Log in

View Full Version : Nếu một ngày ta chán nhau


troopy
03-06-2023, 01:39
Ngồi chơi một lúc v́ bé Bơ chạy nhảy lung tung nên tôi cũng đứng dậy đi theo kè kè bên con, chỉ sợ con bé bất ngờ chạy ra phía ngoài đường xe cộ rất nguy hiểm, cũng một phần ngồi trong bữa tiệc tôi cũng không biết nói ǵ nên có đôi chút gượng gạo.
-Mẹ ơi! Mẹ mua bóng bóng cho con .
-Ở đây người ta đâu bán bong bóng đâu Bơ.
-Có mà mẹ ở đằng kia ḱa
Tôi nh́n sang bên kia đường th́ đúng là có người bán bong bóng thật . Tôi cúi xuống căn dặn Bơ
-Bơ vào ngồi với ba nhé mẹ sang bên đường mua . Nhớ là không được chạy lung tung đâu đấy.
-Vâng ạ
Đặt con ngồi bên cạnh anh Việt tôi vẫn không quên dặn anh để ư đến con rồi nhanh chân đi sang bên kia đường. Khi tôi vừa mới đặt chân xuống lề đường nh́n trên nh́n dưới canh chừng xe th́ ở phía trong một bé trai ở đâu bất ngờ chạy sang đường đúng lúc chiếc xe tải đang chạy đến. Tôi phát hoảng không suy nghĩ ǵ nhiều lao ra ôm lấy người thằng bé , cả hai ngă nhào xuống đường bàn tay tôi kịp đỡ lấy đầu thằng bé.
Có lẽ v́ nghe ồn ào ở ngoài này nên mọi người ở bên trong cũng nhanh chạy ra. Anh Việt nh́n thấy tôi nằm ôm lấy người thằng bé th́ cũng hoảng chạy đến đỡ lấy cả hai đứng dậy
-Em với thằng bé có bị ǵ không ?
Tôi đứng dậy quay sang dỗ lấy thằng bé đang khiếp sợ
-Ổn rồi không có ǵ cả con trai đừng sợ nhé
Cậu bé khóc nấc gọi mẹ
-Mẹ ơi!
Một người phụ nữ mặt tái xanh chạy đến ôm chầm lấy thằng bé .
-Con có đau chỗ nào không
Tôi lên tiếng
-Thằng bé chỉ khiếp sợ một chút thôi không bị thương chỗ nào chị đừng lo quá.
-Trăm ngàn lần chị cảm ơn em .
-Không có ǵ đâu chị. Thằng bé không sao là mừng rồi
Một người đàn ông trung tuổi tôi đoán là ba của đứa bé vung tay tát một cái vào mặt vợ ánh mắt rất tức giận :
-Cô trông con kiểu ǵ vậy hả.
Người phụ nữ ôm chặt thằng bé trên tay đôi mắt đỏ hoe một phần v́ vẫn c̣n khiếp sợ một phần bị ăn cái tát từ người chồng, không dám mở miệng nói tiếng nào. Tôi thấy vậy cũng lên tiếng nói đỡ cho chị ấy
-Trẻ con nó lanh lắm quay qua quay lại đă không thấy đâu. Chị nhà cũng đă khiếp sợ rồi anh đừng mắng mà tội chỉ
-Một lần nữa cảm ơn cô nhiều lắm . Nếu không có cô th́ tôi không dám nghĩ đến chuyện ǵ xảy ra nữa
-Ai trong t́nh huống đó cũng làm vậy. Anh chị dỗ bé đi nhé.
-Cô có bị thương chỗ nào không ?
-Chỉ bị trầy tí chỗ khuỷu tay thôi không sao đâu
-Cảm ơn cô một lần nữa.
Khi tôi quay người lại t́m Bo và Bơ th́ vô t́nh bắt gặp được ánh mắt của người đàn ông mà chồng tôi gọi là sếp đang nh́n tôi. Tôi có chút lúng túng rồi cũng nhanh đi đến ẵm Bơ lên, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi tôi cũng c̣n khiếp sợ, nghĩ đến mà tôi càng siết chặt con vào người mới có thể yên tâm hơn phần nào.
Mọi người bắt đầu tản ra , ai về chỗ nấy tiếp tục bữa tiệc. Anh Việt cầm lấy tay tôi nh́n vào chỗ khủy tay.
-Lát về nhớ nhắc anh ghé vào mua ít thuốc bôi
-Ở nhà có thuốc rồi anh.
-Ừ ngồi với mọi người một lát nữa rồi về.
