troopy
08-23-2022, 20:46
Năm tôi ba tám tuổi , sau một lần đi chơi xa bằng xe honda về th́ cái lưng phát đau dữ dội...đau không thể ngồi lâu quá mười lăm phút , đau ...đến nỗi nằm không thể trở ḿnh được...nhưng đi ,đứng th́ không đau.
B́nh thường , tôi có thể ngồi trên nền nhà cắt quần áo ( đồ may ) năm bảy bộ một lần không sao cả...nhưng nay vẽ đường phấn chưa xong một cái quần th́ cơn đau kéo đến...phải đứng lên đi tới đi lui một.
lúc mới ngồi xuống làm tiếp được.
Đau ...đến nỗi người đi hay đứng cứ đơ đơ..quét sân không cúi được...cái lưng thẳng như nọc đượng..cầm cái chổi quét xợt thôi...không đùa cả đống rác được..c̣n nếu cúi xuống rồi..th́ muốn thẳng lưng lên rất là khó...đứa cháu gái kêu bằng d́ nh́n thấy cái tướng khum khum của tôi nó nói :
- Cái tướng d́ Hai khum khum này mà có dâu là khó lắm đây..
Chịu nổi hông ???
Trước đó hai năm , cô bạn thân của tôi cũng kêu đau lưng như thế...đau không chịu được phải xin nghỉ dạy hai năm không lương để đi thành phố chữa bệnh...tôi đă sân si mà nói rằng :
- Làm quá , ǵ mà tới mức dữ vậy...
....
Giờ tới tôi , tôi chạy qua nó..hỏi xem nó đă chữa như nào...uống những thuốc ǵ...Nó mang ra một đống toa thuốc ..h́nh ảnh chụp phim và kêu tôi đem về mà " ngâm cứu "- nó chỉ bớt đau chớ không hết đau - tôi tá hỏa tam tinh , chạy ra t́m đứa bạn dược sĩ - có pharmacie - có chồng là y sĩ ,kể về bệnh của ḿnh...hai vợ chồng nó đứa tung đứa hứng , ông chồng soạn thuốc cho tôi uống đỡ vài ngày... mụ vợ th́ vừa gói vừa nói :
-Đau bệnh nầy th́ chuẩn bị cái xe lăn đi con !
Tui nổi dóa..đ̣i đốt phong long tiệm thuốc nhà nó...
Mấy tay " danh y " loanh quanh miệt vườn người th́ phán tôi bị thần kinh tọa , kẻ th́ hô đau thận , cũng có người bảo do xương khớp...vv và vv.
Ông thầy này kêu lót lá chuối với muối rang nóng mà nằm , bà lang kia kêu đắp cây nầy lá nọ...ôi thôi đủ kiểu trị bách bệnh...
Sau khi cơn "khủng hoảng đau"..đă giảm phần nào nhờ uống thuốc , tôi quyết định đi chụp phim ...để biết thực hư thế nào ,
Haizzz ...đúng là " chó cắn áo rách " đă nghèo c̣n mắc eo...đau bệnh nhà giàu mới văi chơ..., ông bác sĩ sau khi nghe tôi kể bệnh và xem phim chup X quang xong buông một câu :
- Bệnh này là bệnh của nhà giàu !
Tôi thất kinh :
- Hả..là sao bác sĩ ?
- Là ở không mà ăn...đừng làm ǵ hết th́ sẽ không đau...
- Chèn ơi...
Nhà em nghèo đất cày lên sỏi đá
Lương của em có ba lá với mấy bông
( là ba trăm mấy chục ngàn á.. )
Tàu há mồm nhà em.lại rất đông
Bác sĩ bảo ở không sao chịu thấu !!!
Hichic...
- Vậy th́ ..phải chịu đau thôi , gai cột sống L4 L5...và thoát vị đĩa đệm !
- Rồi..có sao không bác sĩ ?
- Có đau...chớ không có sao...không đến nỗi chết đâu mà sợ !
- Dà...chết th́ không sợ , chỉ sợ bỏ con mồ côi thôi.!
- Rồi...về uống thuốc và bớt công việc lại...đau nhiều th́ lên gặp tôi !
