troopy
04-10-2023, 01:24
Cả mấy tháng nay Hoa đang chán nản về cuộc hôn nhân của ḿnh. Chồng Hoa, anh Hùng lương th́ ít không đủ để Hoa đi shopping. Từ ngày thất nghiệp tới giờ Hùng chạy Uber, đi từ sáng tới khuya mới về. T́nh cảm càng ngày càng nhạt đi. Khái niệm tặng quà cho Hoa vào những dịp Lễ cũng tan biến dần khi anh quần quật chạy theo cơm áo gạo tiền.
Mấy bà làm chung tiệm neo, ngày nào cũng khuyên Hoa: “em c̣n trẻ đẹp, sao lại phải chịu khổ như vậy. Sống với nhau mà không hạnh phúc th́ nên chia tay sớm để đỡ đau khổ cho cả hai bên. Cửa này không đóng th́ làm sao cửa khác mở ra?”.
Mỗi ngày ở tiệm Hoa đều nghe những câu nói cửa miệng của mấy bà làm neo chung. Nh́n cuộc sống của mấy bả, Hoa thầm ganh tỵ. Bà nào bà nấy đi làm mà xách toàn Eo-Vi, Chà-Neo, bà bèo lắm th́ xách Gu-Ch́. Cuối tuần đi club, casino, ăn uống chụp h́nh sang chảnh các kiểu. Hoa bắt đầu lung lay và suy nghĩ về chuyện bỏ chồng!
Một sáng cuối tuần trong lúc đang ngồi dủa neo cho người khách mới th́ khách cũ của Hoa vào. Con mẹ làm chung đi ra nói ǵ không biết mà khách guộc của Hoa không chịu đợi Hoa mà làm với con mẻ luôn.
Khi tối về, nhà cửa tùm lum, cơm th́ chồng chưa nấu, nước nóng trong nhà th́ bị hư không tắm được. Hùng th́ chưa về. Đang bực ḿnh chuyện mất khách hồi sáng. Hoa thay đồ đi ăn. Nh́n vào kiếng, Hoa thấy ḿnh c̣n đẹp chán. Tại sao ḿnh lại phải chịu khổ như vậy? Hoa quyết định LY DỊ.
11h đêm th́ Hùng đi làm về. Hùng hỏi: “sao em c̣n thức? Hôm nay anh đưa khách đi ra phi trường về trễ nên anh không có nấu cơm. Em đói không anh đi mua đồ ăn về vợ chồng ḿnh ăn?”
Hoa sẵn giọng: “anh đói th́ tự ăn một ḿnh đi. Anh về sớm hay trễ không liên quan tới tui. Ḿnh ly dị đi!”
Hùng bất ngờ và hốt hoảng: “Em nói ǵ vậy bà xă?”
Hoa gằn giọng: “Tui muốn ly dị. Tui chán cái nhà này lắm rồi!”
Nói xong Hoa đi vào pḥng đóng sập cánh cửa lại cái rầm bỏ lại Hùng đứng đó như Trời tṛng. Tim Hùng nhói lại. Nước mắt Hùng trào ra…
Sáng nay khi đang lái xe chở khách th́ Hùng nhận được tin nhắn lạnh lùng của vợ: “giấy ly dị em để sẵn trên bàn, anh đi làm về kư vào là xong.”
Cuốc xe hôm nay sao dài quá. Cuộc sống đưa Hoa đến với Hùng rồi cũng chính cuộc sống đẩy Hoa rời khỏi anh. Hùng không trách Hoa, Hùng càng không trách cho những yêu thương chẳng c̣n đong đầy. Hùng xót xa mỉm cười với nghịch cảnh. Mỉm cười khi nghĩ rằng ḿnh nên im lặng chấp nhận, và im lặng để bước đi một con đường mới. Cảm giác đơn độc bất chợt xâm chiếm tâm hồn của kẻ si t́nh. Hùng dừng xe lại bật khóc nức nở khiến người khách trên xe nh́n anh đầy thương cảm như đoán biết được chuyện t́nh buồn của anh tài xế.
Đang ngồi dủa neo cho khách th́ Hoa nhận được tin nhắn của Hùng: “em à, anh kư đơn ly dị rồi. Tối nay gặp em ở nhà hàng Á Châu rồi anh đưa giấy tờ ly dị cho em luôn nha.”