-Vâng.
Sếp của chồng tôi đi đến đưa hộp thuốc cho anh
-Tôi có sẵn thuốc cậu bôi cho vợ đi.
-Tốt quá cảm ơn sếp nhé.
-Không có ǵ
Tôi c̣n chưa kịp mở miệng nói lời cảm ơn th́ người đàn ông đó đă quay người đi về chỗ ngồi. Tôi quay sang nói với nhỏ với chồng ḿnh
-Sếp anh nh́n cứ nghiêm nghiêm chắc là khắc khe trong công việc lắm đúng không anh.
-Cũng không hẳn là vậy. Sếp anh ít nói nên em mới thấy vậy thôi
-Nói ǵ th́ nói anh cũng phải cẩn trọng trong công việc đừng làm phật ḷng sếp
-Em cứ khéo lo .
*****
9h tối anh Việt về nhà, tắm rửa rồi cũng lên giường đi ngủ. Anh nằm một lát rồi cũng bật dậy đi đến ôm lấy tôi từ đằng sau
-Con ngủ hết rồi làm tí đi em.
Tôi gỡ tay anh ra tập trung vào mấy con số
-Em c̣n đang tính dở.
Anh Việt khá mất hứng nên đâm ra cáu
-Suốt ngày cứ tính toán em không biết mệt à
-Phải tính chứ anh ḿnh đâu có dư giả có của ăn của để như người ta mà mặc sức tiêu pha, chưa kể nhà ḿnh c̣n mang một gánh nợ chưa trả xong. Tháng nào mà không tính toán kỹ chi tiêu lệch một cái là y như rằng thiếu trước hụt sau.
-Em cứ suốt ngày tiền. Kệ đi tới đâu đó tới.
-Em không vô lo vô nghĩ như anh được, hàng ngàn thứ để lo. Mà năm nay em thấy anh có vẻ ít công tŕnh công việc cũng không ổn định hay là anh xin làm công việc ǵ đó lương bổng cố định đi
-Em nghĩ sao vậy , trước giờ anh làm tự do quen rồi vào môi trường ràng buộc làm sao anh thích nghi .
-Nhưng việc của anh ngày càng ít làm tháng nghỉ tận 3 tháng nên thu nhập cũng bấp bênh. Cả năm nay chẳng trả nợ được bao nhiêu
-Công việc của anh em đừng có bàn ra bàn vào. Nói chuyện với em lúc nào cũng đau đầu , anh đi ngủ đây.
***
Hôm nay là ngày rằm nên quán cũng bán đồ ăn chay. Cả buổi sáng tôi và chị Lực làm không kịp nghỉ tay , khách đến khá đông v́ món chay tôi nấu khá ngon và đúng khẩu vị của mọi người.
-Cho chị thêm rau đi em ơi
-Có ngay ạ
-Bàn này sao lâu thế
-Có ngay có ngay đây ạ.
Chị Lực vừa múc nước lèo vào tô vừa nói với tôi
-Hôm nay ngày nghỉ mày bảo thằng Việt ra chạy bàn đi chứ khách đông quá rồi
-Em có nói khi sáng mà lăo cứ ậm ự rồi thôi đến giờ có thấy mặt mũi nào đâu
-Mày hiền quá th́ chỉ khổ suốt đời thôi . Mang hai tô ra bàn kia đi khách chờ lâu lắm rồi đấy
Tôi tay chân nhanh nhẹn bê hai tô ra cho hai vị khách ngồi đợi năy giờ
-Dạ mỳ của anh chị đây ạ. Sáng nay khách đông quá nên có hơi chậm trễ anh chị thông cảm nhé .
Khách vừa vào thêm tôi đi đến hỏi
-Anh và cháu ăn ǵ ạ
Người đàn ông ngẩng mặt lên tôi nhận ra đó là anh sếp của chồng tôi. V́ không biết người đó có nhận ra tôi hay không nên tôi cũng tỏ ra không biết ǵ .
-Ở đây bán đồ chay đúng không
-Vâng hôm nay ngày rằm nên quán chỉ bán đồ chay
-Vậy cho tôi hai tô mỳ , tô cho bé đừng bỏ rau
Tôi nh́n sang bé gái đang ngồi xem điện thoại đoán là con gái của anh ta.
-Vâng anh và cháu chờ một chút có ngay.
Đặt hai tô mỳ xuống bàn tôi định quay người đi vào bên trong th́ anh ta lên tiếng hỏi
-Vết thương chỗ tay của cô hôm bữa đă đỡ chưa
Câu hỏi bất ngờ của anh ta làm tôi ngơ người ra vài giây sau đó cũng định h́nh lại được th́ ra anh ta nhận ra ḿnh .
