Gibbs
09-14-2023, 09:24
Nếu ai thuộc thành phần thế hệ 8x-9x th́ hẳn c̣n nhớ ngày xưa khi kinh tế thị trường chưa phát triển, các hăng hoá chất thực phẩm công nghiệp chưa xuất hiện ở VN th́ khi đó ăn x́ dầu (nước tương) rất ngon. V́ lúc đó x́ dầu được lên men tự nhiên đúng bằng đậu nành và lúa ḿ nên cho vị béo ngậy, thơm, ngọt ngào tự nhiên.
Giờ đây kể từ khi Masan thống trị thị trường nước chấm ở Vn, th́ cái hương vị x́ dầu tự nhiên đó gần như ko c̣n nữa, đi t́m đỏ mắt cả siêu thị ko c̣n lấy nổi 1 chai x́ dầu đc sản xuất theo hương vị tự nhiên ngày xưa nữa; mà toàn bộ các chai nước tương (x́ dầu) toàn là hoá chất, phẩm mầu nhân tạo và chất điều vị. Cho nên hương vị x́ dầu giờ đây ăn từ những sản phẩm công nghiệp của Masan mùi rất hắc và vị ngọt giả tạo.
Cuối cùng muốn t́m dc hương vị tự nhiên của x́ dầu đích thực lại phải quay sang với những sản phẩm như x́ dầu Nhất Phẩm Tiên của Trung Quốc hay x́ dầu Kikoman của Nhật.
Ở đây, chúng ta thấy rơ ràng cái văn hoá Trạng Quỳnh nó đă ảnh hưởng sâu sắc tới tính cách và văn hoá của người VN. Đó là người Vn chỉ muốn khôn lỏi, làm cái ǵ cũng chỉ tính tới làm sao để thắng dc đối phương, làm sao có lợi cho bản thân ḿnh; chứ ko hề quan tâm tới lợi ích đại cục. Nó thể hiện rơ qua câu chuyện Trạng Quỳnh thi vẽ rồng với sứ thần TQ mà chúng ta tự hào đó là “trí thông minh của VN”.
Chúng ta tự hào là Trạng Quỳnh nhanh trí, khôn hơn xứ thần TQ, TQ dốt nát nên mới cất công đi vẽ con rồng cho thật đẹp; trong khi Trạng Quỳnh chỉ cần nhúng tay vào nghiên mực rồi quẹt 1 cái là ra 10 con Địa Long (giun đất).
Nhưng thực chất qua câu chuyện này chúng ta lại thấy sự khôn lỏi của Trạng Quỳnh là làm cho nhanh, chứ chất lượng sản phẩm ko hề có; c̣n ngược lại người TQ họ trọng chữ Tín, chữ Chân để làm việc, bởi khi có Chân (có sp thật) lúc đó mới sinh ra Tín để người ta mua hàng của anh– đó cũng chính là cái đạo lư kinh doanh, sản xuất của người TQ từ ngàn đời nay.
Chính v́ thế mà ngày nay người TQ vẫn bảo tồn giữ ǵn phát triển món x́ dầu truyền thống thơm ngon làm bằng công thức cổ truyền để có những sản phẩm nước tương, x́ dầu xuất khẩu đi khắp thế giới. Ai đă sang TQ là biết x́ dầu, các loại gia vị của họ ngon tụt lưỡi v́ thành phần tự nhiên; c̣n đồ tương tự ở VN toàn hoá chất nên ăn rất vô vị và sặc mùi công nghiệp.
C̣n ngược lại người VN chúng ta chỉ nhanh chóng làm sao nghĩ ra cách kiếm dc nhiều tiền, lợi nhuận nhanh, giá rẻ, tiện lợi. Nên mới nghĩ ra đủ thứ tṛ làm nước mắm công nghiệp, rồi lại làm cả x́ dầu, tương ớt hoá chất để bán cho đồng bào kiếm tiền - rồi trở thành giầu có nhất nh́ VN nhờ cái tṛ lừa lọc này.
