Log in

View Full Version : Lời Cầu Chân Thành!


goodidea
10-23-2022, 01:04
Một hôm vào giữa trưa, vị linh mục ghé ngang nhà thờ, quỳ bái và dừng lại nơi gian thánh (tabernacle), rồi đảo mắt một ṿng xuống dưới xem có ai đang cầu nguyện chăng? Chợt cánh cửa nhà thờ được mở ra và một ông đang bước vào hành lang nhà thờ. Khi nh́n thấy ông ấy, vị linh mục hơi cau mày v́ râu ria th́ lâu rồi chẳng cạo, quần áo th́ bẩn thỉu, lếch thếch, tả tơi. Ông ta tiến vào một hàng ghế quỳ bái trong giây lát rồi đi trở ra.
Những ngày kế tiếp, cũng vào giấc trưa, vị linh mục đó đều nh́n thấy ông ta. Ông cũng quỳ trong giây lát, với hộp đựng thức ăn (lunchbox) mang theo bên ḿnh. Vị linh mục đó sinh nghi; có thể đây là kẻ gian chăng?
Vị linh mục đó tiến lại và hỏi ông ta: “Anh khỏe không? Sao tôi vẫn thường thấy anh vào đây ?”. Ông ấy thưa ông là công nhân hăng xưởng và ông chỉ có giờ ăn trưa trong 30 phút, và giờ ăn trưa cũng là giờ ông cầu nguyện xin ơn phù trợ, nâng đỡ và sức mạnh. “Con chỉ có thể viếng Chúa trong giây lát v́ hăng con làm th́ xa; con thường quỳ đây và nói với Chúa thế này:
“CON GHÉ QUA ĐỂ XIN THƯA CÙNG CHÚA LÀ CON RẤT VUI SƯỚNG KHI CON CÓ CHÚA LÀ BẠN ĐỒNG HÀNH VÀ CHÚA ĐĂ CỨU CHUỘC CON. CON KHÔNG BIẾT CẦU NGUYỆN NHIỀU, NHƯNG CON NHỚ ĐẾN CHÚA MỖI NGÀY. CHÚA GIÊSU ƠI, CON LÀ BEN, CON GHÉ THĂM CHÚA HÔM NAY.”
Vị linh mục đó ngỡ ngàng, đôi mắt đăm chiêu nh́n lên gian thánh và nói với ông Ben rằng ông cứ việc đến đây cầu nguyện bất cứ lúc nào. Ông Ben vội vă thưa: “Con phải đi, con cám ơn cha.” Rồi ông Ben bước vội ra cửa.
Vị linh mục đó bước trở lên, quỳ xuống và quỳ lâu bên gian thánh, trái tim ngài ấm lại như ngài được gặp gỡ Chúa Giêsu. Hai hàng lệ tuôn dài trên má, ngài lập lại lời cầu nguyện của ông Ben:
“CON GHÉ QUA ĐỂ XIN THƯA CÙNG CHÚA LÀ CON RẤT VUI SƯỚNG KHI CON CÓ CHÚA LÀ BẠN ĐỒNG HÀNH VÀ CHÚA ĐĂ CỨU CHUỘC CON. CON KHÔNG BIẾT CẦU NGUYỆN NHIỀU, NHƯNG CON NHỚ ĐẾN CHÚA MỖI NGÀY. CHÚA GIÊSU ƠI, CON LÀ BEN, CON GHÉ THĂM CHÚA HÔM NAY.”
Một hôm đă quá trưa vị linh mục đó không thấy ông Ben đến nhà thờ, và mấy ngày sau cũng không thấy ông ấy đến. Vị linh mục đó sinh lo nên t́m đến hăng của ông Ben. Họ nói ông Ben lâm trọng bệnh và đang phải nằm trong bệnh viện.
Các bác sĩ và y tá rất lo lắng cho bệnh t́nh của ông Ben, nhưng ông Ben cứ dửng dưng, chẳng chút lo lắng.
Tuần lễ ông Ben nằm viện làm thay đổi cục diện khu vực quanh pḥng ông. Ông Ben vui vẻ, nói cười với tất cả các bác sĩ, y tá và những người chung quanh. Một niềm vui lan tỏa làm thay đổi tâm trạng của những người quanh ông. Vị y tá trưởng khu đó thắc mắc là tại sao ông Ben không một người viếng thăm, chẳng một lời gọi thăm hỏi, cũng chẳng b́nh hoa, không một cánh thiệp chúc mau lành mà ông Ben luôn mang một tâm trạng tươi vui như vậy.
Vị linh mục đó ngồi bên giường ông Ben, ông Ben nói về sự lo lắng của các y tá, họ nói con chẳng có một người bạn nào quan tâm, nghĩ tới và đến thăm viếng con. Con cô đơn, không được ai giúp đỡ, cũng chẳng nương nhờ vào ai được. Ông Ben chợt rạng nở nụ cười và nói: “Mấy cô y tá đó có một sai lầm lớn, v́ các cô ấy không thể biết được là NGÀI BÊN CON MỖI NGÀY. Ngài đến thăm con vào ban trưa mỗi ngày, thưa vị linh mục thân yêu của con. Ngài ngồi xuống, nắm tay con, nghiêng người về phía con và nói với con:
“TA CHỈ GHÉ QUA VÀ NÓI VỚI CON RẰNG TA RẤT VUI V̀ CÓ CON LÀ BẠN. TA ĐĂ XOÁ BỎ TỘI LỖI CHO CON. TA NHỚ VỀ CON LUÔN VÀ YÊU THÍCH NGHE CON CẦU NGUYỆN. BEN ƠI, TA LÀ CHÚA GIÊSU, ĐẾN THĂM CON HÔM NAY.”

VietBF©sưu tập