Mấy ngày trước Hoa c̣n hào hứng mong Hùng kư đơn ly dị. Hoa cứ lo sợ là Hùng không chịu kư. Ḷng Hoa cứ thầm nghĩ ḿnh là người chiến thắng khi đưa ra quyết định này. Nhưng sao hôm nay khi nhận được tin nhắn của Hùng, một nỗi buồn vu vơ bất chợt tràn ngập tâm hồn, Hoa thấy ḷng buồn buồn làm sao…
Sau khi dủa xong người khách neo cuối cùng, Hoa vội chạy đến nhà hàng gặp chồng. Cả tuần nay không gặp Hùng trông anh gầy đi. Vẽ mặt anh ưu tư và đượm buồn. Hoa bỗng thấy chạnh ḷng. Hùng lặng lẽ đưa Hoa phong thư. Tự dưng Hoa thấy ân hận. Trong ḷng Hoa có một cảm giác hoang mang khó tả.
Hoa buộc miệng nói: “em xin lỗi anh…”
Hùng nghẹn ngào: “em à….em không có lỗi, có lẽ sự sắp đặt này của ông Trời. Em biết không buông tay một người mà ḿnh yêu thương nhất là một điều thật khó nhưng hạnh phúc đă muốn bay th́ đôi tay làm sao mà giữ được. Càng nắm chặt càng đau…Thôi th́ giờ để mất nhau và rồi nổi đau cũng sẽ tan biến theo thời gian. Anh chúc em sớm gặp một nửa phù hợp nhất của đời ḿnh, anh cảm ơn em thời gian qua đă ở bên anh và dành t́nh cảm cho anh. Những chuỗi ngày bên em là những chuỗi ngày hạnh phúc nhất đời anh….”
Hùng ngưng lại vài giây rồi nói tiếp, lúc này trên đôi mắt anh nước mắt đă bắt đầu rơi: “căn nhà ḿnh đang ở anh để lại cho em, tiền anh dành dụm bấy lâu em cứ giữ lại để xài. Trời sắp vào Đông rồi, anh có mua sẵn thuốc suyễn cho em. Anh cũng mua sẵn mấy thùng ḿ Udon mà em thích khi nào đói em nấu ăn, đừng để bụng đói sẽ bị đau bao tử. Không có anh bên cạnh nấu ăn cho em, em nhớ phải ăn uống đều độ nha. B́nh nước nóng ở nhà bị hư anh cũng mới sửa lại rồi. C̣n nữa, thuốc 💊 Advil và Tylenol anh để trên bàn trang điểm của em. Anh chỉ lấy chiếc xe và vài bộ đồ thôi”.
Hoa xúc động khi thấy Hùng quá lo lắng cho ḿnh: “Anh định đi đâu?”
“Anh tính qua Cali làm nghề địa ốc, nghe nói nghề địa ốc ở đó đang hot lắm. Hi vọng may mắn sẽ đến với anh.”
Bỗng dưng nước mắt Hoa trào ra. Tim Hoa như thót lại. Cảm giác sắp xa Hùng khiến Hoa sợ hăi. Một nỗi buồn sâu thẳm chợt ập đến. Hoa bắt đầu thấy hối hận. Người đàn ông tốt bụng này là chồng của ḿnh mà, một người v́ yêu ḿnh mà hy sinh tất cả.
Hoa tiếc nuối. Hoa hoang mang. Hoa oà lên khóc nức nở v́ sự vô tâm và tàn nhẫn của ḿnh…
“Đừng khóc!” Hùng nhẹ nhàng đặt tay lên vai Hoa. Cử chỉ quen thuộc như vậy mà bao năm qua Hoa không nhận thấy được t́nh cảm của anh. Vậy mà khi nhận ra được điều này cũng là lúc hai người phải xa nhau…
“Em à. Anh phải đi rồi. Hạnh phúc nào cũng có ly tan. Nếu cho anh thêm một lần nữa để lựa chọn th́ anh sẽ vẫn chọn em, và yêu em. Dù biết rằng t́nh yêu của anh là vô vọng, và dù biết rằng anh sẽ phải ra đi thêm một lần nữa…bởi v́ những ngày tháng bên em là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong đời anh.”
Nói xong Hùng cố giấu đi những giọt nước mắt và bước vội ra cửa.
Hoa thẫn thờ…
Hoa bật ngồi dậy chạy theo và khóc nức nở như một đứa trẻ bất chấp những thực khách ngồi nh́n ṭ ṃ. Hoa nhào tới ôm chặt lấy Hùng. Hoa nói trong nước mắt:
“Anh đừng đi có được không? Nếu có qua Cali, em sẽ cùng đi với anh. Em sẽ bỏ nghề neo. Chúng ḿnh sẽ theo anh Vince Tạ làm nghề địa ốc. Nghe nói anh Vince Tạ mua bán nhà mát tay lắm.”
Ánh mắt Hùng sáng lên: “Em có số phone của anh Vince Tạ không?”
“Dạ có. 714.721.9563”
Cơn gió giao mùa chợt ập tới khiến đàn chim đang ở trên cành cây 🌱 gần đó bay chí choé như chào mừng đôi vợ chồng trẻ gương vỡ lại lành.
