PinaColada
03-19-2023, 22:23
Con dâu "nổi da gà" khi nghe mẹ chồng nói lời yêu thương, chăm sóc. Sau khi sống chung với mẹ chồng trong thời gian ở cữ, tôi mới hiểu rơ sự thật đằng sau những lời lẽ yêu thương, vồn vă của mẹ chồng.
Từ nhà ngoại trở về, tôi vô t́nh nghe được cuộc tṛ chuyện của mẹ chồng qua điện thoại. Mẹ đang say sưa nói chuyện với d́ mà không biết con dâu đă về.
Dù không muốn nghe nhưng những lời nói đó vẫn lọt vào tai tôi: “Nó nấu ăn dở tệ luôn, chị ngửi c̣n buồn nôn chứ nói ǵ đến ăn. Chăm con th́ vụng về, nay ốm mai đau, không có chị đỡ đần th́ chẳng biết thế nào…”.
Tôi từng nghĩ ḿnh may mắn khi gặp được mẹ chồng tâm lư. (Ảnh minh họa)
Tôi chợt giật ḿnh, cứ nghĩ mẹ đang nói về người khác nhưng c̣n ai vào đây ngoài cô khi trong nhà chỉ có hai mẹ con. Tôi lặng lẽ vào pḥng đặt con trai đang ngủ say lên giường, ḷng buồn khó tả.
Khi tôi trở lại bếp th́ mẹ chồng đă kết thúc cuộc gọi, bà vồn vă hỏi: “Hai mẹ con về rồi à, sao không nhắn trước để mẹ ép nước trái cây để tủ lạnh cho mát, uống giải nhiệt chứ trời nắng thế này, đi xa về là mệt lắm. Hôm con đi vội quá, mẹ quên gửi chút quà biếu ông ngoại”.
Nếu như trước đây, tôi sẽ thấy vui v́ được quan tâm nhưng giờ thấy ḷng dửng dưng v́ tôi biết chắc, mẹ chồng chỉ nói vậy thôi chứ chẳng bao giờ làm.
Tôi c̣n nhớ, khi mới cưới, tôi từng rất hạnh phúc khi nghĩ ḿnh gặp được mẹ chồng tốt, biết quan tâm lại tâm lư với con dâu. Lúc đó, vợ chồng tôi đang ở trọ trên thành phố để đi làm. Hàng ngày, mẹ chồng đều gọi điện tâm t́nh với tôi.
Bà luôn dặn: “Việc nhà cứ để chồng làm, đừng chiều nó quá. Con dành thời gian chăm chút bản thân, phụ nữ phải luôn xinh đẹp” rồi “Con thích ăn ǵ để mẹ gửi lên”. Những lời săn sóc yêu thương ngọt ngào của bà làm tôi xúc động v́ mẹ đẻ mất sớm.
Dù bà chỉ quan tâm bằng lời nói nhưng tôi thấy vui, luôn cư xử với mẹ chồng từ tận đáy ḷng. Đi đâu có áo quần đẹp, đồ ăn ngon, tôi đều chịu khó mua về biếu mẹ. Mỗi lần nhận quà, mẹ chồng đều khen nức nở: “Con khéo chọn quá, mẹ mặc vừa lại sang nữa” làm tôi rất hănh diện.
Mẹ chồng "mồm miệng đỡ chân tay"
Nhưng mọi chuyện chỉ tốt đẹp khi sống xa nhau. Đến khi tôi mang thai đứa con đầu ḷng, đến ngày sinh, chồng đi công tác xa nên đưa vợ về ở với mẹ để tiện chăm sóc. Từ ngày sống chung, tôi mới biết mẹ chồng sống thảo mai chứ không thật ḷng.
Trước mặt con dâu, bà luôn nói những điều tốt đẹp, dễ nghe nhưng sau lưng hành động lại rất khác. Khi ở cữ, con quấy khóc khiến tôi rất mệt mỏi nhưng mẹ chồng không hề phụ giúp dù luôn miệng nói thương con thương cháu.
