june04
08-29-2022, 02:35
Sau khi chém chết kẻ đột nhập, chủ quán Chương b́nh tĩnh đầu thú, nhưng cảnh sát phát hiện nguồn cơn của việc này không đơn giản là phát hiện kẻ trộm.
Khoảng 18h ngày 8/7/2017, cảnh sát thành phố Dương Châu nhận một cuộc điện thoại ḱ lạ. Người gọi điện họ Chương, tự nhận vừa giết tên trộm đột nhập trong lúc tự vệ. Nghe giọng nói quá mức b́nh tĩnh của Chương, nhân viên trực điện thoại hỏi đi hỏi lại mấy lần mới xác định việc này không phải tṛ đùa.
Địa điểm xảy ra vụ án là quán nướng của Chương tại khu phố tấp nập. Khi cảnh sát đến nơi, người Chương vẫn có rất nhiều vết máu. Theo lời khai, chiều hôm đó Chương đi chợ mua thức ăn, lúc về thấy cửa quán đang đóng. Vợ đang ngủ trên tầng, nhưng Chương lại nghe thấy trên tầng có tiếng động lạ.
Chương đi vào bếp cầm một con dao rồi nhẹ nhàng đi lên tầng. Vừa mở cửa pḥng, Chương thấy người đàn ông xa lạ đang lục lọi. Khi tên trộm t́m cách chạy trốn, Chương vội vàng cản lại, giằng co...
Sau khi t́m hiểu xong thông tin sơ bộ, cảnh sát lên tầng xem xét t́nh h́nh, ghi nhận hiện trường lộn xộn, một người đàn ông nằm chết giữa vũng máu.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2103832&stc=1&d=1661740456
Quán nướng của vợ chồng Chương, hiện trường vụ án. Ảnh: Toutiao
Cảnh sát hỏi thăm người dân xung quanh, mấy khách quen của quán nói khoảng 18h định vào quán ăn uống th́ nghe thấy trên tầng có tiếng đồ đạc va đập, tiếng hai người đàn ông la hét, cuối cùng là một tiếng kêu thảm thiết. Họ sợ quá không dám vào quán nữa mà vội vă bỏ về, nhưng vẫn c̣n nghe thấy tiếng khóc của một phụ nữ.
Người chết họ Phùng, là người tỉnh An Huy, sống ở Dương Châu. Trong túi quần có ch́a khóa ô tô, ngay sau đó cảnh sát cũng t́m được xe đang đỗ gần quán nướng. Trong cốp có một thanh kiếm Nhật rất sắc.
Theo thông tin trong hồ sơ của cảnh sát, Phùng có tiền án tiền sự, từng nhiều lần say rượu đánh lộn, nghiện ma túy.
Theo kết quả giám định pháp y, Phùng chết v́ mất quá nhiều máu, trên người trúng hàng chục nhát dao, thời gian chết hoàn toàn phù hợp với lời khai của Chương. Rất nhiều dấu hiệu cho thấy đây là vụ tự vệ vượt quá giới hạn pḥng vệ chính đáng.
Hai vợ chồng Chương là người tỉnh An Huy, trước kia mở quầy bán đồ ăn ở chợ đêm, đến năm 2008 mới chuyển tới Dương Châu lập nghiệp.
Sau mấy năm phấn đấu, họ dành dụm được tiền đủ để về quê xây nhà. Nhưng vợ chồng Chương đă ở Dương Châu mấy năm nên không về quê mà quyết định bám trụ ở đây để con trai có cuộc sống tốt hơn. Chương quyết tâm mở rộng kinh doanh, thuê cửa hàng mặt tiền hai tầng này bán đồ nướng. Do con trai đi học nội trú, để tiết kiệm tiền thuê nhà, hai vợ chồng ở tạm trên tầng hai.
Khi cảnh sát cho rằng vụ án đă trở nên rơ ràng, một số điểm đáng ngờ mới lại xuất hiện. Có hàng xóm nh́n thấy ảnh của Phùng liền nói đă gặp người này, c̣n nói Phùng từng nhiều lần đến ăn ở quán của vợ chồng Chương. Trước đó vợ chồng Chương nói chưa từng nh́n thấy nạn nhân. Một ông chủ siêu thị ở cách quán nướng mấy trăm mét nhận ra Phùng thường xuyên đến siêu thị gọi điện thoại.
