PDA

View Full Version : NGŨ LONG CÔNG CHÚA


troopy
12-20-2022, 03:21
Đầu thập niên 90, tôi tới miền nam Cali ở trong một thành phố mang tên Little Saigon (tiểu Saigon). Nơi nhiều người Việt sinh sống nhất tại hải ngoại.
Người Việt ḿnh ở đây mua nhà ở, rồi khi có dư pḥng th́ đăng báo cho mướn pḥng. Mà trong mục rao vặt của nhật báo Người Việt thường có hơn 100 pḥng cho share. Từ đó mới có chuyện đi share pḥng. Mà những người độc thân thường đi mướn pḥng ở.
Một bữa, tôi ra quán cà phê ngồi đọc mục rao vặt trong tờ báo Người Việt th́ thấy có đăng lên một pḥng cho mướn với nội dung như sau :
_ Nhà có dư pḥng cho mướn. Chỉ cho thanh niên độc thân mướn. Góc đường Euclid và đường 6 th Street.
Tôi thấy bên dưới có số phone liên lạc nên gọi tới nhưng không ai bắt máy.
Rồi bữa sau là thứ 7 tôi không đi làm, th́ tôi gọi lại một lần nữa số phone này, th́ có người bắt máy. Tôi mới nói là tôi cần mướn pḥng. Đầu dây bên kia có giọng con gái nói :
_ Bữa nay thứ 7 em không đi làm, anh có thể tới coi pḥng 12 giờ trưa nay.
Rồi em gái chỉ đường cho tôi tới nhà.
Khi tới nơi bấm chuông, th́ tôi thấy một em gái khoảng 25 tuổi ra mở cửa, tôi mới nói là hồi sáng có gọi mướn pḥng.
Em mời tôi vô nhà, khi vô trong th́ tôi thấy 5 chị em đang ngồi ăn cơm. Em gái mời tôi ăn cơm nhưng tôi nói mới ăn. Em nói :
_ Em tên Hương, nhà này em mướn cho 5 chị em ở. Nhưng muốn có một thanh niên trong nhà, nhiều khi cần giúp đỡ với lại cho lối xóm biết nhà có đàn ông v́ khu vực này hơi lộn xộn một chút. Nhưng giá mướn nhà th́ rẻ nhất ở Little Saigon này anh à.
Rồi hôm sau tôi dọn tới ở trong nhà với 5 chị em. Em Hương lớn nhất là 27 tuổi với 4 em gái. Thấy tôi đem vô bếp mấy thùng ḿ tôm với đồ hộp th́ em nói :
_ Em biết thanh niên như anh không nấu ăn, nhưng ăn mấy cái này không tốt cho sức khỏe. Tụi em ngày nào cũng nấu ăn, anh có thể ăn chung với tụi em, thêm một cái chén đôi đũa thôi mà anh !
Tôi nghe vậy mà mừng lắm ! Rồi tôi đề nghị hùn tiền đi chợ với các em.
Khi ở được một tháng, th́ tôi thấy có điều hơi bất tiện v́ em Bích pḥng kế bên xài chung một pḥng tắm với tôi phía trước hai pḥng. Mà con gái đi tắm lâu lắm ! Trời mùa hè nóng nực uống nước nhiều, mỗi khi muốn đi vệ sinh th́ chờ thật là lâu lúc Bích đang ở trong.
Cái khổ nữa là khi em này đi tắm mà đôi khi để quên cái khăn tắm trong pḥng, rồi em ló đầu ra kêu tôi :
_ Anh ơi ! Vô pḥng lấy dùm cái khăn tắm em treo trong tủ.
Tôi đem cái khăn ra cho em rồi ư tứ quay đầu qua chỗ khác th́ em nói :
_ Bộ em xấu lắm sao mà anh phải quay đầu ?
Trong khi em này chỉ ló đầu ra cửa thôi.
Một bữa khi cả nhà chuẩn bị ăn cơm, th́ em Lan 16 tuổi tới ngồi đầu bàn, em gái lớn mới nói :
_Anh Dũng là người lớn trong nhà, đầu bàn là chỗ của ảnh, em qua ngồi bên hông đi.
Rồi trong khi ăn th́ em Lan nói với tôi :
_ Từ khi anh tới ở th́ nhà vui lắm ! 5 chị em của tụi em không có 1 người anh. Hay là anh nhận làm anh Hai của mấy em nha !
Tôi nghe vậy th́ hơi bất ngờ, nhưng cũng đồng ư với em. Mà mấy em kia cũng muốn vậy, chỉ có Hương là im lặng thôi ...
Từ đó th́ tôi dường như sống trong một gia đ́nh với 5 em gái của tôi, mà tôi là anh Hai. Các em sống rất t́nh cảm với tôi như là em ruột của tôi. Trong thời gian sống ở nhà này, là một thời gian đẹp nhất trong đời tôi ...
Một bữa, em gái lớn là em Hương tới gỏ cửa pḥng tôi. Khi tôi mở cửa th́ thấy tay em cầm chai dầu cù là với đồng xu, em nói :
_ Bữa nay em bị cảm lạnh, nhờ anh cạo gió dùm em ...
Tôi nghe vậy th́ hơi ngại ngại, nhưng nghĩ Hương là em cho tôi vô ở nhà lâu nay, mà tôi cũng coi các em như em gái ḿnh cho nên tôi nói em nằm xuống giường tôi, rồi cạo gió cho em ...
Rồi sau này th́ mấy em kia nghe Hương nói anh Dũng cạo gió hay lắm. Nên mỗi khi mấy em bị cảm th́ tôi giúp đỡ cạo gió hết 5 chị em ... Trong t́nh thương mà anh em chúng tôi không hề nghĩ ǵ khác, bởi v́ cũng do một chữ duyên mà mấy anh em gặp nhau rồi thương nhau như anh em ruột.
Một hôm tôi đang ngủ trưa, th́ nghe ngoài bếp có tiếng nói :
_ Hôm qua chị rửa chén rồi, bữa nay tới phiên em mà c̣n không chịu rửa sao ? Con nhỏ này làm biếng chưa từng thấy !
Nghe vậy th́ tôi mới bước ra bếp rồi nói :
_ Mấy em nấu ăn mỗi ngày, mà anh không phụ được ǵ th́ ngại lắm ! Từ nay th́ anh Hai sẽ là người rửa chén mỗi ngày. Cho anh làm để anh khỏi ngại nha mấy em.
Nhưng cuộc đời không bằng phẳng như ḿnh mong muốn. Công ty của tôi chuyển tôi đi làm ở một tiểu bang rất xa Cali cho một chi nhánh của công ty với nhiệm vụ là làm tổng kết.
Ngày chia tay với các em, th́ em nào cũng khóc ... Em Phượng nói :
_ Anh Hai ở trong gia đ́nh 2 năm nay, mang tới cho các em niềm vui. Bây giờ anh bỏ tụi em ra đi th́ buồn lắm ... Mà cũng không biết bao giờ các em được gặp lại anh Hai.
Nhưng các em tôi đă không ra đi, mà tôi cũng không ở lại ...
Hôm nay nay tuyết rơi nhiều ... nh́n qua cửa sổ một màu trắng mà tôi nhớ mấy em gái của tôi lắm ...

VietBF@sưu tập