PDA

View Full Version : Ba có yêu mẹ không?


troopy
12-11-2022, 03:33
Tôi vẫn thường tự hỏi ḿnh như thế, thay v́ hỏi ba tôi. Nhưng măi đến khi ba tôi mất đi , tôi vẫn chưa bao giờ hỏi ba tôi về điều đó.
Bởi với thế hệ ba mẹ tôi, những người sinh ra những năm của đầu thế kỷ 20 th́ từ yêu hầu như không tồn tại trên môi, họ đến với nhau bằng mai mối, vừa mắt th́ ưng và có con , nuôi cho con cái lớn lên, gả vợ lấy chồng là đủ. Người đàn bà trong gia đ́nh không có tiếng nói, cứ đẻ ba năm hai đứa và chăm con, làm lụng vất vả cho đến cuối đời.
Chúng tôi may mắn là ba tôi được học hành, và ông muốn cho con đi học, dù chúng tôi là cả lũ con gái 6 đứa lớn nhỏ và ba tôi là con trai duy nhất của ông bà nội.
Tôi là đứa con gái thứ 6 trong gia đ́nh, trên tôi là 5 chị gái và chưa có người con trai nào cả. Có lẽ áp lực con trưởng nên ông bà nội tôi thúc ép ba tôi có vợ bé, khi ba tôi không chịu lấy vợ bé th́ ông bà xin con trai về nuôi, và cùng tuổi với tôi có 2 người con nuôi : Chú Quang do ông bà tôi nuôi và thằng Thiên do ba mẹ tôi nuôi.
Cả tuổi thơ tôi trôi qua trong khó nhọc, nhưng ba tôi vẫn cho chị em tôi đến trường. Tôi cũng chưa thấy ba nói lời yêu thương với mẹ bao giờ, kể cả khi tôi có thêm hai đứa em trai. Dường như trách nhiệm với 9 đứa con đă là quá nặng so với t́nh yêu trong hôn nhân. Chúng tôi vô tư ăn uống dù rất kham khổ, vô tư học , vô tư chơi dù không biết mơ ước là ǵ.Rồi cũng lam lũ cấy hái, tát nước , bắt cá, đi học về là chăn ḅ, cuốc cỏ , và chẳng bao giờ quan tâm đến t́nh yêu của cha đối với mẹ như thế nào.
Để khi lớn lên , lập gia đ́nh, có đôi lúc tự hỏi là ba có yêu mẹ không?
Chắc là có , v́ giai đoạn cuối của cuộc đời, sáng nào ăn cơm ba cũng đ̣i có mẹ ba mới ăn. Ba kể chuyện ngày xưa ba là bạn học của cậu , cậu dẫn ra nhà chơi gặp mẹ là ba ưng liền. Ba kể ngày xưa mẹ mày xinh gái lắm , bao nhiều người ưng mà chỉ ưng có ba thôi. Ba kể rất rất nhiều về điều ấy,nhưng chưa bao giờ kể về cảm giác khi mẹ đẻ lần lượt hết đứa con gái này tới đứa con gái khác. Trong thâm tâm tôi, đó chắc là giai đoạn buồn nhất của mẹ , mà mẹ th́ chưa bao giờ nói về nỗi buồn, Với mẹ, chỉ lắng nghe và cười, chẳng kể khổ hay than thở điều ǵ, cả cuộc đời hiền lành và cam chịu đến lạ.
Giờ ba tôi đi xa rồi, mẹ tôi ngày một yếu đi . Bà nằm một chỗ đă 12 năm, tôi cũng chẳng hỏi mẹ là ba có yêu mẹ không v́ chắc rằng mẹ sẽ không trả lời .
Rồi mẹ cũng sẽ về với ba, ba đă ra đi mà không đợi mẹ .C̣n chị em chúng tôi giờ cũng không cần câu trả lời , chỉ biết rằng cả đời ba mẹ đă cùng nhau khó nhọc nuôi chúng tôi thành người.
Và đó đă là t́nh yêu!

VietBF©sưu tập