PDA

View Full Version : NGƯỜI VỢ LỚN


troopy
11-01-2022, 02:29
Chị tên Hồng, chị không đẹp rực rỡ. Nhưng mang một vẻ đẹp hiền lành, với gương mặt phúc hậu. Chị ít nói, và là người chịu thương chịu khó, hiếu thảo với ba má chồng, và tốt bụng với hàng xóm láng giềng. Mặc dù mọi người biết tên chị, nhưng ít khi ai đó gọi tên chị. Mà thường gọi theo tên chồng chị, là chị Sinh.
Nghe đâu chị chỉ là một đứa trẻ mồ côi, không bà con thân thuộc. Khi đến tuổi trưởng thành th́ gặp anh Sinh, khi anh vô t́nh ghé vào quán ăn cơm, nơi chị làm việc.
Anh Sinh là tài xế chạy xe khách từ Nam ra Bắc, anh là con trai duy nhất trong nhà, giữa các chị gái và em gái. Trên anh c̣n ba người chị , dưới anh c̣n hai đứa em gái, cho nên ở nhà hay gọi anh là năm Sinh.
Sau một thời gian t́m hiểu và yêu nhau, rồi cùng nhau đi đến hôn nhân.Sau khi cưới, chị theo chồng về làm dâu, và mở một quán tạp hóa tại nhà, vừa buôn bán vừa phụng dưỡng ba má chồng. Những người con gái trong gia đ́nh nhà chồng lần lượt lên xe hoa, và theo chồng. Bỏ lại cha mẹ già cho vợ chồng chị chăm lo, v́ anh năm Sinh là con trai, giống như ông bà ta thường nói ( nữ sanh ngoại tộc ).
Chị Sinh rất hiền lành và hiếu thảo, cho nên chị rất được ḷng bên chồng. Từ chị chồng cho đến em chồng ,ai cũng quư mến chị.
Những tưởng hạnh phúc của chị sẽ bền chặt, với một người chồng có công việc ổn định, và gia đ́nh chồng nhân hậu. Luôn thương yêu và đối xử tốt với chị, chị cảm thấy ḿnh thật sự may mắn, nhưng tất cả như sụp đổ dưới chân, khi chị biết ḿnh bị vô sinh, sau nhiều năm chung sống. .
Buồn, và hụt hẫng. Chị cứ khóc, bỏ cả việc buôn bán, má chồng và chồng chị luôn động viên chị nên đi điều trị, từ đó hễ ở đâu có thầy hay và BS giỏi chị đều t́m tới, từ tây y qua đến đông y chị không bỏ qua nếu như chị đă biết. Dần dà chị thấy chán nản, v́ đi đâu và chạy chữa bằng cách nào, th́ chị vẫn cứ ỳ ra. Không một tin vui, trong khi các đứa em chồng và các bà chị chồng cứ đẻ xoàng xoàng hai năm một đứa .
Má chồng thấy vậy th́ nói : Con đừng buồn, con cái là lộc trời cho,nếu không sinh được, th́ xin con nuôi về nuôi, má thấy vậy cũng được mà.
Chị biết là má chồng chị tốt mà nói vậy, nhưng nh́n ánh mắt của bà khi nh́n những đứa trẻ hàng xóm, làm chị thấy ḿnh có lỗi vô cùng. Lỗi của người phụ nữ khi có chồng mà không cho chồng những đứa con để nối dơi tông đường cho nhà chồng. Phần chồng chị dù không nói, nhưng nh́n ánh mắt của anh buồn mỗi khi về nhà. Rồi anh cũng ít về nhà hơn, chị lại mang nỗi mặc cảm, cho nên giữa hai vợ chồng có một khoảng cách,càng ngày càng xa.
Cho tới một hôm, vô t́nh chị nghe được cuộc nói chuyện của hai má con anh Sinh. Anh nói : Bây giờ cổ đă có thai rồi, con xin má hăy chấp nhận, cho con đưa cổ về đây sinh nở, v́ cổ không có người thân ở đây.
Bà trả lời : Tao chỉ có một đứa con dâu mà thôi, tao không chấp nhận th́ sao tao cho về đây được.
