troopy
08-02-2022, 09:15
Đi làm về, nhận được điện thoại của chị dâu trưởng, “ Em à, chị làm chả mực ngon lắm, tối sang chị ăn cơm nhé”. Được chị mời đến ăn như mở cờ trong bụng. Chị ḿnh vốn dĩ nấu ăn rất ngon, lại đúng ngày hôm nay thời tiết thay đổi, người ươn ươn, đang lười nấu cơm tối.
Lững thững đi bộ ra đầu ngơ, thấy một cậu xe ôm.
- Cháu chở cô sang đường Lê Trọng Tấn hết bao tiền ?
- Mũ bảo hiểm đây cô, cháu chở cô đi rồi cô cho cháu bao nhiêu cũng được.
Ḿnh ngồi lên sau xe máy mà vẫn chưa hết ngạc nhiên. Sao cậu xe ôm này ứng xử lạ thế nhỉ. Xe đi được một đoạn, “ Ta đi trên đường Hà Nội rực rỡ chiến công, đường thênh thang Ba Đ́nh lịch sử , đường tấp nập Hoàn Kiếm Đồng Xuân...” cậu xe ôm đang hát rất to. Cậu cứ hồn nhiên hát như không có ḿnh ngồi sau xe và chẳng để ư đến tiếng ồn ào từ các loại xe chạy bên cạnh. Ḿnh thích thú cố nghiêng nghiêng tai lắng nghe cậu ta hát, một bài hát lịch sử đă lâu không được nghe.
Hôm nay may mắn thật, được mời đi ăn, được hưởng dịch vụ vận chuyển kèm thường thức ca nhạc. Xe chạy đến đường Trường Chinh, cậu không hát nữa, có lẽ phải tập trung cao độ hơn để luồn lách trong ḍng xe. Ḿnh nói “cháu có giọng hát hay lắm, đăng kư thi tiếng hát truyền h́nh đi, như thế nhiều người được nghe cháu hát hơn”. Cậu trả lời “ ôi cô quá khen, cháu cứ hát ông ổng như thế cho quên đi nhọc nhằn thôi ạ”.
Đến nơi, ḿnh đưa tờ hai trăm cho cậu xe ôm và nói
- Tùy cháu lấy bao nhiêu cũng được, cô ít đi nên không biết trả cháu bao nhiêu cho phải
- Cháu là sinh viên đi làm thêm buổi tối thôi, cô là khách đầu tiên mở hàng cho cháu tối nay đấy, mà cháu không đủ tiền để trả lại cô. Cô để cháu đi đổi tiền lẻ nhé.
Nói rồi cậu nhanh nhẹn chạy đến quán bán hàng bánh kẹo gần đấy. Ḿnh đứng đợi, chợt nh́n thấy cậu ta vẫn cắm khoá xe ở ổ khoá trên xe, ḿnh thấy cảm mến v́ cậu bé này trong sáng quá.
Cậu quay về và đưa lại tiền cho ḿnh. Ḿnh dặn đừng bỏ xe và khoá như thế nhỡ gặp người xấu họ lái xe đi là cháu mất xe đấy. Cậu thần ra giây lát “ à đúng rồi nhỉ cháu quên mất”.
Ḿnh rảo bước vào nhà anh trưởng, trong ḷng vui vui v́ gặp cậu xe ôm thật đáng yêu.
VietBF©sưu tập
Lững thững đi bộ ra đầu ngơ, thấy một cậu xe ôm.
- Cháu chở cô sang đường Lê Trọng Tấn hết bao tiền ?
- Mũ bảo hiểm đây cô, cháu chở cô đi rồi cô cho cháu bao nhiêu cũng được.
Ḿnh ngồi lên sau xe máy mà vẫn chưa hết ngạc nhiên. Sao cậu xe ôm này ứng xử lạ thế nhỉ. Xe đi được một đoạn, “ Ta đi trên đường Hà Nội rực rỡ chiến công, đường thênh thang Ba Đ́nh lịch sử , đường tấp nập Hoàn Kiếm Đồng Xuân...” cậu xe ôm đang hát rất to. Cậu cứ hồn nhiên hát như không có ḿnh ngồi sau xe và chẳng để ư đến tiếng ồn ào từ các loại xe chạy bên cạnh. Ḿnh thích thú cố nghiêng nghiêng tai lắng nghe cậu ta hát, một bài hát lịch sử đă lâu không được nghe.
Hôm nay may mắn thật, được mời đi ăn, được hưởng dịch vụ vận chuyển kèm thường thức ca nhạc. Xe chạy đến đường Trường Chinh, cậu không hát nữa, có lẽ phải tập trung cao độ hơn để luồn lách trong ḍng xe. Ḿnh nói “cháu có giọng hát hay lắm, đăng kư thi tiếng hát truyền h́nh đi, như thế nhiều người được nghe cháu hát hơn”. Cậu trả lời “ ôi cô quá khen, cháu cứ hát ông ổng như thế cho quên đi nhọc nhằn thôi ạ”.
Đến nơi, ḿnh đưa tờ hai trăm cho cậu xe ôm và nói
- Tùy cháu lấy bao nhiêu cũng được, cô ít đi nên không biết trả cháu bao nhiêu cho phải
- Cháu là sinh viên đi làm thêm buổi tối thôi, cô là khách đầu tiên mở hàng cho cháu tối nay đấy, mà cháu không đủ tiền để trả lại cô. Cô để cháu đi đổi tiền lẻ nhé.
Nói rồi cậu nhanh nhẹn chạy đến quán bán hàng bánh kẹo gần đấy. Ḿnh đứng đợi, chợt nh́n thấy cậu ta vẫn cắm khoá xe ở ổ khoá trên xe, ḿnh thấy cảm mến v́ cậu bé này trong sáng quá.
Cậu quay về và đưa lại tiền cho ḿnh. Ḿnh dặn đừng bỏ xe và khoá như thế nhỡ gặp người xấu họ lái xe đi là cháu mất xe đấy. Cậu thần ra giây lát “ à đúng rồi nhỉ cháu quên mất”.
Ḿnh rảo bước vào nhà anh trưởng, trong ḷng vui vui v́ gặp cậu xe ôm thật đáng yêu.
VietBF©sưu tập