Gibbs
01-05-2023, 08:12
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2161299&stc=1&d=1672906310
Trước đây tôi từng làm việc trong ngành xây dựng, và tôi đă quyết định bỏ nghề v́ vấn đề bên trong của ngành này. Các nhà thầu v́ tiết kiệm chi phí đă rất coi nhẹ trách nhiệm về an toàn lao động, không tuân thủ các quy định cần thiết khi thi công. Cứ mỗi lần chứng kiến những tai nạn liên quan đến tính mạng, con người, ḿnh cảm thấy bất lực và nản thực sự.
Năm 2014 khi đang thi công cụm biệt thự cao cấp thuộc dự án Vinhomes Central Park Tân Cảng ngay tại chân cầu Sài G̣n. Trong lúc thi công ép cọc, v́ không tuân thủ những nguyên tắc an toàn lao động, dàn đối trọng hàng chục khối bê tông (mỗi khối nặng đến 5 tấn) ngă nhào đè 2 công nhân. Khi đó phía Chủ đầu tư (tức Vinhomes) cho phong tỏa toàn bộ hiện trường, nội bất xuất ngoại bất nhập.
Không biết có ai đă gọi điện cho Công an phường và công an đă đến, tuy nhiên bảo vệ không cho vào và mời công an về. Công an phường “biết phận” nên đă ngoan ngoăn ra về. Đợi đến nửa đêm, Vin cho tháo dỡ hiện trường và dọn dẹp thật gọn như không có chuyện ǵ xảy ra. Mọi vấn đề đền bù phía Vin tự thỏa thuận với gia đ́nh nạn nhân và sau đó vụ này ch́m nghỉm, gần như người ngoài không biết ǵ.
Tại công trường Vinhomes Central Park Tân Cảng không chỉ xảy ra một vụ tai nạn đấy mà c̣n có nhiều vụ bị điện giật chết người khác. Tuy nhiên, tất cả đều được bịt rất gọn. Từ đó, tôi có ấn tượng xấu với doanh nghiệp này, nó là doanh nghiệp tàn nhẫn.
Lúc đấy công tŕnh Landmark 81 đang thi công phần móng do nhà thầu Coteccons thi công. Theo như tôi biết nhà thầu này làm rất bài bản khâu an toàn lao động, tuy nhiên công tŕnh Landmark 81 không có tai tiếng ǵ về an toàn lao động không có nghĩa là không có tai nạn lao động.
Làm trong ngành xây dựng tại Việt Nam tôi nhận ra một điều, những nhà thầu thường làm công tác an toàn lao động rất cẩu thả. Nguyên nhân là do họ phải nặn cho ra lợi nhuận v́ vốn đầu tư bị phía chủ đầu tư và tư vấn giám sát gặm nhiều. Nếu không bôi trơn th́ sẽ đứng ngoài lề cuộc chơi, cho dù anh có năng lực tốt cỡ nào.
Để thắng thầu các công tŕnh có vốn ngân sách, phải biết luật chơi. Đó là phải chung chi với ban quản lư dự án để hai bên bắt tay nhau dựng nên một vỡ kịch đấu thầu, trong đó nhà thầu được chọn trước là nhân vật chính và dựng lên nhiều đối tượng chân gỗ (miền bắc gọi là quân xanh) để đấu và cuối cùng, điểm số thắng thầu luôn thuộc về nhà thầu đă chọn. Có những công tŕnh chưa mở thầu mà nhà thầu đă vội tập kết vật tư chuẩn bị thi công rất lộ liễu.
Tôi từng làm công tác triển khai thi công nên tôi hiểu, bản thân đề xuất giải pháp an toàn lao động cho công trường nhưng thường bị bác bỏ bởi nó tốn kém. Bản thân điều hành công tŕnh trong t́nh trạng thiếu điều kiện an toàn làm cho ḿnh rất căng thẳng và bất an. May là thời tôi làm nghề này không để xảy ra vụ tai nạn nào nghiêm trọng. Dù rất chú ư an toàn lao động nhưng doanh nghiệp không đầu tư th́ rất bất lực. Nản.
Tôi không lạ ǵ những công tŕnh vốn ngân sách, ba bên bắt tay nhau nên họ không làm theo nguyên tắc để công tŕnh có chất lượng và an toàn trong thi công. Giám sát có thể làm lơ nếu chi cho họ tiền, số tiền mua giám sát rẻ hơn nhiều số tiền đầu tư bài bản cho an toàn lao động.
Khâu an toàn lao động bị coi thường là bởi tính đặc thù ngành xây dựng Việt Nam. Thực tế nhà thầu phải xuất ra rất nhiều chi phí ngoài lề mới kiếm được dự án. Chi cho đại diện chủ đầu tư, chi cho tư vấn giám sát. Và tất nhiên, nhà thầu phải cắt giảm ǵ đó trong quá tŕnh thi công để trả tiền cho nhóm “chuột” kia. Có thể nói, trong 100 nhà thầu th́ chắc vài nhà thầu đầu tư bài bản cho an toàn lao động. Thực trạng ngành xây dựng Việt Nam nó thế nên tôi đă quyết định từ bỏ nghề này nhiều năm nay bởi tôi thấy tính mạng con người rẻ quá.
***
Vụ em bé 10 tuổi lọt lỗ cọc tại Đồng Tháp là một tai nạn thương tâm, chắc không c̣n hy vọng ǵ nữa. Lỗi lớn nhất là do thầu không hề rào chắn kỹ phạm vi công trường. Ai đă cạp mất rào chắn an toàn đó để trẻ con phải trả giá? Tôi tin rằng, đại diện chủ đầu tư và đơn vị tư vấn giám sát không thể không ăn chút ǵ trong hàng rào đó.
Bản chất ngành xây dựng Việt Nam là thế. Cần phải trừng trị thích đáng nhà thầu và đơn vị tư vấn giám sát đă xem nhẹ tính mạng con người. Tuy nhiên, để mọi nhà thầu ư thức cao về an toàn lao động trong thi công th́ không thể, v́ ngành này nó mục nát như chế độ này vậy.
Đỗ Ngà
Đau đến cuối địa ngục bé thơ hỡi
Ngày đầu năm sao tang tóc tuổi thơ
V́ kiếm sống ngặt nghèo đành chôn sống
Bé thơ ơi, mùa Xuân đă chết rồi
C̣n lại đây những con người tội nghiệp
Nhặt cho ḿnh chút dưỡng khí nơi đâu
Ai trách nhiệm dân lọt hố trụ cầu
Ai phè phỡn khi bé thơ đói rách
C̣n lại đây đất nước nhiều nghịch lư
Ḷng buốt đau mấy tầng trời van vỉ
Thơ viết mà chi cứu nổi bé đâu
Ngày dài quê hương như cơn mộng dữ
Này em nhỏ, chúng ta không quyền chọn
Nơi sinh ra và xin được làm người
Làm người Việt Nam sao ḷng dao cắt
Đắng cay muôn phận vinh quang vụt tắt
Bé thơ đi nhặt sắt vụn đời ḿnh
Nhặt thêm chi chút ve chai cứa nát
Bán đi tuổi thơ sinh tồn kiếp nạn
Thương bé thương cuộc đời ảm đạm b́nh minh…
Nguyễn Thị Thanh B́nh
****
Thông tin tràn ngập về vụ em bé ở Đồng Tháp rơi vào miệng ống. Nhưng tôi h́nh dung không có thông tin nào sát thực. H́nh như lỗi bởi bí mật hiện trường?
Tôi xem đi xem lại cái clip có 4 em bé chơi đùa và cảm thấy rất bí ẩn khi có một em bé đột nhiên biến mất. Bí ẩn hơn, với cái ống bê tông đường kính 25cm mà một em bé 10 tuổi rơi tuột vào đó một cách dễ dàng. Ba ngày nghĩ măi không ra. Bây giờ chỉ c̣n chờ kết quả giải cứu em bé trong hy vọng rất mong manh.
Thật đau ḷng khi nh́n con trẻ gặp nạn mà không thể giải cứu kịp thời.
Tôi h́nh dung quanh miệng ống phải là một lớp đất như cái miệng phễu. Và phải có một lực hút siêu h́nh nào đó hút em bé tuột chân vào ống. H́nh như theo sự ghi lại của camera, các em bé đang chơi quanh miệng ống. Chúng chạy đi chạy lại nhặt và ném ǵ đó vào miệng ống. Có thể, chúng thấy miệng ống có lực hút lạ nên rất hứng thú khi ném ǵ vào đó? Không ngờ nó hút luôn em bé đứng gần miệng phễu!