Trong lúc đó ở Nam Cali, tại công ty địa ốc V.U.I Group — một công ty uy tín, kinh nghiệm, và nổi tiếng trên đường Bolsa, anh Vince Tạ đang ngồi hắt-x́ liên tục.
VietBF@sưu tập
Mấy bà làm chung tiệm neo, ngày nào cũng khuyên Hoa: “em c̣n trẻ đẹp, sao lại phải chịu khổ như vậy. Sống với nhau mà không hạnh phúc th́ nên chia tay sớm để đỡ đau khổ cho cả hai bên. Cửa này không đóng th́ làm sao cửa khác mở ra?”.
Mỗi ngày ở tiệm Hoa đều nghe những câu nói cửa miệng của mấy bà làm neo chung. Nh́n cuộc sống của mấy bả, Hoa thầm ganh tỵ. Bà nào bà nấy đi làm mà xách toàn Eo-Vi, Chà-Neo, bà bèo lắm th́ xách Gu-Ch́. Cuối tuần đi club, casino, ăn uống chụp h́nh sang chảnh các kiểu. Hoa bắt đầu lung lay và suy nghĩ về chuyện bỏ chồng!
Một sáng cuối tuần trong lúc đang ngồi dủa neo cho người khách mới th́ khách cũ của Hoa vào. Con mẹ làm chung đi ra nói ǵ không biết mà khách guộc của Hoa không chịu đợi Hoa mà làm với con mẻ luôn.
Khi tối về, nhà cửa tùm lum, cơm th́ chồng chưa nấu, nước nóng trong nhà th́ bị hư không tắm được. Hùng th́ chưa về. Đang bực ḿnh chuyện mất khách hồi sáng. Hoa thay đồ đi ăn. Nh́n vào kiếng, Hoa thấy ḿnh c̣n đẹp chán. Tại sao ḿnh lại phải chịu khổ như vậy? Hoa quyết định LY DỊ.
11h đêm th́ Hùng đi làm về. Hùng hỏi: “sao em c̣n thức? Hôm nay anh đưa khách đi ra phi trường về trễ nên anh không có nấu cơm. Em đói không anh đi mua đồ ăn về vợ chồng ḿnh ăn?”
Hoa sẵn giọng: “anh đói th́ tự ăn một ḿnh đi. Anh về sớm hay trễ không liên quan tới tui. Ḿnh ly dị đi!”
Hùng bất ngờ và hốt hoảng: “Em nói ǵ vậy bà xă?”
Hoa gằn giọng: “Tui muốn ly dị. Tui chán cái nhà này lắm rồi!”
Nói xong Hoa đi vào pḥng đóng sập cánh cửa lại cái rầm bỏ lại Hùng đứng đó như Trời tṛng. Tim Hùng nhói lại. Nước mắt Hùng trào ra…
Sáng nay khi đang lái xe chở khách th́ Hùng nhận được tin nhắn lạnh lùng của vợ: “giấy ly dị em để sẵn trên bàn, anh đi làm về kư vào là xong.”
Cuốc xe hôm nay sao dài quá. Cuộc sống đưa Hoa đến với Hùng rồi cũng chính cuộc sống đẩy Hoa rời khỏi anh. Hùng không trách Hoa, Hùng càng không trách cho những yêu thương chẳng c̣n đong đầy. Hùng xót xa mỉm cười với nghịch cảnh. Mỉm cười khi nghĩ rằng ḿnh nên im lặng chấp nhận, và im lặng để bước đi một con đường mới. Cảm giác đơn độc bất chợt xâm chiếm tâm hồn của kẻ si t́nh. Hùng dừng xe lại bật khóc nức nở khiến người khách trên xe nh́n anh đầy thương cảm như đoán biết được chuyện t́nh buồn của anh tài xế.
Đang ngồi dủa neo cho khách th́ Hoa nhận được tin nhắn của Hùng: “em à, anh kư đơn ly dị rồi. Tối nay gặp em ở nhà hàng Á Châu rồi anh đưa giấy tờ ly dị cho em luôn nha.”
Mấy ngày trước Hoa c̣n hào hứng mong Hùng kư đơn ly dị. Hoa cứ lo sợ là Hùng không chịu kư. Ḷng Hoa cứ thầm nghĩ ḿnh là người chiến thắng khi đưa ra quyết định này. Nhưng sao hôm nay khi nhận được tin nhắn của Hùng, một nỗi buồn vu vơ bất chợt tràn ngập tâm hồn, Hoa thấy ḷng buồn buồn làm sao…
Sau khi dủa xong người khách neo cuối cùng, Hoa vội chạy đến nhà hàng gặp chồng. Cả tuần nay không gặp Hùng trông anh gầy đi. Vẽ mặt anh ưu tư và đượm buồn. Hoa bỗng thấy chạnh ḷng. Hùng lặng lẽ đưa Hoa phong thư. Tự dưng Hoa thấy ân hận. Trong ḷng Hoa có một cảm giác hoang mang khó tả.
