PDA

View Full Version : KỶ NIỆM CUỐI CỦA ANH - NGƯỜI TRI KỈ


goodidea
09-04-2022, 00:38
Tôi vào viện thăm anh
một chiều mưa tháng tám
Anh nằm đó
với thân hình gầy guộc
Hai mắt nhắm nghiền
tay vẫn giữ sổ tay.
Tôi nhìn anh
giọt lệ trào trong kính.
Tôi nắm tay anh
đặt lên ngực nhẹ nhàng
Mằt không mở
nhưng hai hàng lệ chảy
Anh dồn dập thở
tay nắm chặt tay tôi...
Anh thều thào:
"Em đã đến rồi sao?"
***
Tôi và anh là bạn
thuở ấu thơ
Rất thân thiết
sống chung trong một xóm.
Thời chiến tranh
cùng đi bộ đến trường
Vui vẻ lắm
nhưng tình bạn sáng trong .
Anh xung phong ra trận
còn tôi vào đại học
Anh đóng quân
nơi biên giới xa xôi
Tôi ra trường
đến thị thành dạy học
Có người yêu, rồi cưới
sinh con ...
Bốn mươi năm sau
có ai ngờ
Anh xuất hiện ở nhà tôi
đi cùng người bạn
Anh mặc áo lính bạc màu
tay chống đôi nạng gỗ
Một con mắt nhìn dại dại,
xót xa.
Nhưng miệng cười
tôi không thể nào quên
Vẫn như ngày xưa
hiền lành chân chất.
Anh bắt tay tôi
như hai người đồng chí
Tôi cảm nhận ánh nhìn
sao mà thân thương thế !
***
Anh trao tôi
cuốn sổ tay đã cũ
Giữa cuốn sổ
có cái gì cồm cộm
Một kẹp tóc ba lá
và bức hình đen trắng
Của chính tôi ...
thất lạc từ lâu !
Người ở cùng anh
là người chăm anh ở viện
Nói nhỏ tôi nghe :
"khi vết thương đau buốt
Anh mãi gọi một cái tên thôi
là chị đó, chị à !"
Tình yêu đầu đời, anh đã giành cho tôi.sao tôi không biết ?
Đến khi anh lìa trần, vợ chồng tôi tiễn anh về cõi vĩnh hằng ...Tim nhói đau !

VietBF©sưu tập