PDA

View Full Version : VN Nguyên nhân Việt+ lại lắm Phó Thủ Tướng +thơ


Gibbs
01-05-2023, 07:52
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2161298&stc=1&d=1672905017
1. TẠI SAO CÓ QUÁ NHIỀU ‘CẤP PHÓ’?
Chính phủ Đức chỉ có 1 Phó thủ tướng. Chức vụ Phó thủ tướng trong Chính phủ Nhật, lúc có lúc không tuỳ theo ư nguyện của Thủ tướng; hiện tại Chính phủ Nhật không có Phó thủ tướng.
C̣n Việt nam, thông thường có 5, 6 Phó thủ tướng. Nhiệm kỳ này, trong cố gắng cắt giảm biên chế, chỉ có 4 Phó thủ tướng. Tương tự như vậy, các Bộ trưởng Việt nam thông thường có từ 4-6 Thứ trưởng, trong khi các nước, số lượng Thứ trưởng rất ít. Các Chủ tịch tỉnh cũng có rất nhiêù ‘cấp Phó’. Các ban ngành rất nhiều ‘cấp Phó’. Các Vụ, các Sở, các Pḥng đều nhiều ‘cấp Phó’. ‘Cấp Phó’ nhiều không chỉ ở các cơ quan quản lư hành chính, mà “căn bệnh” ‘cấp Phó’ c̣n lây lan sang các cơ quan đảng, đoàn, thanh niên, phụ nữ, các hiệp hội, thậm chí cả các tổ chức tự nguyện. Đâu đâu cũng điệp trùng ‘cấp Phó’. Chính ‘cấp Phó’ là một trong những “cụm đinh khó nhổ nhất” của bài toán giảm biên chế. Trên toàn quốc, nếu mỗi vị trí chỉ c̣n 1 ‘cấp Phó’ th́ bài toán giảm biên chế đă được giải quyết. Tại sao ở Việt Nam lại trùng điệp ‘cấp Phó’ đến mức thành “thói quen”, “truyền thống”?
Trước hết, cơ cấu nhà nước của Việt Nam được tổ chức theo mô h́nh nhà nước Liên Xô. Đó là mô h́nh nhà nước lănh đạo tập trung xuyên suốt từ trung ương đến địa phương. Thủ tướng, Bộ trưởng không c̣n chỉ là chính khách, mà là đại diện chủ sở hữu, không chỉ là lănh đạo bằng đường lối chính sách, mà c̣n lănh đạo trực tiếp qua các quyết định tác nghiệp; nếu làm việc đúng nghĩa, th́ “vừa là ông chủ, vừa là đầy tớ”. Cho nên, Thủ tướng, Bộ trưởng ở Việt Nam có vai tṛ và chức năng khác với các vị trí tương ứng ở các nước khối Tư bản Chủ nghĩa (TBCN). Thủ tướng, Bộ trưởng ở Việt Nam phụ trách công việc ở phạm vi rộng hơn, nhiều việc tác nghiệp hơn.
Bộ trưởng Việt Nam có ‘phạm vi công việc rộng hơn’ so với vị trí tương ứng của các nước khối TBCN không có nghĩa là tổ chức Bộ của Việt Nam khoa học hơn, hay các Bộ trưởng Việt Nam làm việc nhiều hơn, giỏi hơn. Mà ngược lại phải đặt câu hỏi: “Làm thế nào để có bộ máy tinh giản như các nước khác”?
2. BẤT LỢI CỦA MÔ H̀NH NHIỀU ‘CẤP PHÓ’
Chính ‘cấp Trưởng’ ở Việt Nam “ôm nhiều việc” v́ muốn lănh đạo toàn diện, không muốn san sẻ quyền lực nên mới sinh ra nhiều ‘cấp Phó’ là khâu giúp việc trung gian. Mô h́nh này chứa nhiều điểm bất lợi.
Một mặt, ‘cấp Phó’ chỉ là giúp việc, phải tŕnh ‘cấp Trưởng’ phê duyệt, nên bản thân ‘cấp Phó’ không thực quyền, không chịu trách nhiệm, nên không toàn tâm suy nghĩ, không toàn sức hành động. Ở mặt khác, ‘cấp Trưởng’ dành quyền quyết định, nhưng lại dựa vào trí tuệ và sức lực ‘cấp Phó’, nên ư tưởng không phải của ḿnh, biện pháp không phải của ḿnh. Tổng hợp hai mặt lại, hiệu quả công việc kém đă đành, mà tài sản có nguy cơ bị thất thoát lớn. ‘Cấp Phó’ đang là một khâu trung gian, không có lợi cho cả cấp trên lẫn cấp dưới.
Bởi vậy, phải bỏ khâu trung gian ‘cấp Phó’ mà tự ḿnh chịu trách nhiệm và đồng thời giao bớt quyền cho ‘cấp Trưởng’ bậc dưới tiếp theo. Bắt ‘cấp Trưởng’ bậc dưới tiếp theo phải trực tiếp suy nghĩ, trực tiếp hành động, trực tiếp chịu trách nhiệm th́ bộ máy sẽ tinh giản và hiệu quả công việc sẽ được nâng lên ở một mặt bằng khác. Khắp mọi nơi, nếu giảm ‘cấp Phó’ chỉ c̣n 1 vị trí, th́ đó là cuộc cách mạng đích thực về tổ chức và nhân sự.
3. AI CHỐNG ĐỐI CẮT GIẢM ‘CẤP PHÓ’?
Nhưng sẽ có lớp lớp làn sóng điệp trùng trùng phản đối giảm ‘cấp Phó’. Phản đối đầu tiên đến từ ‘cấp Trưởng” chứ không phải từ ‘cấp Phó’. V́ nhiều ‘cấp Trưởng’ không đủ năng lực để gánh vác công việc, đă quen chỉ tay, chỉ biết nhờ vào cấp dưới. Chẳng ai dại ǵ, bớt đi người giúp việc mà không phải trả lương. Nếu mỗi ‘cấp Phó’ đều do ‘cấp Trưởng’ trả lương từ túi tiền do ḿnh làm ra th́ đă không có nhiều ‘cấp Phó’ đến như vậy; lại càng không phải là các ‘cấp Phó’ đang tại nhiệm, mà là các nhân sự khác.