Tôi chào bác sĩ và nói thầm " chả muốn gặp ông chút nào cả..."
Thế là tôi "sống chung với lũ" lấy toa của bs cho đi mua thêm uống trong những lúc không thể đi khám bệnh được...ngày nào cũng phải uống...hết thuốc quên mua là tối đó khỏi ngủ ...
Cứ thế ngày này qua tháng nọ...không biết chừng nào mới thôi chơi với thuốc !!
Một lần , mấy mẹ con sang nhà ngọai chơi , trưa nắng ngoại nấu chè đậu đen ăn giải nhiệt..tôi lănh phần đi mua nước đá (lúc đó nhà ngoại chưa có tủ lạnh ) , tới quán th́ cả nhà chủ quán đang ở bên hông nhà ,mấy mẹ con đang bận cầm mền để hứng trái chùm ruột do một người khác đang cầm cái sào dài đập cho nó rớt xuống...
Thấy vậy...tôi hỏi bà chủ quán mua mấy kư về làm mứt ăn chơi...mà bà chủ quán nói là bà thím kia đă bao nguyên cây luôn rồi ..tôi ngạc nhiên hết sức...của chua của chát ai thấy cũng thèm...nhưng mua chi mà mua cả cây luôn dữ vậy , mới hỏi :
- Thím ơi ,này chua quá...thím mua làm ǵ mà nhiều dữ vậy ?
- Quư lăm cô ơi , tôi đi rảo lâu lắm mới gặp đó cô..
- Sao mà quư thím...
-Cô biết không mua về làm thuốc trị đau lưng nhức mỏi ..gai cột sống hay dữ lắm....
Một cơn gai ốc chạy từ ót tôi xuống sống lưng...
Tôi cố giữ b́nh tĩnh để hỏi tiếp :
-Hả..thím nói đùa hay nói giỡn vậy ...chùm ruột mà làm thuốc được luôn..mà trị luôn gai cột sống ?
-Chèn ơi...nói chơi với cô sao..thiệt đó !
-Làm cách nào nên thuốc vậy thím ?
-Cứ một kư chùm ruôt sau khi nhặt sạch sẽ cô trộn với 700g đường cát bỏ vào hủ thủy tinh phơi nắng nửa tháng là uống được...mỗi lần uống non một cốc nhỏ uống rượu !!!
......
Sau cuộc " găp gỡ thần thánh " này tôi về làm một hũ ba kg....
Mấy tháng sau tôi trở lại chỗ ông bác sĩ chụp phim để kiểm tra th́ ..."không thấy có sự chèn ép nào "
Tôi trồng luôn một cây chùm ruột...cứ có trái là tôi ngâm đường làm thuốc...chị em đồng nghiệp..ai đau lưng nhức mỏi tới tôi ,tôi tặng ít th́ nửa lít...nhiều th́ một lít..rồi..muốn uống nữa th́ tôi truyền bí kíp cho tự làm mà uống...
Hơn hai chục năm qua tôi đă nhờ chùm ruột mà bảo vệ được cái bao tử...và khi nào làm việc ǵ nặng nhọc kéo dài...th́ mới cần đến thuốc tây.
...ngồi lên đứng xuống cắt may ... đều không vấn đề ǵ cả...đi xe đạp năm mười cây số là chuyện b́nh thường...miễn
đừng cúi khom kiểu làm có dặm lúa...là ok con gà đen !!!
Tiếc thay...chừng năm năm trở lại đây..trái này rất khó kiếm khó mua..v́ thân cây nó rất gịn dễ găy...tương truyền rằng ...trẻ con mà leo lên cây này..lỡ cây mà găy ..trẻ rớt xuống đất là ..khó cứu...
Do đó..ít người muốn trồng .
Cảm ơn Trời Đất Phật Thánh ... đă thương mà khiến cho tôi có cuộc gặp gỡ - đối với tôi -rất là vi diệu !!!
Như đă nói , chết tôi không sợ mà chỉ sợ con khổ sở thôi , lúc đó đứa lớn nhất mới có mười bốn tuổi và đứa nhỏ nhất năm tuổi...mà tất cả là bốn đứa...đêm nào cũng cầu nguyện chỉ mong có đủ sức khỏe để nuôi con...