Hiện nay rất ít người dùng điện thoại công cộng, trừ khi điện thoại di động hết tiền cần gọi gấp nhưng Phùng lại đến gọi điện nhiều lần nên chủ siêu thị nhớ rất rơ. Cảnh sát tra lại lịch sử cuộc gọi, phát hiện số điện thoại Phùng gọi là của một phụ nữ họ Mă, chính là vợ của Chương.
Như vậy là lời khai của vợ chồng Chương có vấn đề, tính chất vụ án có thể hoàn toàn thay đổi. Khi bị cảnh sát mời đến cơ quan điều tra, thấy cảnh sát đă nắm được một số bằng chứng và lời khai quan trọng, Chương đành nói rơ sự việc.
Năm 2016, chị Mă bảo chồng cho ḿnh đi du lịch với bạn vài ngày. Chương thấy vợ buôn bán nhiều năm vất vả nên đồng ư. Khi vợ về, Chương phát hiện trên vợ có một chiếc túi xách Chanel, Mă nói đó là hàng nhái, chỉ có mấy trăm tệ.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2103833&stc=1&d=1661740456
Sau chuyến đi chơi, Mẫ trở về với chiếc túi hàng hiệu đắt tiền, nói dối là đồ nhái. Ảnh: Toutiao
Vài ngày sau, trong lúc t́m sổ hộ khẩu, Chương đột nhiên phát hiện trong túi xách của vợ có một tờ hóa đơn, mới biết đó là túi hàng hiệu chính hăng, giá mấy chục ngàn tệ. Nh́n thấy tên người mua là Phùng, Chương lại càng giận dữ, lập tức gọi điện mắng vợ té tát.
Từ đầu năm 2016, vợ chồng Chương quen Phùng - người đồng hương. Phùng nói làm bảo kê ở một ṣng bạc gần đó, nhiều tiền, nhiều đàn em. Chương không thích tính khoe khoang của Phùng, nhưng chị Mă lại có vẻ rất hâm mộ.
Sau đó, vợ chồng Chương mở thêm quán ăn thứ hai. Chương phụ trách điều hành quán cũ, chị Mă trông coi quán mới. Có lần Chương dùng điện thoại truy cập camera của cửa hàng mới, phát hiện vợ và Phùng ngồi với nhau rất t́nh cảm. Chương không làm ầm ĩ lên v́ không muốn gia đ́nh tan vỡ, chỉ thầm hy vọng chuyện này không ảnh hưởng đến con ḿnh.
Nhưng đến đầu năm 2017, Chương không chịu đựng nổi. Hôm đó, vợ Chương đến nhà tắm công cộng, quá nửa đêm vẫn chưa thấy về. Chương lo lắng đạp xe đi t́m vợ, thấy xe đạp điện của vợ ngoài cửa một khách sạn, bên cạnh là chiếc xe con của Phùng. Chương lẳng lặng ngồi ngoài cửa khách sạn hút thuốc chờ vợ đi ra. Hơn 7h sáng hôm sau, chị Mă từ khách sạn đi ra, nh́n thấy chồng nên hết sức bối rối, cúi đầu không dám nói ǵ.
Chương bỏ về trước một ḿnh, gọi điện thoại cho bố vợ nói sẽ ly hôn. Bố vợ vội vàng đến t́m hai vợ chồng để ḥa giải. Chị Mă hứa sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Phùng. Nghĩ đến t́nh cảm vợ chồng nhiều năm và tương lai của con, Chương một lần nữa chấp nhận bỏ qua.
Tối 8/7, hôm xảy ra vụ án, Chương đi chợ mua thức ăn về nhà sớm, nghe thấy vợ gọi điện thoại với người khác. Chương lẳng lặng nghe, thấy vợ hẹn Phùng lát nữa đến nhà th́ liền t́m một con dao bếp nấp ở chỗ khuất. Đến lúc Phùng lên tầng hai, Chương đột nhiên xông ra, đâm liên tiếp nhiều nhát dao khiến Phùng ngă gục tại chỗ.
Kể xong những lời cuối cùng với cảnh sát, Chương tỏ ra thanh thản hơn rất nhiều, dường như bỏ được tảng đá đè trong ḷng nhiều năm xuống đất. Sau khi xét xử, ṭa án thành phố Dương Châu tuyên án Chương 14 năm tù về tội Cố ư giết người.