-Cũng đỡ rồi hôm đó tôi chưa kịp cảm ơn v́ lọ thuốc của anh th́ anh đă về chỗ ngồi. Không nghĩ anh nhận ra tôi
-Không có ǵ . Quán này của cô sao ?
-Vâng tôi buôn bán cũng mấy năm nay rồi.
-Lần đầu tiên tôi ăn ở đây.
-Vâng anh ăn xem có hợp khẩu vị của ḿnh không nhé . Chúc anh và cháu ăn ngon miệng.
-Cảm ơn cô.
Trưa tôi có ghé về nhà lấy ít đồ rồi phải ra quán lại ngay, vừa bước vào nhà đă thấy một băi chiến trường mà anh chồng tôi bừa ra, những lon bia nằm rải rác khắp nhà, dầu mỡ từ đồ ăn dính dưới sàn c̣n anh chồng tôi th́ nằm một đống trên ghế sofa nh́n thôi cũng đủ biết đă say. Trời vừa nóng vừa bực bội tôi đi đến lôi người anh dậy.
-Cái ǵ thế này . Anh đă không phụ được ǵ th́ cũng đừng bừa ra để em dọn . Em c̣n chưa đủ việc để làm hay sao. Anh cũng vừa vừa phải phải thôi chứ anh Việt.
-Có mấy cái chén cái đũa mà em cứ càm ràm để anh ngủ
-Quán đông khách tôi bảo anh ra quán phụ tôi một tay anh không ra ở nhà rủ bạn bè đến nhậu rồi bài ra một đống. Tôi không muốn điên cũng phải điên thôi
-Anh đă nói rất nhiều lần rồi là anh không thích ra quán, lỡ gặp người quen th́ mất mặt lắm.
-Việc ǵ phải mất mặt, anh phụ vợ lao động chân chính có ăn trộm ăn cắp của ai đâu mà sợ này sợ kia. Anh nói tôi nghe không lọt tai được câu nào hết anh Việt
-Mệt quá im lặng cho anh ngủ
Nh́n anh tôi càng thêm chán chường, thở ra một hơi dài tôi đứng dậy đi ra quán , có nói như thế nào cũng không thể lọt vào tai của chồng. Riết rồi tôi cũng chẳng muốn nói nữa. Đúng như các chị vẫn thường hay than văn có chồng cũng như không.
….
Đầu tuần anh chở ba mẹ con tôi về quê , v́ nhà có đám nên tôi bận rộn từ sáng sớm , v́ buồn đi vệ sinh nên tôi có đi ra phía sau khi trở vào th́ có nghe tiếng bé Bơ khóc ở trong bếp. Tưởng con có chuyện ǵ nên tôi sốt sắng nhanh chạy vào xoay người con một ṿng nh́n từ trên xuống dưới
-Con bị làm sao vậy Bơ
Con bé không trả lời câu hỏi của tôi cứ đứng dụi mắt khóc . Tôi quay sang hỏi chị Nguyệt chị em dâu với tôi
-Bé Bơ làm sao khóc vậy chị Nguyệt.
-Nó hư lắm , đồ c̣n chưa bê lên cúng nó đă bốc ăn . Chị đánh nhẹ có một cái mà nó khóc um sùm lên .
-Chị đánh vào đâu thế
-Th́ chị tát nhẹ một cái vào má nó .
Nh́n một bên má con có hơi ửng đỏ mà tôi tức đến giận cả người. Tôi ẵm con bé lên dỗ dành cho nó ngừng khóc rồi mới quay sang nói với chị Nguyệt
-Chị nghĩ ǵ mà tát con bé vậy hả
-Nó hư th́ chị mới dạy dỗ chứ nó ngoan như hai đứa con của chị th́ chị đánh nó làm ǵ
-Hai đứa nhà em không bao giờ tự tiện bốc đồ ăn khi chưa xin phép người lớn
-Cô chưa hỏi nó sao biết là không
-Con em th́ em phải là người hiểu hơn ai hết
-Em nói như thế có khác ǵ nói chị dựng chuyện đổ oan cho con bé
-Em không nói chị dựng chuyện nhưng chị có tận mắt nh́n thấy không
-Chị vừa mới xếp đĩa gà đặt ở đây đi ra đi vào đă mất đi mấy miếng thịt , nh́n quanh trong bếp chỉ có mỗi bé Bơ nhà cô trên miệng vẫn c̣n dính mỡ đấy. Không nó th́ là ai
Tôi đến tức với cái lư lẽ của bà chị em dâu này, từ lâu chị em trong nhà cũng không mấy ǵ vui vẻ cũng bởi chị ấy có tiền có của , có chồng làm chức này chức kia không như anh Việt chồng tôi làm mười th́ lo cho bản thân hết tám nên giọng chị ấy lúc nào cũng tỏ ra trịnh thượng. Ban đầu tôi định chỉ nói vài câu rồi cho qua nhưng giờ th́ tôi phải làm cho ra lẽ
-Trong nhà không thiếu con nít đếm sơ sơ cũng phải trên mười đứa cớ v́ sao chị lại khăng khăng là bé Bơ nhà em ăn trong khi chị không tận mắt nh́n thấy.