Trời đất đă thấu..
Có lẽ...Hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhân chăng !
Cảm ơn ! Cảm ơn và Cảm ơn !!!
VietBF@sưu tập
B́nh thường , tôi có thể ngồi trên nền nhà cắt quần áo ( đồ may ) năm bảy bộ một lần không sao cả...nhưng nay vẽ đường phấn chưa xong một cái quần th́ cơn đau kéo đến...phải đứng lên đi tới đi lui một.
lúc mới ngồi xuống làm tiếp được.
Đau ...đến nỗi người đi hay đứng cứ đơ đơ..quét sân không cúi được...cái lưng thẳng như nọc đượng..cầm cái chổi quét xợt thôi...không đùa cả đống rác được..c̣n nếu cúi xuống rồi..th́ muốn thẳng lưng lên rất là khó...đứa cháu gái kêu bằng d́ nh́n thấy cái tướng khum khum của tôi nó nói :
- Cái tướng d́ Hai khum khum này mà có dâu là khó lắm đây..
Chịu nổi hông ???
Trước đó hai năm , cô bạn thân của tôi cũng kêu đau lưng như thế...đau không chịu được phải xin nghỉ dạy hai năm không lương để đi thành phố chữa bệnh...tôi đă sân si mà nói rằng :
- Làm quá , ǵ mà tới mức dữ vậy...
....
Giờ tới tôi , tôi chạy qua nó..hỏi xem nó đă chữa như nào...uống những thuốc ǵ...Nó mang ra một đống toa thuốc ..h́nh ảnh chụp phim và kêu tôi đem về mà " ngâm cứu "- nó chỉ bớt đau chớ không hết đau - tôi tá hỏa tam tinh , chạy ra t́m đứa bạn dược sĩ - có pharmacie - có chồng là y sĩ ,kể về bệnh của ḿnh...hai vợ chồng nó đứa tung đứa hứng , ông chồng soạn thuốc cho tôi uống đỡ vài ngày... mụ vợ th́ vừa gói vừa nói :
-Đau bệnh nầy th́ chuẩn bị cái xe lăn đi con !
Tui nổi dóa..đ̣i đốt phong long tiệm thuốc nhà nó...
Mấy tay " danh y " loanh quanh miệt vườn người th́ phán tôi bị thần kinh tọa , kẻ th́ hô đau thận , cũng có người bảo do xương khớp...vv và vv.
Ông thầy này kêu lót lá chuối với muối rang nóng mà nằm , bà lang kia kêu đắp cây nầy lá nọ...ôi thôi đủ kiểu trị bách bệnh...
Sau khi cơn "khủng hoảng đau"..đă giảm phần nào nhờ uống thuốc , tôi quyết định đi chụp phim ...để biết thực hư thế nào ,
Haizzz ...đúng là " chó cắn áo rách " đă nghèo c̣n mắc eo...đau bệnh nhà giàu mới văi chơ..., ông bác sĩ sau khi nghe tôi kể bệnh và xem phim chup X quang xong buông một câu :
- Bệnh này là bệnh của nhà giàu !
Tôi thất kinh :
- Hả..là sao bác sĩ ?
- Là ở không mà ăn...đừng làm ǵ hết th́ sẽ không đau...
- Chèn ơi...
Nhà em nghèo đất cày lên sỏi đá
Lương của em có ba lá với mấy bông
( là ba trăm mấy chục ngàn á.. )
Tàu há mồm nhà em.lại rất đông
Bác sĩ bảo ở không sao chịu thấu !!!
Hichic...
- Vậy th́ ..phải chịu đau thôi , gai cột sống L4 L5...và thoát vị đĩa đệm !
- Rồi..có sao không bác sĩ ?
- Có đau...chớ không có sao...không đến nỗi chết đâu mà sợ !
- Dà...chết th́ không sợ , chỉ sợ bỏ con mồ côi thôi.!
- Rồi...về uống thuốc và bớt công việc lại...đau nhiều th́ lên gặp tôi !
Tôi chào bác sĩ và nói thầm " chả muốn gặp ông chút nào cả..."