Nếu đúng miệng ống đường kính 25cm th́ có thể vừa khít với mông một em bé... rất ốm yếu. Mà vừa khít th́ em bé khó trôi tuột, kể cả bằng phản xạ tự nhiên, em bé có thể dang tay ra và hai nách kẹp được miệng ống. Trường hợp bị trôi tuột khi và chỉ khi miệng ống như cái phễu làm cho em bé không thể dang tay, buộc phải giơ cả hai tay lên đầu. Khi hai tay giơ lên đầu, vai mới có thể bằng mông và lọt thỏm trong tư thế không thể chống cự.
Cần nhấn mạnh, phải là một lực hút siêu h́nh mới có thể hút mạnh toàn thân em bé trong trạng thái vừa khít với miệng ống. Em bé không thể chống đỡ khi lực hút này mạnh hơn sự chống cự của em.
Vậy th́ lực hút kia có từ đâu?
Với đường ống cắm sâu 35m, rất có thể bên dưới là một mạch ngầm chảy xiết. Khi phần đáy ống gặp phải mạch ngầm đang chảy xiết ắt xảy ra hiện tượng gây áp suất, toàn bộ phần không khí bên trên bị hút theo. Lực hút này giảm dần và dừng lại khi em bé bị mắc kẹt cùng lớp đất chèn theo.
Điều tôi nói chỉ là dự đoán. Cơ quan điều tra có thể hỏi cặn kẽ những em bé cùng chơi với bạn th́ sẽ rơ.
Chu Mộng Long
****
Trẻ em đói giữa thời b́nh
Kham khổ lận đận mưu sinh từng giờ
Bọt bèo bám víu tả tơi
Lạnh lùng nghiệt ngă sao vơi đoạn trường
Xă hội đầy dẫy bất lương
Ŕnh rập trên khắp nẻo đường lê la
Đôi chân thoăn thoắt gần xa
Vài kư sắt vụn bôn ba tháng ngày
Vài chục ngàn lẻ chua cay
Nhỏ nhoi số phận không may hăi hùng
Miếng cơm manh áo khốn cùng
Thiên đường bóng tối mịt mùng âu lo
Hoài băo ước muốn tàn tro
Tương lai khoe mẽ một kho đờ mờ
Trọc phú liềm búa cờ sờ
Tượng đài ngàn tỉ lượn lờ xốn xang
Hoa hậu rẻ rúng hở hang
Bóng đá nhảy dựng vẻ vang lẫy lừng
Báo chí hoang lạc chúc mừng
Tung hô bầy thú giữa rừng gian manh
....
KHIA
*****
Dư luận đang quan tâm đến vụ cháu bé ở Đồng Tháp bị tai nạn lọt lỗ ống cọc móng bê tông. Có rất nhiều câu hỏi cần giải đáp mà báo chí, các nhà chức trách cần làm rơ:
1. NHÓM CÂU HỎI TRỰC TIẾP TỪ HIỆN TRƯỜNG GIẢI CỨU
- Tại sao không xác định được vị trí cháu bé mắc kẹt bên trong? Với điều kiện các phương tiện hiện nay, một việc đơn giản là xác định chính xác vị trí cháu bé bị mắc kẹt bên trong không quá khó khăn (dùng dây thăm ḍ, dùng đầu thăm có camera dạng "nội soi"...).
- Tại sao không thể xác định được cháu bé c̣n sống hay đă chết? Như báo chí công bố, hiện trường được mô tả là ống cọc móng thăm sâu đến 8m th́ đầy bùn và nước, cháu bé không có ở đoạn có không khí. Vậy nếu thực sự cháu bị lọt xuống lỗ đó th́ chắc chắn cháu bị ch́m sâu vào tầng bùn nước; tín hiệu sự sống không có; trong hơn 3 ngày rồi; chắc chắn là cháu đă chết. Vậy mà không ai dám công bố là cháu bé đă chết. Nếu cháu được kết luận chính xác là đă chết, phương án tác nghiệp không c̣n là "cứu hộ" nữa, mà là đưa xác cháu bé lên, các giải pháp kỹ thuật và chi phí sẽ đi theo một hướng khác đơn giản hơn rất nhiều so với cách hiện nay đang làm...
- Tại sao không cho phép các phóng viên lập cầu truyền h́nh trực tiếp từ hiện trường? Các vụ giải cứu mà người dân quan tâm nhiều trên thế giới người ta đều có cầu truyền h́nh hoặc ít nhất là các phóng sự truyền h́nh tại hiện trường để người dân biết được diễn biến công việc. Nhưng ở đây, chỉ có một kịch bản tin tức và h́nh ảnh mà báo nào cũng phải đưa y như nhau.
- Tại sao không công bố hết các t́nh tiết kỹ thuật của quá tŕnh giải cứu? Sự thực trong 3 ngày qua đă thực hiện khá nhiều phương án kỹ thuật để nhổ cọc lên với hy vọng sẽ cứu hoặc lấy được xác cháu bé. Trong đó có biện pháp đầu tiên rất "thô sơ", phản khoa học, thực hiện bất thành, gây nguy cơ rạn nứt cọc và 2 mối nối, do chính đơn vị thi công làm là đào vét sơ sơ miệng cọc rồi dùng cẩu lôi ống lên.
Chính v́ đă thực hiện biện pháp như vậy nên đến nay phải tiến hành biện pháp rất tốn kém là đóng ống thép lồng phi 1,5m bao xung quanh, vét đất lên, với mục đích phải nhổ được đoạn 2, có thể cả đoạn 3 của ống cọc. Bởi nếu để chỉ nhổ được đoạn 1 (khoảng 10m) mà không thấy xác cháu bé, để các đoạn bên dưới lún sâu vào ḷng đất nhăo th́ rất khó để nhổ tiếp các đoạn phía dưới... Bao nhiêu công sức "giải cứu" coi như tay trắng...
- Tại sao sự vụ giải cứu không để các đơn vị trực tiếp giải cứu và phụ trách kỹ thuật họ trả lời và thông tin cho công luận, mà phải để tỉnh ủy, UBND tỉnh Đồng Tháp làm việc này?...
2. CÁC CÂU HỎI MỞ RỘNG
- Tại sao không thấy báo nào tiếp cận và phỏng vấn các nhân chứng trực tiếp chứng kiến thời điểm em bé lọt lỗ ống? Theo các tin tức, em bé đi nhặt sắt vụn cùng 3 em bé khác. Lời kể của các em sẽ cho mọi người biết thêm nhiều điều.
- Trong video lan truyền, nói là trích xuất camera an ninh, ta thấy toàn cảnh thời điểm em bé bị sa xuống hố cọc. Tại sao không công khai video này trên báo và công bố rơ video có thật không? Camera của ai hoặc đơn vị nào?
- Tại sao không cho các đơn vị chuyên môn họ thực hành "diễn" lại việc hy hữu là một bé trai 10 tuổi, lại lọt xuống dễ dàng và nhanh chóng xuống một cái lỗ ống xi măng đúc phi 25cm mà không bị mắc kẹt mông, vai, cánh tay ở miệng ống? Hiện trường ống cọc móng lúc bị tai nạn có đặc điểm ǵ th́ cháu bé mới có thể lọt tụt nhanh và dễ dàng như vậy?
- Tại sao vụ việc một cháu bé bị tai nạn trong dịp nghỉ Tết dương lịch ai được đích thân Thủ tướng ra lệnh phải giải cứu, các lănh đạo chủ chốt của tỉnh Đồng Tháp lần lượt đến hiện trường và các lực lượng rầm rộ của uỷ ban cứu nạn, Quân đội vào cuộc đều tham gia? Trong khi cũng trong 3 ngày tết tai nạn giao thông cả nước làm 50 người chết, 50 người bị thương (con số chưa thống kê hết) th́ không thấy cán bộ hoặc cơ quan có trách nhiệm nào lên tiếng?
- Tại sao cháu bé 10 tuổi gầy c̣m như vậy phải đi nhặt sắt vụn kiếm tiền trong ngày nghỉ tết, trong khi con cháu các lănh đạo quân đội, công an, đảng, chính quyền từ cấp xă lên đến trung ương có nhà ai phải khổ như vậy không? Nếu trả lời và giải quyết được câu hỏi này th́ tai nạn thương tâm đă không xảy ra rồi.
