Log in

View Full Version : MA NỮ


goodidea
07-08-2022, 10:58
Có một truyền thuyết kể lại:
- Ngày xưa, trong cánh rừng sâu
Ma nữ hại người khác giới
Xuyên rừng vào giữa đêm thâu…
Bữa nọ, có nhà điêu khắc
Được mời sang bên kia rừng
Để tạc bức tượng Bồ Tát
Mọi người khuyên ông, xin đừng,
Đi ngay, v́ đă hơi muộn
Ma nữ thường hay bắt người
Qua núi vào lúc trời tối
Nguy hiểm lắm đó, ông ơi !
Nhưng v́ không muốn lỡ hẹn
Với các Tăng ni trụ tŕ
Nên dù trời đă sâm sẩm
Ông vẫn nhất quyết ra đi....
Một ḿnh ông đi, hăm hở
Lúc này đă tắt hoàng hôn
Ông bỗng nh́n thấy trước mặt
Một cô gái trẻ dân thôn.
Hai bàn chân nàng rỉ máu
Đôi giầy dưới chân rách bươm
Khuôn mặt bơ phờ, mệt mỏi
Ánh mắt xa thẳm, đượm buồn...
Ông thầy điêu khắc vội đến
Hỏi cô xem cần giúp ǵ ?
Cô nói nhà bên kia núi
Mải vui nên lạc lối về.,
Cảm thương hoàn cảnh cô gái
Nh́n đôi bàn chân sưng vù
Ông lăo đề nghị cô gái
Cho phép ông được giúp cô ?
Cô gái miễn cưỡng đồng ư
Ông liền cơng cô băng rừng
Ḍ dẫm từng bước, từng bước
Mồ hôi ướt đẫm trên lưng...
Cô gái nói với ông lăo:
- Đây chốn núi thẳm rừng sâu
Lễ nào ông không sợ quỷ
Như lời đồn đại bấy lâu ?
- V́ sao ông không tranh thủ
Trời c̣n đang sớm mà đi
Thân già, một ḿnh đă khó
Cưu mang thêm cháu làm ǵ ?
- Thật ra, tôi cũng rất muốn
Nhanh chóng sang bên kia rừng
Nhưng nh́n thấy cô như thế
Lẽ nào tôi lại dửng dưng ?
- Cơng cô, tuy có hơi mệt
Nhưng ḷng tôi thấy an yên
Hơn nữa, giữa rừng thanh vắng
Có cô, tôi cũng vui thêm...
Tạm nghỉ, ông lăo nh́n thấy
Bên đường một khúc gỗ to
Ông bèn lấy bộ đồ khắc
Tạc một bức tượng giống cô.
- Sư phụ, đang làm ǵ vậy ?
Cô gái hết sức ṭ ṃ
- Tôi đang tạc tượng Bồ tát
V́ tôi nh́n thấy ở cô
Có một khuôn mặt hiền dịu
Hoà ái và rất từ bi
Giống như h́nh ảnh Bồ tát
Mà tôi tưởng tượng nhiều khi.
Phiền cô, tôi dựa dung mạo
Của cô để tạc ra h́nh
Bức tượng Quan âm Bồ Tát
Làm mẫu cho một công tŕnh.
Nghe xong những lời nói ấy
Nước mắt cô chảy thành ḍng
Quỳ xuống và lạy ông lăo:
- Cháu là "Ma nữ" đây ông !
Rồi ngay sau đó, chẫm răi
Cô cho ông hay sự t́nh...
Sau đây, chuyện của "Ma nữ"
Kể về bất hạnh đời ḿnh...
*****
Rất lâu lắm rồi, ngày trước
Một hôm, có hai mẹ con
Băng rừng về nhà thăm ngoại..
Th́ bị toán cướp ra đ̣n.
Người mẹ bị cướp hăm hiếp
Đứa trẻ bị chúng chặt đầu
Uất ức và quá đau đớn
Cô buông ḿnh xuống vực sâu...
Từ đó, hoá thành "Ma nữ"
Đêm đêm lại hiện h́nh về
Chờ dịp báo thù bọn cướp
Tiếng đồn rộ khắp thôn quê...
Cũng kể từ đó, mỗi lúc
Bóng tối trùm lên khu rừng
Ma nữ hiện thành gái trẻ
Quyến rũ đàn ông trong vùng.
Cô đă gặp được nhiều loại
Trai trẻ, trung tuổi, người già…
Mỗi khi gặp cô, họ lại
Dở thói sàm sỡ, trăng hoa...
Hầu hết, khởi tâm bỉ ổi
Tâm ác dẫn mời tà ma
Bởi thế cô mới giận dữ
Tước đi mạng sống người ta ?
Bao nhiêu năm qua, cô đă
Không c̣n niềm tin con người
Tồn tại tấm ḷng ngay chính
Hiền lương, tử tế trong đời...
Hôm nay, bất ngờ gặp cụ
Một bậc nhân đức, hiền từ
Không coi cô là Ma nữ
Khuyến khích và động viên cô
Rằng cô, hiền như Bồ tát
Lời ông đă thức tỉnh cô
Xoá đi mọi sân si cũ
Mở ra ánh sáng tiền đồ...
Sáng sau th́ thầy điêu khắc
Đến được ngôi Chùa bên kia
Mọi người vô cùng kinh ngạc
Khi ông chẳng hề hấn ǵ ?
Và rồi, kể từ ngày đó
Không ai c̣n thấy trong rừng
"Ma nữ" chặn đường người nữa
Lời đồn yêu quỷ cũng dừng...
CẢM NGỘ :
Thiết nghĩ, nếu ta mở rộng
Cánh cửa tiếp nhận mọi người
Tâm lành giữ vững Thiện niệm
Sẽ cảm hoá cả đất trời ?
Ngày nay, xă hội thường gặp
Tâm lư cảnh giác, đề pḥng
Người đối với người, hành xử
Lúc nào cũng cứ thẳng căng
Như Gươm luôn tuốt khỏi vỏ
Như Nỏ luôn phải giương dây
Con người luôn phải như vậy
Thử hỏi v́ cái ǵ đây ?
Nếu mỗi chúng ta cố gắng
Làm được ( dù một phần thôi )
Như nhà điêu khắc ( vừa kể )
Xă hội đă tốt lắm rồi ?

VietBF©sưu tập