PinaColada
08-22-2022, 00:57
Nhà vừa xây xong, mẹ chồng đă dẫn một đoàn họ hàng đến xem xét rồi tuyên bố sốc óc, tôi nhẹ nhàng đưa một thứ khiến bà nhục nhă không để đâu cho hết. Quả thực tôi không ngờ nhà vừa xây xong đă xảy ra xích mích với mẹ chồng ngay trong tiệc tân gia.
Vợ chồng tôi sống chung với mẹ chồng 3 năm ṛng mới được ra riêng. Không phải tôi không có tiền cất nhà v́ tôi làm bất động sản, bố mẹ tôi cũng giàu có nên tiền bạc không là vấn đề. Mà do chính mẹ chồng không cho vợ chồng tôi ra riêng. Bà nói rằng nuôi chồng tôi 30 năm, giờ chồng tôi đủ lông đủ cánh lại muốn bay nhảy ngay là bất hiếu.
Thế là trong suốt 3 năm đó, vợ chồng tôi phải bỏ tiền sửa nhà cho to rộng, mua sắm trong nhà không thiếu thứ ǵ. Vậy mà cứ ai đến nhà chơi khen tủ lạnh to, ti vi đẹp hay nhà bếp sang chảnh, mẹ chồng tôi lại bĩu môi nói rằng do vợ chồng bà mua sắm chứ chẳng nhờ được con trai. Tôi nghe bực ḿnh lắm mà đành nín nhịn cho qua chuyện v́ không muốn chồng đau đầu khi đứng giữa mẹ và vợ.
Sau 3 năm, trong nhà chồng đầy đủ hết rồi, vợ chồng tôi mới được cất nhà ở thành phố. Tiền bạc dành dụm được cùng với bố mẹ tôi cho nên tôi cất nhà rất rộng răi, cũng có thể gọi là biệt thự. Đất cũng là đất tôi mua trước khi có chồng và tôi chưa sang tên cho chồng cùng đứng v́ sợ mẹ chồng làm điều xằng bậy. Tôi quá hiểu tính khí của bà mà.
Quả nhiên đúng như tôi dự đoán, nhà vừa cất xong, mẹ chồng tôi đă dẫn nguyên một đoàn họ hàng ở quê lên nhà tôi dự tiệc tân gia. Không chịu ngồi im ở bàn tiệc ngoài vườn mà mẹ chồng tôi lại dẫn cả đoàn người đó đi dạo hết từng ngóc ngách trong nhà, b́nh phẩm từng viên đá men lót nền, từng bức tranh treo tường. Tôi dù không vui nhưng cũng không nói năng ǵ.
Cho đến khi mẹ chồng tôi nói với những người họ hàng ấy: "Cái biệt thự này của con trai tôi chứ con dâu có đồng xu cắc bạc nào đâu mà bỏ vào. Sau này tụi nó mà ly hôn th́ con dâu tôi có ra đường mà ở".
Tôi cười cười đi vào tủ lấy ra sổ đỏ nhà đất rồi nói thẳng: "Sổ đỏ này đứng tên con thôi mẹ ạ. Chắc mẹ nhớ nhầm chứ nhà cất là do tiền con và bố mẹ con cho. Đất này con mua trước khi có chồng. Tiền chồng con làm mấy năm nay c̣n không đủ mua sắm nhà mẹ th́ lấy đâu cất căn biệt thự thế này? Nếu mà ly hôn, chưa biết ai ra đường đấy ạ?".
Mẹ chồng tôi nghe xong tái mặt nhục nhă, chẳng c̣n khoe khoang cười nói nữa. Mấy người họ hàng cũng bẽ mặt vội vă bỏ ra bàn tiệc ngồi. Ăn xong, họ lặng lẽ đi về chứ không dám vào nhà b́nh phẩm ǵ nữa. Mẹ chồng tôi cũng bỏ về mà không nói tiếng nào với vợ chồng tôi.
Đêm, bà c̣n gọi điện mách với chồng tôi là tôi vô lễ, hỗn hào làm mất mặt bà với mọi người. Chồng tôi say rượu, nghe lời mẹ c̣n quay ra định gây gỗ với vợ. Tôi bực bội bỏ vào pḥng ngủ đóng cửa nhốt luôn anh bên ngoài. Thật sự tôi bực ḿnh quá. Tôi có nên nói thẳng với chồng tôi về việc nhà đất để anh thôi mơ tưởng luôn không?