- Tại sao công cuộc xóa đói giảm nghèo được báo cáo tiến triển rất tốt mà gia đ́nh cháu bé vẫn c̣n đủ cả bố, mẹ khỏe mạnh vẫn nghè khổ đến như vậy?
- Tại sao lúc thường địa phương và Quân khu 9 không hề biết có gia đ́nh nghèo như vậy để hỗ trợ tiền, xây nhà t́nh nghĩa... mà để đến lúc tai nạn xảy ra, bí thư tỉnh ủy và thiếu tướng Quân khu 9 do đến thăm vụ việc giải cứu mới biết gia đ́nh nạn nhân nghèo đến vậy và ra quyết định cho tiền, xây nhà ngay tắp lự? Vậy ở Đồng Tháp và cả nước nói chung c̣n bao nhiêu gia đ́nh như vậy nữa để mưa phải mưa cho khắp chứ nếu chỉ xây nhà cho nhà cháu bé, các cháu khác sau này sẽ vẫn tiếp tục phải đi kiếm sắt vụn, vẫn có thể bị tai nạn tương tự...
Kim Văn Chính
****
Rừng vàng biển bạc ruộng xanh
Các quan liếm hết dân lành tả tơi
Bán trôn gái sang xứ người
Thanh niên nô lệ mọi nơi địa cầu
Cu-li kiếp sống thân trâu
Cúi đầu nhục nhă nỗi sầu miếng ăn
Quê hương trong nỗi nhục nhằn
Tiếng la tiếng thét chủ nhân nước ngoài
Cường quyền lợi nhuận bất tài
Phá tan đất nước trị cai tội đồ
Ruộng đồng rừng núi sông hồ
Phân lô chia chác vàng đô liếm tràn
Tài nguyên tổ quốc bạt ngàn
Chừ giờ đă c.hết bởi quan tham tiền
Quê hương giờ lại đảo điên
Trăm ngàn lao động bán liền kiếm xu
Đau thương nhục nhă phủ mù
Toàn dân nô lệ quan thu đô vàng
Nước nhà vỡ nát tan hoang
Tương lai c̣n lại hai hàng lệ rưng
Bán sông bán biển bán rừng
Không c̣n cái bán quan trưng bán người
Buôn người không vốn nhiều lời
Thu đô nuôi bọn đười ươi cầm quyền !
(xuanngocnguyen)
****
Văn hóa biểu hiện của xă hội Việt Nam hôm nay, trong câu chuyện bé 10 tuổi mắc nạn, có những điều không khỏi làm đau đớn hơn cả cái chết. Đau đớn, mà không c̣n ngạc nhiên ǵ.
Loại ngôn luận bảo vệ “lư do hiển nhiên”, th́ mắng cha mẹ đứa nhỏ, thậm chí mắng cả đứa nhỏ với sai lầm của ḿnh, th́ tự chịu, thậm chí sai lầm c̣n gây ra tai họa cho người khác.
Loại lư lẽ khôn lỏi và hiển nhiên như sói lang đó, hoàn toàn cố ư không biết thực tế về các quy chuẩn an toàn xây dựng là ǵ, và cũng không cần biết những đứa trẻ nghèo lang thang vào đó để thu lượm sắt vụn, kiếm tiền trang trải việc học là những câu chuyện hoàn toàn hiển nhiên, là đủ lư do của một đất nước đang ṿi tiền từng đứa trẻ trong việc được ngồi vào ghế nhà trường.
Việc nhà nước đem hàng trăm người đến hiện trường không khác một cuộc phô diễn tinh thần đạo đức, mà thiếu một nhóm thảo luận kế hoạch giải cứu khoa học chuyên nghiệp ngay từ đầu, phải mất gần 40 tiếng đồng hồ mới hốt hoảng khẩn báo lên cấp trên, kêu gọi các nguồn lực giúp đỡ th́ quá khó hiểu.
Phải gần 3 ngày, phía công binh mới được lệnh tham gia. Nhưng chức năng của công binh cũng không phải là lực lượng cứu hộ. Phía công binh đă từng thất bại v́ thiếu thốn các khí cụ cứu hộ trong vụ t́m kiếm 12 thi thể binh lính bị sạt lở ở thủy điện Rào Trăng 3. Có tất cả bảy cuộc t́m kiếm kéo dài từ năm 2020 đến năm 2021 vẫn không t́m được thi thể đồng đội.
Ngôn luận dễ thấy khác là những lời khiêu khích những người quan tâm đến sự kiện, mắng mỏ họ là “anh hùng bàn phím”, hoặc nhận định đây là một sự kiện đặc biệt khó, hoàn toàn không đơn giản, thậm chí các nhóm cứu hộ của thế giới cũng khó mà có thể cứu được.
Khó, là bởi Việt Nam không coi trọng các sự kiện cứu hộ khác trên thế giới đă trải qua. Kiến thức khoa học về cứu hộ chủ yếu của Việt Nam hàng năm chỉ là các đợt đất nước bị băo lụt, ngoài ra không có những sự kiện đáng quan tâm khác để nỗ lực và duy tŕ một lực lượng chuyên nghiệp, luôn nâng cấp như vậy.
Khó và tận lực từ đầu với mọi sự tiên liệu và chuẩn bị, khác với cái khó của sự bất lực và thiếu khả năng huấn bị.
Vài ngày trôi qua, mà người ta không thấy chuyên gia y tế nào phỏng đoán về t́nh trạng thương tật, duy tŕ sự sống của đứa bé ở môi trường như vậy. Cũng không thấy các cơ quan gọi là cứu hộ có đủ các thiết bị như camera thăm ḍ ở độ sâu, máy đo thân nhiệt, hay tối thiểu là một ban tâm lư có kết nối truyền thanh để cha mẹ hay nhân viên tâm lư duy tŕ tṛ chuyện và giữ tinh thần cho đứa trẻ… Rất nhiều thứ không có.
Đây quả là một ca khó, không dễ như những lời bàn. Nhưng khó là bởi chương tŕnh cứu nạn quốc gia có vẻ hoàn toàn bất ngờ v́ chạm vào một vấn đề chưa được cập nhật, và không được chuẩn bị các phương tiện cứu hộ tiên tiến của thế giới. Ngay cả những vụ hỏa hoạn trong nước, biết bao nhiêu lời ca thán v́ thiếu xe có thang cao để xịt nước hoặc trực thăng chữa cháy, vẫn chưa được đáp ứng.
Hăy tưởng tượng, người lọt ống không phải là đứa bé mà là một quan chức cấp cao th́ sao? Chắc chắn ban cứu hộ khẩn cấp sẽ được thành lập, thậm chí sẽ có những chuyên gia ở Thái Lan chẳng hạn, sẽ được mời đến để phác thảo một kế hoạch cứu hộ.
Ngôn luận tệ hơn, là từ báo chí, trong những ngày này đă bắt đầu đăng những câu chuyện về việc cứu hộ cả trăm giờ ở nước ngoài, như một cách để xoa dịu dư luận. Báo chí như được chuẩn bị những bài viết về sự thương tiếc, nếu điều xấu nhất sẽ phải đến, và ca ngợi nỗ lực và tấm ḷng những người cứu hộ.
Chỉ c̣n biết cầu cho con được b́nh an, với những điều tệ và không may như vậy, trên đất nước này.
Tuấn Khanh
****
"Mây đen bao phủ toàn cầu
Mặt Trời chiếu sáng trên đầu Việt Nam"
Mới thấy hết những trại giam
Nhỏ to lớn bé gian tham nhốt người
Mới thấy rõ mặt đười ươi
Cai quản đất nước ác mười ngoại xâm
Mới thấy hết bọn tà dâm
Hủ hóa bẩn thỉu đốt đâm dân lành
Mới thấy hết lũ giật giành
Cướp công bán sạch tan tành quê hương
Mới thấy hết loại bất lương
Thao túng quyền lực nhiễu nhương bạo tàn
Mới biết hết chuyện dối gian
Đục khoét ngân sách cơ hàn nước non
Lo sao dân đủ sống còn
Kiếm "Tụi Giãy chết" cúi lòn vay xin
Để đứa trẻ lúc mới sinh
Phải gánh nợ xấu giật mình sợ thêm
Cả dân tộc khóc trong đêm
Nhìn Mặt Trời chiếu bên thềm vực sâu
Cả dân tộc chịu ngu lâu
Ngước nh́n liềm búa trên đầu lửng lơ
****
Ls. Luân Lê
Một đứa trẻ thay v́ được an toàn đến trường để xây tương lai của ḿnh, lại phải đi mót nhặt sắt vụn (cùng với mấy đứa trẻ khác) để rồi không may sụt xuống ống cọc khoan nhồi hiểm nguy tới cả sinh mạng. Một công trường thi công dở chừng không có cảnh báo và rào chắn theo luật định, một cuộc sống bấp bênh từ gia đ́nh túng nghèo và cả sự thiếu sự bảo trợ từ hệ thống các kết cấu xă hội (cả thực thể công quyền) dẫn đến bi kịch.
