PinaColada
06-25-2023, 00:57
Sống ở đời, người học được 2 điều này họa có thể tự rời xa, may mắn không cầu mà đến. Cuộc sống của bạn ắt tự nhiên suôn sẻ và may mắn chỉ cần nắm chắc 2 điều này.
Trước tiên, hăy học cách nh́n người
Có câu: “Họa hổ họa b́ nan họa cốt. Tri nhân tri diện bất tri tâm”, nghĩa là “Vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương, nh́n người nh́n mặt khó biết ḷng”.
Con người ngày càng biết “gói ghém”, nguỵ trang cho bản thân ḿnh tốt hơn. Có những người trước mặt bạn luôn tỏ ra hoà nhă, dễ mến nhưng khi liên quan đến lợi ích cá nhân, con người họ mới bộc lộ rơ. Khi tiếp xúc gần gũi với một người, nếu quan sát kỹ, bạn sẽ nh́n thấu bản chất của người đó.
Có một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi, rất có năng lực trong công việc nhưng vẫn luôn là phó pḥng. Lâu nay anh thường bị sếp của ḿnh gây khó dễ.
Một ngày, người sếp đó bỗng thay đổi hoàn toàn cách cư xử, thậm chí c̣n mời anh đi ăn ngoài. Sau khi uống một chút rượu, người sếp bắt đầu tâm sự:
“Chúng ta là đồng nghiệp, đă bao năm làm việc cùng nhau, khó có thể tránh khỏi những hiểu lầm nhỏ. Tôi không có được năng lực như cậu nhưng lại là cấp trên của cậu. Điều này khiến tôi thấy thật sự khó nghĩ. Tôi cảm thấy như chính ḿnh đă chôn vùi cậu. Vài ngày nữa, tôi sẽ gặp sếp tổng để xin cho anh thay tôi”.
Anh chàng phó pḥng nghe thấy vậy liền không giấu nổi sự vui mừng nói: “Sếp đă tin tưởng và cất nhắc, em nhất định sẽ không phụ ḷng”.
Về đến nhà, anh liền kể cho vợ nghe chuyện vừa xảy ra nhưng cô vợ hỏi: “Ông ấy là người có tiếng nói cuối cùng trong việc thăng chức của anh hay sếp ở trên?”
Anh chợt nhận ra rằng người sếp kia chẳng phải đă thay đổi hay nhận ra điều ǵ mà chỉ đang giăng ra một cái bẫy cho ḿnh. Sau đó, anh đă khéo léo t́m cơ hội để nói rằng bản thân c̣n nhiều thiếu sót cần hoàn thiện hơn nữa. Ngay lập tức, vị sếp kia cười rất khoái trá.
Biết nh́n nhận người là một khả năng. Biết người c̣n quan trọng hơn biết chữ. Dù trong mối quan hệ nào, với ai cũng cần thận trọng mà nh́n nhận, thà không biết chữ c̣n hơn không biết người.
Thứ hai, hăy học cách nói và im lặng
Trong xă hội này, khi mọi thứ đều chuyển động và thay đổi một cách chóng vánh, người chỉ đứng măi một chỗ chắc chắn sẽ tụt dần về phía sau, dần bị đào thải.
Muốn tiến lên phía trước, muốn mở ra cho ḿnh nhiều mối quan hệ tốt đẹp hơn, nhất định phải học cách nói sao cho tốt. Suy cho cùng, hầu hết các vấn đề chúng ta gặp phải trong cuộc sống đều bắt nguồn từ lời nói. Phúc họa đều từ miệng mà ra.
Có câu chuyện nọ kể rằng, một người thợ săn v́ đă giải cứu gấu con nên gấu mẹ rất cảm kích và đối xử nồng hậu. Nhưng trước khi người thợ săn rời đi, anh ta nói: “Tôi rất hài ḷng với những ǵ bạn đă làm, nhưng mùi hôi thối bốc ra từ bạn thật rất khó chịu.”