Đó chính là thứ văn hoá Trạng Quỳnh, văn hoá khôn lỏi và ngắn nghĩ đă tạo ra một nền công nghiệp thực phẩm hoá chất ở 1 quốc gia, mà người dân suốt ngày vỗ ngực tự khen ḿnh có nền ẩm thực truyền thống ngon nhất thế giới.
Giờ đây kể từ khi Masan thống trị thị trường nước chấm ở Vn, th́ cái hương vị x́ dầu tự nhiên đó gần như ko c̣n nữa, đi t́m đỏ mắt cả siêu thị ko c̣n lấy nổi 1 chai x́ dầu đc sản xuất theo hương vị tự nhiên ngày xưa nữa; mà toàn bộ các chai nước tương (x́ dầu) toàn là hoá chất, phẩm mầu nhân tạo và chất điều vị. Cho nên hương vị x́ dầu giờ đây ăn từ những sản phẩm công nghiệp của Masan mùi rất hắc và vị ngọt giả tạo.
Cuối cùng muốn t́m dc hương vị tự nhiên của x́ dầu đích thực lại phải quay sang với những sản phẩm như x́ dầu Nhất Phẩm Tiên của Trung Quốc hay x́ dầu Kikoman của Nhật.
Ở đây, chúng ta thấy rơ ràng cái văn hoá Trạng Quỳnh nó đă ảnh hưởng sâu sắc tới tính cách và văn hoá của người VN. Đó là người Vn chỉ muốn khôn lỏi, làm cái ǵ cũng chỉ tính tới làm sao để thắng dc đối phương, làm sao có lợi cho bản thân ḿnh; chứ ko hề quan tâm tới lợi ích đại cục. Nó thể hiện rơ qua câu chuyện Trạng Quỳnh thi vẽ rồng với sứ thần TQ mà chúng ta tự hào đó là “trí thông minh của VN”.
Chúng ta tự hào là Trạng Quỳnh nhanh trí, khôn hơn xứ thần TQ, TQ dốt nát nên mới cất công đi vẽ con rồng cho thật đẹp; trong khi Trạng Quỳnh chỉ cần nhúng tay vào nghiên mực rồi quẹt 1 cái là ra 10 con Địa Long (giun đất).
Nhưng thực chất qua câu chuyện này chúng ta lại thấy sự khôn lỏi của Trạng Quỳnh là làm cho nhanh, chứ chất lượng sản phẩm ko hề có; c̣n ngược lại người TQ họ trọng chữ Tín, chữ Chân để làm việc, bởi khi có Chân (có sp thật) lúc đó mới sinh ra Tín để người ta mua hàng của anh– đó cũng chính là cái đạo lư kinh doanh, sản xuất của người TQ từ ngàn đời nay.
Chính v́ thế mà ngày nay người TQ vẫn bảo tồn giữ ǵn phát triển món x́ dầu truyền thống thơm ngon làm bằng công thức cổ truyền để có những sản phẩm nước tương, x́ dầu xuất khẩu đi khắp thế giới. Ai đă sang TQ là biết x́ dầu, các loại gia vị của họ ngon tụt lưỡi v́ thành phần tự nhiên; c̣n đồ tương tự ở VN toàn hoá chất nên ăn rất vô vị và sặc mùi công nghiệp.
C̣n ngược lại người VN chúng ta chỉ nhanh chóng làm sao nghĩ ra cách kiếm dc nhiều tiền, lợi nhuận nhanh, giá rẻ, tiện lợi. Nên mới nghĩ ra đủ thứ tṛ làm nước mắm công nghiệp, rồi lại làm cả x́ dầu, tương ớt hoá chất để bán cho đồng bào kiếm tiền - rồi trở thành giầu có nhất nh́ VN nhờ cái tṛ lừa lọc này.
Đó chính là thứ văn hoá Trạng Quỳnh, văn hoá khôn lỏi và ngắn nghĩ đă tạo ra một nền công nghiệp thực phẩm hoá chất ở 1 quốc gia, mà người dân suốt ngày vỗ ngực tự khen ḿnh có nền ẩm thực truyền thống ngon nhất thế giới.