Khoảng 18h ngày 8/7/2017, cảnh sát thành phố Dương Châu nhận một cuộc điện thoại ḱ lạ. Người gọi điện họ Chương, tự nhận vừa giết tên trộm đột nhập trong lúc tự vệ. Nghe giọng nói quá mức b́nh tĩnh của Chương, nhân viên trực điện thoại hỏi đi hỏi lại mấy lần mới xác định việc này không phải tṛ đùa.
Địa điểm xảy ra vụ án là quán nướng của Chương tại khu phố tấp nập. Khi cảnh sát đến nơi, người Chương vẫn có rất nhiều vết máu. Theo lời khai, chiều hôm đó Chương đi chợ mua thức ăn, lúc về thấy cửa quán đang đóng. Vợ đang ngủ trên tầng, nhưng Chương lại nghe thấy trên tầng có tiếng động lạ.
Chương đi vào bếp cầm một con dao rồi nhẹ nhàng đi lên tầng. Vừa mở cửa pḥng, Chương thấy người đàn ông xa lạ đang lục lọi. Khi tên trộm t́m cách chạy trốn, Chương vội vàng cản lại, giằng co...
Sau khi t́m hiểu xong thông tin sơ bộ, cảnh sát lên tầng xem xét t́nh h́nh, ghi nhận hiện trường lộn xộn, một người đàn ông nằm chết giữa vũng máu.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2103832&stc=1&d=1661740456
Quán nướng của vợ chồng Chương, hiện trường vụ án. Ảnh: Toutiao
Cảnh sát hỏi thăm người dân xung quanh, mấy khách quen của quán nói khoảng 18h định vào quán ăn uống th́ nghe thấy trên tầng có tiếng đồ đạc va đập, tiếng hai người đàn ông la hét, cuối cùng là một tiếng kêu thảm thiết. Họ sợ quá không dám vào quán nữa mà vội vă bỏ về, nhưng vẫn c̣n nghe thấy tiếng khóc của một phụ nữ.
Người chết họ Phùng, là người tỉnh An Huy, sống ở Dương Châu. Trong túi quần có ch́a khóa ô tô, ngay sau đó cảnh sát cũng t́m được xe đang đỗ gần quán nướng. Trong cốp có một thanh kiếm Nhật rất sắc.
Theo thông tin trong hồ sơ của cảnh sát, Phùng có tiền án tiền sự, từng nhiều lần say rượu đánh lộn, nghiện ma túy.
Theo kết quả giám định pháp y, Phùng chết v́ mất quá nhiều máu, trên người trúng hàng chục nhát dao, thời gian chết hoàn toàn phù hợp với lời khai của Chương. Rất nhiều dấu hiệu cho thấy đây là vụ tự vệ vượt quá giới hạn pḥng vệ chính đáng.
Hai vợ chồng Chương là người tỉnh An Huy, trước kia mở quầy bán đồ ăn ở chợ đêm, đến năm 2008 mới chuyển tới Dương Châu lập nghiệp.
Sau mấy năm phấn đấu, họ dành dụm được tiền đủ để về quê xây nhà. Nhưng vợ chồng Chương đă ở Dương Châu mấy năm nên không về quê mà quyết định bám trụ ở đây để con trai có cuộc sống tốt hơn. Chương quyết tâm mở rộng kinh doanh, thuê cửa hàng mặt tiền hai tầng này bán đồ nướng. Do con trai đi học nội trú, để tiết kiệm tiền thuê nhà, hai vợ chồng ở tạm trên tầng hai.
Khi cảnh sát cho rằng vụ án đă trở nên rơ ràng, một số điểm đáng ngờ mới lại xuất hiện. Có hàng xóm nh́n thấy ảnh của Phùng liền nói đă gặp người này, c̣n nói Phùng từng nhiều lần đến ăn ở quán của vợ chồng Chương. Trước đó vợ chồng Chương nói chưa từng nh́n thấy nạn nhân. Một ông chủ siêu thị ở cách quán nướng mấy trăm mét nhận ra Phùng thường xuyên đến siêu thị gọi điện thoại.
