goodidea
09-04-2023, 08:40
Nắng chiều vừa tắt trên bờ hàng rào giậu
Chị Hai sửa soạn lại quần áo cho tươm tất .
Thoa một ít son môi , một ít phấn hồng trên đôi má và xịt dầu thơm loại rẻ tiền .
Chị đon đả bước ra ngoài đường cái ngoắc chiếc xe honda ôm chở đi xa xa .
Sợ người quen trông thấy chị đứng nép ḿnh vô lùm cây thỉnh thoảng bước ra ngoắc đại coi có trúng ông nào ham của lạ mà ghé vào hỏi thăm .
T́nh h́nh kinh tế ngày càng khó khăn . Việc làm không có buôn bán lại ế ẩm , chồng chị đă mất sớm v́ bạo bệnh . Đứa con c̣n quá nhỏ đến tuổi ăn tuổi học . Bà mẹ già th́ nay ốm mai đau . Thôi th́ một liều hai cũng làm liều . Suy đi tính lại mượn hết đầu trên xóm dưới để đắp đổi qua ngày nhưng không thể nào vá víu con thuyền sắp đắm
Nghe con nhỏ hàng xóm làm nghề này đă lâu chị cắn răng mượn chút quần áo đẹp và son phấn rẻ tiền để ra ngoài làm gái đứng đường đón khách .
Đứng đă khá lâu mà không ai thèm đến hỏi . Chắc là chị đă già không c̣n sức hấp dẫn cánh đàn ông .
Thôi th́ đêm nay lại húp cháo loăng mà cầm hơi . Đang suy nghĩ mông lung th́ bỗng nhiên có cơn gió thoảng thoáng qua kèm theo làn hơi lành lạnh thấu xương .
Có tiếng chiếc xe máy chạy x́nh xịch đến trước mặt chị . Chị mừng húm ngoắc tay lia lịa , ông ta dừng lại . Ḿnh mặc chiếc áo khoát dầy đeo kín đen không rơ mặt , ông ta ngoắc chị kêu leo lên xe mà không thèm hỏi giá . Chị ngoan ngoản làm theo như cái máy . Đến nước này cái bao tử đang réo sôi th́ c̣n giữ thể diện ǵ nữa . Đây là lần đầu tiên chị đi với người đàn ông xa lạ . Chị rất hồi hộp nhưng không c̣n cách ǵ khác hơn là nhắm mắt đưa chân .
Chiếc xe bắt đầu nổ máy lao đi trong đêm tối . Xe đă đi khá xa ra ngoài cánh đồng lộng gió .
Xe chạy vào con đường nhỏ hai bên hàng cây sâu hun hút . Chị bắt đầu sốt ruột v́ đi khá xa mà vẫn chưa tới nơi . Trong đầu chị bắt đầu hoang mang , chị cảm thấy sờ sợ không biết có gặp phải tên cướp đường th́ cái mạng không c̣n lấy ǵ nuôi con .
Cuối cùng th́ chiếc xe cũng dừng lại trước căn nhà nhỏ xung quanh chỉ có ruộng lúa không có căn nhà nào khác .
Chị cảm thấy hơi lo rủi ông ta làm bậy th́ kêu cứu ai nghe . Đang suy nghĩ lang man th́ gă đàn ông hối thúc chị vô nhà .
Căn nhà cấp bốn tềnh toàng giữa nhà là chiếc giường bằng tre vừa ngồi xuống đă kêu ọp ẹp . Gă kêu chị vào nhà tắm thay quần áo tắm cho sạch sẽ c̣n gă nằm đợi trên giường.
Chị bước vào nhà tắm với tâm trạng ngổn ngang . Lần đầu tiên ngủ với người đàn ông xa lạ không hề có t́nh cảm .
Chị cảm thấy lo âu hồi hộp nhiều hơn là đón nhận . Nhưng phóng lao th́ phải theo lao chứ đâu c̣n cách nào khác .
Chiếc đèn nhỏ tù mù màu đỏ ḷm trong nhà tắm càng tăng thêm vẻ âm u huyền bí . Chị cởi đồ ra lấy cái gáo múc nước trong chiếc lu xối vào chân sao mà lạnh ngắt . Không dám dội vào người v́ hơi lạnh dưới trời đêm làm nước trong lu lạnh như nước đá .
Chị mặc đồ vào cảm thấy ấm áp hơn và bước ra . Trống ngực chị đánh th́nh thịch .
Gă nh́n chị cười khẩy .
Rồi bất ngờ gă rút ra xấp tiền trong chiếc áo khoát thảy lên giường kêu chị lấy và về đi .
