Log in

View Full Version : NGƯỜI BẠN GÁI KÌ LẠ


troopy
10-18-2023, 05:12
Buổi đó vào hè, thành phố thắm màu hoa phượng, tiếng ve rền rĩ phiền toái. Tôi ở sân bóng về đến ngõ, đã thấy U tôi đang tiếp chuyện với một viê sĩ quan quân đội.
( ở quê tôi thường gọi cha mẹ, bằng U với Thầy).
Tôi khép nép chào ông khách, khi nhận ra ông đang quăng ánh mắt xét nét về phía mình.
U tôi nhẹ nhàn:
_ Hải à, đây là chú Lịch, chú ấy có cô con gái bị bệnh, muốn nhờ gửi ở nhà ta...U nói cho con biết.
Tôi kg biết ở trên đời này còn có ai nhân từ như U tôi kg.dù rất nghèo mà chẳng bao giờ từ chối, giúp đỡ ai điều gì.
Tôi lí nhí trong miệng
_ vâng U bảo sao, con nghe vậy
Viên sĩ quan vội vỗ vai tôi
_ cháu à: con gái chú mắc bệnh tâm linh, bệnh viện kg chữa được. U cháu mách chú ở gần đây có vị pháp sư rất cao tay, đuổi được ma quỉ....
Người đàn ông khẽ thở dài: cháu biết đấy ở quân đội nghiêm lắm, mà chế độ ta thì phản bác phong kiến, mê tín.....chú phải nhờ cậy gia đình cháu, cho em ở nhờ đây mươi bữa.
Nghe nói có con gái đến ở cùng, tôi cũng thấy đôi phần bối rối, lí nhí trong miệng
_ vâng, thưa chú cháu nghe theo lời U cháu.
*****
Nhà tôi ở xóm bãi, ven triền sông Tô Lịch, mái tranh vách đất, hiu hắt lắm. Xa xa mờ mờ, ẩn sau bụi dứa dại là ngôi miếu cổ, lác đác xung quanh là mấy ngôi mộ vô chủ mốc meo cùng thời gian, khung cảnh hoang vu ghê rợn.
Tối đó có tiếng ô tô xịch xịch , chú Lịch đưa cô con gái tới.
U tôi nhìn mấy anh cần vụ khuân gạo, cùng các nhu yếu phẩm khác, cứ xuýt xoa
_ sao chú cho nhiều thế, quí hóa quá.
Viên cán bộ thì thầm vào tai U tôi
_ chị ạ, kỉ luật quân đội khắt khe lắm....trăm sự nhờ chị giúp cho, tôi kg thể thường xuyê đến được...chị ạ hình như có hồn ma đàn ông nhập vào cháu.
U tôi sốt sắng
_ chú cứ yên tâm cụ pháp sư ở đây cao tay lắm, yêu ma ghê gớm cỡ nào vào tay cụ cũng đều phải qui phục cả.
Viên sĩ quan lắm tay U tôi
_ trăm sự nhờ cậy chị
Rồi ông quay ra xe ,ra lệnh cho mấy anh cần vụ
_ các cậu đưa em nó vào đây.
Tôi thoáng rùng mình khi thấy hai anh cần vụ khiêng đống vải vào nhà.
Chú Lịch dọng đầy thương xót
_ con gái yêu của ba...ở đây với bác cùng anh con nhé. Khi nào khỏi ba lại đưa con về.
Đống vải khẽ rít lên ằng ặc
U tôi vội bấm tay, đỡ lời cho chú Lịch
_dạ thưa ngài, ngài cần gì cứ dạy, chúng tôi xin phụng sự chu đáo. ..chỉ mong ngài tha cho con bé
Đống vải khẽ rung lên gật gù, U tôi vội gỡ tấm vải ra.
Thoáng ớn lạnh, bàng hoàng, trước mắt tôi là cô gái, có ánh mắt điên dại, mớ tóc dài dính bết vào nhau.
Chú Lịch vỗ vai tôi trấn an
_ Hải à: đây là em Lệ Chi, em bị bệnh. Chú nhờ cháu giúp cho em chóng khỏi bệnh nhé..
Viên sĩ quan nhìn cô con gái âu yếm, rồi quay đi. Tôi kg bao giờ quên được ánh mắt đau khổ, tuyệt vọng của người cha đó.
*****
Màu thắm đỏ của hoa phượng, âm thanh rền rĩ của tiếng ve nhạt dần, rồi bay xa, chỉ còn vương lại lớp lá vàng tan tác....mùa thu đã về.
Tôi cũng đã quen dần với gã đàn ông độc ác, ẩn nấp trong thân xác của cô gái. Gã hung tợn tàn nhẫn, luôn bắt mọi người phải làm theo ý của gã. Ngày nào cũng phải mua cho gã xị rượu, trong họng gã luôn phát ra tiếng lè xè khó hiểu, mơ hồ.
Thế rồi sau ít buổi đến chầu ở tòa điện nhà cụ pháp sư , gã trở lên lầm lì ,bí hiểm hơn.