Nhưng c̣n một lư do quan trọng không kém để ‘cấp Trưởng’ trở thành lực cản trong cắt giảm ‘cấp Phó’. ‘Cấp Trưởng’ bám vào mô h́nh hiện hành, không chỉ dựa vào trí tuệ và sức lực cấp dưới, mà c̣n có mục đích rũ bỏ trách nhiệm. Đă bao nhiêu ‘cấp Phó’ thừa lệnh ‘cấp Trưởng” kư văn bản rồi ngậm đắng nuốt cay chịu kỷ luật, trong khi ‘cấp Trưởng’ th́ vẫn vô can? Nh́n xa thêm nữa, là trách nhiệm của người bổ nhiệm. Rất nhiều cán bộ cấp cao đă bị kỷ luật, nhưng chưa nh́n thấy trách nhiệm pháp lư của người bổ nhiệm!
Hiển nhiên là trùng điệp đội ngũ ‘cấp Phó’ sẽ phản đối. Họ phản đối không chỉ v́ mất chức, sụt giảm bổng lộc, đóng cửa đường thăng tiến, mà quan trọng nữa, là ‘cấp Trưởng’ không bố trí được công ăn việc làm thích hợp cho họ.
Công cuộc giảm biên chế sẽ thêm thuận lợi khi ‘cấp Trưởng’ nh́n rơ các mục tiêu của giảm biên chế. Giảm biên chế không phải loại bỏ nhân sự khỏi biên chế, mà là t́m thêm việc mới cho nhân sự, sao cho mang lại được nhiều lợi ích hơn cho xă hội, cho cá nhân và gia đ́nh nhân sự.
4. ‘CẤP PHÓ’ VÀ SÁP NHẬP
Cắt giảm ‘cấp Phó’ c̣n liên quan đến một chính sách lớn quan trọng khác của Chính phủ. Đó là chính sách sáp nhập bộ ngành, tỉnh thành, quận huyện, xă phường. Trong mong muốn cắt giảm biên chế, Chính phủ đang giao cho Bộ Nội vụ đưa ra các biện pháp cắt giảm biên chế, mà ‘vũ khí’ mang vai tṛ “chiến lược” là sáp nhập. Hiện chưa sáp nhập các tỉnh, nhưng sáp nhập các xă th́ đang được triển khai trong thực tiễn.
Chúng ta đă có những bài học thất bại đau xót của sách lược sáp nhập trong quá khứ. Nhưng chúng ta không thức tỉnh. Ấy là v́ mỗi người khi được ngồi vào bàn cờ, không đủ tầm để nh́n thấy sai lầm của người tiền nhiệm.
Đợt sáp nhập quy mô lớn trên toàn quốc sau năm 1975 với bao nhiêu tốn kém đă phải kết thúc bằng chiến dịch tách tỉnh ở thập niên 1990. TP Hồ Chí Minh đang phát triển chưa đến mức lớn quá, nhưng đă phải thiết lập “thành phố Thủ Đức trong thành phố HCM”. Thế th́ tại sao lại sáp nhập xă, huyện, tỉnh?
Tiêu chí, chẳng hạn như 8.000 dân để có quyền trở thành một xă là tiêu chí không có căn cứ khoa học. V́ vài chục năm sau dân số tăng lên 16 000 dân th́ lại tách xă chăng? Cũng như tiêu chí, ví dụ như phải lớn đến 5.000km2 mới được thành lập tỉnh, hay 1 tỉnh không rộng quá 20.000 km2… cũng không có căn cứ khoa học. Bởi v́ nếu chiếu theo như vậy, th́ Trung Quốc hay Nga phải băm nát đất nước của họ ra. Các tiêu chí về khoảng cách cũng không bền vững về khoa học. Cho nên đừng bàn về các tiêu chí đó trong sáp nhập hành chính. Đừng nghĩ cứ dựa trên số liệu arithmetic (số học) là ‘có tính khoa học’.
Thành uỷ Hà Nội đă phải đau đầu, khi bắt một số cán bộ Thành uỷ, rời trụ sở bên Hồ Hoàn Kiếm để xuống Hà Đông làm việc cho trụ sở Thành uỷ Hà Đông ‘có hơi người’. Việc sáp nhập xă, huyện, tỉnh sẽ gây ra xáo trộn và tốn kém, phí phạm tài sản khổng lồ, mà không giải quyết căn bản bài toán giảm biên chế và nâng cao hiệu quả công việc. Cắt giảm biên chế bằng con đường khác, chứ không phải là sáp nhập.
Thời đại ngày nay dựa vào công nghệ để giải quyết công việc. Nếu ‘cấp Trưởng’ nh́n thấy được mỗi xă chỉ cần từ 3-5 nhân sự, th́ họ tất đă không nghĩ đến sáp nhập xă. Tại sao chỉ 3-5 nhân sự? Là chỉ 1 bí thư kiêm chủ tịch. Là chỉ 1 phó chủ tịch giúp việc mọi vấn đề. Chỉ 1 nhân sự cho an ninh. Chỉ 1 nhân sự giúp việc văn pḥng kiêm công tác đoàn thể. Tất cả cũng chỉ 4 người. Càng gộp lớn càng khó quản lư, càng không hiệu quả, nhất là đối với các quốc gia có mức độ điện tử hoá và số hoá thấp.
Cách mạng cắt giảm ‘cấp Phó’ là một quá tŕnh. Cắt ‘cấp Phó’ chỉ c̣n 1-2 vị trí là một thắng lợi lịch sử. Với Việt Nam, giai đoạn đầu tiên, là ở mọi nơi không quá 2 ‘cấp Phó’.
Nguyễn Ngọc Chu

