Log in

View Full Version : CÔ DÂU CHÚ RỂ VÀ CHỒNG


goodidea
09-03-2022, 07:03
Ngày em cưới, cả phố xôn xao ( chính xác là x́ xào bàn tán). Đám cưới to, linh đ́nh, cỗ bàn sang trọng, phông lều rực rỡ, cổng hoa rộng lớn ....nhưng đó ko phải cái người ta chú ư, mà điều làm người ta nói ra nói vào ở cái đám cưới này là "cô dâu xinh đẹp kia đc gả cho ai trong cái gia đ́nh này".
Em _người con gái đang ở độ tuổi đôi mươi xuân th́, mái tóc đen dài ngang lưng, đôi mắt to tṛn trong sáng, dáng vẻ thanh cao nhỏ nhắn và đôi môi tươi tắn lúc nào cũng cười. Em sinh ra và lớn lên trong một gia đ́nh có mẹ buôn đồng nát và bố làm phụ hồ, anh em 4 người và em là thứ 2. Gia cảnh khá là khó khăn.
Học hết cấp 3, em đi đồng nát với mẹ trên chiếc xe máy Dream cũ nát, có chế 1 cái xe thồ đằng sau. Em vẫn hồn nhiên và vô tư, em vẫn hát, em vẫn cười,...
Cho đến 1 hôm....
Em ko c̣n cười nữa...
Đó chính là ngày bố mẹ gả em vào gia đ́nh giầu có (gần như giầu nhất khu) kia.
Nhà trai là 1 gia đ́nh giầu lắm, đất đai rộng, làm cái biệt thự to thế mà c̣n chưa hết đất, cái sân rộng để 3 cái ô tô cũng vừa, mà vẫn c̣n chỗ làm ki_ốt cho người ta thuê. Bà mẹ làm công chức nhà nước, là một phụ nữ sắc sảo và giỏi giang, đảm đam việc xă hội lẫn việc nhà. Ông chồng th́ như bù nh́n trong nhà, hàng xóm hay kháo là "chồng người đánh bắc dẹp nam, chồng ḿnh xó bếp dương cung bắn ruồi". Nhà có 2 thằng con trai, thằng em đang học đại học, c̣n thằng anh... Chính là chồng của cô dâu trong đám cưới này.
Đám cưới ŕnh rang, nhạc nhẽo xập x́nh, người ra vào cười nói rôm rả. Khách khứa tùm lum x́ xào to nhỏ chuyện cô dâu chú rể.
2 nhà gần nhau, nhưng rước dâu bằng cái xe Mẹc của bà mẹ thường ngày đi làm, hôm nay trang hoàng hoa lá cành và ruy băng óng ánh. Chắc 10p là tới nơi rồi.
Cô dâu trang điểm lộng lẫy, váy trắng x̣e rộng... mắt buồn rười rượi, dấu giọt nước mắt đọng trong khóe mắt, cố gắng ko để chẩy ra ngoài... Bước xuống khỏi chiếc xe sang trọng cùng người được gọi là chú rể., Chú rể tay dắt cô dâu, nhưng không cười. Chỉ có bà mẹ chú rể là cười không ngậm miệng.
Tàn tiệc, ai về nhà nấy, nhạc đă tắt, phông lều đă dọn... Mọi thứ đă trở về như cũ, chỉ khác là nhà có thêm cô dâu.
....
....
... Hết ngày cưới, "chú rể" khoác balo lên lưng, đội cái mũ bảo hiểm kín mặt, cưỡi con xe phân khối lớn nổ máy, rồ ga, lao ra cổng không nói câu nào. Cô dâu buồn nhưng vẫn cố tỏ ra b́nh thường, lặng lẽ ra đóng cánh cổng to đùng nặng trịch. Ông bố lặng im vân vê điếu thuốc ngồi nh́n chiếc lồng chim, con chim ríu rít nhẩy nhót trong lồng chẳng biết ngoài kia bao la rộng lớn thế nào. Bà mẹ đon đả kéo cô con dâu ngồi xuống ghế sofa nói ǵ đó ra vẻ quan trọng và bí mật lắm, sau thấy cô đem hết trang sức và 1 thùng tiền mừng đưa cho bà.
....