Gấu mẹ dù không vui nhưng để bày tỏ lời xin lỗi đă nói: “Vậy hăy trừng phạt tôi bằng chiếc ŕu”. Người thợ săn làm như lời gấu nói.
Vài năm sau, họ gặp lại nhau. Khi người thợ săn hỏi về vết thương, con gấu liền nói: “Vết thương của tôi đă lành từ lâu, nhưng những tổn thương tâm hồn do lời nói gây ra th́ không bao giờ có thể lành lại”.
Thiên ư một câu ấm ba đông, lời ác lạnh người sáu tháng ṛng. Nói là một nghệ thuật và cũng là sự tu dưỡng của mỗi con người.
Có những người luôn ăn nói dễ nghe, làm việc nhanh nhẹn, thái độ niềm nở. Trong khi có những người khác khiến mọi người tránh xa v́ không muốn nhận về thương tổn. Chúng ta đều có thể nói nhưng mỗi cách diễn đạt khác nhau sẽ cho ra kết quả khác nhau.
Cùng là người đem tiền đi trả nợ, một người nói: “Đếm lại đi, không đến lúc thiếu th́ đừng có trách”, trong khi người kia nói rằng: “Cậu đếm lại đi, nhỡ mà kẹp díp” rồi cười vui vẻ. Cả hai câu nói đều mang cùng một nội dung nhưng một câu khiến người nghe cảm thấy không thoải mái, câu c̣n lại khiến đôi bên đều vui vẻ mà tránh được việc nhầm lẫn xảy ra.
Nói không chỉ phản ánh năng lực mà c̣n phản ánh trí tuệ của một người. Nói là nghệ thuật, nhưng cũng là kiến thức.
Con người ta mất 2 năm để học nói nhưng sẽ mất cả đời để học cách im lặng. Người biết lúc nào nên nói ra, lúc nào nên im lặng cuộc đời sẽ hanh thông thuận lợi, tương lai rộng mở.
* Thông tin chỉ mang tính chất tham khảo, chiêm nghiệm.
VietBF@ sưu tập
Trước tiên, hăy học cách nh́n người
Có câu: “Họa hổ họa b́ nan họa cốt. Tri nhân tri diện bất tri tâm”, nghĩa là “Vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương, nh́n người nh́n mặt khó biết ḷng”.
Con người ngày càng biết “gói ghém”, nguỵ trang cho bản thân ḿnh tốt hơn. Có những người trước mặt bạn luôn tỏ ra hoà nhă, dễ mến nhưng khi liên quan đến lợi ích cá nhân, con người họ mới bộc lộ rơ. Khi tiếp xúc gần gũi với một người, nếu quan sát kỹ, bạn sẽ nh́n thấu bản chất của người đó.
Có một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi, rất có năng lực trong công việc nhưng vẫn luôn là phó pḥng. Lâu nay anh thường bị sếp của ḿnh gây khó dễ.
Một ngày, người sếp đó bỗng thay đổi hoàn toàn cách cư xử, thậm chí c̣n mời anh đi ăn ngoài. Sau khi uống một chút rượu, người sếp bắt đầu tâm sự:
“Chúng ta là đồng nghiệp, đă bao năm làm việc cùng nhau, khó có thể tránh khỏi những hiểu lầm nhỏ. Tôi không có được năng lực như cậu nhưng lại là cấp trên của cậu. Điều này khiến tôi thấy thật sự khó nghĩ. Tôi cảm thấy như chính ḿnh đă chôn vùi cậu. Vài ngày nữa, tôi sẽ gặp sếp tổng để xin cho anh thay tôi”.
Anh chàng phó pḥng nghe thấy vậy liền không giấu nổi sự vui mừng nói: “Sếp đă tin tưởng và cất nhắc, em nhất định sẽ không phụ ḷng”.