Mọi sự ẩu tả và vô trách nhiệm, vốn xuất phát từ thói quen suy nghĩ chẳng sao cả và chẳng ảnh hưởng ǵ tới ḿnh (hoặc ḿnh có lợi) là được, sẽ làm cho những đứa trẻ phải gánh chịu hậu quả lớn hơn cả một khi sự rủi xảy ra, chứ không phải là người trưởng thành chúng ta. Trách nhiệm của chính quyền luôn phải đảm bảo mọi quyền lợi của trẻ em là được đặt lên hàng đầu và quan trọng là hiệu quả.
Ngay giữa Thủ đô, trên các con phố, tôi vẫn thường bắt gặp những đứa trẻ không nhà cửa vẫn lang thang kiếm sống qua ngày bằng đủ nghề và đủ tṛ. Và những khi ấy, câu hỏi lớn nhất được đặt ra là: Tương lai của tất cả (v́ những đứa trẻ là tương lai có tính thế hệ kế tiếp) sẽ đi về đâu và những thiết chế được giao quyền hành cũng như được ấn định chức năng cho việc bảo vệ chúng đang làm ǵ?
Với t́nh thế ấy, trước đây từ rất lâu, trước các sự kiện liên tiếp xảy ra với đủ các mức độ đau ḷng của nó (nhất là trong vấn đề giáo dục), tôi đă từng đặt tên cho t́nh trạng đó (mà tôi cũng đă nhắc tới việc sử dụng nó là một tiêu đề của cuốn sách tôi viết) bằng một cách thật h́nh tượng nhưng rất thực: Những đứa trẻ bên bờ vực. Bờ vực này không phải theo tính cách vật lư, mà đơn giản đó là các hố sâu đối với tương lai trước mặt chúng luôn là hiện hữu.
Một cây cây làm chẳng nên non.
Ba cây chụm lại nên ḥn núi cao.
Tôi đây không nói tào lào.
Mọi người đoàn kết để cùng chung tay.
Mai này đất nước đổi thay.
Ta về vui sướng mừng ngày đoàn viên.
Hoa Mai Nguyen
*****
BÁO ĐỨC VỀ VỤ CHÁU HẠO NAM
Lưu Thuỷ Hương
Đài truyền h́nh tin tức lớn nhất nước Đức tiếp tục đưa tin về cháu Hạo Nam, chắc là bản tin cuối cùng. Tôi cố b́nh tĩnh để đọc, nhưng khi thấy họ viết chữ “Der kleine Nam” th́ tôi rơi nước mắt. Chữ der kleine trong tiếng Đức thường chỉ dùng cho trẻ dưới 5, 6 tuổi, nó có nghĩa là cậu con trai bé bỏng. Trên 10 tuổi người ta không gọi như vậy nữa. Vậy mà báo Đức dùng nó để gọi Nam, một cách nâng niu và dịu dàng, v́ cái chết của Nam quá thảm thương, v́ Nam là đứa trẻ thiếu ăn, thân thể nhỏ xíu.
Bản tin của n.tv
⚫️ Cháu trai rơi xuống ống bê tông ở Việt Nam được xác định là đă chết
Không rơ bằng cách nào, một cậu bé 10 tuổi ở Việt Nam lại rơi vào đường ống chỉ rộng 25 cm. Sau nhiều ngày cố gắng, lực lượng cứu hộ đă bỏ cuộc. Cậu bé được tuyên bố là đă chết. Thân thể của em hiện đang được đưa ra bên ngoài. Các chuyên gia cũng cho biết quan điểm về những nguyên nhân có thể dẫn đến cái chết.
*
Nhiều ngày sau khi một cậu bé 10 tuổi rơi vào ống bê tông dài 35 mét ở Việt Nam, nhà chức trách đă tuyên bố em tử vong. Ông Đoàn Tấn Bửu - phó chủ tịch tỉnh Đồng Tháp - cho biết, cậu bé đă chết trong nhiều nỗ lực giải cứu nhưng không thành công.
Giờ đây, người ta muốn đưa thân thể em ra bên ngoài càng sớm càng tốt, ông Bửu nói thêm. Do đó, cột bê tông sẽ được lấy lên khỏi mặt đất. Tuy nhiên, ông Bửu thừa nhận rằng các lực lượng chức năng đă không có kinh nghiệm với loại công việc cứu hộ này.
Cậu bé Nam bị rơi xuống đường ống trên công trường xây dựng cầu mới ở xă Phú Lợi. Chiếc ống chỉ có đường kính khoảng 25 cm. Tại công trường, cậu bé và ba người bạn hàng xóm t́m nhặt sắt vụn. Sau khi tai nạn xảy ra vẫn không ai nghĩ rằng một đứa bé 10 tuổi lại có thể bị kẹt sâu trong ống hẹp như vậy - tuy nhiên, theo các thông tin, Nam bị thiếu ăn và chỉ nặng chưa đầy 20kg.
*
Cậu bé đă kêu cứu
Quân đội cũng tham gia công tác cứu hộ. Với các thiết bị đặc biệt, lực lượng cứu hộ đă cố gắng trong nhiều ngày, bằng nhiều cách xới đất xung quanh đường ống để có thể kéo lên bằng cần cẩu. Theo các bản tin của truyền thông, lúc ban đầu sau khi bị ngă cậu bé đă kêu cứu. Lực lượng chức năng bơm oxy xuống liên tục. Ông Bửu nói: “Đây là một trường hợp đáng buồn”. Cha của em đă bật khóc ngay tại hiện trường tai nạn khi em được tuyên bố là đă chết.
Một nhóm bác sĩ, nhân viên pháp y và chính quyền địa phương trước đó đă kết luận rằng, nhiều yếu tố khác nhau đă dẫn đến cái chết của cậu bé. Các yếu tố đó bao gồm: vị trí xảy ra tai nạn, độ sâu của đường ống, thời gian thực hiện công việc cứu hộ và những thương tích có thể xảy ra mà em phải chịu đựng.
Các nỗ lực trục vớt vẫn tiếp tục diễn ra vào trưa thứ Tư. Một camera trước đó đă được đưa xuống đường ống không cho thấy dấu hiệu của sự sống từ đứa trẻ.
•
Trong khi báo chí Đức dùng ngôn từ dịu dàng dành cho một đứa bé bên kia nửa ṿng trái đất, và chỉ đăng tin rằng: cậu bé được "tuyên bố" là đă chết.
Th́ làng fb VN gầm lên những lời hằn học nhằm vào những người thành tâm cầu nguyện cho cháu bé, những người nuôi hy vọng đến giờ phút cuối cùng:
- cháu đă chết ngay hôm 31/12 rồi. Nhưng hàng vạn người vẫn đang niệm Nam mô và hy vọng vào phép màu
- thứ giả vờ nhân văn
- một bộ phận đang diễn sâu quá
- những người đó 1 là ngây thơ, 2 là ngu dốt, 3 là hèn, 4 là lươn lẹo/giao xảo
Những trường hợp tai nạn thương tâm như vầy, người dân các nước trên thế giới luôn sát cánh cầu nguyện với gia đ́nh nạn nhân. Thánh đường gióng chuông nguyện, giáo hoàng đọc kinh nguyện, người dân thắp nến nguyện.
Ở VN, chủ nghĩa CS, chủ nghĩa vô thần đă đâm chồi mọc rễ trong xă hội. Con người tuôn ra những lời tàn ác độc địa. Và bây giờ, khi đứa bé được/bị tuyên bố đă chết, họ có thể vui sướng ăn mừng cho “cái đúng” vĩ đại của họ.
Mạng XH có những góc rất đen tối của địa ngục.
Lưu ư cách dùng chữ chuyên nghiệp đúng pháp lư của truyền thông Đức:
Khi chưa t́m được thi thể, chưa giám định pháp y th́ không thể gọi là chết! Mà chỉ gọi: “được tuyên bố là đă chết” - tiếng Đức: für tot erklärt.