Thời gian đầu thường là U tôi đưa Lệ Chi đi, sau thì chuyển hẳn sang cho tôi. Tôi xấu hổ ,thường để cô gái đi trước, còn mình thì lững thững theo sau. Ngôi điện của nhà cụ Trưởng Cần, uy nghi, tĩnh lặng, dấu mình trong hàng cây d râm bụt cao ngút đầu người. Đa phần người đến chữa bệnh đều ở dạng tâm thần điên dại.
Cụ pháp sư dung mạo khoan thai, ba chòm râu bạc đầy uy quyền. Giọng cụ vang rền như tiếng chuông.
_ Hải : con đưa bạn vào đây.
Lạ lùng thay khi đứng trước vị pháp sư, cô gái hoàn toàn trở lên nhu nì, dễ bảo. Cụ Trưởng Cần ra hiệu cho tôi dìu cô gái ngồi lên chiếc ghế đẩu rất cao, ngồi chân kg tiếp đất .sau đó cụ cầm chiếc gương soi vào cô gái, rồi lầm rầm đọc thần chú.
Tôi vừa sợ vừa mừng, nép bên góc nhà quan sát. Cô gái ngôi yên, đôi. Bàn tay thon nhỏ tự gỡ từng sợi tóc rối, vuốt cho thẳng lại.
Ngày qua ngày, cùng với mớ tóc rối được gỡ ra dần dần, hồn ma trong thân xác cô gái cũng bớt hung tợn.
Buổi đó trước lúc ra về, cụ Trưởng Cần lắm tay tôi căn dặn
._ con yêu này rất nham hiểm chỉ khi tới đây ,nó mới chịu qui phục. Mình ta kg dễ gì chữa được, ta rất cần trái tim ấm áp, dũng cảm của con hỡi trợ....con có giúp được kg?
Tôi quả quyết
_ con căm ghét cái gã đàn ông trong cái thân xác này, và vô cùng mong muốn đem được linh hồn cô gái trở về.
Cụ pháp sư nhìn vào mắt tôi
_ con phải giữ đúng lời hứa đấy nhé....và nhớ lời ta dặn này. Nếu trái tim ấm áp của con kg vượt được qua nỗi sợ hãi, thì sẽ kg bao giờ đưa được cô gái về đâu.
*****
Cùng với mái tóc óng ả trở lại, là hình bóng một thiếu nữ xinh đẹp trở về.làm tôi cũng đôi phần bối rối, ngại ngùng.
Và rồi chính cái hình bóng diễm kiều đó ,đã gieo cho tôi bao nỗi kinh hoàng. Rồi chính những phút giây hãi hùng đó, đã phần nào tạo lên nhân cách ,nhận thức của con người tôi.
Vào đêm hè nóng nực, tôi vác chiếc trĩnh tre ra hiên nhà nằm ngủ. Giữa đêm đang say giấc, chợt cảm thấy có gì đó lòa xòa trước mặt,tôi choàng tình, thì thấy một hồn ma, tóc buông rũ rượi. Tôi hoảng loạn, sợ đến phát khiếp níu cả lưỡi kg sao kêu được. Trong nỗi kinh hoàng, chợt như nghe thấy giọng nói của vị pháp sư. (Chỉ có trái tim ấm áp của con ,mới khuất phục được hồn ma, đưa cô gái trở về...)
Tình yêu trách nhiệm trong trái tim ấm áp đã lấn át được sự sợ hãi.
Tôi mở mắt nhìn vào bóng người trước mặt ,lạnh lùng.
_Lệ Chi, em hãy tỉnh lại đi...anh là con trai, anh khỏe hơn em nhiều đấy. Kg nghe anh sẽ bẻ tay làm em đau đấy.
Bóng đen im lặng mươi phút, rồi lặng lẽ quay vào trong nhà.
Một lần khác, giữa đêm, U tôi thì thầm lo lắng
_ Hải à, dậy đi con...kg biết con Lệ chi bỏ đi đâu rồi con ạ.
Đợi cho tôi bớt ngái ngủ U tôi dặn dò
_ bây giờ U vào làng Đại Yên ,đến chỗ cụ Trưởng Cần, xem có con bé ở đó kg. Còn con đi ra chỗ bãi mả tìm nó nhé.
Nói đến bãi mả, chỗ cái miếu hoang tôi đã rợn hết người. Ban ngày qua đó còn khiếp,đêm đến thì chả có ai dám qua. Kg biết làm thế nào, tôi đành lấy hết dũng khí đi tới cái nơi khiếp đảm đó tìm cô gái.
Càng tới gần bãi mả kg gian trở lên cô tịch, lạnh lẽo, dưới bóng trăng mờ, ngôi miếu cổ loang lổ huyền bí
Tôi thấy ớn lạnh, định quay về, nhưng linh tính mách bảo, nếu tôi kg can đảm bước tiếp, sẽ kg bao giờ đem được cô gái trở về. Và cái thân xác diễm kiều đó sẽ vĩnh viễn thuộc về hồn ma độc ác.
Trái tim tôi đập mạnh, xua tan nỗi sợ, từng bước từng bước tôi tiến lại gần ngôi miếu.
