Romano
03-12-2023, 05:05
Gần 20 năm trước, khi các biện pháp kỹ thuật nghiệp vụ của lực lượng công an vẫn c̣n nhiều thiếu thốn th́ việc truy t́m những kẻ thủ ác là hành tŕnh vô cùng khó khăn. Nhưng với quyết tâm cao, sự mưu trí, các điều tra viên ngày ấy đă làm rơ chân tướng những kẻ thủ ác...
Chuyến xe ngày cuối năm…
Những ngày cuối cùng của năm 2005 trời rét căm căm, anh Lê Xuân Phu (trú tại xă Đội B́nh, huyện Ứng Ḥa, Hà Nội) thường ngày vẫn hành nghề “xe ôm” trước cổng trường Đại học Giao thông - Vận tải bỗng dưng mất tích sau khi chở chuyến khách cuối cùng trong ngày. Dù những người thân của anh đă gọi điện hỏi hàng chục mối thân quen mà anh vẫn hay qua lại, nhưng không có kết quả. Các đồng nghiệp và cả em họ nạn nhân cho biết, hàng ngày họ thường đứng đón khách trước cổng trường, tối lại cùng thuê nhà trọ gần sân vận động quốc gia Mỹ Đ́nh. Chiều 28-12-2002, một thanh niên đến thuê anh Phu đưa về Hưng Yên với giá 160.000 đồng. Đến đêm anh Phu trở về và bảo: “Nó chỉ đưa có 150.000 đồng, xin nợ 10.000 đồng và đưa một tờ đơn xin việc làm có ảnh làm tin”. Người em họ nhớ láng máng kẻ mà anh Phu đưa về Hưng Yên tên là Trưởng hay Trường ǵ đó. Khi ấy, anh c̣n nói với anh Phu, trông người này gian lắm, nếu hắn có quay lại thuê th́ đừng chở nữa.
Đúng như sự lo lắng của người em họ, khoảng 18h ngày 29-12-2005, gă thanh niên hôm trước lại đến t́m anh Phu. Bất chấp lời khuyên, người lái “xe ôm” thật thà vẫn nhận chở. Sau cuốc xe đó, không ai c̣n gặp lại anh Phu nữa. Lo lắng anh ḿnh đă gặp họa, người em họ cùng vài đồng nghiệp lặn lội từ mờ sáng t́m về Hưng Yên để ḍ la tung tích của anh Phu theo địa chỉ mà họ nhớ mang máng từ hồ sơ của vị khách. Suốt 1 ngày ṛng ră kiếm t́m, nhóm “xe ôm” thất vọng ra về trong khi người mất tích vẫn bặt vô âm tín.
Chiều muộn hôm đó, khi trở về Hà Nội, người em họ bất ngờ thấy chiếc xe máy Wave Alpha màu xanh mang biển số 33M5 - 0611 của anh Phu đang dựng trước một quán cơm trên đường Nguyễn Khánh Toàn, quận Cầu Giấy. Trận ẩu đả đă diễn ra giữa nhóm “xe ôm” và 2 kẻ đi chiếc xe máy đó khiến Cảnh sát 113 phải có mặt đưa tất cả những người liên quan về trụ sở giải quyết. Hai đối tượng đi trên chiếc xe máy của người mất tích sau đó đă được làm rơ danh tính là Vũ Huy Trưởng và Vũ Hồng Thanh (cùng sinh năm 1985 và cùng trú tại xă Song Mai, huyện Kim Động, tỉnh Hưng Yên).
Lời khai lạnh người của kẻ thủ ác
Người em họ của anh Phu nghi ngờ chính Trưởng là vị khách đă thuê anh ḿnh chở đi hôm trước. Cộng với linh cảm nghề nghiệp, các điều tra viên đă tập trung đấu tranh với Trưởng và cuối cùng hắn đă khai nhận hành vi giết người cướp tài sản của ḿnh. Trưởng vốn là thợ sửa chữa ô tô tại Hà Nội và đă có vợ ở quê. Gia đ́nh Trưởng rất cơ bản, bố là cán bộ của xă Song Mai, mẹ ở nhà làm ruộng, dưới Trưởng c̣n có 2 người em. Khi c̣n ở nhà, Trưởng là người thật thà, chân chất, không va chạm với ai. Nhưng từ ngày lên Hà Nội gă bắt đầu thay tính đổi nết, từ chỗ không rượu bia nay thường xuyên đàn đúm, a dua theo lối sống bê tha. Trước thời điểm gây án với anh Phu, do c̣n nợ 200.000 đồng tiền thuê nhà trọ sắp đến hạn trả nên Trưởng đă nảy sinh ư định thuê “xe ôm” để cướp lấy tiền chi tiêu.