Mỗi buổi sáng, bà qua pḥng tôi nựng cháu: “Tối qua cục cưng lại quấy không cho mẹ ngủ à, khổ thân hai mẹ con, thương quá cơ” rồi đi ra mặc tôi vừa bế con vừa ngủ gục.
Chuyện ăn uống cũng vậy, hôm nào đi chợ cũng hỏi: “Hôm nay con thích ăn ǵ để mẹ mua cho nào”, Mai thật thà nói muốn ăn thứ này thứ kia rồi gửi tiền nhờ mẹ chồng mua giúp.
Nhưng không lần nào, mẹ mua đúng món tôi thích, nhờ mua bún gị th́ bà mua gói xôi với lư do “quán bún đóng cửa”, nhờ mua con gà hầm th́ bà mua chân gà v́ “ăn chân nhiều sữa”, nhờ mua trái cây th́ bà mua bánh ngọt.
Từ ngày hiểu được tính thảo mai của mẹ chồng, tôi sống thu ḿnh lại, không c̣n cởi mở tâm sự với bà như trước kia. Thậm chí tôi c̣n thấy “rợn da gà” khi nghe những lời nói giả tạo của mẹ chồng.
Tôi không hiểu dù không máu mủ ruột rà nhưng vẫn là người một nhà, sao phải sống như vậy. Bởi từ trước đến giờ, tôi luôn sống đơn giản, chân thật, gặp bạn bè, đồng nghiệp đều chân thành đối đăi với nhau.
Khi chồng thắc mắc sao tôi cứ đ̣i lên thành phố khi chưa hết thời gian nghỉ thai sản, tôi chỉ biết cười trừ bảo: “Sợ ở lâu mẹ thêm vất vả” v́ biết ḿnh không thể tâm sự thật ḷng.
Tôi hiểu, tính cách của một con người dễ ǵ thay đổi, đành phải chọn cách tốt nhất để dung ḥa. Chỉ sống xa nhau, đối đăi bằng trách nhiệm, tôi mới giữ được mối quan hệ êm ấm với mẹ chồng.
VietBF@ sưu tập
Từ nhà ngoại trở về, tôi vô t́nh nghe được cuộc tṛ chuyện của mẹ chồng qua điện thoại. Mẹ đang say sưa nói chuyện với d́ mà không biết con dâu đă về.
Dù không muốn nghe nhưng những lời nói đó vẫn lọt vào tai tôi: “Nó nấu ăn dở tệ luôn, chị ngửi c̣n buồn nôn chứ nói ǵ đến ăn. Chăm con th́ vụng về, nay ốm mai đau, không có chị đỡ đần th́ chẳng biết thế nào…”.
Tôi từng nghĩ ḿnh may mắn khi gặp được mẹ chồng tâm lư. (Ảnh minh họa)
Tôi chợt giật ḿnh, cứ nghĩ mẹ đang nói về người khác nhưng c̣n ai vào đây ngoài cô khi trong nhà chỉ có hai mẹ con. Tôi lặng lẽ vào pḥng đặt con trai đang ngủ say lên giường, ḷng buồn khó tả.
Khi tôi trở lại bếp th́ mẹ chồng đă kết thúc cuộc gọi, bà vồn vă hỏi: “Hai mẹ con về rồi à, sao không nhắn trước để mẹ ép nước trái cây để tủ lạnh cho mát, uống giải nhiệt chứ trời nắng thế này, đi xa về là mệt lắm. Hôm con đi vội quá, mẹ quên gửi chút quà biếu ông ngoại”.
Nếu như trước đây, tôi sẽ thấy vui v́ được quan tâm nhưng giờ thấy ḷng dửng dưng v́ tôi biết chắc, mẹ chồng chỉ nói vậy thôi chứ chẳng bao giờ làm.