Chị thấy tức ngực và nghẹn lời, vậy là anh Sinh đă có vợ nhỏ, giống như mọi người đồn thổi, và bây giờ th́ người phụ nữ đó đă mang thai, và anh Sinh muốn đưa người phụ nữ đó về cùng sống chung nhà với chị. Cố ḱm nén để khỏi bật khóc, chị lặng lẽ quay về pḥng ḿnh với những giọt lệ đang chảy tràn ra khoé mắt.
Hôm sau anh Sinh lại ra đi, sau khi thuyết phục má chồng chị không được. Từ đó anh Sinh càng ít về nhà hơn, v́ người vợ nhỏ của anh đă gần ngày sinh.Rồi điều ǵ đến cũng đến, khi cô vợ nhỏ của anh đă sinh được một bé trai khá bụ bẫm và đáng yêu.
Ngày đầy tháng anh mời, ông bà nội và các cô đến dự. Nhưng không ai đến dự hết, mặc dù là ông bà nội rất muốn. Nhưng v́ thương con dâu nên ông bà cố nén lại, v́ sợ chị buồn.
Rồi khi cháu bé được hai tháng th́ anh bồng cháu về cho ông bà nội xem mặt, nh́n đứa bé giống anh như đúc, nhưng ông bà nội vẫn không bồng. Anh thấy vậy th́ đặt con nằm trên bộ ván gỗ, trong pḥng khách. Rồi đi pha sữa cho con bú, thằng bé có lẽ nhận thấy được sự hất hủi của ông bà nội nên khóc ré lên. Nghe tiếng thằng bé khóc, c̣n anh th́ cố gắng cầm b́nh sữa mà thọc vào lu nước quậy quậy cho mau nguội , chị cầm ḷng không được liền bế nó lên tay mà đung đưa, thằng bé được bế liền nín khóc mà cho ngón tay cái vào miệng mà mút ngon lành.
Khi sữa đă nguội anh đem lên cho con bú, khi lên đến pḥng khách anh chợt khựng lại, khi nh́n thấy chị đang bế đứa bé trên tay và khẻ đung đưa, thằng bé th́ lim dim đôi mắt. Khi thấy anh tay cầm b́nh sữa, chị liền đặt đứa bé xuống rồi quay đi. Thằng bé lại khóc ré lên,mặc dù được anh bồng và cho bú sữa. Chị chựng lại không thể bước đi, trong tiếng khóc của đứa bé. Sau khi cắn môi và suy nghĩ, chị liền quay trở lại đưa tay ra đón đứa bé trên tay anh, rồi khẻ đung đưa thằng bé liền nín khóc. Chị lại đưa tay ra lấy b́nh sữa, rồi nhẹ nhàng cho thằng bé nút. Khi thằng bé đă bú no và ngủ, chị đặt xuống bộ ván rồi bỏ đi vô pḥng ḿnh,
và không nói với anh một lời .
Từ đó thỉnh thoảng anh lại bồng con về chơi, nhưng tuyệt nhiên không có mẹ thằng bé đi cùng. V́ vấp phải sự phản đối của gia đ́nh, thằng bé rất mến chị. Và chị cũng vậy, cảm thấy nhớ thằng bé nếu anh bận chạy xe, mà không đưa thằng bé về thăm ông bà nội.
Nhưng dù vậy chị không hề nói với anh một lời, chị hận. Hận người đàn ông đă từng chung chăn gối với chị đến mười năm, hận bản thân ḿnh đă được sinh ra làm đàn bà, nhưng lại không trọn vẹn, để được làm một người đàn bà đúng nghĩa.
Trời thật bất công, trong khi chị không sinh được con. Nhưng cô vợ bé của anh cứ sinh năm một. Chị càng thấy buồn khi anh báo anh sắp có thêm một đứa con nữa , mà lần này cô vợ bé bị thai hành đến không ăn uống được. Người gầy sọp nên việc giữ con làm cho cô ta mệt mỏi, vậy là anh lại về năn nỉ bà nội giữ cháu dùm một thời gian. Bà nội lại dứt khoát không nhận lời, thấy anh cứ năn nỉ mà bà không đồng ư. Chị không cầm ḷng được, v́ dù sao đứa bé vô tội, vả lại cũng là con anh . Anh có lỗi với chị, nhưng suy cho cùng. Cũng tại v́ chị không sinh được con, mà anh là đàn ông lại là con trai duy nhất của gia đ́nh. Anh cũng cần có con để nối dơi tông đường cho nhà ḿnh.