Ở đây, cháu Nam được nhà chức trách “tuyên bố” là đă chết.
Trước đây tôi từng làm việc trong ngành xây dựng, và tôi đă quyết định bỏ nghề v́ vấn đề bên trong của ngành này. Các nhà thầu v́ tiết kiệm chi phí đă rất coi nhẹ trách nhiệm về an toàn lao động, không tuân thủ các quy định cần thiết khi thi công. Cứ mỗi lần chứng kiến những tai nạn liên quan đến tính mạng, con người, ḿnh cảm thấy bất lực và nản thực sự.
Năm 2014 khi đang thi công cụm biệt thự cao cấp thuộc dự án Vinhomes Central Park Tân Cảng ngay tại chân cầu Sài G̣n. Trong lúc thi công ép cọc, v́ không tuân thủ những nguyên tắc an toàn lao động, dàn đối trọng hàng chục khối bê tông (mỗi khối nặng đến 5 tấn) ngă nhào đè 2 công nhân. Khi đó phía Chủ đầu tư (tức Vinhomes) cho phong tỏa toàn bộ hiện trường, nội bất xuất ngoại bất nhập.
Không biết có ai đă gọi điện cho Công an phường và công an đă đến, tuy nhiên bảo vệ không cho vào và mời công an về. Công an phường “biết phận” nên đă ngoan ngoăn ra về. Đợi đến nửa đêm, Vin cho tháo dỡ hiện trường và dọn dẹp thật gọn như không có chuyện ǵ xảy ra. Mọi vấn đề đền bù phía Vin tự thỏa thuận với gia đ́nh nạn nhân và sau đó vụ này ch́m nghỉm, gần như người ngoài không biết ǵ.
Tại công trường Vinhomes Central Park Tân Cảng không chỉ xảy ra một vụ tai nạn đấy mà c̣n có nhiều vụ bị điện giật chết người khác. Tuy nhiên, tất cả đều được bịt rất gọn. Từ đó, tôi có ấn tượng xấu với doanh nghiệp này, nó là doanh nghiệp tàn nhẫn.
Lúc đấy công tŕnh Landmark 81 đang thi công phần móng do nhà thầu Coteccons thi công. Theo như tôi biết nhà thầu này làm rất bài bản khâu an toàn lao động, tuy nhiên công tŕnh Landmark 81 không có tai tiếng ǵ về an toàn lao động không có nghĩa là không có tai nạn lao động.
Làm trong ngành xây dựng tại Việt Nam tôi nhận ra một điều, những nhà thầu thường làm công tác an toàn lao động rất cẩu thả. Nguyên nhân là do họ phải nặn cho ra lợi nhuận v́ vốn đầu tư bị phía chủ đầu tư và tư vấn giám sát gặm nhiều. Nếu không bôi trơn th́ sẽ đứng ngoài lề cuộc chơi, cho dù anh có năng lực tốt cỡ nào.
Để thắng thầu các công tŕnh có vốn ngân sách, phải biết luật chơi. Đó là phải chung chi với ban quản lư dự án để hai bên bắt tay nhau dựng nên một vỡ kịch đấu thầu, trong đó nhà thầu được chọn trước là nhân vật chính và dựng lên nhiều đối tượng chân gỗ (miền bắc gọi là quân xanh) để đấu và cuối cùng, điểm số thắng thầu luôn thuộc về nhà thầu đă chọn. Có những công tŕnh chưa mở thầu mà nhà thầu đă vội tập kết vật tư chuẩn bị thi công rất lộ liễu.
Tôi từng làm công tác triển khai thi công nên tôi hiểu, bản thân đề xuất giải pháp an toàn lao động cho công trường nhưng thường bị bác bỏ bởi nó tốn kém. Bản thân điều hành công tŕnh trong t́nh trạng thiếu điều kiện an toàn làm cho ḿnh rất căng thẳng và bất an. May là thời tôi làm nghề này không để xảy ra vụ tai nạn nào nghiêm trọng. Dù rất chú ư an toàn lao động nhưng doanh nghiệp không đầu tư th́ rất bất lực. Nản.
Tôi không lạ ǵ những công tŕnh vốn ngân sách, ba bên bắt tay nhau nên họ không làm theo nguyên tắc để công tŕnh có chất lượng và an toàn trong thi công. Giám sát có thể làm lơ nếu chi cho họ tiền, số tiền mua giám sát rẻ hơn nhiều số tiền đầu tư bài bản cho an toàn lao động.
Khâu an toàn lao động bị coi thường là bởi tính đặc thù ngành xây dựng Việt Nam. Thực tế nhà thầu phải xuất ra rất nhiều chi phí ngoài lề mới kiếm được dự án. Chi cho đại diện chủ đầu tư, chi cho tư vấn giám sát. Và tất nhiên, nhà thầu phải cắt giảm ǵ đó trong quá tŕnh thi công để trả tiền cho nhóm “chuột” kia. Có thể nói, trong 100 nhà thầu th́ chắc vài nhà thầu đầu tư bài bản cho an toàn lao động. Thực trạng ngành xây dựng Việt Nam nó thế nên tôi đă quyết định từ bỏ nghề này nhiều năm nay bởi tôi thấy tính mạng con người rẻ quá.
***
Vụ em bé 10 tuổi lọt lỗ cọc tại Đồng Tháp là một tai nạn thương tâm, chắc không c̣n hy vọng ǵ nữa. Lỗi lớn nhất là do thầu không hề rào chắn kỹ phạm vi công trường. Ai đă cạp mất rào chắn an toàn đó để trẻ con phải trả giá? Tôi tin rằng, đại diện chủ đầu tư và đơn vị tư vấn giám sát không thể không ăn chút ǵ trong hàng rào đó.
Bản chất ngành xây dựng Việt Nam là thế. Cần phải trừng trị thích đáng nhà thầu và đơn vị tư vấn giám sát đă xem nhẹ tính mạng con người. Tuy nhiên, để mọi nhà thầu ư thức cao về an toàn lao động trong thi công th́ không thể, v́ ngành này nó mục nát như chế độ này vậy.
Đỗ Ngà
Đau đến cuối địa ngục bé thơ hỡi
Ngày đầu năm sao tang tóc tuổi thơ
V́ kiếm sống ngặt nghèo đành chôn sống
Bé thơ ơi, mùa Xuân đă chết rồi
C̣n lại đây những con người tội nghiệp
Nhặt cho ḿnh chút dưỡng khí nơi đâu
Ai trách nhiệm dân lọt hố trụ cầu
Ai phè phỡn khi bé thơ đói rách
C̣n lại đây đất nước nhiều nghịch lư
Ḷng buốt đau mấy tầng trời van vỉ
Thơ viết mà chi cứu nổi bé đâu
Ngày dài quê hương như cơn mộng dữ
Này em nhỏ, chúng ta không quyền chọn
Nơi sinh ra và xin được làm người
Làm người Việt Nam sao ḷng dao cắt
Đắng cay muôn phận vinh quang vụt tắt
Bé thơ đi nhặt sắt vụn đời ḿnh
Nhặt thêm chi chút ve chai cứa nát
Bán đi tuổi thơ sinh tồn kiếp nạn
Thương bé thương cuộc đời ảm đạm b́nh minh…
Nguyễn Thị Thanh B́nh
****
Thông tin tràn ngập về vụ em bé ở Đồng Tháp rơi vào miệng ống. Nhưng tôi h́nh dung không có thông tin nào sát thực. H́nh như lỗi bởi bí mật hiện trường?
Tôi xem đi xem lại cái clip có 4 em bé chơi đùa và cảm thấy rất bí ẩn khi có một em bé đột nhiên biến mất. Bí ẩn hơn, với cái ống bê tông đường kính 25cm mà một em bé 10 tuổi rơi tuột vào đó một cách dễ dàng. Ba ngày nghĩ măi không ra. Bây giờ chỉ c̣n chờ kết quả giải cứu em bé trong hy vọng rất mong manh.
Thật đau ḷng khi nh́n con trẻ gặp nạn mà không thể giải cứu kịp thời.
Tôi h́nh dung quanh miệng ống phải là một lớp đất như cái miệng phễu. Và phải có một lực hút siêu h́nh nào đó hút em bé tuột chân vào ống. H́nh như theo sự ghi lại của camera, các em bé đang chơi quanh miệng ống. Chúng chạy đi chạy lại nhặt và ném ǵ đó vào miệng ống. Có thể, chúng thấy miệng ống có lực hút lạ nên rất hứng thú khi ném ǵ vào đó? Không ngờ nó hút luôn em bé đứng gần miệng phễu!
