Log in

View Full Version : Con đi lớp khóc khản cả tiếng, vậy mà tôi đưa con về th́ bị mẹ chồng ném thẳng vào mặt câu chua chát này


june04
08-08-2023, 10:34
Xót con đi lớp khóc khản cả tiếng, tôi đưa con về th́ bị mẹ chồng ném thẳng vào mặt câu chua chát này. Người phụ nữ chia sẻ, tôi và chồng năm nay đă gắn kết với nhau tṛn 4 năm. Về đời sống hôn nhân giữa chúng tôi cũng có những thăng trầm như bao gia đ́nh khác, nhưng v́ hai đứa vẫn hay nhường nhịn và tôn trọng nhau nên t́nh cảm không có vẻ ǵ bị sứt mẻ, thậm chí c̣n ngày càng khăng khít hơn.

Một trong những điều ái ngại nhất đối với tôi vẫn chỉ là mẹ chồng. Chúng tôi đă mua được nhà ở thành phố, đáng lư ra cũng chẳng phải chịu cảnh sống chung đụng với ai, nhưng chồng tôi sợ vợ vất vả nên cứ nài nỉ muốn mẹ chồng lên ở cùng cho vui.

Ừ th́ công nhận từ khi có bà lên, nhà tôi cũng quạnh quẽ hơn. Bà là người làm nhà nông nên hay lam hay làm, cứ rảnh rỗi là bà lại lôi việc ra để làm. Tôi đối với bà hết mực kính trọng, tiền nong cũng đưa bà dư dôi hơn so với b́nh thường chứ không quá chặt chẽ. Vậy nhưng chẳng hiểu v́ sao mẹ chồng tôi cứ giữ khoảng cách với đứa con dâu như tôi.

Một ngày nọ, mẹ chồng tôi nghe lời hàng xóm rủ rê nên về bảo vợ chồng tôi cho con đi lớp. Bà nói nhân dịp con nhà hàng xóm nhập học th́ cũng nên cho cháu bà thử để chúng có bạn có bè, hơn nữa đi lớp sớm sẽ giúp con bé dạn dĩ hơn. Nhưng khổ nỗi con nhà hàng xóm người ta tṛn 3 tuổi cứng cáp, c̣n con nhà tôi mới được 2 tuổi rưỡi.

Thêm phần khiến tôi cảm thấy ái ngại chính là con bé vốn dĩ khó nuôi từ lúc mới sinh, ngoài mẹ ra nó chẳng chịu theo ai bao giờ. Trừ khi tôi đi làm th́ nó mới ở nhà theo bà, c̣n mẹ đă về là bám dính không rời nửa bước. Đến ngay như ông nội với cô chú sang chơi ch́a tay bế mà nó c̣n khóc ngằn ngặt không theo, bây giờ lại đưa con đi trẻ, gặp bạn mới cô mới, tôi thật sự không thấy yên tâm chút nào.

Nhưng chồng tôi cũng động viên nghe theo lời mẹ chồng, để bà đưa cháu đi học một hôm xem sao. Kết quả là cả ngày hôm ấy con bé khóc khan cả tiếng, tôi theo dơi con qua màn h́nh camera mà sót hết cả ruột.

Ngồi làm việc mà ḷng dạ như lửa đốt, tôi gọi điện nhờ mẹ chồng ra đón cháu về kẻo cháu không ăn không ngủ được, mải khóc đến lả người ra. Nhưng mẹ chồng tôi cứ khăng khăng không đi đón cháu, c̣n bảo tôi giỏi th́ nghỉ làm về mà đón.

Vừa tức vừa uất, tôi phi xe về mẫu giáo đón con. Nh́n con khóc đến tím tái mặt mày mà ruột gan tôi như đứt ra từng mảnh. Thế nhưng về tới nhà mẹ chồng tôi cũng không buông tha, bà nói mỉa từ trong nhà vọng ra:

"Gớm, rồi lại như con mẹ nó, có đi học cũng không đến nơi đến chốn. Cứ dắt nhau trốn học đi rồi thành vô giáo dục hết một lũ!"

Tôi chẳng nói chẳng rằng, ôm con vào pḥng riêng để rồi hai mẹ con cùng rưng rức khóc. Hóa ra mẹ chồng tôi thành kiến v́ tôi không học hết đại học, không bằng cấp tử tế như con dâu nhà người khác, để bây giờ bà kiếm cớ để trút giận lên con tôi. Cây đă muốn lặng mà gió chẳng ngừng, trong t́nh cảnh luôn phải đối mặt với mẹ chồng - người có thành kiến với tôi th́ tôi biết phải làm sao đây?