Log in

View Full Version : GIÁO DỤC


troopy
03-06-2023, 01:38
Chị Hai rủ ghé một quán ăn nhỏ sân vườn bên ḍng kênh Nhiêu Lộc...Cả đại gia đ́nh đang ăn vui vẻ, Chị hai bất ngờ... chỉ ra vỉa hè. Cô phục vụ đang gom rác của quán vô một bao xốp lớn, cô đi qua đường rồi...quăng thẳng xuống ḍng kênh Nhiêu Lộc...
Tôi bật đứng lên, chị Hai nắm tay tôi kéo ngồi xuống:
- Em tính làm ǵ?...Người ta sẽ xúc phạm em, hoặc em sẽ phải...đánh nhau, cả hai giả thiết đó nếu xảy ra đều chẳng hay ho ǵ. Chúng ta già rồi, về hưu rồi. Lực bất ṭng tâm...Vấn đề này thuộc trách nhiệm chính quyền, thuộc ư thức của mỗi con người...
Tôi bực ḿnh căi chị:
- Chờ chính quyền, chờ ư thức con người th́ biết đến bao giờ? Theo em nếu tuyên truyền, giáo dục mà không có chuyển biến th́ cần phải có biện pháp mạnh. Mạnh về pháp luật, mạnh cả về...trách nhiệm công dân...
Chị Hai thở dài, kể:
- Sáng nay chị đi bộ tập thể dục dọc bờ kênh. Có hai mẹ con khệ lệ khiêng một cần xé thật lớn toàn là rác, họ kê lên thành hàng rào kênh Nhiêu Lộc rồi...trút hết xuống ḷng kênh. Chị sững người rồi nhắc họ: “Tại sao chị và cháu làm vậy? Ḍng kênh của chúng ta rất sạch và đẹp”...Chị nói chưa dứt lời, cô con gái chỉ khoảng 16-17 tuổi, chửi thẳng chị:
- Đù má...mắc mớ chi tới bà?...
Tôi và anh rể bật cười, các con và cháu cũng cười. Chị th́...không, chị lấy khăn lạnh...chậm lên mắt. Tiếng cười của chúng tôi liền...im bặt. Tôi hiểu t́nh yêu của chị với ḍng kênh Nhiêu Lộc Thị Nghè. Bởi chính chị, một kiến trúc sư trẻ, một cô gái Hà Nội bị...ḍng đời đưa đẩy, phải vào tận Sài G̣n làm việc và sinh sống. Chị đă cùng nhiều người khác đổ bao tâm huyết, trí tuệ và công sức cho ḍng kênh Nhiêu Lộc được như ngày hôm nay...
Khuya, trời Sài G̣n sắp vào Xuân, mát như mùa thu Hà Nội…Trên đường về nhà, tôi đi ngang chùa Pháp Hoa, nằm ngay bên bờ kênh Nhiêu Lộc, điểm tâm linh nổi tiếng của thành phố, đẹp lung linh như trong tranh cổ tích...Đang mải ngắm cảnh chùa, phía sau bỗng có tiếng lẹt po xe ầm ầm. Một chú nhóc cũng khoảng 16-17 tuổi, cưỡi chiếc xe 67 vọt ào lên. Chú lạng lách, đánh vơng ngay trước đầu xe tôi. Nó cố t́nh chọc tức tôi...Tôi chợt nhớ tới chuyện chị Hai mới kể, lại thêm một thằng...mất dạy. Tôi lách xe lên ngang xe chú nhóc và nói nhẹ:
- Con muốn chết à, sao chạy xe như thế?
Thằng nhóc cười...hế hế (?):
- Đù má...Mắc mớ chi tới ông...
Tôi lắc đầu, kéo mạnh tay ga, xe vọt lên trước chú nhóc rồi...rà thắng. Tiếng máy gầm rú nhưng tốc độ bị ḱm hăm...
Thằng nhóc vọt xe ngang tôi, khoái trá lại cười hế hế:
- Đù má...Thế mà cũng đ̣i đua. Xe ông già xịn, sao chạy cùi bắp thế?...
Tôi bất ngờ co cẳng đạp thẳng vô tay lái xe thằng nhóc. Chiếc xe lao về bên trái, tông thẳng vô vỉa hè. Thằng nhóc văng ra, nằm sơng soài trên vỉa hè kênh Nhiêu Lộc. Tôi định vọt xe đi nhưng chợt nghĩ, nỡ nó có làm sao?...
Tôi dừng xe, ngoái nh́n lại. Thằng nhóc đang lồm cồm ḅ dậy, miệng gào lên:
- Đù má...ông già...
Tôi bật cười, kéo tay ga vọt thẳng...
Ở đời có những loại người không thể nào...nói chuyện tử tế được ?! ...

VietBF@sưu tập