Thế là tôi "sống chung với lũ" lấy toa của bs cho đi mua thêm uống trong những lúc không thể đi khám bệnh được...ngày nào cũng phải uống...hết thuốc quên mua là tối đó khỏi ngủ ...
Cứ thế ngày này qua tháng nọ...không biết chừng nào mới thôi chơi với thuốc !!
Một lần , mấy mẹ con sang nhà ngọai chơi , trưa nắng ngoại nấu chè đậu đen ăn giải nhiệt..tôi lănh phần đi mua nước đá (lúc đó nhà ngoại chưa có tủ lạnh ) , tới quán th́ cả nhà chủ quán đang ở bên hông nhà ,mấy mẹ con đang bận cầm mền để hứng trái chùm ruột do một người khác đang cầm cái sào dài đập cho nó rớt xuống...
Thấy vậy...tôi hỏi bà chủ quán mua mấy kư về làm mứt ăn chơi...mà bà chủ quán nói là bà thím kia đă bao nguyên cây luôn rồi ..tôi ngạc nhiên hết sức...của chua của chát ai thấy cũng thèm...nhưng mua chi mà mua cả cây luôn dữ vậy , mới hỏi :
- Thím ơi ,này chua quá...thím mua làm ǵ mà nhiều dữ vậy ?
- Quư lăm cô ơi , tôi đi rảo lâu lắm mới gặp đó cô..
- Sao mà quư thím...
-Cô biết không mua về làm thuốc trị đau lưng nhức mỏi ..gai cột sống hay dữ lắm....
Một cơn gai ốc chạy từ ót tôi xuống sống lưng...
Tôi cố giữ b́nh tĩnh để hỏi tiếp :
-Hả..thím nói đùa hay nói giỡn vậy ...chùm ruột mà làm thuốc được luôn..mà trị luôn gai cột sống ?
-Chèn ơi...nói chơi với cô sao..thiệt đó !
-Làm cách nào nên thuốc vậy thím ?
-Cứ một kư chùm ruôt sau khi nhặt sạch sẽ cô trộn với 700g đường cát bỏ vào hủ thủy tinh phơi nắng nửa tháng là uống được...mỗi lần uống non một cốc nhỏ uống rượu !!!
......
Sau cuộc " găp gỡ thần thánh " này tôi về làm một hũ ba kg....
Mấy tháng sau tôi trở lại chỗ ông bác sĩ chụp phim để kiểm tra th́ ..."không thấy có sự chèn ép nào "
Tôi trồng luôn một cây chùm ruột...cứ có trái là tôi ngâm đường làm thuốc...chị em đồng nghiệp..ai đau lưng nhức mỏi tới tôi ,tôi tặng ít th́ nửa lít...nhiều th́ một lít..rồi..muốn uống nữa th́ tôi truyền bí kíp cho tự làm mà uống...
Hơn hai chục năm qua tôi đă nhờ chùm ruột mà bảo vệ được cái bao tử...và khi nào làm việc ǵ nặng nhọc kéo dài...th́ mới cần đến thuốc tây.
...ngồi lên đứng xuống cắt may ... đều không vấn đề ǵ cả...đi xe đạp năm mười cây số là chuyện b́nh thường...miễn
đừng cúi khom kiểu làm có dặm lúa...là ok con gà đen !!!
Tiếc thay...chừng năm năm trở lại đây..trái này rất khó kiếm khó mua..v́ thân cây nó rất gịn dễ găy...tương truyền rằng ...trẻ con mà leo lên cây này..lỡ cây mà găy ..trẻ rớt xuống đất là ..khó cứu...
Do đó..ít người muốn trồng .
Cảm ơn Trời Đất Phật Thánh ... đă thương mà khiến cho tôi có cuộc gặp gỡ - đối với tôi -rất là vi diệu !!!
Như đă nói , chết tôi không sợ mà chỉ sợ con khổ sở thôi , lúc đó đứa lớn nhất mới có mười bốn tuổi và đứa nhỏ nhất năm tuổi...mà tất cả là bốn đứa...đêm nào cũng cầu nguyện chỉ mong có đủ sức khỏe để nuôi con...
Trời đất đă thấu..
Có lẽ...Hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhân chăng !
Cảm ơn ! Cảm ơn và Cảm ơn !!!
VietBF@sưu tập