Đêm tân hôn : cô nằm 1 ḿnh trên chiếc giường sang trọng và ấm áp, điện sáng trưng, căn pḥng có lối trang trí hiện đại, tiện nghi và đắt tiền. Cô ko ngủ cho dù mệt nhoài, mắt cô nh́n đăm chiêu về phía cửa sổ, nơi có cây ngọc lan đang nở đầy hoa trắng rung rinh cành lá, tỏa hương ngoài kia... Bỗng 1 tiếng gơ cửa (làm cô giật ḿnh) , kèm theo tiếng hỏi "con ngủ chưa? Mẹ vào được không?". Cô ra mở cửa, mẹ cô đang đứng ở ngoài... Cùng người sẽ là chồng cô, cô bất giác sững người nhưng lấy lại cảm xúc ngay, v́ cô đă biết và lường trước chuyện này sẽ đến. Bà mẹ đẩy cậu anh vào pḥng và dỗ dành "con trai, đây là vợ con, từ tối nay con ngủ ở đây với vợ nhé, lớn rồi, sao ngủ măi với mẹ nữa". Bà vừa nói vừa cười vừa dỗ dành cậu trai, cậu trai nũng nịu đ̣i ngủ với mẹ "ứ ừ"... Cô con dâu hiểu chuyện kéo nhẹ tay chồng vào, bà mẹ nh́n cô nháy mắt cười, kiểu ra hiệu ǵ đó. Bà đi ra và ko quên đóng cửa pḥng.
....
....
Trong pḥng, cô ngồi trước bàn trang điểm nh́n ḿnh thẫn thờ trong gương một cách vô thức, c̣n anh chồng giơ 2 ngón tay trỏ ra gí gí vào nhau cười ngờ ngệch, chán rồi th́ lấy cái phất trần giả vờ làm Tôn Ngộ Không chêu cô rồi cười khành khạch. Cô rút khăn giấy lau những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi, như thể ḱm nén rất lâu rồi...
....
.....
Thấm thoát thời gian đă qua lâu, mà "chú rể" không về, cho đến 1 hôm bà mẹ thông báo lễ tốt nghiệp của cậu con đă học xong đại học. Bà diện cho ông bộ đồ vest và cà vạt, giầy âu bóng lộn. C̣n bà mặc đầm hoa đỏ, mái tóc búi cao điểm 1 chiếc kẹp đính đá óng ánh, đeo bộ trang sức đắt tiền, và 2 người họ lên xe, bà lái và ông ngồi ghế phụ... Đi đến trường đại học dự lễ tốt nghiệp danh giá.
Cô ở nhà đứng ngồi không yên, bón cơm cho chồng cũng bị rớt ra ngoài, cô luống cuống lấy khăn lau cho chồng, luôn miệng nói xin lỗi. Đợi chồng cô ăn xong, cô dỗ dành anh đi ngủ... Và cô ngồi trước bàn trang điểm, lấy ra từ ngăn kéo 1 thỏi son, cô nhẹ nhàng thoa lên môi ḿnh _có lẽ lâu rồi cô không trang điểm. Rồi cô mở tủ, lấy ra chiếc váy màu hồng, đă lâu ngày không mặc nên nếp gấp hằn lên trên chiếc áo.
Nhẹ nhàng cô bước vào nhà tắm, xả nước to, và từ từ cởi bỏ bộ pi ra ma trên người... Làn nước tỏa khắp người cô từ đầu xuống chân, làm trôi lớp son nhạt nḥa..
....
Tiếng c̣i xe như hối thúc, cô vội vàng xuống mở cổng. "chú rể" xuống xe mà không nh́n cô, bà mẹ thướt tha xách túi của ḿnh, ông bố khệ nệ kéo chiếc vali.... Cô lầm lũi ra đóng cổng.
Cô lấy nước mời mẹ chồng v́ bà kêu cô lấy cho bà li nước ấm lên pḥng bà... Cô và bà ngồi trong pḥng, bà nh́n cô :"nay con lạ thế?". Cô không nói ǵ, vội vàng lấy tay lau miệng, làm nḥe vết son hồng. Rồi lúng túng "con đi thay đồ ngay ạ"... Rồi toan đứng lên. Bà kéo tay cô lại :"không cần đâu, con thích th́ con cứ mặc đi"...
....
....
Buổi tối, như thường lệ, cô vẫn hay đứng bên ô cửa sổ, nơi cành hoa ngọc lan x̣a vào, đôi mắt dơi về hướng ngoài kia, phía đối diện có một ô cửa sổ không bao giờ mở, cũng không bật đèn... Nhưng hôm nay ô cửa đó sáng đèn. Và cô không ngừng nh́n về nó.
Tiếng điện thoại của cô vang lên tín hiệu báo tin nhắn, cô mở ra.. "sao chị chưa ngủ? Chị nh́n sang pḥng tôi làm ǵ?" cô hoảng hồn kéo rèm và đóng cửa sổ, tắt đèn, lên giường chùm chăn... Tự hỏi "sao anh biết?", tim đập loạn xạ, cô không dám trả lời tin nhắn. Cứ thế ch́m vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, như mọi buổi sáng cô dậy sớm hơn mọi người, đi chợ trên chiếc xe tay ga xịn và mua đồ về nấu ăn. Hôm nay bà mẹ vồn vă v́ bảo cơ quan có cuộc họp quan trọng nên bảo không ăn sáng ở nhà, nhắc nhở cô là "chú rể" thích ăn trứng gà luộc cùng cơm trộn nước mắm, nên bảo cô luộc trứng gà.