Khoảng 19h ngày 29-12-2005, Trưởng ra khu vực cổng trường Đại học Giao thông - Vận tải thuê anh Phu chở về Hưng Yên với giá 150.000 đồng. Trước khi đi, gă mang theo con dao nhọn cùng một bộ quần áo. Khoảng 21h30, anh Phu chở Trưởng về đến xă Hùng Cường, huyện Kim Động. Lợi dụng trời tối, đường vắng người qua lại, gă dùng dao đâm chết anh Phu ngay tại mương nước ven đường. Khi lấy chiếc xe máy của nạn nhân và phát hiện trong cốp c̣n có giấy tờ xe, 200.000 đồng và một chiếc áo mưa, gă lấy toàn bộ tiền, c̣n giấy tờ và áo mưa th́ phi tang xuống sông. Sau đó, Trưởng đi t́m bạn cùng thôn là Vũ Hồng Thanh và Vũ Văn Sỹ (SN 1985) kể lại câu chuyện rồi nhờ đi chôn anh Phu để tránh bị phát hiện. Trưởng bảo Sỹ về nhà lấy xẻng, Thanh lấy ḥm (vốn dùng để đựng quần áo) rồi cả 3 quay lại nơi gây án cho xác nạn nhân vào đem đi chôn tại một ngôi nhà hoang thuộc địa phận xă Hồng Tiến, huyện Khoái Châu. Chôn xong, cả 3 vứt toàn bộ đồ nghề xuống sông tại khu vực Cầu Ngàng, thị trấn Lương Bằng, huyện Kim Động rồi đi thuê nhà trọ ngủ. Hôm sau, Trưởng rủ Thanh lên Hà Nội chơi và t́m nơi bán xe th́ bị bắt.
Trắng đêm t́m nạn nhân
Làm việc với cơ quan điều tra, 2 đối tượng thừa nhận hành vi phạm tội nhưng lại không khai nơi chôn xác anh Phu. Thời điểm ấy, Đại tá Nguyễn Văn Sơn - nguyên Trưởng pḥng Tổ chức cán bộ CATP Hà Nội (lúc đó là Phó trưởng CAQ Cầu Giấy) và Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tùng - Phó Giám đốc CATP Hà Nội (lúc đó là Đội trưởng Đội Cảnh sát h́nh sự CAQ Cầu Giấy) đă quyết định lên đường truy bắt Vũ Văn Sỹ để t́m ra nơi giấu xác nạn nhân. Đúng 1h ngày 1-1-2006, chỉ chưa đầy 5 tiếng đồng hồ sau khi 2 đối tượng cướp xe ôm bị bắt tại Hà Nội, tại một địa điểm cách đó gần 60km, nghi phạm Vũ Văn Sỹ bị điều về trụ sở CAH Kim Động (Hưng Yên).
Đối mặt với các điều tra viên, Sỹ vẫn leo lẻo “sao các chú bắt cháu?”. Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tùng khi đó đi thẳng vào vấn đề bằng giọng nói nhẹ nhàng: “Các chú đă bắt được Trưởng và Thanh rồi. Nếu cháu khai ra nơi chôn người lái “xe ôm” th́ tội sẽ nhẹ nhiều đi đấy. Chỉ có thành khẩn th́ mới tự cứu được ḿnh”. Sỹ chột dạ: “Cháu gặp thằng Trưởng và thằng Thanh hôm qua đi chơi với nhau, sau đó cháu về nhà”. Sau cuộc điện thoại về CAQ Cầu Giấy để nói chuyện với bạn, Sỹ đổ gục và đưa các điều tra viên đến nơi chôn người lái “xe ôm” xấu số.
Tại phiên ṭa xét xử sau đó, Trưởng đă bị tuyên mức án 9 năm tù cho tội cướp tài sản, tử h́nh cho tội giết người, tổng cộng h́nh phạt là tử h́nh. Thanh bị tuyên 30 tháng tù, Sỹ bị tuyên 2 năm tù, đều về tội che giấu tội phạm. Phía sau bản án nghiêm khắc mà TAND tỉnh Hưng Yên đă tuyên c̣n có nỗi đau của gia đ́nh bị cáo Trưởng khi những tai ương liên tiếp dội xuống gia đ́nh anh ta. Người dân trong làng kể, từ ngày Trưởng gây tội ác đến khi lănh án tử th́ người cha v́ quá đau buồn đă lâm bệnh và qua đời, mẹ Trưởng th́ cũng bị ám ảnh v́ tội lỗi của con mà hóa điên, c̣n vợ Trưởng th́ đâm đơn ly hôn rồi bỏ đi đâu không ai rơ...