Chị há hốc mồm kinh ngạc v́ chị nghĩ thế nào gă cũng quật chị xuống giường như hổ đói vồ mồi .
Chị run lẩy bẩy cầm xấp tiền rồi đứng dậy bước ra cửa . Hai chân run đến nỗi không đi được . Gă mở chiếc kính đen ra rồi nh́n chị gằn giọng :
- Nh́n cho kỹ mặt thằng này nha . Lần sau đừng có tới đây nhé !
Chị nh́n kỹ gương mặt gă có vết sẹo dài trên má . Cặp lông mày rậm trông rất bậm trợn
. Chị vừa nh́n gă vừa bước nhanh ra cửa không quên cầm xấp tiền trong tay .
Trong đầu chị có hàng vạn câu hỏi thắc mắc tại sao gă ta cho chị đi dễ dàng mà không hành sự hay là ông ta chê chị già , nhan sắc về chiều không c̣n hấp dẫn ? Tại sao và tại sao ?
Chị bước nhanh như bay chạy đi thật xa không dám ngoái đầu nh́n lại . Con đường dài hun hút ban năy có hàng cây xanh nay trống trơn chỉ có đồng không mông quạnh . Chị nh́n xung quanh không thấy bóng người để cầu cứu đưa chị ra khỏi đây . Trời càng về khuya sương đêm càng lạnh , gió bên đường thổi vào run run bờ vai .
Chị cứ bước đi như chạy , càng đi chị thấy càng xa trong bóng tối đen thui và không có lối thoát .
Cuối cùng th́ chị cũng t́m ra được đường cái lớn . Khi nghe được tiếng xe chạy chị mừng húm như cơi chết trở về .
Đứng hồi lâu trên quảng đường th́ chị cũng ngoắc được chiếc xe honda ôm đang chạy tới . Chị hỏi ông ta :
- Ông ơi ở đây là đâu vậy ông ?
- Chị từ đâu tới mà không biết . Đây là khu nghĩa trang của người Hoa . Xung quanh đây đâu có nhà cửa .
Nghe đến đây mồ hôi chị rịn ra ướt cả áo . Chị hỏi thêm :
- Ông ơi ông chở tôi về Saigon nhà ở khu Cầu chữ Y Quận 8 đó ông .
- Ừ lên xe đi , đường từ đây đến đó khá xa để tôi chở cô chứ giờ này đâu có ai đi mà ở đây khó bắt xe về Saigon lắm !
- Dạ cảm ơn ông !
Chiếc xe honda chạy ḷng ṿng cuối cùng cũng về đến đầu hẻm khu cầu chữ Y Quận 8 . Chị bước xuống xe nh́n cảnh vật xung quanh quen thuộc trong ḷng cảm thấy yên tâm .
Chị cảm ơn ông xe honda ôm và không quên trả tiền xe .
Khi lấy xấp tiền từ trong túi áo ra chị đưa cho ông ta rồi quay gót bước đi th́ chưa đi được xa ông ta gọi giật ngược :
- Chị ơi , đây là tiền ǵ kỳ quá tôi không nhận đâu !
Chị cầm lấy nh́n kỹ th́ ra là loại tiền âm phủ mà bọn nhà đ̣n hay cho các đám tang đốt trong nhà tang lễ .
Mồ hôi chị rịn ra hai bàng tang lạnh toát .
Thôi đúng rồi gă hồi năy chính là ma rồi .
Nghĩ đến đây hai bàn tay chị run lẩy bẩy cầm xấp tiền ra nh́n kỹ lần nữa th́ ôi thôi đúng là như vậy .
Ông xe ôm thấy chị run cầm cập đâm ra cũng hoảng sợ quay xe lại nổ máy dông tuốt .
Chị thất thểu về nhà trong ḷng ngổn ngang lo lắng . Nỗi lo sợ gặp ma không bằng nỗi lo cái đói sắp tới .
Chị uể oải bước vào trong pḥng cởi áo thay đồ th́ thật bất ngờ trong chiếc áo bỗng rơi ra một chiếc nhẫn màu vàng sáng chói trên có khắc hai chữ HL .
Chị ngẩn ngơ không biết đây là chiếc nhẫn thật hay là chiếc nhẫn ma giống như giấy tiền hàng mă .
Chị cầm lấy chà vào áo thật mạnh và đưa vô miệng dùng răng cắn xem có phải vàng thật không ?