VietBF@ sưu tập
Vợ chồng tôi sống chung với mẹ chồng 3 năm ṛng mới được ra riêng. Không phải tôi không có tiền cất nhà v́ tôi làm bất động sản, bố mẹ tôi cũng giàu có nên tiền bạc không là vấn đề. Mà do chính mẹ chồng không cho vợ chồng tôi ra riêng. Bà nói rằng nuôi chồng tôi 30 năm, giờ chồng tôi đủ lông đủ cánh lại muốn bay nhảy ngay là bất hiếu.
Thế là trong suốt 3 năm đó, vợ chồng tôi phải bỏ tiền sửa nhà cho to rộng, mua sắm trong nhà không thiếu thứ ǵ. Vậy mà cứ ai đến nhà chơi khen tủ lạnh to, ti vi đẹp hay nhà bếp sang chảnh, mẹ chồng tôi lại bĩu môi nói rằng do vợ chồng bà mua sắm chứ chẳng nhờ được con trai. Tôi nghe bực ḿnh lắm mà đành nín nhịn cho qua chuyện v́ không muốn chồng đau đầu khi đứng giữa mẹ và vợ.
Sau 3 năm, trong nhà chồng đầy đủ hết rồi, vợ chồng tôi mới được cất nhà ở thành phố. Tiền bạc dành dụm được cùng với bố mẹ tôi cho nên tôi cất nhà rất rộng răi, cũng có thể gọi là biệt thự. Đất cũng là đất tôi mua trước khi có chồng và tôi chưa sang tên cho chồng cùng đứng v́ sợ mẹ chồng làm điều xằng bậy. Tôi quá hiểu tính khí của bà mà.
Quả nhiên đúng như tôi dự đoán, nhà vừa cất xong, mẹ chồng tôi đă dẫn nguyên một đoàn họ hàng ở quê lên nhà tôi dự tiệc tân gia. Không chịu ngồi im ở bàn tiệc ngoài vườn mà mẹ chồng tôi lại dẫn cả đoàn người đó đi dạo hết từng ngóc ngách trong nhà, b́nh phẩm từng viên đá men lót nền, từng bức tranh treo tường. Tôi dù không vui nhưng cũng không nói năng ǵ.
Cho đến khi mẹ chồng tôi nói với những người họ hàng ấy: "Cái biệt thự này của con trai tôi chứ con dâu có đồng xu cắc bạc nào đâu mà bỏ vào. Sau này tụi nó mà ly hôn th́ con dâu tôi có ra đường mà ở".
Tôi cười cười đi vào tủ lấy ra sổ đỏ nhà đất rồi nói thẳng: "Sổ đỏ này đứng tên con thôi mẹ ạ. Chắc mẹ nhớ nhầm chứ nhà cất là do tiền con và bố mẹ con cho. Đất này con mua trước khi có chồng. Tiền chồng con làm mấy năm nay c̣n không đủ mua sắm nhà mẹ th́ lấy đâu cất căn biệt thự thế này? Nếu mà ly hôn, chưa biết ai ra đường đấy ạ?".
Mẹ chồng tôi nghe xong tái mặt nhục nhă, chẳng c̣n khoe khoang cười nói nữa. Mấy người họ hàng cũng bẽ mặt vội vă bỏ ra bàn tiệc ngồi. Ăn xong, họ lặng lẽ đi về chứ không dám vào nhà b́nh phẩm ǵ nữa. Mẹ chồng tôi cũng bỏ về mà không nói tiếng nào với vợ chồng tôi.
Đêm, bà c̣n gọi điện mách với chồng tôi là tôi vô lễ, hỗn hào làm mất mặt bà với mọi người. Chồng tôi say rượu, nghe lời mẹ c̣n quay ra định gây gỗ với vợ. Tôi bực bội bỏ vào pḥng ngủ đóng cửa nhốt luôn anh bên ngoài. Thật sự tôi bực ḿnh quá. Tôi có nên nói thẳng với chồng tôi về việc nhà đất để anh thôi mơ tưởng luôn không?
VietBF@ sưu tập