Gibbs
07-25-2022, 08:51
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2087502&stc=1&d=1658739064
Sáng ra, mở một tờ báo lớn, trên trang nhất ở mục điểm tin, có tới bốn năm bài ào ạt đưa tin về điểm chuẩn, tuyển sinh, công bố điểm, bài giải mẫu, tỉ lệ “chọi” ….chiếm hết giao diện tờ báo.
.
Là người có ít nhất 25 năm theo mảng giáo dục, tôi không giấu ǵ bạn đọc là khi nh́n mảng tin tức này tôi gai hết người lên, muốn bật ra một câu ǵ đó rất là …mất dạy.
.
Thực ra, tôi cũng đủ lịch lăm để nói kiểu “không mất dạy”, kiểu đàng hoàng nhưng thấy ḿnh nói nhiều rồi, nói mỏi mồm, nói trên báo chí chính thống, nói trên các diễn đàn trang trọng hơn hai mươi năm nay nhưng xem ra, phí rượu!.
Nhiều nhà báo, GS, Ts cũng đă lên tiếng, vô hiệu.
.
Mỗi năm đến hè ḷng vẫn man mác buồn.
“Nó` vẫn thế”.
Toàn hệ thống báo chí, truyền thông vẫn ào ạt, chăm chú, toàn tâm toàn lực vào đề tài thi cử, tuyển sinh, bài giải mẫu…
“Nó” không xấu, thậm chí nó c̣n là tinh tú nếu so với vài nước … châu Phi nơi 70% trẻ thất học nhưng nó thiếu.
.
THIẾU.
Nó thiếu những bài viết nêu những tổng quan nhân lực.
Nó thiếu những bài viết nêu GIÁ TRỊ THỰC của tấm bằng đại học Việt Nam
Nó thiếu những bài nêu bật sự phát triển của “Ngành” grab với hàng vạn cử nhân học xong không biết làm ǵ, đành khoác tấm áo xanh và mũ xanh hai sọc trắng ra đầu đường ngồi
Nó thiếu tỉ lệ người THẤT NGHỀ khi bỏ ra bốn năm năm đại học rồi hầu như vứt bỏ hẳn mớ kiến thức của cấp học đại học mà nhà văn Nguyễn Phan Hách trong tác phẩm “Cam đắng” gọi là “Mười ba cái bằng sơ học cộng lại” rồi bỏ.
Thiếu cái mà Nguyễn Huy Cường đă chỉ ra trong bài “Đại học -một lời cảnh báo” hai chục năm trước và ư kiến của Tiến sỹ Hoàng Thị Chỉnh với con số 90 % cử nhân ra trường vừa thất nghiệp vừa thất nghề.
Nó thiếu sự lăng phí kinh Hoàng mà Nhà báo Sáu Nghệ Phạm Duy Tương đă nêu nhiều năm trước.
.
Nó thiếu cái danh sách hàng chục ngàn người tốt nghiệp đại học nay trở lại các trường…Cao đẳng nghề để học cho khỏi chết đói.
Nó thiếu tuyến bài nh́n nhận việc học sinh thi vào đại học chỉ được mươi điểm rồi cũng bị lôi cổ vào các loại “Đại học” hầm bà lằng…
Nó thiếu nh́n nhận những thực tế như ở VN cầm tấm bằng đại học đi xin việc khó hơn tấm bằng học nghề…
Thiếu nhiều lắm.
Có vẻ như xă hội đang thiếu đi một NỀN BÀO CHÍ PHỤC VỤ GIÁO DỤC VÀ PHÁT TRIỂN mà nó chỉ có một loại báo chí phục vụ thi cử!.
.
Mẹ kiếp.
Hai mươi năm rồi vẫn thế.
Không biết đến bao giờ mới thay đổi!.
.
Ph́ một câu mất dạy “Mẹ kiếp” xong, tôi thẫn thờ nghĩ đến nội hàm của chính …câu chửi này.
.
H́nh như nó không phải một từ dung tục, thô thiển.
“Mẹ kiếp” có vẻ như nó nói đến cái nền tảng (là Mẹ) sinh ra cái KIẾP này.
Khung thời gian của nó không tính bằng tháng, năm, thập kỷ mà nó nói đến một kiếp người!.
Cái kiếp mà chữ “Học” trở thành một vấn nạn, bắt đầu từ lúc “Xin” con vào trường mẫu giáo nào, tiểu học nào, từ lúc “Thi chuyển cấp” khổ hạnh như thế nào, đến lúc đua nhau vào các kiểu…đại học đến lúc ra đường Pasteur xếp hàng lấy cái Lí lịch tư pháp rồi về oánh cái xe ra gầm cầu vượt chạy Grab!.
Mẹ kiếp!.