Về đến nhà, anh liền kể cho vợ nghe chuyện vừa xảy ra nhưng cô vợ hỏi: “Ông ấy là người có tiếng nói cuối cùng trong việc thăng chức của anh hay sếp ở trên?”
Anh chợt nhận ra rằng người sếp kia chẳng phải đă thay đổi hay nhận ra điều ǵ mà chỉ đang giăng ra một cái bẫy cho ḿnh. Sau đó, anh đă khéo léo t́m cơ hội để nói rằng bản thân c̣n nhiều thiếu sót cần hoàn thiện hơn nữa. Ngay lập tức, vị sếp kia cười rất khoái trá.
Biết nh́n nhận người là một khả năng. Biết người c̣n quan trọng hơn biết chữ. Dù trong mối quan hệ nào, với ai cũng cần thận trọng mà nh́n nhận, thà không biết chữ c̣n hơn không biết người.
Thứ hai, hăy học cách nói và im lặng
Trong xă hội này, khi mọi thứ đều chuyển động và thay đổi một cách chóng vánh, người chỉ đứng măi một chỗ chắc chắn sẽ tụt dần về phía sau, dần bị đào thải.
Muốn tiến lên phía trước, muốn mở ra cho ḿnh nhiều mối quan hệ tốt đẹp hơn, nhất định phải học cách nói sao cho tốt. Suy cho cùng, hầu hết các vấn đề chúng ta gặp phải trong cuộc sống đều bắt nguồn từ lời nói. Phúc họa đều từ miệng mà ra.
Có câu chuyện nọ kể rằng, một người thợ săn v́ đă giải cứu gấu con nên gấu mẹ rất cảm kích và đối xử nồng hậu. Nhưng trước khi người thợ săn rời đi, anh ta nói: “Tôi rất hài ḷng với những ǵ bạn đă làm, nhưng mùi hôi thối bốc ra từ bạn thật rất khó chịu.”
Gấu mẹ dù không vui nhưng để bày tỏ lời xin lỗi đă nói: “Vậy hăy trừng phạt tôi bằng chiếc ŕu”. Người thợ săn làm như lời gấu nói.
Vài năm sau, họ gặp lại nhau. Khi người thợ săn hỏi về vết thương, con gấu liền nói: “Vết thương của tôi đă lành từ lâu, nhưng những tổn thương tâm hồn do lời nói gây ra th́ không bao giờ có thể lành lại”.
Thiên ư một câu ấm ba đông, lời ác lạnh người sáu tháng ṛng. Nói là một nghệ thuật và cũng là sự tu dưỡng của mỗi con người.
Có những người luôn ăn nói dễ nghe, làm việc nhanh nhẹn, thái độ niềm nở. Trong khi có những người khác khiến mọi người tránh xa v́ không muốn nhận về thương tổn. Chúng ta đều có thể nói nhưng mỗi cách diễn đạt khác nhau sẽ cho ra kết quả khác nhau.
Cùng là người đem tiền đi trả nợ, một người nói: “Đếm lại đi, không đến lúc thiếu th́ đừng có trách”, trong khi người kia nói rằng: “Cậu đếm lại đi, nhỡ mà kẹp díp” rồi cười vui vẻ. Cả hai câu nói đều mang cùng một nội dung nhưng một câu khiến người nghe cảm thấy không thoải mái, câu c̣n lại khiến đôi bên đều vui vẻ mà tránh được việc nhầm lẫn xảy ra.
Nói không chỉ phản ánh năng lực mà c̣n phản ánh trí tuệ của một người. Nói là nghệ thuật, nhưng cũng là kiến thức.
Con người ta mất 2 năm để học nói nhưng sẽ mất cả đời để học cách im lặng. Người biết lúc nào nên nói ra, lúc nào nên im lặng cuộc đời sẽ hanh thông thuận lợi, tương lai rộng mở.
* Thông tin chỉ mang tính chất tham khảo, chiêm nghiệm.
VietBF@ sưu tập