Đúng là vàng thật rồi . Chị mừng quá có lẽ vong hồn gă kính đen thấy hoàn cảnh chị tội nghiệp nên âm thầm giúp đỡ .
Chị đứng chấp hai tay khấn vái thầm cảm ơn ông ta đă cho chiếc nhẫn . Sáng mai chị sẽ đem đi bán đổi gạo đắp đổi qua ngày .
Không ngờ chiếc nhẫn bán được giá cao . Chị mua gạo thóc đầy lu rồi đóng tiền học cho con . Số tiền c̣n lại chị làm vốn buôn bán nhỏ để sinh sống .
Không biết có phải vong hồn gă kính đen phù hộ hay không mà kể từ lúc đó chị làm ăn khấm khá hơn .
Để ghi nhớ công ơn ông , chị mua trái cây , đồ hàng mă cùng nhang đèn . Chị gọi xe chở đi đến khu nghĩa trang người Hoa t́m mộ ông khấn vái tạ ơn .
Khi đến nơi chị đi ḷng ṿng khá xa . Nh́n kỹ từng ngôi mộ cuối cùng th́ bất ngờ như có ai dẫn lối đi đường chị đă t́m thấy đúng ngôi mộ cần t́m . Trên mộ là tấm h́nh làm chị giật ḿnh đúng là ông ta rồi .
Gương mặt có vết sẹo dài trên má và cặp lông mày rậm rạp mà ông cố t́nh nói rơ hôm gặp chị lần đầu tiên . Trên mộ c̣n có ḍng chữ " Nơi yên nghĩ cuối cùng phần mộ Nguyễn Hùng Linh " .
Thôi đúng rồi đó chính là tên viết tắt hai chữ HL trên chiếc nhẫn mà chị nhặt được .
Chị đă làm sẵn chiếc nhẫn đó đem tới ngôi mộ và bánh trái nhang đèn .
Chị khấn vái cảm ơn ông đă phù hộ giúp cho cuộc sống chị có được như ngày hôm nay.
Chị vừa dứt lời th́ bỗng dưng gió lốc từ đâu thổi tới ầm ầm làm bay tứ tung mớ giấy tiền vàng bạc .
Chị cố nh́n xem chiếc nhẫn c̣n đó không th́ đă mất tự bao giờ . Chị hiểu ông đă về lấy chiếc nhẫn và từ giă chị ra đi măi măi ...
VietBF@sưu tập
Chị Hai sửa soạn lại quần áo cho tươm tất .
Thoa một ít son môi , một ít phấn hồng trên đôi má và xịt dầu thơm loại rẻ tiền .
Chị đon đả bước ra ngoài đường cái ngoắc chiếc xe honda ôm chở đi xa xa .
Sợ người quen trông thấy chị đứng nép ḿnh vô lùm cây thỉnh thoảng bước ra ngoắc đại coi có trúng ông nào ham của lạ mà ghé vào hỏi thăm .
T́nh h́nh kinh tế ngày càng khó khăn . Việc làm không có buôn bán lại ế ẩm , chồng chị đă mất sớm v́ bạo bệnh . Đứa con c̣n quá nhỏ đến tuổi ăn tuổi học . Bà mẹ già th́ nay ốm mai đau . Thôi th́ một liều hai cũng làm liều . Suy đi tính lại mượn hết đầu trên xóm dưới để đắp đổi qua ngày nhưng không thể nào vá víu con thuyền sắp đắm
Nghe con nhỏ hàng xóm làm nghề này đă lâu chị cắn răng mượn chút quần áo đẹp và son phấn rẻ tiền để ra ngoài làm gái đứng đường đón khách .
Đứng đă khá lâu mà không ai thèm đến hỏi . Chắc là chị đă già không c̣n sức hấp dẫn cánh đàn ông .
Thôi th́ đêm nay lại húp cháo loăng mà cầm hơi . Đang suy nghĩ mông lung th́ bỗng nhiên có cơn gió thoảng thoáng qua kèm theo làn hơi lành lạnh thấu xương .
Có tiếng chiếc xe máy chạy x́nh xịch đến trước mặt chị . Chị mừng húm ngoắc tay lia lịa , ông ta dừng lại . Ḿnh mặc chiếc áo khoát dầy đeo kín đen không rơ mặt , ông ta ngoắc chị kêu leo lên xe mà không thèm hỏi giá . Chị ngoan ngoản làm theo như cái máy . Đến nước này cái bao tử đang réo sôi th́ c̣n giữ thể diện ǵ nữa . Đây là lần đầu tiên chị đi với người đàn ông xa lạ . Chị rất hồi hộp nhưng không c̣n cách ǵ khác hơn là nhắm mắt đưa chân .