Chuyến xe ngày cuối năm…
Những ngày cuối cùng của năm 2005 trời rét căm căm, anh Lê Xuân Phu (trú tại xă Đội B́nh, huyện Ứng Ḥa, Hà Nội) thường ngày vẫn hành nghề “xe ôm” trước cổng trường Đại học Giao thông - Vận tải bỗng dưng mất tích sau khi chở chuyến khách cuối cùng trong ngày. Dù những người thân của anh đă gọi điện hỏi hàng chục mối thân quen mà anh vẫn hay qua lại, nhưng không có kết quả. Các đồng nghiệp và cả em họ nạn nhân cho biết, hàng ngày họ thường đứng đón khách trước cổng trường, tối lại cùng thuê nhà trọ gần sân vận động quốc gia Mỹ Đ́nh. Chiều 28-12-2002, một thanh niên đến thuê anh Phu đưa về Hưng Yên với giá 160.000 đồng. Đến đêm anh Phu trở về và bảo: “Nó chỉ đưa có 150.000 đồng, xin nợ 10.000 đồng và đưa một tờ đơn xin việc làm có ảnh làm tin”. Người em họ nhớ láng máng kẻ mà anh Phu đưa về Hưng Yên tên là Trưởng hay Trường ǵ đó. Khi ấy, anh c̣n nói với anh Phu, trông người này gian lắm, nếu hắn có quay lại thuê th́ đừng chở nữa.
Đúng như sự lo lắng của người em họ, khoảng 18h ngày 29-12-2005, gă thanh niên hôm trước lại đến t́m anh Phu. Bất chấp lời khuyên, người lái “xe ôm” thật thà vẫn nhận chở. Sau cuốc xe đó, không ai c̣n gặp lại anh Phu nữa. Lo lắng anh ḿnh đă gặp họa, người em họ cùng vài đồng nghiệp lặn lội từ mờ sáng t́m về Hưng Yên để ḍ la tung tích của anh Phu theo địa chỉ mà họ nhớ mang máng từ hồ sơ của vị khách. Suốt 1 ngày ṛng ră kiếm t́m, nhóm “xe ôm” thất vọng ra về trong khi người mất tích vẫn bặt vô âm tín.
Chiều muộn hôm đó, khi trở về Hà Nội, người em họ bất ngờ thấy chiếc xe máy Wave Alpha màu xanh mang biển số 33M5 - 0611 của anh Phu đang dựng trước một quán cơm trên đường Nguyễn Khánh Toàn, quận Cầu Giấy. Trận ẩu đả đă diễn ra giữa nhóm “xe ôm” và 2 kẻ đi chiếc xe máy đó khiến Cảnh sát 113 phải có mặt đưa tất cả những người liên quan về trụ sở giải quyết. Hai đối tượng đi trên chiếc xe máy của người mất tích sau đó đă được làm rơ danh tính là Vũ Huy Trưởng và Vũ Hồng Thanh (cùng sinh năm 1985 và cùng trú tại xă Song Mai, huyện Kim Động, tỉnh Hưng Yên).
Lời khai lạnh người của kẻ thủ ác
Người em họ của anh Phu nghi ngờ chính Trưởng là vị khách đă thuê anh ḿnh chở đi hôm trước. Cộng với linh cảm nghề nghiệp, các điều tra viên đă tập trung đấu tranh với Trưởng và cuối cùng hắn đă khai nhận hành vi giết người cướp tài sản của ḿnh. Trưởng vốn là thợ sửa chữa ô tô tại Hà Nội và đă có vợ ở quê. Gia đ́nh Trưởng rất cơ bản, bố là cán bộ của xă Song Mai, mẹ ở nhà làm ruộng, dưới Trưởng c̣n có 2 người em. Khi c̣n ở nhà, Trưởng là người thật thà, chân chất, không va chạm với ai. Nhưng từ ngày lên Hà Nội gă bắt đầu thay tính đổi nết, từ chỗ không rượu bia nay thường xuyên đàn đúm, a dua theo lối sống bê tha. Trước thời điểm gây án với anh Phu, do c̣n nợ 200.000 đồng tiền thuê nhà trọ sắp đến hạn trả nên Trưởng đă nảy sinh ư định thuê “xe ôm” để cướp lấy tiền chi tiêu.
