PDA

View Full Version : Diva Mỹ Linh: Không nên đưa một thước đo nào ra để dành cho tất cả


nguoiduatinabc
08-25-2022, 02:21
Trong chương tŕnh My Linh Vocal Coach. Diva Mỹ Linh đă chia sẻ quan điểm riêng về việc hát rơ lời. Vấn đề đang được khán giả quan tâm.

https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2102183&stc=1&d=1661394068

Nghệ thuật là sự cân đối giữa hát rơ lời và truyền đạt cảm xúc

Trong thời gian gần đây, mọi người quan tâm nhiều tới việc hát rơ lời hay không rơ lời. Trên mạng xă hội, người ta bàn luận rất nhiều về việc hát như thế nào th́ rơ lời, hát thế này, thế kia đă rơ lời chưa.

Tôi cũng xin góp một tiếng nói vào trào lưu này. Đây là quan điểm riêng của cá nhân tôi về việc hát rơ lời là ǵ và làm thế nào để hát rơ lời.

Nói nôm na, hát rơ lời là làm thế nào để người ta biết ḿnh đang hát cái ǵ. Hát mà khiến người ta không hiểu ḿnh đang hát cái ǵ là không rơ lời.

Để hát rơ lời cần hát tṛn vành rơ chữ nhưng có những người dù không cần hát tṛn vành rơ chữ vẫn rơ ràng được đang hát cái ǵ. Điều này hoàn toàn chấp nhận được, miễn là bài hát tạo cảm xúc cho người nghe và khán giả vẫn hiểu ca sĩ đang hát ǵ.

Một số người hơi cổ hủ về quan điểm, cứ nghĩ rằng phải hát rành mạch, miệng mở to, mở đúng, rơ ràng từng chữ mới được. Quan điểm này không sai nhưng chưa đủ.

Trong ca hát, việc tṛn vành rơ chữ chỉ mới ở cấp độ đầu tiên. Giống như đi học lớp 1 sẽ được tập đọc sao cho rơ ràng, tṛn trịa. Nhưng lên đến đại học rồi mà vẫn nói chuyện kiểu đó sẽ khiến người đối diện mệt mỏi. Tức là, sự chỉn chu quá mức sẽ khiến người nghe đôi khi mệt.

Nghệ thuật là sự cân đối giữa việc hát rơ lời và truyền đạt cảm xúc. Khán giả cần nghe rơ lời nhưng không nhất thiết phải hát kiểu rành mạch như tập đọc lớp 1. Đây là quan điểm riêng của tôi.

Ca sĩ đi làm nghề th́ màu sắc riêng quan trọng hơn

Tiếng Việt của chúng ta có 5 dấu và một thanh bằng là 6, tương đối khó cho cả người viết lời lẫn người hát. Nhiều bạn trẻ GenZ nói tiếng Anh giỏi hơn tiếng Việt th́ sẽ gặp nhiều khó khăn để hát rành mạch, rơ lời.

Tôi nghe các bạn GenZ hát th́ thấy, các bạn hát rất dễ thương ngay cả ở những bài cần phải hát tṛn vành, rơ chữ kiểu Nhạc viện ngày xưa dạy.

Vừa rồi, tôi nghe có người ư kiến về một ca sĩ trẻ là hát kiểu ǵ mà không mở mồm, như ngậm cái ǵ trong mồm. Tôi cho rằng, ư kiến này hơi khắt khe.

Rơ ràng, các ca sĩ đi hát đều cùng được đào tạo kỹ thuật như nhau. Kỹ thuật cơ bản chỉ có như vậy, ai cũng được học khi luyện thanh. Nhưng làm sao để mang kỹ thuật đó về trộn với tính cá nhân để ra được màu sắc riêng lại khác.

Ca sĩ đi làm nghề th́ màu sắc riêng quan trọng hơn ḥa vào đám đông. Chừng nào người ca sĩ đó hát như ngậm trong miệng nhưng khán giả vẫn thấy hay là được.

Không nên đưa một thước đo nào ra để dành cho tất cả, đặc biệt với người nghệ sĩ đă làm nghề. Tuy nhiên, với người đang đi học hát th́ cái thước đo về hát rơ ràng, rành mạch, tṛn vành, rơ chữ là cần thiết.

Tức là, khi nào thành thạo ca hát rồi, các bạn muốn phá ra, hát như ngậm cái ǵ trong miệng cũng được. Nhưng ở giai đoạn đầu tiên th́ cần học hát tṛn vành, rơ chữ trước đă.