? – vợ nhà văn hỏi.
- Hai mươi.
- Thế th́ tắt đèn, đi ngủ, ở tuổi đó cô ta tự xử trí được rồi.
* Một người bảo bạn:
- Tớ đă quyết định đi theo con đường sáng tác văn học.
- Thế cậu đă bán được ǵ chưa?
- Rồi, nhiều thứ rồi: Một chiếc đồng hồ, một cái áo da và một cây đàn piano của tớ.
* Một nhà văn vẻ mặt lo lắng đi gặp bác sĩ. Ông bác sĩ hỏi:
- Sức khỏe của ông vẫn b́nh thường chứ?
- Nói thật với bác sĩ là tôi dường như bị mắc bệnh đăng trí. Tôi không bao giờ chắc chắn được là ḿnh đă đậu xe ở đâu, hoặc đă trả lời thư chưa, tôi luôn tự hỏi ḿnh đang đi đến đâu và sẽ làm ǵ khi đến nơi đó.
- Bệnh của ông nặng đấy.
- Bệnh ǵ vậy?
- Bệnh nghề nghiệp!!!
VietBF©sưu tập