Khoảng 19h ngày 29-12-2005, Trưởng ra khu vực cổng trường Đại học Giao thông - Vận tải thuê anh Phu chở về Hưng Yên với giá 150.000 đồng. Trước khi đi, gă mang theo con dao nhọn cùng một bộ quần áo. Khoảng 21h30, anh Phu chở Trưởng về đến xă Hùng Cường, huyện Kim Động. Lợi dụng trời tối, đường vắng người qua lại, gă dùng dao đâm chết anh Phu ngay tại mương nước ven đường. Khi lấy chiếc xe máy của nạn nhân và phát hiện trong cốp c̣n có giấy tờ xe, 200.000 đồng và một chiếc áo mưa, gă lấy toàn bộ tiền, c̣n giấy tờ và áo mưa th́ phi tang xuống sông. Sau đó, Trưởng đi t́m bạn cùng thôn là Vũ Hồng Thanh và Vũ Văn Sỹ (SN 1985) kể lại câu chuyện rồi nhờ đi chôn anh Phu để tránh bị phát hiện. Trưởng bảo Sỹ về nhà lấy xẻng, Thanh lấy ḥm (vốn dùng để đựng quần áo) rồi cả 3 quay lại nơi gây án cho xác nạn nhân vào đem đi chôn tại một ngôi nhà hoang thuộc địa phận xă Hồng Tiến, huyện Khoái Châu. Chôn xong, cả 3 vứt toàn bộ đồ nghề xuống sông tại khu vực Cầu Ngàng, thị trấn Lương Bằng, huyện Kim Động rồi đi thuê nhà trọ ngủ. Hôm sau, Trưởng rủ Thanh lên Hà Nội chơi và t́m nơi bán xe th́ bị bắt.
Trắng đêm t́m nạn nhân
Làm việc với cơ quan điều tra, 2 đối tượng thừa nhận hành vi phạm tội nhưng lại không khai nơi chôn xác anh Phu. Thời điểm ấy, Đại tá Nguyễn Văn Sơn - nguyên Trưởng pḥng Tổ chức cán bộ CATP Hà Nội (lúc đó là Phó trưởng CAQ Cầu Giấy) và Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tùng - Phó Giám đốc CATP Hà Nội (lúc đó là Đội trưởng Đội Cảnh sát h́nh sự CAQ Cầu Giấy) đă quyết định lên đường truy bắt Vũ Văn Sỹ để t́m ra nơi giấu xác nạn nhân. Đúng 1h ngày 1-1-2006, chỉ chưa đầy 5 tiếng đồng hồ sau khi 2 đối tượng cướp xe ôm bị bắt tại Hà Nội, tại một địa điểm cách đó gần 60km, nghi phạm Vũ Văn Sỹ bị điều về trụ sở CAH Kim Động (Hưng Yên).
Đối mặt với các điều tra viên, Sỹ vẫn leo lẻo “sao các chú bắt cháu?”. Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tùng khi đó đi thẳng vào vấn đề bằng giọng nói nhẹ nhàng: “Các chú đă bắt được Trưởng và Thanh rồi. Nếu cháu khai ra nơi chôn người lái “xe ôm” th́ tội sẽ nhẹ nhiều đi đấy. Chỉ có thành khẩn th́ mới tự cứu được ḿnh”. Sỹ chột dạ: “Cháu gặp thằng Trưởng và thằng Thanh hôm qua đi chơi với nhau, sau đó cháu về nhà”. Sau cuộc điện thoại về CAQ Cầu Giấy để nói chuyện với bạn, Sỹ đổ gục và đưa các điều tra viên đến nơi chôn người lái “xe ôm” xấu số.
Tại phiên ṭa xét xử sau đó, Trưởng đă bị tuyên mức án 9 năm tù cho tội cướp tài sản, tử h́nh cho tội giết người, tổng cộng h́nh phạt là tử h́nh. Thanh bị tuyên 30 tháng tù, Sỹ bị tuyên 2 năm tù, đều về tội che giấu tội phạm. Phía sau bản án nghiêm khắc mà TAND tỉnh Hưng Yên đă tuyên c̣n có nỗi đau của gia đ́nh bị cáo Trưởng khi những tai ương liên tiếp dội xuống gia đ́nh anh ta. Người dân trong làng kể, từ ngày Trưởng gây tội ác đến khi lănh án tử th́ người cha v́ quá đau buồn đă lâm bệnh và qua đời, mẹ Trưởng th́ cũng bị ám ảnh v́ tội lỗi của con mà hóa điên, c̣n vợ Trưởng th́ đâm đơn ly hôn rồi bỏ đi đâu không ai rơ...