Hiện nay rất ít người dùng điện thoại công cộng, trừ khi điện thoại di động hết tiền cần gọi gấp nhưng Phùng lại đến gọi điện nhiều lần nên chủ siêu thị nhớ rất rơ. Cảnh sát tra lại lịch sử cuộc gọi, phát hiện số điện thoại Phùng gọi là của một phụ nữ họ Mă, chính là vợ của Chương.
Như vậy là lời khai của vợ chồng Chương có vấn đề, tính chất vụ án có thể hoàn toàn thay đổi. Khi bị cảnh sát mời đến cơ quan điều tra, thấy cảnh sát đă nắm được một số bằng chứng và lời khai quan trọng, Chương đành nói rơ sự việc.
Năm 2016, chị Mă bảo chồng cho ḿnh đi du lịch với bạn vài ngày. Chương thấy vợ buôn bán nhiều năm vất vả nên đồng ư. Khi vợ về, Chương phát hiện trên vợ có một chiếc túi xách Chanel, Mă nói đó là hàng nhái, chỉ có mấy trăm tệ.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2103833&stc=1&d=1661740456
Sau chuyến đi chơi, Mẫ trở về với chiếc túi hàng hiệu đắt tiền, nói dối là đồ nhái. Ảnh: Toutiao
Vài ngày sau, trong lúc t́m sổ hộ khẩu, Chương đột nhiên phát hiện trong túi xách của vợ có một tờ hóa đơn, mới biết đó là túi hàng hiệu chính hăng, giá mấy chục ngàn tệ. Nh́n thấy tên người mua là Phùng, Chương lại càng giận dữ, lập tức gọi điện mắng vợ té tát.
Từ đầu năm 2016, vợ chồng Chương quen Phùng - người đồng hương. Phùng nói làm bảo kê ở một ṣng bạc gần đó, nhiều tiền, nhiều đàn em. Chương không thích tính khoe khoang của Phùng, nhưng chị Mă lại có vẻ rất hâm mộ.
Sau đó, vợ chồng Chương mở thêm quán ăn thứ hai. Chương phụ trách điều hành quán cũ, chị Mă trông coi quán mới. Có lần Chương dùng điện thoại truy cập camera của cửa hàng mới, phát hiện vợ và Phùng ngồi với nhau rất t́nh cảm. Chương không làm ầm ĩ lên v́ không muốn gia đ́nh tan vỡ, chỉ thầm hy vọng chuyện này không ảnh hưởng đến con ḿnh.
Nhưng đến đầu năm 2017, Chương không chịu đựng nổi. Hôm đó, vợ Chương đến nhà tắm công cộng, quá nửa đêm vẫn chưa thấy về. Chương lo lắng đạp xe đi t́m vợ, thấy xe đạp điện của vợ ngoài cửa một khách sạn, bên cạnh là chiếc xe con của Phùng. Chương lẳng lặng ngồi ngoài cửa khách sạn hút thuốc chờ vợ đi ra. Hơn 7h sáng hôm sau, chị Mă từ khách sạn đi ra, nh́n thấy chồng nên hết sức bối rối, cúi đầu không dám nói ǵ.
Chương bỏ về trước một ḿnh, gọi điện thoại cho bố vợ nói sẽ ly hôn. Bố vợ vội vàng đến t́m hai vợ chồng để ḥa giải. Chị Mă hứa sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Phùng. Nghĩ đến t́nh cảm vợ chồng nhiều năm và tương lai của con, Chương một lần nữa chấp nhận bỏ qua.
Tối 8/7, hôm xảy ra vụ án, Chương đi chợ mua thức ăn về nhà sớm, nghe thấy vợ gọi điện thoại với người khác. Chương lẳng lặng nghe, thấy vợ hẹn Phùng lát nữa đến nhà th́ liền t́m một con dao bếp nấp ở chỗ khuất. Đến lúc Phùng lên tầng hai, Chương đột nhiên xông ra, đâm liên tiếp nhiều nhát dao khiến Phùng ngă gục tại chỗ.
Kể xong những lời cuối cùng với cảnh sát, Chương tỏ ra thanh thản hơn rất nhiều, dường như bỏ được tảng đá đè trong ḷng nhiều năm xuống đất. Sau khi xét xử, ṭa án thành phố Dương Châu tuyên án Chương 14 năm tù về tội Cố ư giết người.