troopy
10-15-2022, 23:36
Cuộc sống có những điều thật nhỏ nhưng nó ấn chứa những giá trị không thể kể hết. Một câu nói của một người bạn về cuộc đời đôi khi cứu được cả một cuộc hôn nhân, một cái nh́n thân thiện có thể làm dịu lại khí thế anh hùng của người đối diện. Và một tờ tiền 5.000 th́ giá trị là ǵ?
Cuộc sống có những điều thật nhỏ nhưng nó ấn chứa những giá trị không thể kể hết. Một câu nói của một người bạn về cuộc đời đôi khi cứu được cả một cuộc hôn nhân, một cái nh́n thân thiện có thể làm dịu lại khí thế anh hùng của người đối diện. Và một tờ tiền 5.000 th́ giá trị là ǵ?
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2125075&stc=1&d=1665876991
Chuyện là chỗ trọ nơi tôi ở ngoài đầu hẻm có 1 chị sáng bán báo, chiều bán trà sữa, kem, chè, bánh tráng trộn,…. Thời bắt đầu là sinh viên năm nhất, thỉnh thoảng ghé chị mua báo về đọc. Có nói chuyện vội vàng vài ba câu xă giao cho vui, cũng cảm nhận được chị là người khá nhiệt t́nh và vui vẻ. ̀ Vào tháng 7/2014, tức lúc này là đầu năm tư rồi, ḿnh có đặt báo Sài G̣n hàng tuần về đọc, lấy được khoảng 6 tuần th́ không lấy nữa v́ học kỳ cuối làm luận văn tốt nghiệp nên dọn đồ về quê cho giảm bớt chi phí sinh hoạt. Vào tuần cuối, tôi cùng với đứa bạn ghé ăn kem sẵn lấy báo rồi trả tiền, tiện thông báo tuần sau không lấy nữa, chị vui vẻ đáp: “vậy khi có qua Cần Thơ có nhu cầu mua báo th́ ghé chị”.
3 tháng sau kể từ dạo ấy, đúng thứ 6 ngày 13/3 tôi qua Cần Thơ nộp bài và chiềù ghé qua chỗ chị bán báo năm xưa mua ly trà sữa để lên xe buưt nhâm nhi! Lúc chị đang pha trà tôi hỏi:
– Bao nhiêu vậy chị ?
– 10 ngàn đồng em. À em phải là người đặt báo Sài G̣n lần trước không?
– Dạ! Đúng rồi chị! Có ǵ không chị? (đúng lúc đưa tay lên miệng tháo khẩu trang, nghĩ thầm th́ ra chị cũng nhận ra ḿnh)
VietBF©sưu tập
Cuộc sống có những điều thật nhỏ nhưng nó ấn chứa những giá trị không thể kể hết. Một câu nói của một người bạn về cuộc đời đôi khi cứu được cả một cuộc hôn nhân, một cái nh́n thân thiện có thể làm dịu lại khí thế anh hùng của người đối diện. Và một tờ tiền 5.000 th́ giá trị là ǵ?
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2125075&stc=1&d=1665876991
Chuyện là chỗ trọ nơi tôi ở ngoài đầu hẻm có 1 chị sáng bán báo, chiều bán trà sữa, kem, chè, bánh tráng trộn,…. Thời bắt đầu là sinh viên năm nhất, thỉnh thoảng ghé chị mua báo về đọc. Có nói chuyện vội vàng vài ba câu xă giao cho vui, cũng cảm nhận được chị là người khá nhiệt t́nh và vui vẻ. ̀ Vào tháng 7/2014, tức lúc này là đầu năm tư rồi, ḿnh có đặt báo Sài G̣n hàng tuần về đọc, lấy được khoảng 6 tuần th́ không lấy nữa v́ học kỳ cuối làm luận văn tốt nghiệp nên dọn đồ về quê cho giảm bớt chi phí sinh hoạt. Vào tuần cuối, tôi cùng với đứa bạn ghé ăn kem sẵn lấy báo rồi trả tiền, tiện thông báo tuần sau không lấy nữa, chị vui vẻ đáp: “vậy khi có qua Cần Thơ có nhu cầu mua báo th́ ghé chị”.
3 tháng sau kể từ dạo ấy, đúng thứ 6 ngày 13/3 tôi qua Cần Thơ nộp bài và chiềù ghé qua chỗ chị bán báo năm xưa mua ly trà sữa để lên xe buưt nhâm nhi! Lúc chị đang pha trà tôi hỏi:
– Bao nhiêu vậy chị ?
– 10 ngàn đồng em. À em phải là người đặt báo Sài G̣n lần trước không?
– Dạ! Đúng rồi chị! Có ǵ không chị? (đúng lúc đưa tay lên miệng tháo khẩu trang, nghĩ thầm th́ ra chị cũng nhận ra ḿnh)
VietBF©sưu tập