troopy
11-01-2022, 02:28
Chị là một goá phụ khi bước qua tuổi bốn mươi. Chị không đẹp rực rỡ nhưng chị đẹp dịu dàng, ở chị toát lên một vẻ đẹp mặn mà của người phụ nữ đă chín mùi tuổi xuân. Gương mặt tṛn phúc hậu, với đôi mắt to màu nâu và cặp lông mi cong vút. Chị rất thu hút người đối diện với nụ cười xinh xắn, có chiếc răng khểnh duyên dáng.
Dù đẹp là vậy nhưng chị lại rất chung thủy với người chồng đă mất, mặc dù bên chồng, thường khuyên chị nên đi thêm bước nữa, để có người bầu bạn khi tuổi về ǵa. Nhưng chị vẫn im lặng, làm thân c̣ lặn lội nuôi con. Chị rất ngại nói chuyện yêu đương với người khác phái, chị sợ con ḿnh phải khổ khi có cha dượng. Và sợ cảnh con anh, con em và con chúng ḿnh. Cho nên bao nhiêu năm trôi qua, chị vẫn một ḿnh một bóng bên cạnh những đứa con thân yêu của ḿnh.
Cho đến một hôm. Chị đi dự sinh nhật ,của một người bạn. không biết có phải do duyên trời sắp đặt hay không, khi chị vô t́nh ngồi kế một người đàn ông khá điển trai và lịch sự. Sau màn giới thiệu của bạn bè, chị biết được tên của anh ấy là Tuấn , và công việc hiện tại của anh. Anh là thuyền trưởng của tàu đánh cá, thời gian của anh ở ngoài biển nhiều hơn ở nhà, mỗi chuyến ra khơi anh đi cả tháng mới về, nhưng khi vào bờ th́ anh chỉ ở nhà có vài ngày, anh có hai đứa con , một trai, một gái. Có lẽ khoảng cách xa mặt nên cách ḷng , gia đ́nh anh tan vỡ, anh ly hôn vợ đă sáu năm và quay về nhà sống cùng mẹ già tám mươi tuổi và người em trai út , con anh vẫn ở với mẹ, anh chu cấp tiền hàng tháng cho hai đứa con ăn học.
Khi nghe bạn kể về anh. Chị thấy ngậm ngùi, trên đời quả thật có nhiều cảnh khổ. Và không cảnh nào giống cảnh nào, lần đầu tiên chị nói chuyện nhiều với người khác giới, sau khi chồng chị mất. Có lẽ chị coi anh như một người em trai, v́ anh nhỏ hơn chị đến mười một tuổi, mặc dù anh luôn gọi chị là em ( V́ không tin là chị lại lớn hơn ḿnh, v́ chị rất trẻ so với tuổi ).
Sau đó th́ anh thường xuyên gọi điện cho chị mỗi khi đi biển xa, anh tâm sự anh chia sẻ với chị từ những đêm đánh cá. Từ anh ! Chị biết khá nhiều về đời sống của những người ngư dân, những đêm thức trắng và đi t́m nguồn cá. Anh cứ chia sẻ và chị lại lắng nghe, anh tâm sự ! anh thích một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh. Anh thích sự chia sẻ và đồng cảm với công việc của anh, anh không thích típ người phụ nữ trẻ hay mè nheo và ṿi vĩnh, cái anh cần là một gia đ́nh. Khi nghe anh đặt vấn đề hôn nhân, chị từ chối chị nói : _Chị lớn tuổi hơn Tuấn nhiều .
Anh trả lời : Có sao đâu, bây giờ đàn ông lấy vợ lớn tuổi hơn là chuyện b́nh thường.
Chị lại nói : Nhưng chị th́ khác, chị không quen.
Anh nói : Th́ từ từ sẽ quen.
Chị nói : Gia đ́nh Tuấn sẽ nghĩ sao khi biết Tuấn chọn một người phụ nữ đă goá chồng và lớn tuổi.
Anh trả lời : Th́ anh cũng có một đời vợ rồi.
Chị nói : Nhưng Tuấn c̣n trẻ.
Anh nói : Trẻ ǵ, bốn mươi tuổi rồi c̣n trẻ ǵ nữa, hơn nữa chuyện t́nh cảm của anh , là do anh quyết định.
Cứ vậy chị từ chối th́ anh lại nài nỉ, và nói thật ḷng chị cũng mến anh. Ở bên anh chị lại t́m được niềm vui, nhưng v́ sự chênh lệnh của tuổi tác làm cho chị không an ḷng v́ sợ vấp phải gia đ́nh và dư luận.