24/7/2022
Nguyễn Huy Cường
Sáng ra, mở một tờ báo lớn, trên trang nhất ở mục điểm tin, có tới bốn năm bài ào ạt đưa tin về điểm chuẩn, tuyển sinh, công bố điểm, bài giải mẫu, tỉ lệ “chọi” ….chiếm hết giao diện tờ báo.
.
Là người có ít nhất 25 năm theo mảng giáo dục, tôi không giấu ǵ bạn đọc là khi nh́n mảng tin tức này tôi gai hết người lên, muốn bật ra một câu ǵ đó rất là …mất dạy.
.
Thực ra, tôi cũng đủ lịch lăm để nói kiểu “không mất dạy”, kiểu đàng hoàng nhưng thấy ḿnh nói nhiều rồi, nói mỏi mồm, nói trên báo chí chính thống, nói trên các diễn đàn trang trọng hơn hai mươi năm nay nhưng xem ra, phí rượu!.
Nhiều nhà báo, GS, Ts cũng đă lên tiếng, vô hiệu.
.
Mỗi năm đến hè ḷng vẫn man mác buồn.
“Nó` vẫn thế”.
Toàn hệ thống báo chí, truyền thông vẫn ào ạt, chăm chú, toàn tâm toàn lực vào đề tài thi cử, tuyển sinh, bài giải mẫu…
“Nó” không xấu, thậm chí nó c̣n là tinh tú nếu so với vài nước … châu Phi nơi 70% trẻ thất học nhưng nó thiếu.
.
THIẾU.
Nó thiếu những bài viết nêu những tổng quan nhân lực.
Nó thiếu những bài viết nêu GIÁ TRỊ THỰC của tấm bằng đại học Việt Nam
Nó thiếu những bài nêu bật sự phát triển của “Ngành” grab với hàng vạn cử nhân học xong không biết làm ǵ, đành khoác tấm áo xanh và mũ xanh hai sọc trắng ra đầu đường ngồi
Nó thiếu tỉ lệ người THẤT NGHỀ khi bỏ ra bốn năm năm đại học rồi hầu như vứt bỏ hẳn mớ kiến thức của cấp học đại học mà nhà văn Nguyễn Phan Hách trong tác phẩm “Cam đắng” gọi là “Mười ba cái bằng sơ học cộng lại” rồi bỏ.
Thiếu cái mà Nguyễn Huy Cường đă chỉ ra trong bài “Đại học -một lời cảnh báo” hai chục năm trước và ư kiến của Tiến sỹ Hoàng Thị Chỉnh với con số 90 % cử nhân ra trường vừa thất nghiệp vừa thất nghề.
Nó thiếu sự lăng phí kinh Hoàng mà Nhà báo Sáu Nghệ Phạm Duy Tương đă nêu nhiều năm trước.
.
Nó thiếu cái danh sách hàng chục ngàn người tốt nghiệp đại học nay trở lại các trường…Cao đẳng nghề để học cho khỏi chết đói.
Nó thiếu tuyến bài nh́n nhận việc học sinh thi vào đại học chỉ được mươi điểm rồi cũng bị lôi cổ vào các loại “Đại học” hầm bà lằng…
Nó thiếu nh́n nhận những thực tế như ở VN cầm tấm bằng đại học đi xin việc khó hơn tấm bằng học nghề…
Thiếu nhiều lắm.
Có vẻ như xă hội đang thiếu đi một NỀN BÀO CHÍ PHỤC VỤ GIÁO DỤC VÀ PHÁT TRIỂN mà nó chỉ có một loại báo chí phục vụ thi cử!.
.
Mẹ kiếp.
Hai mươi năm rồi vẫn thế.
Không biết đến bao giờ mới thay đổi!.
.
Ph́ một câu mất dạy “Mẹ kiếp” xong, tôi thẫn thờ nghĩ đến nội hàm của chính …câu chửi này.
.
H́nh như nó không phải một từ dung tục, thô thiển.
“Mẹ kiếp” có vẻ như nó nói đến cái nền tảng (là Mẹ) sinh ra cái KIẾP này.
Khung thời gian của nó không tính bằng tháng, năm, thập kỷ mà nó nói đến một kiếp người!.
Cái kiếp mà chữ “Học” trở thành một vấn nạn, bắt đầu từ lúc “Xin” con vào trường mẫu giáo nào, tiểu học nào, từ lúc “Thi chuyển cấp” khổ hạnh như thế nào, đến lúc đua nhau vào các kiểu…đại học đến lúc ra đường Pasteur xếp hàng lấy cái Lí lịch tư pháp rồi về oánh cái xe ra gầm cầu vượt chạy Grab!.
Mẹ kiếp!.
24/7/2022
Nguyễn Huy Cường