Log in

View Full Version : Ông David Riddle làm Tổng Giám đốc Tân Hiệp Phát


Hanna
04-11-2023, 10:49
ông ty Tân Hiệp Phát lên tiếng sau vụ việc liên quan tới ông Trần Quí Thanh và bà Trần Uyên Phương.
Theo thông cáo phát đi chiều nay, 11/4 của Tân Hiệp Phát, ông Trần Quí Thanh, bà Trần Uyên Phương là những người sáng lập, điều hành doanh nghiệp nhiều năm qua. Sự việc liên quan tới ông Thanh và bà Phương chắc chắn ảnh hưởng đến hoạt động của Tân Hiệp Phát.

Đáng chú ư, thông cáo cho hay, hiện, ông David Riddle đă đảm nhận vai tṛ Tổng Giám đốc, đại diện theo pháp luật của Công ty Tân Hiệp Phát.

Ông David Riddle được giới thiệu là người có nhiều kinh nghiệm quản lư ở các tập đoàn lớn trên thế giới, đă tham gia hoạt động của Công ty Tân Hiệp Phát hơn 13 năm qua với chức vụ Phó Chủ tịch HĐQT.

Doanh nghiệp cũng thông báo, với hệ thống quản lư và đội ngũ được xây dựng nhiều năm qua, Tân Hiệp Phát sẽ nỗ lực hết sức để giảm tối đa các ảnh hưởng bất lợi từ sự việc này với hoạt động của công ty và các đối tác có liên quan.Tân Hiệp Phát trấn an rằng "giao dịch của các cá nhân trong sự việc trên không liên quan đến hoạt động của công ty" đồng thời bày tỏ "tin tưởng vào sự công minh của các cơ quan pháp luật trong quá tŕnh giải quyết sự việc, tin tưởng vào sự khách quan của các phương tiện thông tin đại chúng, khách hàng, đối tác khi đánh giá về sự việc".

Dù gặp khó khăn, song Tân Hiệp Phát cũng cam kết đảm bảo chất lượng sản phẩm như đă công bố; duy tŕ hoạt động, đảm bảo việc làm, thu nhập cho người lao động, đối tác, bà con nông dân trồng nguyên liệu.

Công ty đảm bảo tiếp tục duy tŕ, thực hiện đầy đủ các cam kết của ḿnh với khách hàng, đối tác trong nước và nước ngoài.