Mỗi chuyến đi biển về Tuấn đều dành hết thời gian cho chị, chị ở Sài G̣n Tuấn ở Cà Mau. Mỗi khi Tuấn vào bờ là Tuấn tranh thủ lên Sài G̣n thăm chị, và Tuấn đến ở nhà người em họ, giữa chị và Tuấn luôn có khoảng cách tuổi tác, Tuấn luôn gọi chị là em , chị lại gọi Tuấn bằng tên và xưng chị. Biết chị rất ngại chuyện tuổi tác, Tuấn đi t́m những bằng chứng sống về những cuộc hôn nhân chị em nhưng vẫn hạnh phúc, mà cho chị biết. Tuấn t́m những bài hát có nội dung và tựa đề ( Chị ơi ! Anh yêu Em ) Để dẫn chứng cho chị thấy, là xă hội bây giờ chuyện t́nh chị em rất đỗi b́nh thường.
Có lẽ là do Tuấn thật ḷng yêu chị, nên cố gắng kiên tŕ và theo đuổi để thuyết phục. Chị cảm nhận được sự chân thành của Tuấn nên chị đưa ra quyết định: Chị sẽ đi về thăm gia đ́nh của Tuấn một chuyến, nếu gia đ́nh Tuấn không phản đối th́ chị bằng ḷng, c̣n không th́ chị và Tuấn nên dừng lại. Coi như ḿnh có duyên mà không có nợ, Tuấn đồng ư không ?.
Tuấn gật đầu ưng thuận, vậy là chị thu xếp về thăm gia đ́nh của Tuấn tận Cà Mau. khi về nhà Tuấn má Tuấn có vẻ e dè khi nghĩ chị là người thành phố, chắc không thích hợp với những người ở quê, nhưng chị là người hiểu chuyện nên mọi việc trong nhà chị dành làm hết, dần dà chị đă chiếm được cảm t́nh của má Tuấn, bà không c̣n khó chịu với chị như lúc chị mới về.
Trước khi chị quay về Sài G̣n bà nắm tay chị bà nói : Má thấy con cũng nên nghĩ đến chuyện của con và thằng Tuấn đi, má thấy thương cho thằng Tuấn khi chuyện hôn nhân của nó găy đổ. Má chỉ mong cho nó gặp được người thương nó thật ḷng là má vui rồi.
Tuấn đưa chị ra xe quay về Sài G̣n c̣n anh lại xuống tàu ra khơi, và rồi t́nh yêu đến với chị khi biển nổi sóng làm tàu anh mất tích. Khi băo đến tàu anh c̣n xa khơi chưa kịp quay vào bờ , biển động mạnh, những tin tức báo về cho những người chủ tàu. Tàu anh bị nạn khi sóng mạnh và bảo lớn, tàu bị đắm anh và mười lăm người trên tàu bị mất tích, cũng may là tàu cứu hộ đă tiếp cứu kịp thời, sau mấy ngày quằn kiếm tung tích của những người bị nạn, tàu cứu hộ đă cứu được mười bốn người, chỉ c̣n hai người chưa t́m được và anh là một trong hai người mất tích đó.
Khi nghe hung tin, chị liền đi xuống Cà Mau để ngóng chờ tin anh. Hằng ngày chị d́u má anh đi ra biển mà ngóng chờ tin của tàu cứu hộ, chị đă khóc rất nhiều. Chị thầm trách ḿnh, tại sao chị không thể chấp nhận anh sớm hơn, cũng v́ ngại ngần lớn tuổi mà chị chưa bao giờ gọi Tuấn là anh, luôn gọi Tuấn và xưng chị. Mặc dù bao nhiêu lần Tuấn khuyên chị đừng nên câu nệ tuổi tác , bây giờ chị muốn nói là:Tuấn ơi ( Chị yêu anh ). Nhưng bây giờ đáp lời chị chỉ có gió biển và sóng gào mà thôi.
Chị ôm đầu ngồi bệt xuống băi cát mà khóc, bất chợt có cánh tay ôm của ai đó choàng qua vai , kéo chị mà ôm vào ḷng. Chị giựt ḿnh ngước nh́n th́ thấy anh đang ṿng tay ôm chị , chị cứ ngỡ là mơ nhưng anh nắm tay kéo chị đứng dậy và đi về nhà sau khi lấy tay lau nước mắt cho chị.
khi về nhà th́ Tuấn kể lại anh và một người bạn, khi tàu ch́m th́ cả hai cố gắng bơi, cũng may cả hai được tàu cá nước bạn cứu được. Sau mấy ngày tịnh dưỡng Tuấn và người bạn được đưa về nhà.
Sau đó th́ hôn lễ của chị và Tuấn được tổ chức với vài bàn tiệc, chỉ có gia đ́nh hai bên tham dự, v́ cả hai cũng có tuổi , nên chỉ muốn đơn giản và thân t́nh.
