Log in

View Full Version : Ván bài lật ngửa: ông ngoại bị bắt bài!


goodidea
07-26-2022, 09:58
Lại nói, con rể nghe lời rủ rê, mua một miếng đất gần quê ông ngoại, nào ngờ gặp dịp sốt, “đá” lại kiếm được gần tỷ. Hai hôm, sau chuyến bà ngoại “về phép” nhưng bị “chảy dầu” khiến ông ngoại phải “nhịn”, nó sung sướng gọi cho ông ngoại:
- Bố à. Con vừa trúng quả đất. Mai con về quê lấy tiền, trưa bố đừng nấu cơm, bố con ḿnh đi nhà hàng đánh chén nhé!
Đúng hẹn, hai bố con có mặt ở nhà hàng. Con rể gọi nhiều món ngon chiêu đăi. Về phần ông ngoại, nghĩ cũng tội, mấy tháng ở nhà cứ cơm nguội với món cá kho, thịt ḅ kho để tủ lạnh, hâm đi hâm lại cũng chán, hôm nay ông ăn rất ngon lành. Có mồi ngon, ông uống cũng tích cực. Con rể lái xe lẽ ra không
uống, nhưng cậy có người quen làm CSGT, cụng ly hết ḿnh với bố vợ, cụng đến đâu cạn đến đó…
Lúc sau, câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn bao giờ hết.
- Chỉ có con mới hiểu được ḷng bố - Ông ngoại khề khà.
- Bố nói chuẩn, nên bố làm ǵ con cũng…biết hết – con rể ngà ngà...
- “Anh” nói vậy là sao?
- Th́ cái vụ con đậu xe ở sân chờ đón mẹ, cửa khóa ngoài, con biết thừa bố mẹ ở bên trong nhưng con nể, không nỡ gơ cửa đấy.
- Nói như đúng rồi. Láo!
- Thế này nhé, nhà ḿnh bố cẩn thận, cửa trước làm 2 lớp, trong gỗ ngoài sắt, giống hệt cửa căn hộ nhà con. Vụ tḥ tay ra khóa cửa ngoài “xưa” lắm rồi bố ạ!
- Nói cụ thể xem nào - Ông ngoại ṭ ṃ, quên mất trước mặt là con rể.
- Hôm đó vào mồng 3 Tết, ba mẹ con nó đi chơi, giao con ở nhà tiếp khách. Con là con ngán nhất việc đó, chỉ muốn ngủ. Nên con cũng tḥ tay ra khóa cửa sắt từ bên ngoài, đóng cửa gỗ, rồi tắt điện thoại. Ai đến thấy thế cũng bỏ về cả, con cứ ngủ thôi (!).
- Trời! th́ ra anh…anh cũng…láu cá nhỉ?
- Chưa nói tới chuyện, khi bố đi từ ngoài đường về, con để ư thấy khuỷu tay và dép lê bố c̣n dính vết rêu trên tường cũ, rất có thể chỗ đó bố không để ư phủi sạch. Rồi cái vụ mua sấu mà lại ngồi đợi gọt vỏ…
- Thôi không nói nữa, uống, cụng ly – thấy bí, ông ngoại đánh trống lảng.
Nhớ tới lần con rể về mua thực phẩm hỏi một câu “t́nh h́nh an ninh dạo này thế nào bố”, ông từng nghĩ nó hỏi đểu, nay thấy chẳng oan tư nào.
Ông ngoại giận lắm, nó “bóc mẽ” đến thế th́ “méo” thèm căi nữa. Chợt nhớ ra vị thế của ḿnh, ông đe:
- Tôi nói cho anh hay, việc này ko được để ai biết, kể cả bà ấy. Nếu không, tôi “điều” bà ấy về quê là vợ chồng anh hết hơi đấy!...
Sau khi uống cà-phê, hai người có vẻ… tỉnh hơn. Bỗng con rể bảo:
- Sẵn xe, ta đi tắm nước khoáng nóng tư bố?
Ông sửng sốt với đề nghị này v́ nơi đó có em út. Ông nghĩ ḿnh vừa đe nó việc “điều” bà về, nó liền dùng “kế mỹ nhân” để mua chuộc. Nếu mắc mưu, hẳn nó sẽ “sung công” bà ngoại mất mà ông sẽ không dám nói ǵ. Nghĩ vậy, ông quát:
- Bố láo! Anh định…cài bẫy tôi hả?
Rồi con rể đưa bố vợ về nhà, dúi vào tay bố vợ một ít tiền toàn tờ 500k, bảo con biếu bố một ít xài cho đỡ buồn khi mẹ đi vắng. Hôm nay có ǵ sai, con xin lỗi bố.
Tối hôm đó, ông nằm suy nghĩ miên man. Cái bọn thành phố đứa méo nào cũng khôn như rận và láu cá th́ khỏi bàn. Cứ tưởng ḿnh có mưu mẹo nhưng thua chúng hết. Thảo nào chúng có lắm tiền. Nghe nói bọn chúng c̣n biết…mặc quần sịp từ bé, trong khi ḿnh ở độ tuổi này vẫn chỉ chơi mỗi quần đùi. Lạc hậu như thế th́ vất vả cũng phải. Thật mừng cho con gái lấy được chồng về thủ đô.

VietBF©sưu tập