Log in

View Full Version : CHÉM GIÓ CUỐI TUẦN


troopy
09-02-2022, 01:34
Mấy hôm nay món “ dưa xào ḷng “ tạm lắng th́ lại rộ món “ Đại Đức Thích Trúc Thái Ḿnh “. Sư bây giờ là một nghề “ Làm giàu không khó”
KỸ NGHỆ LÀM SƯ.
Khoảng những năm 193x cụ Vũ Trọng Phụng đă làm một thiên phóng sự gọi là Kỹ Nghệ Lấy Tây. Ở đó cụ lặn lội lên tận Thị Cầu, giăi nắng giầm sương, ăn cùng Me Tây, hút chung điếu phiện với lính Lê Dương ḥng trả lời cho câu hỏi : Lấy tây có phải là 1 nghề ?
Tôi th́ chả có cái tài như cụ.
Nhưng Sư ở thời này th́ đầy đường, trên facebook, trên cả Youtube.
Cho nên không khó ǵ mà khẳng định đi tu là một nghề. Mà khi một nghề có hẳn ban trị sự trên trung ương, cơ sở mọc nhan nhản ở địa phương, th́ ta phải gọi đó là 1 ngành.
Sau đây tôi xin hướng nghiệp cho các em đương c̣n bơ vơ t́m việc, hay những anh em làm măi mà chẳng giàu, để anh em có hiểu biết nhất định trước khi bước vào ngành.
1. ĐIỀU KIỆN HÀNH NGHỀ.
Như mọi ngành khác trừ 1 số ngành, anh em cần đồng phục.
Grab th́ áo xanh, GoViet áo đỏ, anh em cần áo vàng.
Thiết kế có 2 loại
Anh em c̣n đương đói th́ nên mặc loại kín đáo, anh em được trời phú cho một bờ vai nuột nà và một cái nách đă cạo sạch có thể lựa chọn loại lệch vai, tuyệt đối không mặc loại hở ti v́ đấy là đồng phục của ngành khác.
Tuy nhiên, áo vàng cũng dễ gây nhầm lẫn với nghề khác mà dân đen rất ghét.
Chúng ta cần biết cái răng cái tóc là góc con người, cùng 1 màu áo, anh em để tóc lởm chởm ra đường bị taxi bốc lên nóc. Bởi, anh em phải đưa về số tóc bằng nhau.
Như vậy, có áo ngành và đầu ngành, anh em đă làm sư được chưa?
Xin thưa là chưa.
Ví như tôi đây, b́nh sinh có cái mặt ưa nh́n lắm, cơ mà cạo đầu đi nh́n cứ mất dậy thế nào, v́ có cái mặt vuông quá.
Phải là một cái mặt tṛn tṛn, nh́n phải hơi b́ b́, da càng dày càng có tương lai sáng lạn.
Mơm to tai dài cũng nên từ bỏ v́ có lên đến tận Tây Thiên cũng chỉ được làm hành giả thôi nhé anh em.
Bởi, người ta nói muốn theo phật th́ phải có duyên.
Nếu anh em có đủ hành trang trên, chúc mừng anh em đă gia nhập giới thượng lưu.
2. TỐ CHẤT ĐỂ TẠO NÊN SƯ THÀNH CÔNG .
Lại như bao ngành khác và trừ 1 số ngành, anh em muốn thành công phải khổ luyện, là v́ ngành này chúng ta không dùng những thứ có sẵn.
Đầu tiên anh em phải hiểu, dù anh em xuất thân nghèo hèn hay cao quư, nhiều chữ hay ít học, đă vào ngành anh em nghiễm nhiên là thầy thiên hạ. Cho nên nếu có ông bà nào đáng tuổi bố mẹ ḿnh đang cúi rạp người hành lễ, anh em nhất định phải giữ cái lưng thẳng lên, mặt phải đờ ra, anh em nào vẫn c̣n liêm sỉ có thể lẩm nhẩm a di đà phật cho đỡ ngượng cũng được.
Thứ 2 là lương tâm.
Lương tâm ngành nào cũng cần lắm lắm, nhưng khác hẳn bao ngành, chúng ta cần có lương tâm linh hoạt hơn hết.
Người xuất gia là buông bỏ, nhưng người xuất gia cũng cần đi lại để cứu nhân độ thế lắm chứ?
Hăy hướng lương tâm của ḿnh vào những ḥm công đức. Anh em không mua xe cho bản thân, đấy là chiếc xe cứu thế.
Người tu hành cũng cần đạm như bao người?
Hăy yên ḷng cho vào miệng v́ cái con nằm trên bàn lúc này trước khi bị thịt đă được nghe kinh và rất vui ḷng phụng sự cho mục đích cao cả.
Và khi anh em cần sinh lư?
Tôi chưa đạt cảnh giới ấy nhưng tôi tin vào sự linh hoạt của anh em để t́m cách hoá giải.
3. TƯƠNG LAI CỦA NGÀNH?