-Chị cũng đă nói rồi trên miệng nó có c̣n dính mỡ nên mới nghĩ thế
-Chỉ v́ chị nghĩ thế mà tát cho con bé một cái trong khi c̣n chưa biết rơ sự t́nh . Chị có thấy ḿnh quá đáng không. Chị người lớn làm thế xem có được không.
-Này em hơi thái quá rồi đấy
Nghe ồn ào trong bếp mẹ chồng tôi cũng đi vào.
-Chuyện ǵ mà ồn ào thế
Chị Nguyệt quay sang nói với mẹ chồng
-Đồ chưa bê lên cúng mà con bé Bơ tự tiện bốc ăn con lỡ tay đánh nhẹ có cái mà thím Nhung cứ đay nghiến con năy giờ
Không đợi cho tôi lên tiếng chị ấy đă chặn họng tôi lại
-Chị biết thím thương con nhưng thương cái ǵ cho đáng , không thể bênh con vô tội vạ như thế được. Thím làm thế là làm hư con đấy sau này muốn dạy dỗ cũng không được đâu .
-Em không bênh mà đang bảo vệ con của ḿnh , con bé không làm ǵ tự nhiên bị ăn một cái tát vào mặt. Nếu là chị th́ chị nghĩ sao , có làm thinh được không .
Mẹ chồng tôi vẻ mặt khó chịu lớn tiếng.
-Có thể mà ồn ào hết cả lên . C̣n con Nhung nữa chuyện không có ǵ to tát mày cứ làm lớn lên.
-Sao lại không có ǵ hả mẹ. Con bé không làm ǵ khi không bị ăn cái tát rồi c̣n mang tiếng là một đứa trẻ hư , cả con cũng mang tiếng là không biết dạy con. Mẹ nghĩ con có thể làm thinh được không ạ
-Miệng lưỡi của chị cũng ghê gớm lắm không có thua ǵ ai đâu. Con Nguyệt đă nói là lỡ tay th́ thôi chị cũng im đi cứ thích làm to chuyện lên để cho ai xem . Hàng xóm c̣n ở ngoài sân đấy chị bớt cái miệng lại đi.
Anh Việt đi vào bếp bê đồ lên nhà trên để cúng thấy tôi và mẹ chồng cả chị Nguyệt lời qua tiếng lại th́ cũng có hỏi. Tôi nói cho anh biết th́ lại bị ảnh mắng cho một trận
-Riết rồi anh thấy em chẳng giống ai, lúc nào cũng đặt nặng vấn đề
-Anh nói thế mà nghe được sao ? Con nít nó rất dễ bị kích động đợi đến khi có chuyện rồi anh mới sáng mắt ra.
-Im miệng lo bê đồ lên cúng đứng đây nói dại tôi tát cho bạt tay giờ
Bé Nhi con gái lớn của chị Nguyệt chạy vào nói với mẹ
-Mẹ đừng la em Bơ, không phải em Bơ ăn đâu lúc năy con thấy em ăn đấy
Chị Nguyệt kéo con ra phía sau nói nhỏ với con bé
-Con ra sân chơi đi không có ở đây nói lung tung.
Tôi đưa mắt tức tối nh́n chằm chằm chồng rồi nh́n sang chị Nguyệt và cả mẹ chồng. Tôi không cần nói ǵ chỉ với cái nh́n đó của tôi cũng đủ nói lên tất cả. Tôi bế con đi thẳng ra phía sau hè mặc kệ ai làm ǵ đó làm . Nghèo cũng là có cái tội, là cái cớ để người ta khinh thường. Lời nói của kẻ có tiền lúc nào cũng đúng, cũng đáng tin mặc dù họ sai rơ ràng ra.

VietBF@sưu tập