Nếu đúng miệng ống đường kính 25cm th́ có thể vừa khít với mông một em bé... rất ốm yếu. Mà vừa khít th́ em bé khó trôi tuột, kể cả bằng phản xạ tự nhiên, em bé có thể dang tay ra và hai nách kẹp được miệng ống. Trường hợp bị trôi tuột khi và chỉ khi miệng ống như cái phễu làm cho em bé không thể dang tay, buộc phải giơ cả hai tay lên đầu. Khi hai tay giơ lên đầu, vai mới có thể bằng mông và lọt thỏm trong tư thế không thể chống cự.
Cần nhấn mạnh, phải là một lực hút siêu h́nh mới có thể hút mạnh toàn thân em bé trong trạng thái vừa khít với miệng ống. Em bé không thể chống đỡ khi lực hút này mạnh hơn sự chống cự của em.
Vậy th́ lực hút kia có từ đâu?
Với đường ống cắm sâu 35m, rất có thể bên dưới là một mạch ngầm chảy xiết. Khi phần đáy ống gặp phải mạch ngầm đang chảy xiết ắt xảy ra hiện tượng gây áp suất, toàn bộ phần không khí bên trên bị hút theo. Lực hút này giảm dần và dừng lại khi em bé bị mắc kẹt cùng lớp đất chèn theo.
Điều tôi nói chỉ là dự đoán. Cơ quan điều tra có thể hỏi cặn kẽ những em bé cùng chơi với bạn th́ sẽ rơ.
Chu Mộng Long
****
Trẻ em đói giữa thời b́nh
Kham khổ lận đận mưu sinh từng giờ
Bọt bèo bám víu tả tơi
Lạnh lùng nghiệt ngă sao vơi đoạn trường
Xă hội đầy dẫy bất lương
Ŕnh rập trên khắp nẻo đường lê la
Đôi chân thoăn thoắt gần xa
Vài kư sắt vụn bôn ba tháng ngày
Vài chục ngàn lẻ chua cay
Nhỏ nhoi số phận không may hăi hùng
Miếng cơm manh áo khốn cùng
Thiên đường bóng tối mịt mùng âu lo
Hoài băo ước muốn tàn tro
Tương lai khoe mẽ một kho đờ mờ
Trọc phú liềm búa cờ sờ
Tượng đài ngàn tỉ lượn lờ xốn xang
Hoa hậu rẻ rúng hở hang
Bóng đá nhảy dựng vẻ vang lẫy lừng
Báo chí hoang lạc chúc mừng
Tung hô bầy thú giữa rừng gian manh
....
KHIA
*****
Dư luận đang quan tâm đến vụ cháu bé ở Đồng Tháp bị tai nạn lọt lỗ ống cọc móng bê tông. Có rất nhiều câu hỏi cần giải đáp mà báo chí, các nhà chức trách cần làm rơ:
1. NHÓM CÂU HỎI TRỰC TIẾP TỪ HIỆN TRƯỜNG GIẢI CỨU
- Tại sao không xác định được vị trí cháu bé mắc kẹt bên trong? Với điều kiện các phương tiện hiện nay, một việc đơn giản là xác định chính xác vị trí cháu bé bị mắc kẹt bên trong không quá khó khăn (dùng dây thăm ḍ, dùng đầu thăm có camera dạng "nội soi"...).
- Tại sao không thể xác định được cháu bé c̣n sống hay đă chết? Như báo chí công bố, hiện trường được mô tả là ống cọc móng thăm sâu đến 8m th́ đầy bùn và nước, cháu bé không có ở đoạn có không khí. Vậy nếu thực sự cháu bị lọt xuống lỗ đó th́ chắc chắn cháu bị ch́m sâu vào tầng bùn nước; tín hiệu sự sống không có; trong hơn 3 ngày rồi; chắc chắn là cháu đă chết. Vậy mà không ai dám công bố là cháu bé đă chết. Nếu cháu được kết luận chính xác là đă chết, phương án tác nghiệp không c̣n là "cứu hộ" nữa, mà là đưa xác cháu bé lên, các giải pháp kỹ thuật và chi phí sẽ đi theo một hướng khác đơn giản hơn rất nhiều so với cách hiện nay đang làm...
- Tại sao không cho phép các phóng viên lập cầu truyền h́nh trực tiếp từ hiện trường? Các vụ giải cứu mà người dân quan tâm nhiều trên thế giới người ta đều có cầu truyền h́nh hoặc ít nhất là các phóng sự truyền h́nh tại hiện trường để người dân biết được diễn biến công việc. Nhưng ở đây, chỉ có một kịch bản tin tức và h́nh ảnh mà báo nào cũng phải đưa y như nhau.
- Tại sao không công bố hết các t́nh tiết kỹ thuật của quá tŕnh giải cứu? Sự thực trong 3 ngày qua đă thực hiện khá nhiều phương án kỹ thuật để nhổ cọc lên với hy vọng sẽ cứu hoặc lấy được xác cháu bé. Trong đó có biện pháp đầu tiên rất "thô sơ", phản khoa học, thực hiện bất thành, gây nguy cơ rạn nứt cọc và 2 mối nối, do chính đơn vị thi công làm là đào vét sơ sơ miệng cọc rồi dùng cẩu lôi ống lên.
Chính v́ đă thực hiện biện pháp như vậy nên đến nay phải tiến hành biện pháp rất tốn kém là đóng ống thép lồng phi 1,5m bao xung quanh, vét đất lên, với mục đích phải nhổ được đoạn 2, có thể cả đoạn 3 của ống cọc. Bởi nếu để chỉ nhổ được đoạn 1 (khoảng 10m) mà không thấy xác cháu bé, để các đoạn bên dưới lún sâu vào ḷng đất nhăo th́ rất khó để nhổ tiếp các đoạn phía dưới... Bao nhiêu công sức "giải cứu" coi như tay trắng...
- Tại sao sự vụ giải cứu không để các đơn vị trực tiếp giải cứu và phụ trách kỹ thuật họ trả lời và thông tin cho công luận, mà phải để tỉnh ủy, UBND tỉnh Đồng Tháp làm việc này?...
2. CÁC CÂU HỎI MỞ RỘNG
- Tại sao không thấy báo nào tiếp cận và phỏng vấn các nhân chứng trực tiếp chứng kiến thời điểm em bé lọt lỗ ống? Theo các tin tức, em bé đi nhặt sắt vụn cùng 3 em bé khác. Lời kể của các em sẽ cho mọi người biết thêm nhiều điều.
- Trong video lan truyền, nói là trích xuất camera an ninh, ta thấy toàn cảnh thời điểm em bé bị sa xuống hố cọc. Tại sao không công khai video này trên báo và công bố rơ video có thật không? Camera của ai hoặc đơn vị nào?
- Tại sao không cho các đơn vị chuyên môn họ thực hành "diễn" lại việc hy hữu là một bé trai 10 tuổi, lại lọt xuống dễ dàng và nhanh chóng xuống một cái lỗ ống xi măng đúc phi 25cm mà không bị mắc kẹt mông, vai, cánh tay ở miệng ống? Hiện trường ống cọc móng lúc bị tai nạn có đặc điểm ǵ th́ cháu bé mới có thể lọt tụt nhanh và dễ dàng như vậy?
- Tại sao vụ việc một cháu bé bị tai nạn trong dịp nghỉ Tết dương lịch ai được đích thân Thủ tướng ra lệnh phải giải cứu, các lănh đạo chủ chốt của tỉnh Đồng Tháp lần lượt đến hiện trường và các lực lượng rầm rộ của uỷ ban cứu nạn, Quân đội vào cuộc đều tham gia? Trong khi cũng trong 3 ngày tết tai nạn giao thông cả nước làm 50 người chết, 50 người bị thương (con số chưa thống kê hết) th́ không thấy cán bộ hoặc cơ quan có trách nhiệm nào lên tiếng?
- Tại sao cháu bé 10 tuổi gầy c̣m như vậy phải đi nhặt sắt vụn kiếm tiền trong ngày nghỉ tết, trong khi con cháu các lănh đạo quân đội, công an, đảng, chính quyền từ cấp xă lên đến trung ương có nhà ai phải khổ như vậy không? Nếu trả lời và giải quyết được câu hỏi này th́ tai nạn thương tâm đă không xảy ra rồi.