Chiếc xe bắt đầu nổ máy lao đi trong đêm tối . Xe đă đi khá xa ra ngoài cánh đồng lộng gió .
Xe chạy vào con đường nhỏ hai bên hàng cây sâu hun hút . Chị bắt đầu sốt ruột v́ đi khá xa mà vẫn chưa tới nơi . Trong đầu chị bắt đầu hoang mang , chị cảm thấy sờ sợ không biết có gặp phải tên cướp đường th́ cái mạng không c̣n lấy ǵ nuôi con .
Cuối cùng th́ chiếc xe cũng dừng lại trước căn nhà nhỏ xung quanh chỉ có ruộng lúa không có căn nhà nào khác .
Chị cảm thấy hơi lo rủi ông ta làm bậy th́ kêu cứu ai nghe . Đang suy nghĩ lang man th́ gă đàn ông hối thúc chị vô nhà .
Căn nhà cấp bốn tềnh toàng giữa nhà là chiếc giường bằng tre vừa ngồi xuống đă kêu ọp ẹp . Gă kêu chị vào nhà tắm thay quần áo tắm cho sạch sẽ c̣n gă nằm đợi trên giường.
Chị bước vào nhà tắm với tâm trạng ngổn ngang . Lần đầu tiên ngủ với người đàn ông xa lạ không hề có t́nh cảm .
Chị cảm thấy lo âu hồi hộp nhiều hơn là đón nhận . Nhưng phóng lao th́ phải theo lao chứ đâu c̣n cách nào khác .
Chiếc đèn nhỏ tù mù màu đỏ ḷm trong nhà tắm càng tăng thêm vẻ âm u huyền bí . Chị cởi đồ ra lấy cái gáo múc nước trong chiếc lu xối vào chân sao mà lạnh ngắt . Không dám dội vào người v́ hơi lạnh dưới trời đêm làm nước trong lu lạnh như nước đá .
Chị mặc đồ vào cảm thấy ấm áp hơn và bước ra . Trống ngực chị đánh th́nh thịch .
Gă nh́n chị cười khẩy .
Rồi bất ngờ gă rút ra xấp tiền trong chiếc áo khoát thảy lên giường kêu chị lấy và về đi .
Chị há hốc mồm kinh ngạc v́ chị nghĩ thế nào gă cũng quật chị xuống giường như hổ đói vồ mồi .
Chị run lẩy bẩy cầm xấp tiền rồi đứng dậy bước ra cửa . Hai chân run đến nỗi không đi được . Gă mở chiếc kính đen ra rồi nh́n chị gằn giọng :
- Nh́n cho kỹ mặt thằng này nha . Lần sau đừng có tới đây nhé !
Chị nh́n kỹ gương mặt gă có vết sẹo dài trên má . Cặp lông mày rậm trông rất bậm trợn
. Chị vừa nh́n gă vừa bước nhanh ra cửa không quên cầm xấp tiền trong tay .
Trong đầu chị có hàng vạn câu hỏi thắc mắc tại sao gă ta cho chị đi dễ dàng mà không hành sự hay là ông ta chê chị già , nhan sắc về chiều không c̣n hấp dẫn ? Tại sao và tại sao ?
Chị bước nhanh như bay chạy đi thật xa không dám ngoái đầu nh́n lại . Con đường dài hun hút ban năy có hàng cây xanh nay trống trơn chỉ có đồng không mông quạnh . Chị nh́n xung quanh không thấy bóng người để cầu cứu đưa chị ra khỏi đây . Trời càng về khuya sương đêm càng lạnh , gió bên đường thổi vào run run bờ vai .
Chị cứ bước đi như chạy , càng đi chị thấy càng xa trong bóng tối đen thui và không có lối thoát .
Cuối cùng th́ chị cũng t́m ra được đường cái lớn . Khi nghe được tiếng xe chạy chị mừng húm như cơi chết trở về .
Đứng hồi lâu trên quảng đường th́ chị cũng ngoắc được chiếc xe honda ôm đang chạy tới . Chị hỏi ông ta :
- Ông ơi ở đây là đâu vậy ông ?
- Chị từ đâu tới mà không biết . Đây là khu nghĩa trang của người Hoa . Xung quanh đây đâu có nhà cửa .
Nghe đến đây mồ hôi chị rịn ra ướt cả áo . Chị hỏi thêm :
- Ông ơi ông chở tôi về Saigon nhà ở khu Cầu chữ Y Quận 8 đó ông .