Nghĩ vậy nên chị bước ra nói với anh : Anh cứ đem thằng Kiệt về đây đi , tôi giữ dùm cho. Má chồng chị nói: Ḱa con, con nó th́ nó giữ chứ mắc ǵ con giữ. Chị biết là má chồng thương ḿnh, nên chị nói : Dù sao nó cũng là con của anh Sinh mà má , với lại nó là con nít, nó đâu có tội t́nh ǵ đâu má . Má chồng chị thở dài nói: Má chỉ sợ con cực thôi, con đă buồn vậy rồi mà. Chị liền nói : Chuyện cũng qua rồi má ơi, con cũng chấp nhận số phận của con rồi. Chỉ cần ba má và gia đ́nh thương con là được rồi.
Rồi chị chấp nhận đứa bé, nhưng má nó th́ chị không chấp nhận. Anh và cô vợ bé vẫn mướn nhà sống nơi khác, những đứa nhỏ lần lượt ra đời. Anh có năm đứa con, ba trai hai gái. Những đứa bé đó được anh thỉnh thoảng cho về thăm ông bà nội và thăm chị, chúng đều gọi chị là má lớn với sự thương yêu như gọi má nó vậy. Chị cũng rất thương những đứa con của anh như con ḿnh , mỗi khi bọn trẻ về th́ chị lại tất bật đi chợ ,và nấu ăn cho bọn trẻ, tuy cực nhưng chị rất vui .
Rồi ba má chồng chị cũng qua đời, trước khi ông bà mất, có để lại di chúc. Là ông bà cho chị căn nhà hiện tại, v́ khi sinh thời ông bà chỉ sống với chị, dù chị là dâu nhưng chị hiếu hạnh và chăm lo cho ông bà. Nên chị có quyền thừa hưởng căn nhà hiện tại, những người chị chồng và hai cô em chồng luôn cả người chồng của chị đều đồng ư với quyết định của ba má không một lời phản đối.
Từ khi ba má chồng mất chị sống một ḿnh trong căn nhà đó, cửa hàng tạp hóa nhỏ nhưng chị cũng đủ sống. Chiều tối chị lại luộc hột vịt lộn và ốc với khô,bán cho dân nhậu b́nh dân. Những đứa con của anh chị cho nhập hộ khẩu của chị để được đi học, chiều thứ bảy th́ bọn trẻ đi xe buưt xuống nhà chị chơi và phụ chị buôn bán, đến chiều chủ nhật th́ về nhà má ruột để sáng thứ Hai đi học.
Cứ như vậy cuộc sống của người vợ lớn, với những đứa con chồng cứ êm đềm trôi qua, chị rất thương những đứa con chồng. Mà bọn trẻ cũng rất thương chị, những tiếng gọi má lớn dần dần biến mất, thay vào đó là những tiếng má ngọt ngào. Mỗi khi chị than nhức đầu hay đau lưng, th́ đứa đấm lưng đứa xoa đầu. Nh́n chị thật hạnh phúc với những đứa con, không ruột rà máu mủ.
Rồi một ngày nắng ấm chị ra đi rất nhẹ nhàng, sau giấc ngủ đêm. Khi đứa con trai lớn của anh, linh tính ǵ đó đă chạy về th́ phát hiện ra chị đă ra đi từ lúc nào không ai biết. Nhưng thân thể của chị vẫn c̣n ấm nóng, có lẽ chị vừa ra đi không lâu. Trong đám tang của chị tất cả những đứa con của anh, đều đội tang cho chị và nói : Má luôn luôn là má của tụi con.
Khi đám tang của chị đă xong xuôi, mọi người cùng dọn dẹp trong pḥng của chị, và phát hiện ra tờ di chúc chị để trong hộp đựng giấy tờ ,gồm hộ khẩu với giấy tờ nhà. Và ư nguyện của chị,là chị muốn anh đưa người vợ sau về chung sống trong căn nhà hiện tại, để lo nhang khói và giỗ quẩy cho ông bà...

VietBF©sưu tập