troopy
12-15-2022, 02:56
Lá vàng c̣n ở trên cây..
Lá xanh rụng xuống trời hay chăng trời....
Dù sinh thời họ làm nhiều điều không phải, họ bất nhân, bất nghĩa, đối xử với gia đ́nh không ra ǵ. Nhưng cuối đời, người mẹ, người cha, những người trong ḍng tộc cũng không thể ruồng bỏ núm ruột, người thân ruột thịt của ḿnh khi họ sắp từ giả cơi trần gian ô trọc nầy để trở về nơi cát bụi.
*****
Một ngày trong bệnh viện, tôi bắt gặp một h́nh ảnh rất đau ḷng. Một người đàn ông trung niên đang nằm thoi thóp trên giường bệnh chờ chúa đón về. Biết rằng quỹ thời gian của ông không c̣n nhiều, nhưng gia đ́nh vẫn lo than thuốc cho ông ấy.
*****
Thời trẻ, ông từng có một gia đ́nh hạnh phúc bên vợ đẹp con ngoan, một gia đ́nh trí thức mà nhiều người ngưỡng mộ. Cuộc sống của ông b́nh dị trôi qua.... Rồi cuộc sống kim tiền đă lôi kéo ông dần vào ṿng xoáy ái t́nh.... Ông lao vào những cuộc t́nh của những người phụ nữ lang chạ, và những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng. Người vợ tội nghiệp của ông không chịu nổi nên đă rời bỏ ông mà đi....
*****
Mẹ ông đă già c̣n phải lặn lội đường xa chăm con. Hằng ngày, nh́n bà lau mặt, thay tả cho ông, bơm thức ăn cho ông qua đường mũi cho ông mà tôi không thể ḱm ḷng được. Tấm ḷng người mẹ thật bao la, cho dù cả thế giớ có bỏ mặc ông th́ với người mẹ già nua cũng không bao giờ từ bỏ con ḿnh. Dù biết ông từng lầm lỗi, từng cư xử không tốt với mẹ ḿnh và những người thân yêu ruột rà máu mủ.
*****
Cuộc đời con người rất ngắn ngũi, thoáng cái đă phải về nhà của ḿnh. Trần gian là quán trọ cho khách dừng chân. Dù ông từng lầm lỡ, từng gây ra bao nhiêu đau khổ cho người thân, nhưng trước những ngày cuối đời ta cũng nên tha thứ cho họ. Tha thứ là một hành động nhẹ nhàng thanh thản cho ḿnh và cho người ra đi và cả những người ở lại. Mong rằng chúng ta hăy sống tốt, sống nhân hậu đạo đức để không gặp cảnh đau ḷng. Biết rằng không ai mong muốn, nhưng cuộc đời luôn là băo tố sẽ nhấn ch́m những ai thiếu bản lĩnh và niềm tin...
VietBF©sưu tập
Lá xanh rụng xuống trời hay chăng trời....
Dù sinh thời họ làm nhiều điều không phải, họ bất nhân, bất nghĩa, đối xử với gia đ́nh không ra ǵ. Nhưng cuối đời, người mẹ, người cha, những người trong ḍng tộc cũng không thể ruồng bỏ núm ruột, người thân ruột thịt của ḿnh khi họ sắp từ giả cơi trần gian ô trọc nầy để trở về nơi cát bụi.
*****
Một ngày trong bệnh viện, tôi bắt gặp một h́nh ảnh rất đau ḷng. Một người đàn ông trung niên đang nằm thoi thóp trên giường bệnh chờ chúa đón về. Biết rằng quỹ thời gian của ông không c̣n nhiều, nhưng gia đ́nh vẫn lo than thuốc cho ông ấy.
*****
Thời trẻ, ông từng có một gia đ́nh hạnh phúc bên vợ đẹp con ngoan, một gia đ́nh trí thức mà nhiều người ngưỡng mộ. Cuộc sống của ông b́nh dị trôi qua.... Rồi cuộc sống kim tiền đă lôi kéo ông dần vào ṿng xoáy ái t́nh.... Ông lao vào những cuộc t́nh của những người phụ nữ lang chạ, và những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng. Người vợ tội nghiệp của ông không chịu nổi nên đă rời bỏ ông mà đi....
*****
Mẹ ông đă già c̣n phải lặn lội đường xa chăm con. Hằng ngày, nh́n bà lau mặt, thay tả cho ông, bơm thức ăn cho ông qua đường mũi cho ông mà tôi không thể ḱm ḷng được. Tấm ḷng người mẹ thật bao la, cho dù cả thế giớ có bỏ mặc ông th́ với người mẹ già nua cũng không bao giờ từ bỏ con ḿnh. Dù biết ông từng lầm lỗi, từng cư xử không tốt với mẹ ḿnh và những người thân yêu ruột rà máu mủ.
*****
Cuộc đời con người rất ngắn ngũi, thoáng cái đă phải về nhà của ḿnh. Trần gian là quán trọ cho khách dừng chân. Dù ông từng lầm lỡ, từng gây ra bao nhiêu đau khổ cho người thân, nhưng trước những ngày cuối đời ta cũng nên tha thứ cho họ. Tha thứ là một hành động nhẹ nhàng thanh thản cho ḿnh và cho người ra đi và cả những người ở lại. Mong rằng chúng ta hăy sống tốt, sống nhân hậu đạo đức để không gặp cảnh đau ḷng. Biết rằng không ai mong muốn, nhưng cuộc đời luôn là băo tố sẽ nhấn ch́m những ai thiếu bản lĩnh và niềm tin...
VietBF©sưu tập