Đêm tân hôn anh gọi chị với giọng đầy yêu thương: Chị ơi ! Anh yêu Em.
Chị mỉm cười và nói : Hạnh Phúc không ở đâu xa, mà hạnh phúc rất gần. Nếu ta đưa tay ra đón nhận...
VietBF©sưu tập
Dù đẹp là vậy nhưng chị lại rất chung thủy với người chồng đă mất, mặc dù bên chồng, thường khuyên chị nên đi thêm bước nữa, để có người bầu bạn khi tuổi về ǵa. Nhưng chị vẫn im lặng, làm thân c̣ lặn lội nuôi con. Chị rất ngại nói chuyện yêu đương với người khác phái, chị sợ con ḿnh phải khổ khi có cha dượng. Và sợ cảnh con anh, con em và con chúng ḿnh. Cho nên bao nhiêu năm trôi qua, chị vẫn một ḿnh một bóng bên cạnh những đứa con thân yêu của ḿnh.
Cho đến một hôm. Chị đi dự sinh nhật ,của một người bạn. không biết có phải do duyên trời sắp đặt hay không, khi chị vô t́nh ngồi kế một người đàn ông khá điển trai và lịch sự. Sau màn giới thiệu của bạn bè, chị biết được tên của anh ấy là Tuấn , và công việc hiện tại của anh. Anh là thuyền trưởng của tàu đánh cá, thời gian của anh ở ngoài biển nhiều hơn ở nhà, mỗi chuyến ra khơi anh đi cả tháng mới về, nhưng khi vào bờ th́ anh chỉ ở nhà có vài ngày, anh có hai đứa con , một trai, một gái. Có lẽ khoảng cách xa mặt nên cách ḷng , gia đ́nh anh tan vỡ, anh ly hôn vợ đă sáu năm và quay về nhà sống cùng mẹ già tám mươi tuổi và người em trai út , con anh vẫn ở với mẹ, anh chu cấp tiền hàng tháng cho hai đứa con ăn học.
Khi nghe bạn kể về anh. Chị thấy ngậm ngùi, trên đời quả thật có nhiều cảnh khổ. Và không cảnh nào giống cảnh nào, lần đầu tiên chị nói chuyện nhiều với người khác giới, sau khi chồng chị mất. Có lẽ chị coi anh như một người em trai, v́ anh nhỏ hơn chị đến mười một tuổi, mặc dù anh luôn gọi chị là em ( V́ không tin là chị lại lớn hơn ḿnh, v́ chị rất trẻ so với tuổi ).
Sau đó th́ anh thường xuyên gọi điện cho chị mỗi khi đi biển xa, anh tâm sự anh chia sẻ với chị từ những đêm đánh cá. Từ anh ! Chị biết khá nhiều về đời sống của những người ngư dân, những đêm thức trắng và đi t́m nguồn cá. Anh cứ chia sẻ và chị lại lắng nghe, anh tâm sự ! anh thích một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh. Anh thích sự chia sẻ và đồng cảm với công việc của anh, anh không thích típ người phụ nữ trẻ hay mè nheo và ṿi vĩnh, cái anh cần là một gia đ́nh. Khi nghe anh đặt vấn đề hôn nhân, chị từ chối chị nói : _Chị lớn tuổi hơn Tuấn nhiều .
Anh trả lời : Có sao đâu, bây giờ đàn ông lấy vợ lớn tuổi hơn là chuyện b́nh thường.
Chị lại nói : Nhưng chị th́ khác, chị không quen.
Anh nói : Th́ từ từ sẽ quen.
Chị nói : Gia đ́nh Tuấn sẽ nghĩ sao khi biết Tuấn chọn một người phụ nữ đă goá chồng và lớn tuổi.
Anh trả lời : Th́ anh cũng có một đời vợ rồi.
Chị nói : Nhưng Tuấn c̣n trẻ.
Anh nói : Trẻ ǵ, bốn mươi tuổi rồi c̣n trẻ ǵ nữa, hơn nữa chuyện t́nh cảm của anh , là do anh quyết định.
Cứ vậy chị từ chối th́ anh lại nài nỉ, và nói thật ḷng chị cũng mến anh. Ở bên anh chị lại t́m được niềm vui, nhưng v́ sự chênh lệnh của tuổi tác làm cho chị không an ḷng v́ sợ vấp phải gia đ́nh và dư luận.