Trẻ em đói giữa thời b́nh
Kham khổ lận đận mưu sinh từng giờ
Bọt bèo bám víu tả tơi
Lạnh lùng nghiệt ngă sao vơi đoạn trường
Xă hội đầy dẫy bất lương
Ŕnh rập trên khắp nẻo đường lê la
Đôi chân thoăn thoắt gần xa
Vài kư sắt vụn bôn ba tháng ngày
Vài chục ngàn lẻ chua cay
Nhỏ nhoi số phận không may hăi hùng
Miếng cơm manh áo khốn cùng
Thiên đường bóng tối mịt mùng âu lo
Hoài băo ước muốn tàn tro
Tương lai khoe mẽ một kho đờ mờ
Trọc phú liềm búa cờ sờ
Tượng đài ngàn tỉ lượn lờ xốn xang
Hoa hậu rẻ rúng hở hang
Bóng đá nhảy dựng vẻ vang lẫy lừng
Báo chí hoang lạc chúc mừng
Tung hô bầy thú giữa rừng gian manh

1930-2023
93 năm vẫn kinh hoàng
Rách nghèo đói khổ điêu tàn đón Xuân
Màn trời chiếu đất gian truân
Cơm chan nước mắt thế nhân đoạn trường
93 năm khắp quê hương
Hoang tưởng bánh vẽ tang thương lạnh lùng
Tương lai ảm đạm mịt mùng
Rối ren nghị quyết điên khùng hại dân
93 năm sống bất nhân
Bất lương bất chính bất cần thiện tâm
Tiếng dân phẫn uất hờn căm
Tiếng dân thống khổ tin nhầm chó trâu
93 năm thích đi đầu
Ḷng ṿng chỉ thị đi đâu hỏi Trời
Xuống Hố Cả Nước tả tơi
Xuống Hàng Chó Ngựa hết hơi sống c̣n
93 năm thiệt mỏi ṃn
Passport cuối bảng sao c̣n chối quanh
Thiên đường trộm cướp lộng hành
Do thế lực đỉẻng lưu manh nắm quyền
93 năm siết gông xiềng
Lượm rác móc túi kiếm tiền mưu sinh
Trẻ thơ nheo nhóc lấm śnh
Người già hoạn nạn tâm t́nh bơ vơ
93 năm cố giả vờ
Chủ thuyết tội lỗi bái thờ ngoại bang
Rồi cũng sẽ tới ngày tàn
Thể chế lụn bại sẽ càng sụp đau
....
KHIA

Tự hào đất nước tuyệt vời
Mặt trời tỏa sáng đây rồi lú ơi
Trung tâm đăng kiểm chói ngời
Không thèm biết chữ vẫn ngồi chức cao
Thong manh chẳng biết chữ nào
Liếm trôn quan lớn đỉnh cao kiếm tiền
Hay là lănh đạo mù điên
Vừa ngu thêm ngốc kư liền ăn đô
Chức to giám đốc mại dô
Không vàng th́ lấy cái 'đồ'* vợ thay
Nước nhà đẹp nhất thời nay
Ngu đần thất học múa may chức quyền
Đau thay cả nước ba miền
Lũ đần cai trị dân hiền c.hết tươi
Việt Nam lắm chuyện đau đời
Người khôn đi học đười ươi nắm đầu !
* 'Đồ ' tiếng người Bắc chỉ cái ..' lôn '
(xuanngocnguyen)