nguoiduatinabc
05-16-2023, 01:20
Trên trang cá nhân của ḿnh. Mẹ thần đồng Đỗ Nhật Nam - bà Phan Hồ Điệp vui mừng thông báo con trai đă chính thức nhận bằng tốt nghiệp đại học Pomona College. Chị xúc động viết:
"Mẹ không thể diễn tả được cảm giác khi nh́n thấy em bước lên trên bục để nhận bằng tốt nghiệp. Trái tim mẹ như tan ra trong niềm hạnh phúc vừa ngọt ngào, vừa dịu dàng. Nước mắt mẹ cứ giàn giụa. Mẹ vui quá Nam à!
Để có được ngày hôm nay, hành tŕnh của em cũng đặc biệt hơn. Xa nhà từ năm 13 tuổi, liên tục gặp những câu hỏi, những lời b́nh luận không thiện chí từ nhiều người, cuối cùng, em vẫn cán đích với kết quả như mơ ước.
Từ em, mẹ học được rằng, thay v́ mong muốn sự thay đổi ở xung quanh, hăy quay về để cặm cụi, lặng lẽ làm tốt ḿnh hơn mỗi ngày. Mẹ thích từ “cặm cụi” của tiếng Việt. Nó không chỉ miêu tả tính chất hành động mà c̣n miêu tả dáng vóc của một người khiêm cung, lắmg nghe bản thể. Mẹ biết, em là chàng trai cặm cụi.
Từ em, mẹ học được rằng, hầu hết những người làm cha mẹ lớn lên với cảm giác tự ti, lo âu, ám ảnh v́ việc mọi người có thích ḿnh không. Đem cảm giác ấy vào hành tŕnh nuôi day con, các cha mẹ sẽ tương tác với con như một sự bấu víu chứ không chấp nhận con thật sự như một cá nhân độc lập. Việc mẹ làm trong suốt những năm qua là học cách trở nên can đảm, kiên nhẫn để có thể đối diện với sự cô đơn của chính bản thân, để không dựa dẫm vào t́nh cảm của em, để yêu thương em trọn vẹn. V́ mẹ biết trẻ con chỉ cần được yêu không điều kiện th́ phiên bản thật trong mỗi đứa trẻ sẽ đơm hoa, sẽ lấp lánh.
Cứ thế, mẹ cũng cặm cụi học từ em mỗi ngày.
Khi em thách thức, chống đối.
Mẹ học cách buông bỏ sự kiểm soát.
Khi em thích tŕ hoăn.
Mẹ học cách tiến tới vẻ đẹp của sự tĩnh lặng.
Khi em nổi loạn.
Mẹ học cách nghĩ về những điều đột phá.
V́ Nam ơi, mẹ đâu ngay lập tức biết việc làm mẹ là thế nào. Mẹ cũng đâu có “hoàn hảo” và Nam chắc chắn cũng chẳng phải “thần đồng”.
Cả đợt sang Mỹ lần này, ngày nào em cũng học hát 4-5 tiếng để chuẩn bị cho chuyến lưu diễn Châu Âu nhưng ngày nào cũng chạy xe gần 1 tiếng về nơi ở để tự tay chuẩn bị các bữa ăn cho mẹ. Đêm qua sau khi biểu diễn, em đề nghị: Mẹ, hôm nay là Ngày của mẹ nhưng em bận quá không kịp mua quà ǵ cho mẹ. Nên mẹ lên em cơng mẹ đi một ṿng sân trường. Đêm nay cũng là đêm cuối em tận hưởng khoảng trời Pomona…
Chỉ những điều đó thôi, mẹ tin, mẹ đă tốt nghiệp khoá học làm mẹ v́ biết cách chuyển tần số kiểm soát thành tần số kết nối, để trái tim luôn rộng mở, để thoát khỏi mong muốn sửa chữa hay cứu rỗi đứa con của ḿnh.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2219413&stc=1&d=1684200041
Mẹ để Nam tự do bước trên con đường của ḿnh.
Để có được ngày hôm nay, mẹ biết ơn vô vàn những người đă nâng đỡ em, dạy dỗ em từ những điều nhỏ nhất. Biết ơn sự yêu thương của bao người, dù hầu hết là chưa gặp mặt. T́nh yêu ấy thuần khiết và quư giá biết bao!
Hôm nay, bố không có mặt nhưng mẹ biết- bố- người ru em hàng đêm khi em thơ bé, cũng ngóng theo em, nguyện cầu cho em b́nh an. Và nếu ở đây, giờ khắc này chắc bố cũng rơi nước mắt. Không phải máu thịt mới tạo nên Cha- Con mà chính sự ấm áp, yêu thương toàn vẹn mới tạo nên mối quan hệ đó. Mẹ biết ơn bố về điều ấy.
Nam ơi, cảm xúc trong ḷng mẹ dâng lên tràn đầy.
Mẹ thực sự thực sự chúc mừng em.
Trong buổi lễ trao giải cho Sinh viên có luận văn xuất sắc nhất, một giáo sư có nói, nếu như kết thúc đại học là kết thúc một chương trong cuộc đời th́ các em sinh viên ở đây đă viết chương đó thật hấp dẫn, thật ấn tượng.