Hoa buộc miệng nói: “em xin lỗi anh…”
Hùng nghẹn ngào: “em à….em không có lỗi, có lẽ sự sắp đặt này của ông Trời. Em biết không buông tay một người mà ḿnh yêu thương nhất là một điều thật khó nhưng hạnh phúc đă muốn bay th́ đôi tay làm sao mà giữ được. Càng nắm chặt càng đau…Thôi th́ giờ để mất nhau và rồi nổi đau cũng sẽ tan biến theo thời gian. Anh chúc em sớm gặp một nửa phù hợp nhất của đời ḿnh, anh cảm ơn em thời gian qua đă ở bên anh và dành t́nh cảm cho anh. Những chuỗi ngày bên em là những chuỗi ngày hạnh phúc nhất đời anh….”
Hùng ngưng lại vài giây rồi nói tiếp, lúc này trên đôi mắt anh nước mắt đă bắt đầu rơi: “căn nhà ḿnh đang ở anh để lại cho em, tiền anh dành dụm bấy lâu em cứ giữ lại để xài. Trời sắp vào Đông rồi, anh có mua sẵn thuốc suyễn cho em. Anh cũng mua sẵn mấy thùng ḿ Udon mà em thích khi nào đói em nấu ăn, đừng để bụng đói sẽ bị đau bao tử. Không có anh bên cạnh nấu ăn cho em, em nhớ phải ăn uống đều độ nha. B́nh nước nóng ở nhà bị hư anh cũng mới sửa lại rồi. C̣n nữa, thuốc 💊 Advil và Tylenol anh để trên bàn trang điểm của em. Anh chỉ lấy chiếc xe và vài bộ đồ thôi”.
Hoa xúc động khi thấy Hùng quá lo lắng cho ḿnh: “Anh định đi đâu?”
“Anh tính qua Cali làm nghề địa ốc, nghe nói nghề địa ốc ở đó đang hot lắm. Hi vọng may mắn sẽ đến với anh.”
Bỗng dưng nước mắt Hoa trào ra. Tim Hoa như thót lại. Cảm giác sắp xa Hùng khiến Hoa sợ hăi. Một nỗi buồn sâu thẳm chợt ập đến. Hoa bắt đầu thấy hối hận. Người đàn ông tốt bụng này là chồng của ḿnh mà, một người v́ yêu ḿnh mà hy sinh tất cả.
Hoa tiếc nuối. Hoa hoang mang. Hoa oà lên khóc nức nở v́ sự vô tâm và tàn nhẫn của ḿnh…
“Đừng khóc!” Hùng nhẹ nhàng đặt tay lên vai Hoa. Cử chỉ quen thuộc như vậy mà bao năm qua Hoa không nhận thấy được t́nh cảm của anh. Vậy mà khi nhận ra được điều này cũng là lúc hai người phải xa nhau…
“Em à. Anh phải đi rồi. Hạnh phúc nào cũng có ly tan. Nếu cho anh thêm một lần nữa để lựa chọn th́ anh sẽ vẫn chọn em, và yêu em. Dù biết rằng t́nh yêu của anh là vô vọng, và dù biết rằng anh sẽ phải ra đi thêm một lần nữa…bởi v́ những ngày tháng bên em là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong đời anh.”
Nói xong Hùng cố giấu đi những giọt nước mắt và bước vội ra cửa.
Hoa thẫn thờ…
Hoa bật ngồi dậy chạy theo và khóc nức nở như một đứa trẻ bất chấp những thực khách ngồi nh́n ṭ ṃ. Hoa nhào tới ôm chặt lấy Hùng. Hoa nói trong nước mắt:
“Anh đừng đi có được không? Nếu có qua Cali, em sẽ cùng đi với anh. Em sẽ bỏ nghề neo. Chúng ḿnh sẽ theo anh Vince Tạ làm nghề địa ốc. Nghe nói anh Vince Tạ mua bán nhà mát tay lắm.”
Ánh mắt Hùng sáng lên: “Em có số phone của anh Vince Tạ không?”
“Dạ có. 714.721.9563”
Cơn gió giao mùa chợt ập tới khiến đàn chim đang ở trên cành cây 🌱 gần đó bay chí choé như chào mừng đôi vợ chồng trẻ gương vỡ lại lành.
Trong lúc đó ở Nam Cali, tại công ty địa ốc V.U.I Group — một công ty uy tín, kinh nghiệm, và nổi tiếng trên đường Bolsa, anh Vince Tạ đang ngồi hắt-x́ liên tục.
VietBF@sưu tập