- Tại sao công cuộc xóa đói giảm nghèo được báo cáo tiến triển rất tốt mà gia đ́nh cháu bé vẫn c̣n đủ cả bố, mẹ khỏe mạnh vẫn nghè khổ đến như vậy?
- Tại sao lúc thường địa phương và Quân khu 9 không hề biết có gia đ́nh nghèo như vậy để hỗ trợ tiền, xây nhà t́nh nghĩa... mà để đến lúc tai nạn xảy ra, bí thư tỉnh ủy và thiếu tướng Quân khu 9 do đến thăm vụ việc giải cứu mới biết gia đ́nh nạn nhân nghèo đến vậy và ra quyết định cho tiền, xây nhà ngay tắp lự? Vậy ở Đồng Tháp và cả nước nói chung c̣n bao nhiêu gia đ́nh như vậy nữa để mưa phải mưa cho khắp chứ nếu chỉ xây nhà cho nhà cháu bé, các cháu khác sau này sẽ vẫn tiếp tục phải đi kiếm sắt vụn, vẫn có thể bị tai nạn tương tự...
Kim Văn Chính
****
Rừng vàng biển bạc ruộng xanh
Các quan liếm hết dân lành tả tơi
Bán trôn gái sang xứ người
Thanh niên nô lệ mọi nơi địa cầu
Cu-li kiếp sống thân trâu
Cúi đầu nhục nhă nỗi sầu miếng ăn
Quê hương trong nỗi nhục nhằn
Tiếng la tiếng thét chủ nhân nước ngoài
Cường quyền lợi nhuận bất tài
Phá tan đất nước trị cai tội đồ
Ruộng đồng rừng núi sông hồ
Phân lô chia chác vàng đô liếm tràn
Tài nguyên tổ quốc bạt ngàn
Chừ giờ đă c.hết bởi quan tham tiền
Quê hương giờ lại đảo điên
Trăm ngàn lao động bán liền kiếm xu
Đau thương nhục nhă phủ mù
Toàn dân nô lệ quan thu đô vàng
Nước nhà vỡ nát tan hoang
Tương lai c̣n lại hai hàng lệ rưng
Bán sông bán biển bán rừng
Không c̣n cái bán quan trưng bán người
Buôn người không vốn nhiều lời
Thu đô nuôi bọn đười ươi cầm quyền !
(xuanngocnguyen)
****
Văn hóa biểu hiện của xă hội Việt Nam hôm nay, trong câu chuyện bé 10 tuổi mắc nạn, có những điều không khỏi làm đau đớn hơn cả cái chết. Đau đớn, mà không c̣n ngạc nhiên ǵ.
Loại ngôn luận bảo vệ “lư do hiển nhiên”, th́ mắng cha mẹ đứa nhỏ, thậm chí mắng cả đứa nhỏ với sai lầm của ḿnh, th́ tự chịu, thậm chí sai lầm c̣n gây ra tai họa cho người khác.
Loại lư lẽ khôn lỏi và hiển nhiên như sói lang đó, hoàn toàn cố ư không biết thực tế về các quy chuẩn an toàn xây dựng là ǵ, và cũng không cần biết những đứa trẻ nghèo lang thang vào đó để thu lượm sắt vụn, kiếm tiền trang trải việc học là những câu chuyện hoàn toàn hiển nhiên, là đủ lư do của một đất nước đang ṿi tiền từng đứa trẻ trong việc được ngồi vào ghế nhà trường.
Việc nhà nước đem hàng trăm người đến hiện trường không khác một cuộc phô diễn tinh thần đạo đức, mà thiếu một nhóm thảo luận kế hoạch giải cứu khoa học chuyên nghiệp ngay từ đầu, phải mất gần 40 tiếng đồng hồ mới hốt hoảng khẩn báo lên cấp trên, kêu gọi các nguồn lực giúp đỡ th́ quá khó hiểu.
Phải gần 3 ngày, phía công binh mới được lệnh tham gia. Nhưng chức năng của công binh cũng không phải là lực lượng cứu hộ. Phía công binh đă từng thất bại v́ thiếu thốn các khí cụ cứu hộ trong vụ t́m kiếm 12 thi thể binh lính bị sạt lở ở thủy điện Rào Trăng 3. Có tất cả bảy cuộc t́m kiếm kéo dài từ năm 2020 đến năm 2021 vẫn không t́m được thi thể đồng đội.
Ngôn luận dễ thấy khác là những lời khiêu khích những người quan tâm đến sự kiện, mắng mỏ họ là “anh hùng bàn phím”, hoặc nhận định đây là một sự kiện đặc biệt khó, hoàn toàn không đơn giản, thậm chí các nhóm cứu hộ của thế giới cũng khó mà có thể cứu được.
Khó, là bởi Việt Nam không coi trọng các sự kiện cứu hộ khác trên thế giới đă trải qua. Kiến thức khoa học về cứu hộ chủ yếu của Việt Nam hàng năm chỉ là các đợt đất nước bị băo lụt, ngoài ra không có những sự kiện đáng quan tâm khác để nỗ lực và duy tŕ một lực lượng chuyên nghiệp, luôn nâng cấp như vậy.
Khó và tận lực từ đầu với mọi sự tiên liệu và chuẩn bị, khác với cái khó của sự bất lực và thiếu khả năng huấn bị.
Vài ngày trôi qua, mà người ta không thấy chuyên gia y tế nào phỏng đoán về t́nh trạng thương tật, duy tŕ sự sống của đứa bé ở môi trường như vậy. Cũng không thấy các cơ quan gọi là cứu hộ có đủ các thiết bị như camera thăm ḍ ở độ sâu, máy đo thân nhiệt, hay tối thiểu là một ban tâm lư có kết nối truyền thanh để cha mẹ hay nhân viên tâm lư duy tŕ tṛ chuyện và giữ tinh thần cho đứa trẻ… Rất nhiều thứ không có.
Đây quả là một ca khó, không dễ như những lời bàn. Nhưng khó là bởi chương tŕnh cứu nạn quốc gia có vẻ hoàn toàn bất ngờ v́ chạm vào một vấn đề chưa được cập nhật, và không được chuẩn bị các phương tiện cứu hộ tiên tiến của thế giới. Ngay cả những vụ hỏa hoạn trong nước, biết bao nhiêu lời ca thán v́ thiếu xe có thang cao để xịt nước hoặc trực thăng chữa cháy, vẫn chưa được đáp ứng.
Hăy tưởng tượng, người lọt ống không phải là đứa bé mà là một quan chức cấp cao th́ sao? Chắc chắn ban cứu hộ khẩn cấp sẽ được thành lập, thậm chí sẽ có những chuyên gia ở Thái Lan chẳng hạn, sẽ được mời đến để phác thảo một kế hoạch cứu hộ.
Ngôn luận tệ hơn, là từ báo chí, trong những ngày này đă bắt đầu đăng những câu chuyện về việc cứu hộ cả trăm giờ ở nước ngoài, như một cách để xoa dịu dư luận. Báo chí như được chuẩn bị những bài viết về sự thương tiếc, nếu điều xấu nhất sẽ phải đến, và ca ngợi nỗ lực và tấm ḷng những người cứu hộ.
Chỉ c̣n biết cầu cho con được b́nh an, với những điều tệ và không may như vậy, trên đất nước này.
Tuấn Khanh
****
"Mây đen bao phủ toàn cầu
Mặt Trời chiếu sáng trên đầu Việt Nam"
Mới thấy hết những trại giam
Nhỏ to lớn bé gian tham nhốt người
Mới thấy rõ mặt đười ươi
Cai quản đất nước ác mười ngoại xâm
Mới thấy hết bọn tà dâm
Hủ hóa bẩn thỉu đốt đâm dân lành
Mới thấy hết lũ giật giành
Cướp công bán sạch tan tành quê hương
Mới thấy hết loại bất lương
Thao túng quyền lực nhiễu nhương bạo tàn
Mới biết hết chuyện dối gian
Đục khoét ngân sách cơ hàn nước non
Lo sao dân đủ sống còn
Kiếm "Tụi Giãy chết" cúi lòn vay xin
Để đứa trẻ lúc mới sinh
Phải gánh nợ xấu giật mình sợ thêm
Cả dân tộc khóc trong đêm
Nhìn Mặt Trời chiếu bên thềm vực sâu
Cả dân tộc chịu ngu lâu
Ngước nh́n liềm búa trên đầu lửng lơ
****
Ls. Luân Lê
Một đứa trẻ thay v́ được an toàn đến trường để xây tương lai của ḿnh, lại phải đi mót nhặt sắt vụn (cùng với mấy đứa trẻ khác) để rồi không may sụt xuống ống cọc khoan nhồi hiểm nguy tới cả sinh mạng. Một công trường thi công dở chừng không có cảnh báo và rào chắn theo luật định, một cuộc sống bấp bênh từ gia đ́nh túng nghèo và cả sự thiếu sự bảo trợ từ hệ thống các kết cấu xă hội (cả thực thể công quyền) dẫn đến bi kịch.