Hăy tiếp tục với những chương mới mà chỉ chính em mới biết, thế nào là điều em muốn, em nhé. Chàng trai cặm cụi của mẹ! Mẹ chúc mừng em!
"Mẹ không thể diễn tả được cảm giác khi nh́n thấy em bước lên trên bục để nhận bằng tốt nghiệp. Trái tim mẹ như tan ra trong niềm hạnh phúc vừa ngọt ngào, vừa dịu dàng. Nước mắt mẹ cứ giàn giụa. Mẹ vui quá Nam à!
Để có được ngày hôm nay, hành tŕnh của em cũng đặc biệt hơn. Xa nhà từ năm 13 tuổi, liên tục gặp những câu hỏi, những lời b́nh luận không thiện chí từ nhiều người, cuối cùng, em vẫn cán đích với kết quả như mơ ước.
Từ em, mẹ học được rằng, thay v́ mong muốn sự thay đổi ở xung quanh, hăy quay về để cặm cụi, lặng lẽ làm tốt ḿnh hơn mỗi ngày. Mẹ thích từ “cặm cụi” của tiếng Việt. Nó không chỉ miêu tả tính chất hành động mà c̣n miêu tả dáng vóc của một người khiêm cung, lắmg nghe bản thể. Mẹ biết, em là chàng trai cặm cụi.
Từ em, mẹ học được rằng, hầu hết những người làm cha mẹ lớn lên với cảm giác tự ti, lo âu, ám ảnh v́ việc mọi người có thích ḿnh không. Đem cảm giác ấy vào hành tŕnh nuôi day con, các cha mẹ sẽ tương tác với con như một sự bấu víu chứ không chấp nhận con thật sự như một cá nhân độc lập. Việc mẹ làm trong suốt những năm qua là học cách trở nên can đảm, kiên nhẫn để có thể đối diện với sự cô đơn của chính bản thân, để không dựa dẫm vào t́nh cảm của em, để yêu thương em trọn vẹn. V́ mẹ biết trẻ con chỉ cần được yêu không điều kiện th́ phiên bản thật trong mỗi đứa trẻ sẽ đơm hoa, sẽ lấp lánh.
Cứ thế, mẹ cũng cặm cụi học từ em mỗi ngày.
Khi em thách thức, chống đối.
Mẹ học cách buông bỏ sự kiểm soát.
Khi em thích tŕ hoăn.
Mẹ học cách tiến tới vẻ đẹp của sự tĩnh lặng.
Khi em nổi loạn.
Mẹ học cách nghĩ về những điều đột phá.
V́ Nam ơi, mẹ đâu ngay lập tức biết việc làm mẹ là thế nào. Mẹ cũng đâu có “hoàn hảo” và Nam chắc chắn cũng chẳng phải “thần đồng”.
Cả đợt sang Mỹ lần này, ngày nào em cũng học hát 4-5 tiếng để chuẩn bị cho chuyến lưu diễn Châu Âu nhưng ngày nào cũng chạy xe gần 1 tiếng về nơi ở để tự tay chuẩn bị các bữa ăn cho mẹ. Đêm qua sau khi biểu diễn, em đề nghị: Mẹ, hôm nay là Ngày của mẹ nhưng em bận quá không kịp mua quà ǵ cho mẹ. Nên mẹ lên em cơng mẹ đi một ṿng sân trường. Đêm nay cũng là đêm cuối em tận hưởng khoảng trời Pomona…
Chỉ những điều đó thôi, mẹ tin, mẹ đă tốt nghiệp khoá học làm mẹ v́ biết cách chuyển tần số kiểm soát thành tần số kết nối, để trái tim luôn rộng mở, để thoát khỏi mong muốn sửa chữa hay cứu rỗi đứa con của ḿnh.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2219413&stc=1&d=1684200041
Mẹ để Nam tự do bước trên con đường của ḿnh.
Để có được ngày hôm nay, mẹ biết ơn vô vàn những người đă nâng đỡ em, dạy dỗ em từ những điều nhỏ nhất. Biết ơn sự yêu thương của bao người, dù hầu hết là chưa gặp mặt. T́nh yêu ấy thuần khiết và quư giá biết bao!
Hôm nay, bố không có mặt nhưng mẹ biết- bố- người ru em hàng đêm khi em thơ bé, cũng ngóng theo em, nguyện cầu cho em b́nh an. Và nếu ở đây, giờ khắc này chắc bố cũng rơi nước mắt. Không phải máu thịt mới tạo nên Cha- Con mà chính sự ấm áp, yêu thương toàn vẹn mới tạo nên mối quan hệ đó. Mẹ biết ơn bố về điều ấy.
Nam ơi, cảm xúc trong ḷng mẹ dâng lên tràn đầy.
Mẹ thực sự thực sự chúc mừng em.
Trong buổi lễ trao giải cho Sinh viên có luận văn xuất sắc nhất, một giáo sư có nói, nếu như kết thúc đại học là kết thúc một chương trong cuộc đời th́ các em sinh viên ở đây đă viết chương đó thật hấp dẫn, thật ấn tượng.
Hăy tiếp tục với những chương mới mà chỉ chính em mới biết, thế nào là điều em muốn, em nhé. Chàng trai cặm cụi của mẹ! Mẹ chúc mừng em!