PDA

View Full Version : CÂU CHUYỆN TÂM LINH (AI YẾU TIM? XIN ĐỪNG ĐỌC!)


troopy
04-06-2023, 01:45
Có thể tất cả mọi người đều không tin sự thật là sẽ xuất hiện vong linh người chết giữa ban ngày nắng cháy. Nhưng câu chuyện mà tôi viết sau đây là câu chuyện hoàn toàn có thật mà tận mắt tôi chứng kiến.
Bác tôi qua đời v́ tai nạn giao thông, một chiếc xe container cán qua người. Lúc bác mất hai mắt trợn ngược lên, dù ai có làm ǵ cũng nhất định không chịu nhắm lại. Gia đ́nh có ra chùa hỏi nhưng sư thầy cũng bó tay, về sau nghe một bà thầy cúng bảo rằng “ bác tôi không nhắm được mắt là do lúc tai nạn bị mất một ngón tay ( cái này gia đ́nh có biết nhưng ngón tay đó đă bị oto cán dập nát không t́m lại được). Nghe lời bà thầy cúng, mọi người làm một ngón tay giả bằng giấy bồi lắp vào cho bác và vẫn quyết định khâm niệm cho dù không có cách nào khép được mắt bác lại.
Trong đám viếng, mỗi khi có người nh́n qua ô kính quan tài để trông bác tôi lần cuối, mắt bác lại trợn trừng lên nh́n lại. Có người yếu bóng vía c̣n bảo thấy con ngươi bác đảo đảo như muốn đe dọa điều ǵ.
Sau khi bác mất được 3 ngày, mọi người ra làm lễ viếng mộ. Trong lúc mọi người đang loay hoay thắp nhang và cúng hoa quả. Mấy ông anh họ tôi chạy xung quanh dọn dẹp và thắp hương cho các mộ bên cạnh không quên lẩm nhẩm “ ba con về làm hàng xóm với mọi người, mọi người ở đây có ǵ nói chuyện với ba con cho đỡ buồn nha”
Bất ngờ, đứa cháu con của anh họ tôi hét lên : Nội về, nội về rồi...( Bác tôi là ông nội của nó).
Cả nhà sửng người nh́n nó rồi nh́n quanh không thấy ai. Quay sang la nó: " Nội về đâu mà về, con đừng có phá, nội la đó"
Nhưng tự dưng nó khóc lớn lên, kiểu như gặp phải chuyện ǵ đó bất ổn lắm. Càng lúc khóc càng to. Nghĩ là trẻ con bị say nắng, cả nhà d́u nhau vào gốc cây ở gần căn miếu nhỏ ở nghĩa trang ngồi nghỉ. Mọi người hỏi và dỗ nó nhưng nó không nói ǵ chỉ rấm rứt khóc. Nhà tôi cũng hơi rờn rợn, v́ trẻ con tâm hồn trong sáng lại yếu bóng vía, chuyện trẻ con nh́n thấy ma mà người khác không thấy là điều b́nh thường.
Tầm 3 phút nó chỉ tay vào một góc mộ và nói “ nội kia ḱa...”Lúc này mọi người mới tá hỏa nh́n vào, anh họ tôi ( con cả của bác) đang ngồi ở trong đó, 2 mắt trợn ngược nh́n lên, không chớp mắt. Y như cái ngày bác mất. Nước mắt chảy đầm đ́a người rung bần bật như lên đồng.
- Bị ma nhập rồi...
Cô tôi hét lên rồi quỳ xuống vái như vái sao. Đứa cháu khóc ré lên c̣n to hơn. Hai bà chị dâu tôi yếu bóng vía ngất ngay tại trận. Người nhà tôi lần lượt ngồi thụp xuống khấn khấn ŕ rầm “ Bác ơi, bác sống khôn thác thiêng về phù hộ cho con cháu chứ đừng dọa nạt mọi người...”
Bất ngờ lúc này bà chị tôi ( bà này có căn có quả, cũng hay đi chùa khấn vái ) bất ngờ lao lên. Đẩy ông anh ra nằm nghiêng, một tay bà lật ngửa đầu ông anh ra phía sau, nâng nhẹ hàm trước, một tay tḥ vào miệng ông ư móc móc. Ông anh họ tôi bất ngờ nôn thốc nôn tháo rồi thở hổn hển, mắt mũi nhắm nghiền, mồ hôi vă ra như tắm. Mọi người chạy lại đỡ th́ thấy người ông ư lạnh ngắt như vừa đi từ âm phủ lên. Đỡ anh ấy lại căn miếu, bác tôi quạt quạt tờ b́a cho thoáng khóc khóc mếu mếu
- May mà có con Nhung ( tên chị họ tôi) làm phép, không th́ chắc ông ư không tha cho thằng Đạt. Lúc ông ấy mất, chính thằng này nó đ̣i chôn ông ấy mà không chịu đi t́m ngón tay, xong c̣n để cho bố nó chết trợn cả mắt lên nữa... Giờ bị ma nhập giữa ban ngày, quả báo chưa con ơi...
Chị tôi b́nh tĩnh nhặt cái xi lanh ở góc hàng rào lên
- Ma nhập cái nỗi ǵ, có mà ma túy th́ có.
Lúc này cả nhà mới ngă ngưa ra là ông anh tôi nghiện mấy năm nay rồi. Hôm bác mất mải lo việc hậu sự nên chưa kịp chích thuốc. Giờ lên cơn vật quá mới lẻn ra sau mộ làm một liều, nào ngờ lóng ngóng nên bị sốc thuốc. Cũng may có bà chị tôi nh́n phát biết ngay là ma túy nhập chứ không phải ma thường nên nhanh chóng sơ cứu. Chứ nếu mà cứ quỳ sụp xuống khấn vái với nhau hết th́ giờ khéo ông anh tôi cũng theo bác lên chầu giời một đôi rồi. Xong lại đổ tại cho trùng tang. Các bạn ạ, ma ǵ th́ ma chứ đúng là ma túy mới là đáng sợ hơn cả.

VietBF@sưu tập