- Ừ lên xe đi , đường từ đây đến đó khá xa để tôi chở cô chứ giờ này đâu có ai đi mà ở đây khó bắt xe về Saigon lắm !
- Dạ cảm ơn ông !
Chiếc xe honda chạy ḷng ṿng cuối cùng cũng về đến đầu hẻm khu cầu chữ Y Quận 8 . Chị bước xuống xe nh́n cảnh vật xung quanh quen thuộc trong ḷng cảm thấy yên tâm .
Chị cảm ơn ông xe honda ôm và không quên trả tiền xe .
Khi lấy xấp tiền từ trong túi áo ra chị đưa cho ông ta rồi quay gót bước đi th́ chưa đi được xa ông ta gọi giật ngược :
- Chị ơi , đây là tiền ǵ kỳ quá tôi không nhận đâu !
Chị cầm lấy nh́n kỹ th́ ra là loại tiền âm phủ mà bọn nhà đ̣n hay cho các đám tang đốt trong nhà tang lễ .
Mồ hôi chị rịn ra hai bàng tang lạnh toát .
Thôi đúng rồi gă hồi năy chính là ma rồi .
Nghĩ đến đây hai bàn tay chị run lẩy bẩy cầm xấp tiền ra nh́n kỹ lần nữa th́ ôi thôi đúng là như vậy .
Ông xe ôm thấy chị run cầm cập đâm ra cũng hoảng sợ quay xe lại nổ máy dông tuốt .
Chị thất thểu về nhà trong ḷng ngổn ngang lo lắng . Nỗi lo sợ gặp ma không bằng nỗi lo cái đói sắp tới .
Chị uể oải bước vào trong pḥng cởi áo thay đồ th́ thật bất ngờ trong chiếc áo bỗng rơi ra một chiếc nhẫn màu vàng sáng chói trên có khắc hai chữ HL .
Chị ngẩn ngơ không biết đây là chiếc nhẫn thật hay là chiếc nhẫn ma giống như giấy tiền hàng mă .
Chị cầm lấy chà vào áo thật mạnh và đưa vô miệng dùng răng cắn xem có phải vàng thật không ?
Đúng là vàng thật rồi . Chị mừng quá có lẽ vong hồn gă kính đen thấy hoàn cảnh chị tội nghiệp nên âm thầm giúp đỡ .
Chị đứng chấp hai tay khấn vái thầm cảm ơn ông ta đă cho chiếc nhẫn . Sáng mai chị sẽ đem đi bán đổi gạo đắp đổi qua ngày .
Không ngờ chiếc nhẫn bán được giá cao . Chị mua gạo thóc đầy lu rồi đóng tiền học cho con . Số tiền c̣n lại chị làm vốn buôn bán nhỏ để sinh sống .
Không biết có phải vong hồn gă kính đen phù hộ hay không mà kể từ lúc đó chị làm ăn khấm khá hơn .
Để ghi nhớ công ơn ông , chị mua trái cây , đồ hàng mă cùng nhang đèn . Chị gọi xe chở đi đến khu nghĩa trang người Hoa t́m mộ ông khấn vái tạ ơn .
Khi đến nơi chị đi ḷng ṿng khá xa . Nh́n kỹ từng ngôi mộ cuối cùng th́ bất ngờ như có ai dẫn lối đi đường chị đă t́m thấy đúng ngôi mộ cần t́m . Trên mộ là tấm h́nh làm chị giật ḿnh đúng là ông ta rồi .
Gương mặt có vết sẹo dài trên má và cặp lông mày rậm rạp mà ông cố t́nh nói rơ hôm gặp chị lần đầu tiên . Trên mộ c̣n có ḍng chữ " Nơi yên nghĩ cuối cùng phần mộ Nguyễn Hùng Linh " .
Thôi đúng rồi đó chính là tên viết tắt hai chữ HL trên chiếc nhẫn mà chị nhặt được .
Chị đă làm sẵn chiếc nhẫn đó đem tới ngôi mộ và bánh trái nhang đèn .
Chị khấn vái cảm ơn ông đă phù hộ giúp cho cuộc sống chị có được như ngày hôm nay.
Chị vừa dứt lời th́ bỗng dưng gió lốc từ đâu thổi tới ầm ầm làm bay tứ tung mớ giấy tiền vàng bạc .
Chị cố nh́n xem chiếc nhẫn c̣n đó không th́ đă mất tự bao giờ . Chị hiểu ông đă về lấy chiếc nhẫn và từ giă chị ra đi măi măi ...
VietBF@sưu tập