Tôi c̣n nhớ, khi mới cưới, tôi từng rất hạnh phúc khi nghĩ ḿnh gặp được mẹ chồng tốt, biết quan tâm lại tâm lư với con dâu. Lúc đó, vợ chồng tôi đang ở trọ trên thành phố để đi làm. Hàng ngày, mẹ chồng đều gọi điện tâm t́nh với tôi.
Bà luôn dặn: “Việc nhà cứ để chồng làm, đừng chiều nó quá. Con dành thời gian chăm chút bản thân, phụ nữ phải luôn xinh đẹp” rồi “Con thích ăn ǵ để mẹ gửi lên”. Những lời săn sóc yêu thương ngọt ngào của bà làm tôi xúc động v́ mẹ đẻ mất sớm.
Dù bà chỉ quan tâm bằng lời nói nhưng tôi thấy vui, luôn cư xử với mẹ chồng từ tận đáy ḷng. Đi đâu có áo quần đẹp, đồ ăn ngon, tôi đều chịu khó mua về biếu mẹ. Mỗi lần nhận quà, mẹ chồng đều khen nức nở: “Con khéo chọn quá, mẹ mặc vừa lại sang nữa” làm tôi rất hănh diện.
Mẹ chồng "mồm miệng đỡ chân tay"
Nhưng mọi chuyện chỉ tốt đẹp khi sống xa nhau. Đến khi tôi mang thai đứa con đầu ḷng, đến ngày sinh, chồng đi công tác xa nên đưa vợ về ở với mẹ để tiện chăm sóc. Từ ngày sống chung, tôi mới biết mẹ chồng sống thảo mai chứ không thật ḷng.
Trước mặt con dâu, bà luôn nói những điều tốt đẹp, dễ nghe nhưng sau lưng hành động lại rất khác. Khi ở cữ, con quấy khóc khiến tôi rất mệt mỏi nhưng mẹ chồng không hề phụ giúp dù luôn miệng nói thương con thương cháu.
Mỗi buổi sáng, bà qua pḥng tôi nựng cháu: “Tối qua cục cưng lại quấy không cho mẹ ngủ à, khổ thân hai mẹ con, thương quá cơ” rồi đi ra mặc tôi vừa bế con vừa ngủ gục.
Chuyện ăn uống cũng vậy, hôm nào đi chợ cũng hỏi: “Hôm nay con thích ăn ǵ để mẹ mua cho nào”, Mai thật thà nói muốn ăn thứ này thứ kia rồi gửi tiền nhờ mẹ chồng mua giúp.
Nhưng không lần nào, mẹ mua đúng món tôi thích, nhờ mua bún gị th́ bà mua gói xôi với lư do “quán bún đóng cửa”, nhờ mua con gà hầm th́ bà mua chân gà v́ “ăn chân nhiều sữa”, nhờ mua trái cây th́ bà mua bánh ngọt.
Từ ngày hiểu được tính thảo mai của mẹ chồng, tôi sống thu ḿnh lại, không c̣n cởi mở tâm sự với bà như trước kia. Thậm chí tôi c̣n thấy “rợn da gà” khi nghe những lời nói giả tạo của mẹ chồng.
Tôi không hiểu dù không máu mủ ruột rà nhưng vẫn là người một nhà, sao phải sống như vậy. Bởi từ trước đến giờ, tôi luôn sống đơn giản, chân thật, gặp bạn bè, đồng nghiệp đều chân thành đối đăi với nhau.
Khi chồng thắc mắc sao tôi cứ đ̣i lên thành phố khi chưa hết thời gian nghỉ thai sản, tôi chỉ biết cười trừ bảo: “Sợ ở lâu mẹ thêm vất vả” v́ biết ḿnh không thể tâm sự thật ḷng.
Tôi hiểu, tính cách của một con người dễ ǵ thay đổi, đành phải chọn cách tốt nhất để dung ḥa. Chỉ sống xa nhau, đối đăi bằng trách nhiệm, tôi mới giữ được mối quan hệ êm ấm với mẹ chồng.
VietBF@ sưu tập