Mọi sự ẩu tả và vô trách nhiệm, vốn xuất phát từ thói quen suy nghĩ chẳng sao cả và chẳng ảnh hưởng ǵ tới ḿnh (hoặc ḿnh có lợi) là được, sẽ làm cho những đứa trẻ phải gánh chịu hậu quả lớn hơn cả một khi sự rủi xảy ra, chứ không phải là người trưởng thành chúng ta. Trách nhiệm của chính quyền luôn phải đảm bảo mọi quyền lợi của trẻ em là được đặt lên hàng đầu và quan trọng là hiệu quả.
Ngay giữa Thủ đô, trên các con phố, tôi vẫn thường bắt gặp những đứa trẻ không nhà cửa vẫn lang thang kiếm sống qua ngày bằng đủ nghề và đủ tṛ. Và những khi ấy, câu hỏi lớn nhất được đặt ra là: Tương lai của tất cả (v́ những đứa trẻ là tương lai có tính thế hệ kế tiếp) sẽ đi về đâu và những thiết chế được giao quyền hành cũng như được ấn định chức năng cho việc bảo vệ chúng đang làm ǵ?
Với t́nh thế ấy, trước đây từ rất lâu, trước các sự kiện liên tiếp xảy ra với đủ các mức độ đau ḷng của nó (nhất là trong vấn đề giáo dục), tôi đă từng đặt tên cho t́nh trạng đó (mà tôi cũng đă nhắc tới việc sử dụng nó là một tiêu đề của cuốn sách tôi viết) bằng một cách thật h́nh tượng nhưng rất thực: Những đứa trẻ bên bờ vực. Bờ vực này không phải theo tính cách vật lư, mà đơn giản đó là các hố sâu đối với tương lai trước mặt chúng luôn là hiện hữu.
Một cây cây làm chẳng nên non.
Ba cây chụm lại nên ḥn núi cao.
Tôi đây không nói tào lào.
Mọi người đoàn kết để cùng chung tay.
Mai này đất nước đổi thay.
Ta về vui sướng mừng ngày đoàn viên.
Hoa Mai Nguyen
*****
BÁO ĐỨC VỀ VỤ CHÁU HẠO NAM
Lưu Thuỷ Hương
Đài truyền h́nh tin tức lớn nhất nước Đức tiếp tục đưa tin về cháu Hạo Nam, chắc là bản tin cuối cùng. Tôi cố b́nh tĩnh để đọc, nhưng khi thấy họ viết chữ “Der kleine Nam” th́ tôi rơi nước mắt. Chữ der kleine trong tiếng Đức thường chỉ dùng cho trẻ dưới 5, 6 tuổi, nó có nghĩa là cậu con trai bé bỏng. Trên 10 tuổi người ta không gọi như vậy nữa. Vậy mà báo Đức dùng nó để gọi Nam, một cách nâng niu và dịu dàng, v́ cái chết của Nam quá thảm thương, v́ Nam là đứa trẻ thiếu ăn, thân thể nhỏ xíu.
Bản tin của n.tv
⚫️ Cháu trai rơi xuống ống bê tông ở Việt Nam được xác định là đă chết
Không rơ bằng cách nào, một cậu bé 10 tuổi ở Việt Nam lại rơi vào đường ống chỉ rộng 25 cm. Sau nhiều ngày cố gắng, lực lượng cứu hộ đă bỏ cuộc. Cậu bé được tuyên bố là đă chết. Thân thể của em hiện đang được đưa ra bên ngoài. Các chuyên gia cũng cho biết quan điểm về những nguyên nhân có thể dẫn đến cái chết.
*
Nhiều ngày sau khi một cậu bé 10 tuổi rơi vào ống bê tông dài 35 mét ở Việt Nam, nhà chức trách đă tuyên bố em tử vong. Ông Đoàn Tấn Bửu - phó chủ tịch tỉnh Đồng Tháp - cho biết, cậu bé đă chết trong nhiều nỗ lực giải cứu nhưng không thành công.
Giờ đây, người ta muốn đưa thân thể em ra bên ngoài càng sớm càng tốt, ông Bửu nói thêm. Do đó, cột bê tông sẽ được lấy lên khỏi mặt đất. Tuy nhiên, ông Bửu thừa nhận rằng các lực lượng chức năng đă không có kinh nghiệm với loại công việc cứu hộ này.
Cậu bé Nam bị rơi xuống đường ống trên công trường xây dựng cầu mới ở xă Phú Lợi. Chiếc ống chỉ có đường kính khoảng 25 cm. Tại công trường, cậu bé và ba người bạn hàng xóm t́m nhặt sắt vụn. Sau khi tai nạn xảy ra vẫn không ai nghĩ rằng một đứa bé 10 tuổi lại có thể bị kẹt sâu trong ống hẹp như vậy - tuy nhiên, theo các thông tin, Nam bị thiếu ăn và chỉ nặng chưa đầy 20kg.
*
Cậu bé đă kêu cứu
Quân đội cũng tham gia công tác cứu hộ. Với các thiết bị đặc biệt, lực lượng cứu hộ đă cố gắng trong nhiều ngày, bằng nhiều cách xới đất xung quanh đường ống để có thể kéo lên bằng cần cẩu. Theo các bản tin của truyền thông, lúc ban đầu sau khi bị ngă cậu bé đă kêu cứu. Lực lượng chức năng bơm oxy xuống liên tục. Ông Bửu nói: “Đây là một trường hợp đáng buồn”. Cha của em đă bật khóc ngay tại hiện trường tai nạn khi em được tuyên bố là đă chết.
Một nhóm bác sĩ, nhân viên pháp y và chính quyền địa phương trước đó đă kết luận rằng, nhiều yếu tố khác nhau đă dẫn đến cái chết của cậu bé. Các yếu tố đó bao gồm: vị trí xảy ra tai nạn, độ sâu của đường ống, thời gian thực hiện công việc cứu hộ và những thương tích có thể xảy ra mà em phải chịu đựng.
Các nỗ lực trục vớt vẫn tiếp tục diễn ra vào trưa thứ Tư. Một camera trước đó đă được đưa xuống đường ống không cho thấy dấu hiệu của sự sống từ đứa trẻ.
•
Trong khi báo chí Đức dùng ngôn từ dịu dàng dành cho một đứa bé bên kia nửa ṿng trái đất, và chỉ đăng tin rằng: cậu bé được "tuyên bố" là đă chết.
Th́ làng fb VN gầm lên những lời hằn học nhằm vào những người thành tâm cầu nguyện cho cháu bé, những người nuôi hy vọng đến giờ phút cuối cùng:
- cháu đă chết ngay hôm 31/12 rồi. Nhưng hàng vạn người vẫn đang niệm Nam mô và hy vọng vào phép màu
- thứ giả vờ nhân văn
- một bộ phận đang diễn sâu quá
- những người đó 1 là ngây thơ, 2 là ngu dốt, 3 là hèn, 4 là lươn lẹo/giao xảo
Những trường hợp tai nạn thương tâm như vầy, người dân các nước trên thế giới luôn sát cánh cầu nguyện với gia đ́nh nạn nhân. Thánh đường gióng chuông nguyện, giáo hoàng đọc kinh nguyện, người dân thắp nến nguyện.
Ở VN, chủ nghĩa CS, chủ nghĩa vô thần đă đâm chồi mọc rễ trong xă hội. Con người tuôn ra những lời tàn ác độc địa. Và bây giờ, khi đứa bé được/bị tuyên bố đă chết, họ có thể vui sướng ăn mừng cho “cái đúng” vĩ đại của họ.
Mạng XH có những góc rất đen tối của địa ngục.
Lưu ư cách dùng chữ chuyên nghiệp đúng pháp lư của truyền thông Đức:
Khi chưa t́m được thi thể, chưa giám định pháp y th́ không thể gọi là chết! Mà chỉ gọi: “được tuyên bố là đă chết” - tiếng Đức: für tot erklärt.
Ở đây, cháu Nam được nhà chức trách “tuyên bố” là đă chết.