Một ngày đầu năm tôi đến thăm chùa Ba Vàng, ở đó tôi nh́n thấy tương lai rực rỡ cho anh em.
Như đă nói, tôi có cái mặt - không thể làm sư được - nên tôi ít bén mảng nơi cửa phật.
Cơ mà lần này khác lắm.
Tôi cảm nhận được quầng sáng kỳ ảo phát ra nơi chính điện, thứ ánh sáng hư hư thực thực, lúc tỏ lúc mờ như chiếu ra từ cơi hư vô. Phải chăng là hào quang phật pháp?
Th́ ra là từ cái đầu bóng loáng.
Giữa điện là một anh bận đồ ngành,nh́n rất giống sư, ngồi xếp bằng xung quanh bao cơ là hoa hoét.
Đến đây anh em tưởng tượng ra bên dưới là các bà các cụ phật tử mặc áo nâu ṣng đang x́ xụp đấy phỏng?
Không!
Bên dưới là một đàn em nhỏ mặc đồng phục cấp 2 của một cái trường éo nào đấy, em th́ chấp tay, em th́ rạp người nuốt lấy từng lời phật dậy từ mồm của anh - rất giống sư- kia.
Tôi tự hỏi, ở trường môn giáo dục công dân là chưa đủ cho các em làm người hay v́ thầy hiệu trưởng cảm thấy nghiệp của các em nặng quá đáng nên tống lên chùa cho nhẹ vía?
Rồi từ đấy tôi nh́n ra chân trời cho anh em trong ngành giáo dục.
Nếu các em đă nhập tâm đến thế, yêu thích đến thế,lũ chúng ta c̣n chờ ǵ mà không gỡ ngay ảnh ông nhiều râu trên lớp xuống, đưa ngay ảnh ông không tóc lên?
Thay ngay 5 điều thành 10 điều phật dậy.
Thầy cô của chúng ta không c̣n phải đứng trên cái bục thô kệch nữa, tôi tưởng ra giáo sư sẽ ngồi xếp bằng trên một đài sen giữa rừng hoa trái, học sinh không c̣n phải học mấy môn khô khan vô nghĩa, các em được học về Nghiệp, Nhân, Quả.
Phật pháp đại cương thay thế cho môn tư tưởng HCM ám ảnh biết bao thế hệ sinh viên.
Rồi chúng ta sẽ không c̣n thấy những mái đầu xanh đỏ, thay vào đó là lớp lớp đầu trọc ùa ra giúp đời.
Và anh em!
Anh em sẽ trở thành thạc sĩ, tiến sĩ, giáo sư Sư học, anh em được ngẩng cao đầu, những thằng như tôi sẽ không bao giờ dám khinh anh em nữa, tôi gặp anh em sẽ cúi gập đầu, miệng kính cẩn hô vang 2 chữ: Bạch Thầy!
Tôi mừng cho anh em, mà v́ tôi có cái mặt - không thể làm sư- nên tôi vẫn có một nỗi buồn vị kỉ.
Ngày hôm ấy anh - rất giống sư- giảng nhiều điều, anh nói về những người kiếp trước sát sinh, kiếp này người ta bị tai nạn, bị ung thư, anh khuyên các em tránh xa những người ấy. Mặc dù lo lắng cho các anh xuất khẩu lợn nhưng tôi đếch quan tâm lắm cho đến khi anh chạm vào chén cơm của tôi.
Đoạn anh giảng:
Kiếp này các con nói những lời xấu xa, nói tục chửi bậy th́ Quả của các con kiếp sau sẽ LÀ:
Anh mớm tiếp như mọi ngày vẫn giảng:
LÀ......
LÀ.......
Các em vui sướng đồng thanh như t́m được chân lư:
MỒM THỐI!
Tôi vỗ đùi cái : Đét.
Tổ Sư Bố Thầy!
Thầy ăn sung mặc sướng,mặt bóng nhẫy ra thế kia c̣n thiếu cái ǵ nữa không mà c̣n đi cướp kế sinh nhai của tôi? Kiếp trước thầy cũng khai sáng cho dân đen như vậy th́ kiếp này tôi kiếm cơm bằng ǵ?
Hở thầy?
Hở thầy?
Nói thế để anh em biết con đường trước mắt rộng mở lắm lắm, có khi c̣n thay thế cho nền y tế đến nơi.
Cách mạng nào cũng cần sự hi sinh, anh em chớ thấy anh Sư chùa Ba Vàng ngă ngựa mà nản ḷng.
Để tri ân cho con người tiên phong ấy, kính cẩn tặng anh đoạn thơ của bà Hồ Xuân Hương thay cho lời kết, chúc anh em sư săi vững tin trên con đường đă chọn.
Cái kiếp tu hành nặng đá đeo
Làm chi một chút tẻo tèo teo
Thuyền từ cũng muốn về Tây Trúc
Trái gió cho nên phải lộn lèo

VietBF©sưu tập