Tôi thoáng rùng mình, ớn lạnh khi thấy bóng người phủ phục bên ngôi miếu. Tôi rú lên định bỏ chạy thì nghe tiếng thì thầm của con tim (nếu ta bỏ chạy...cô gái sẽ chết giữa nơi hoang vắng ghê rợn này )
Sức mạnh ,hơi ấm của trái tim đã chiến thắng được thế lực đen tối.
Tôi tiến lên hét to
_ Lệ Chi đi về ngay ! Em làm anh tức giận lắm rồi đó.
Bóng người ngồi trước ngôi miếu quay lại...trong bóng trăng mờ, tôi thấy rõ ánh mắt man dại, lạnh lẽo của hồn ma...có gì đó bất lực qui phục.
Tôi bước tới gần, cầm tay cô gái dìu cô ra khỏi cái nơi đầy chướng khí thê lương.
*****
Cảm giác gặp cô gái xa lạ, trong thân xác hàng ngày ta vẫn tiếp xúc , khó tả khôn cùng.
Buổi chiều đó tôi đưa Lệ Chi đến nhà cụ pháp sư.
Khác với mọi bận, cô phải ngồi trên chiếc ghế đẩu gỡ tóc. Lần này cụ Trưởng Cần dẫn cô tới tòa chính điện. Vị pháp sư thắp bó nhang lớn ,lầm rầm cầu khấn, rồi đột nhiên cụ quay lại, ấn đầu cô gái xuống hô to: qui nhập..qui nhập....
Tôi hoảng hồn, khi nghe Lệ Chi rú lên đau đớn, rồi lăn lộn gào khóc. Tiếp đến cô lao sang trái bên, căn phòng có pho tượng uy nghi, mặt đỏ như chu sa, ba chòm râu vểnh ngược. Lệ Chi vồ lấy bát nhang trước pho tượng, vốc tro cho vào miệng nuốt ngấu nghiến, xong ngã vật xuống, ngất lịm.
Mươi phút sau cụ pháp sư đỡ cô gái dậy, dìu ra cửa. Cụ ân cần dặn tôi:
Yêu ma đã qui vào cửa quan ngài, cô bé đã trở lại. Xong con nhớ phải khắc ghi trong dạ, kg bao giờ được đưa cô bé quay lại đây dù là đi ngang ngõ....khi đó vong yêu nhớ lại người xưa, nhập vào thì kg thể cứu chữa được nữa, con hiểu kg ?
Tôi vừa sợ, vừa cảm phục cúi lạy ,ghi nhớ lời cụ dạy.
*****
Mấy ngày qua kg khí trong nhà ấm áp, lan tỏa cảm xúc xốn xang.
Chiều đó tôi về đến nhà, từ ngoài hiên đã nghe tiếng con gái trong trẻo vọng ra, hiền dịu quyến rũ như hương lúa sớm
. _U à : anh Hải nhà mình đã có người yêu chưa ?
Tiếng U tôi thở dài
_con trai nhà nghèo khó kiếm vợ lắm con ạ
Làn tóc óng ả của Lệ Chi ôm lấy bờ vai U tôi
_ con thấy anh Hải nhà mình xinh trai thế, chắc thiếu gì con gái theo, U à.
U tôi béo yêu vào má cô gái
_ thế chị có chịu làm con dâu tôi kg? Có chịu ở cái xóm hiu hắt này kg?
Cô gái cười rúc rích
_ con chịu mà, chỉ sợ anh ấy chê con thôi.
Trong lòng tôi dâng trào cảm xúc khó tả, niềm vui chen lẫn xót xa. Thương cho cô gái đã phải chị oan nghiệt, cũng đôi phần tự hào, đã phần nào cứu được cô gái trở về.
Tôi bồi hồi ngắm nhìn thân hình kiều diễm của Lệ Chi....cái thân xác kia đã có thời gian dài ác quỉ ngự trị, chọc ghẹo hành hạ tôi.
Tôi ngắm nhìn sự hồn nhiên trong sáng, trinh bạch của cô gái, và nhận ra rằng : Trên đời này kg gì đáng sợ ghê tởm hơn một thế lực đen tối, lạm quyền ,trà đạp lên cuộc sống, khát vọng, hạnh phúc ,tự do quyền sống của con người.
Và cũng kg có gì cao quí tuyệt vời hơn, một trái tim ấm áp, biết hiến dâng nhịp đập cho cuộc sống, tương lai, cho khát vọng tự do của con người.
Rồi thời gian trôi đi, chiến chinh cùng chia li, tôi kg bao giờ gặp lại Lệ Chi nữa. Cô gái đã gieo vào lòng tôi nỗi nhớ nhung khôn tả.
Nhưng lạ thay ngót sáu tháng trời, sống trong mây mờ đen tối, cùng niềm tin khát vọng .Tôi hoàn toàn quên đi hình bóng hồn ma tàn ác. Mà chỉ nhớ về dáng vẻ yêu kiều, cùng âm thanh ngọt ngào, quyến rũ từ đôi môi hồng xinh của người thiếu nữ.

VietBF@sưu tập