Mỗi chuyến đi biển về Tuấn đều dành hết thời gian cho chị, chị ở Sài G̣n Tuấn ở Cà Mau. Mỗi khi Tuấn vào bờ là Tuấn tranh thủ lên Sài G̣n thăm chị, và Tuấn đến ở nhà người em họ, giữa chị và Tuấn luôn có khoảng cách tuổi tác, Tuấn luôn gọi chị là em , chị lại gọi Tuấn bằng tên và xưng chị. Biết chị rất ngại chuyện tuổi tác, Tuấn đi t́m những bằng chứng sống về những cuộc hôn nhân chị em nhưng vẫn hạnh phúc, mà cho chị biết. Tuấn t́m những bài hát có nội dung và tựa đề ( Chị ơi ! Anh yêu Em ) Để dẫn chứng cho chị thấy, là xă hội bây giờ chuyện t́nh chị em rất đỗi b́nh thường.
Có lẽ là do Tuấn thật ḷng yêu chị, nên cố gắng kiên tŕ và theo đuổi để thuyết phục. Chị cảm nhận được sự chân thành của Tuấn nên chị đưa ra quyết định: Chị sẽ đi về thăm gia đ́nh của Tuấn một chuyến, nếu gia đ́nh Tuấn không phản đối th́ chị bằng ḷng, c̣n không th́ chị và Tuấn nên dừng lại. Coi như ḿnh có duyên mà không có nợ, Tuấn đồng ư không ?.
Tuấn gật đầu ưng thuận, vậy là chị thu xếp về thăm gia đ́nh của Tuấn tận Cà Mau. khi về nhà Tuấn má Tuấn có vẻ e dè khi nghĩ chị là người thành phố, chắc không thích hợp với những người ở quê, nhưng chị là người hiểu chuyện nên mọi việc trong nhà chị dành làm hết, dần dà chị đă chiếm được cảm t́nh của má Tuấn, bà không c̣n khó chịu với chị như lúc chị mới về.
Trước khi chị quay về Sài G̣n bà nắm tay chị bà nói : Má thấy con cũng nên nghĩ đến chuyện của con và thằng Tuấn đi, má thấy thương cho thằng Tuấn khi chuyện hôn nhân của nó găy đổ. Má chỉ mong cho nó gặp được người thương nó thật ḷng là má vui rồi.
Tuấn đưa chị ra xe quay về Sài G̣n c̣n anh lại xuống tàu ra khơi, và rồi t́nh yêu đến với chị khi biển nổi sóng làm tàu anh mất tích. Khi băo đến tàu anh c̣n xa khơi chưa kịp quay vào bờ , biển động mạnh, những tin tức báo về cho những người chủ tàu. Tàu anh bị nạn khi sóng mạnh và bảo lớn, tàu bị đắm anh và mười lăm người trên tàu bị mất tích, cũng may là tàu cứu hộ đă tiếp cứu kịp thời, sau mấy ngày quằn kiếm tung tích của những người bị nạn, tàu cứu hộ đă cứu được mười bốn người, chỉ c̣n hai người chưa t́m được và anh là một trong hai người mất tích đó.
Khi nghe hung tin, chị liền đi xuống Cà Mau để ngóng chờ tin anh. Hằng ngày chị d́u má anh đi ra biển mà ngóng chờ tin của tàu cứu hộ, chị đă khóc rất nhiều. Chị thầm trách ḿnh, tại sao chị không thể chấp nhận anh sớm hơn, cũng v́ ngại ngần lớn tuổi mà chị chưa bao giờ gọi Tuấn là anh, luôn gọi Tuấn và xưng chị. Mặc dù bao nhiêu lần Tuấn khuyên chị đừng nên câu nệ tuổi tác , bây giờ chị muốn nói là:Tuấn ơi ( Chị yêu anh ). Nhưng bây giờ đáp lời chị chỉ có gió biển và sóng gào mà thôi.
Chị ôm đầu ngồi bệt xuống băi cát mà khóc, bất chợt có cánh tay ôm của ai đó choàng qua vai , kéo chị mà ôm vào ḷng. Chị giựt ḿnh ngước nh́n th́ thấy anh đang ṿng tay ôm chị , chị cứ ngỡ là mơ nhưng anh nắm tay kéo chị đứng dậy và đi về nhà sau khi lấy tay lau nước mắt cho chị.
khi về nhà th́ Tuấn kể lại anh và một người bạn, khi tàu ch́m th́ cả hai cố gắng bơi, cũng may cả hai được tàu cá nước bạn cứu được. Sau mấy ngày tịnh dưỡng Tuấn và người bạn được đưa về nhà.
Sau đó th́ hôn lễ của chị và Tuấn được tổ chức với vài bàn tiệc, chỉ có gia đ́nh hai bên tham dự, v́ cả hai cũng có tuổi , nên chỉ muốn đơn giản và thân t́nh.
Đêm tân hôn anh gọi chị với giọng đầy yêu thương: Chị ơi ! Anh yêu Em.
Chị mỉm cười và nói : Hạnh Phúc không ở đâu xa, mà hạnh phúc rất gần. Nếu ta đưa tay ra đón nhận...
VietBF©sưu tập