Gibbs
03-14-2024, 02:42
Có một cửa hàng đồ ăn nhanh, nằm ở khu phố sầm uất, làm ăn buôn bán rất phát đạt. Một ngày, có một phụ nữ trẻ bế theo đứa con nhỏ đi vào trong tiệm, cô muốn mua một ít đồ uống cho con. Tuy nhiên, trong cửa hàng chỉ toàn nước ngọt, kem, các loại đồ uống lạnh… thật sự không thích hợp với đứa trẻ.
Cô nh́n quanh, cuối cùng phát hiện trong tiệm có một chiếc máy đun nước, bên trong có nước tinh khiết, có thể cho đứa trẻ uống một ít.
- Thế là, cô ngập ngừng đi tới hỏi nhân viên phục vụ: “Chào anh, anh có thể cho tôi xin một ly nước được không?”
+Người phục vụ liếc nh́n một cái, thuận miệng nói: “Cầm ly đến đây”.
- Người phụ nữ hơi ngạc nhiên một chút, nhanh chóng nói: “Thật xin lỗi, tôi không có ly ở đây”.
+ “Vậy th́ không được”, nhân viên phục vụ trả lời rất nhanh.
- Người phụ nữ khẩn khoản: “Vậy có thể cho tôi dùng ly của cửa tiệm được không? Tôi sẽ trả tiền, con tôi khát lắm rồi!”.
+ “Ly trong tiệm này không bán, chị hăy mua đồ uống đi”, trong câu nói của người phục vụ có vài phần không kiên nhẫn.
- “Đứa trẻ không thể uống nước ngọt được, xin anh hăy cho tôi một ly nước”, giọng của người phụ nữ có chút run rẩy.
Lúc này, người phục vụ không để ư đến người phụ nữ đang nói chuyện với ḿnh, mà quay đầu đi, tiếp đăi vị khách hàng khác…
- “Cửa hàng này thật quá đáng, sau này tôi sẽ không đến nữa…”
Người phụ nữ sau khi về nhà, liền đem chuyện này kể với hàng xóm. Mọi người nghe xong, ai nấy đều cảm thấy tức giận.
“Cửa tiệm này thật quá đáng lắm rồi, sau này tôi sẽ không tới đó nữa!”.
“Đúng vậy, tôi chắc chắn cũng sẽ không trở lại đó!”… Nói rồi, mọi người ai trở về nhà nấy.
Hàng xóm của người phụ nữ này là một giáo viên trung học, trường học lại nằm cạnh quán ăn nhanh đó.
Ngày hôm sau đi làm, người giáo viên này đă đem câu chuyện của hàng xóm kể cho các đồng nghiệp nghe. Mọi người nghe xong, không khỏi bất măn:
“Thật quá đáng, chỉ có một ly nước thôi mà cũng không nỡ…”
“Cửa hàng như vậy, tốt nhất là nên đóng cửa đi thôi!”
“Đúng vậy, đúng vậy…”
Trong lúc nói chuyện phiếm với đám học tṛ, các giáo viên đều nhắc tới câu chuyện này, cuối cùng dặn ḍ một câu: “Các em sau này tốt nhất là ít lui tới cửa hàng đó đi!”.
Đám học sinh sau khi về nhà, lại nhao nhao kể chuyện này cho gia đ́nh, lại c̣n thêm một câu: “Thầy giáo con đă dặn rồi, sau này nên ít đi đến đó”.
Quán ăn này mỗi ngày vẫn mở cửa, nghênh đón thực khách đến từ các nơi…
Nhưng đột nhiên một ngày, ai cũng không hiểu v́ sao, quán ăn bắt đầu trở nên vắng vẻ. Trước đây, quán ăn này ngày nào cũng chật ních người, nhất là những ngày cuối tuần, đám học sinh luôn đứng trước quầy xếp thành hàng dài.
Nhưng bây giờ, trong tiệm rất khó bắt gặp được cảnh tượng đó nữa, đám học sinh cũng ngày càng ít đi. Điều kỳ lạ là, những khách hàng khác cũng rất ít khi lui tới, thỉnh thoảng mới có người vào xem, cũng chỉ là mua mấy món đồ rồi rời đi, rất hiếm khi ngồi lại một chút ở trong quán. Chỗ ngồi trong tiệm, phần lớn đều trống không, nh́n toàn bộ nhà hàng, không khí lạnh lẽo, đ́u hiu.
Để cải thiện t́nh h́nh buôn bán, cửa hàng này đă nhanh chóng đưa ra không ít những biện pháp, nào là đi ăn có thưởng, giảm giá, tặng quà… Nhưng những hành động này, chỉ có thể chiêu mời khách hàng được một thời gian ngắn, chẳng bao lâu, trong tiệm lại vắng vẻ như cũ.
Thời gian dần qua, có không ít nhà hàng khác cũng mọc lên ở khu phố sầm uất này, những quán ăn ở xung quanh, nào là tiệm sủi cảo, tiệm ḿ sợi, tiệm sữa đậu nành… Quán bán đồ ăn nhanh này càng ngày càng ảm đạm.
Cuối cùng, đến một ngày, quán ăn đành phải đóng cửa. Lúc nhân viên trong tiệm thu dọn đồ đạc rời đi, ai cũng không thể ngờ rằng, kết cục bất hạnh này, lại bắt nguồn từ một ly nước.
Một ly nước…
Vậy mà có thể làm cho một gia đ́nh vốn làm ăn phát đạt, một cửa tiệm ở ngay mặt tiền thuận lợi nhất cuối cùng phải đóng cửa. Nói đến khó tin, nhưng ai có thể xem nhẹ một ly nước đầy sức mạnh này đây? Nh́n như hời hợt, nhưng lại làm thương tổn ḷng người.
Không tích thiện, không tích tài, coi thường khách hàng, kết quả chỉ có một, nó giống như cầm ḥn đá mà tự đập vỡ chén cơm của ḿnh.
Lấy một ly nước, chỉ là một cử chỉ rất nhỏ thôi, lại có thể sưởi ấm ḷng người. Vậy nên, chúng ta hăy cho đi nhiều hơn một chút thiện tâm cùng yêu mến, hạn chế một chút cay nghiệt cùng lạnh lùng, để cuộc sống của chúng ta càng ngày càng tốt đẹp.