Bữa sáng hôm nay im lặng, không như mọi hôm có bà mẹ ở nhà, ai cũng đăm chiêu, thỉnh thoảng chồng cô réo lên một tiếng. Ông bố ăn nhanh rồi đứng lên ra cho chim trong lồng ăn. Bên bàn ăn c̣n cô, chồng cô và chú rể. Anh chồng thỉnh thoảng làm rớt đồ ăn, cô cẩn thận lau và không quên xin lỗi. Chú rể th́ ngồi ăn cơm trộn trứng luộc chan nước mắm, món ăn khoái khẩu tưởng ngon mà hôm nay mắc ghẹn trong cổ, cô vội vàng rót cho chú rể 1 ly nước. Bất giác 2 người nh́n nhau, cô đỏ mặt quay đi, chú rể uống xong ly nước th́ đứng dậy.
Chiều hôm đó cô đưa chồng đi dạo, gương mặt bần thần, họ ngồi ở ghế đá ven hồ bỗng cô cười nhẹ.... Đó là nụ cười hiếm hoi, dù chua chát. Rồi cô nắm tay chồng "em xin lỗi, em xin lỗi, xin lỗi anh.." rồi khóc. Chồng cô ngờ nghệch lấy ống tay lau nước mắt cô.
....
.....
Một đêm mưa tầm tă cô chằn chọc không ngủ, thỉnh thoảng cô kéo chăn cho chồng, v́ chồng cô lúc lúc lại đạp chăn ra. Cô nghe có tiếng bước chân về phía pḥng ḿnh, cô vừa sợ vừa hồi hộp, tiếng bước chân dừnh lại ở pḥng cô rồi tiếng gơ cửa... Cô đứng ko dám mở, tim dồn dập, cô đưa tay giữ chặt ngực ḿnh, một tiếng "chị ơi" càng làm cô lo lắng, sự lo lắng ḥa vào hơi thở của cô trở nên gấp gáp. Ngoài cửa lại nói "em lạnh quá". Cô vội mở cửa, "chú rể" người ướt như chuột lột run rẩy ngă đổ vào ḷng cô, nồng nặc mùi rượu. Cô ôm lấy "chú rể" và dùng hết sức lôi anh vào nằm trên ghế, cô luống cuống không biết làm sao, 2 tay vằn ṿ, nếu cô để anh thế này th́ không được, anh sẽ ốm, nhưng cô cũng không thể thay đồ của anh. Cuối cùng cô lấy đồ của chồng rồi quyết định thay cho anh. Cô mở từng nút cúc áo làm lộ khuôn ngực vạm vỡ của anh, cô nhẹ nhàng lấy khăn lau... Tim đập liên hồi. Cô chỉ làm được đến đó, chiếc quần kia cô không dám cửi, cô đứng lên đi, toan vào pḥng với chồng th́ một tiếng "chị" làm cô thảng thốt. Cô không nói ǵ, chú rể nói "em không say". Cô sợ hăi đáp "chú về pḥng đi, chị phải vào với anh". Chú rể chạy qua ôm lấy cô, nh́n thẳng vào mắt cô, nhưng cô lảng ánh nh́n đi chỗ khác. Ngực cô trống đánh dồn dập, lúc nẫy v́ ôm anh mà áo cô ướt, lộ ra cái sự phập phồng đang hừng hực trong tim cô. Cô nhắm mắt, người ko c̣n cứng đơ phản kháng, 2 tay cô buông xuống, mước mắt lại rơi "chú đi đi, đi đi, đi đi..." rồi đưa tay đấm ngực anh thùm thụp. Anh chặn những lời nức nở của cô bằng 1 nụ hôn. Nụ hôn mặn ṃi vị nước mắt của 2 người lă chă.
...
...
Một thời gian sau "chú rể" lên thành phố để phát triền sự nghiệp của ḿnh, cô dâu ở nhà... Và một hôm :
"ọe ọe.... Ọe". Tiếng nôn ói trong nhà vệ sinh vọng ra, làm ông bà giật ḿnh, bà mẹ mặt hớn hở chạy vào xem cô con dâu, bà nh́n cô với vẻ mặt vui mừng... "con.." nói không thành câu.
Từ hôm đó bà không bắt cô đụng tay đụng chân bất cứ việc ǵ., bà thuê osin về làm việc, để con dâu an thai.
..
...
Từ ngày có em bé trong nhà, ông bà vui lắm, bà cứ nói "thằng bé giống hệt thằng bố nó hồi nhỏ ông nhỉ", rồi 2 ông bà cười. Cô không biết mặt "chú rể" ngày bé ra sao, nhưng cô cũng đỡ lo khi ông bà nói vậy.
Chú rể về nhà.... Chú vẫn thái độ lạnh lùng với cô, nhưng tối đó anh lại vào pḥng anh chị ḿnh, anh nói "anh yêu 2 mẹ con" và hôn thằng bé.
... Và họ không hề biết trong pḥng kia, người chồng khù khờ của cô đang rơi nước mắt.

VietBF©sưu tập