PDA

View Full Version : Lăo nông dọn chuồng gà t́m thấy vật lạ, cả nhà vái lạy sau khi nghe đáp án của chuyên gia


Cupcake01
11-30-2023, 09:37
Đoán vật này có lai lịch không tầm thường, ông cụ Trung Quốc báo ngay cho cơ quan chức năng và nhận được tin sốc.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2304438&stc=1&d=1701336991

‏Năm 2008, một nông dân ở thành phố Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc đă gọi điện đến bảo tàng thành phố và báo: "Các chuyên gia, năm nay nhà tôi quyết định cải tạo chuồng gà."‏

‏Đặt trong t́nh huống b́nh thường, nếu một người b́nh thường cải tạo chuồng gà th́ chẳng việc ǵ phải gọi điện đến bảo tàng thành phố. Nhưng câu chuyện đằng sau chiếc chuồng gà của gia đ́nh người nông dân họ Tiền, sống ở Trung Quốc lại rất khác biệt. ‏

‏V́ thế, sau khi nhận được điện thoại, nhiều chuyên gia đă đến nhà lăo nông này. Dù chuồng gà đă được dọn dẹp đơn giản nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi hôi cho chăn nuôi gia cầm quanh năm suốt tháng. Nhưng điều này không làm giảm đi sự phấn khích của các chuyên gia. Bởi v́ họ đă chờ đợi ngày này rất lâu. ‏

‏Bí mật dưới chuồng gà‏
‏Được sự chỉ đạo của các chuyên gia khảo cổ, công việc phá dỡ chuồng gà chính thức bắt đầu. Do diện tích chuồng gà không lớn lắm nên các chuyên gia chỉ có thể dùng xẻng đào đất v́ sợ vô t́nh phá hủy "bí mật" bên dưới.‏

‏Đột nhiên, chiếc xẻng nhỏ của ai đó phát ra 1 tiếng "keng" sau khi đụng phải 1 thứ cứng rắn dưới ḷng đất. Những người khác lập tức tụ tập xung quanh, họ chuyển sang đào đất bằng tay không một cách nhẹ nhàng. Cuối cùng, sau nhiều giờ đào bới, bí mật bị chôn vùi dưới ḷng đất hàng chục năm cuối cùng đă lộ ra ánh sáng. Sau khi bụi bặm tan đi, một tấm bia đá h́nh vuông với chi chít chữ cổ dần dần hiện ra.‏

‏Sau khi làm sạch, mọi người phỏng đoán, đây rất có thể là một văn bia, chủ mộ tên là Đào Mặc, phía dưới khắc ghi lại câu chuyện cuộc đời của ông. Đào Mặc (1835-1902) sinh ra tại Gia Hưng, nổi tiếng là một thanh quan vào cuối thời nhà Thanh (Trung Quốc). Trong mắt người dân địa phương, ông cũng là một vị quan tốt như Bao Chửng của nhà Tống.

‏Thuở nhỏ, gia đ́nh Đào Mặc nghèo khó, mẹ ông phải làm việc ngày đêm để nuôi ông ăn học. Đến năm 33 tuổi, Đào Mặc đỗ đầu kỳ thi và được Hoàng đế Trung Hoa thời bấy giờ phong làm quan huyện Văn, tỉnh Cam Túc. Sau đó, Đào Mặc được thăng làm quan trấn Khâm Châu.‏

‏Năm 1875, Khâm Châu xảy ra hạn hán nghiêm trọng, người dân phải di dời. Đào Mặc đứng ra thành lập các nhà tế bần và điểm phát cháo cứu trợ nạn dân. Tiền bạc trợ cấp chưa tới kịp, ông đă dùng hết của nả trong nhà để giúp đỡ mọi người. Từ đó về sau, mọi người ai ai cũng kính phục và yêu mến vị quan này.‏

‏Năm 1891, Đào Mặc được phong làm thống đốc Thiểm Tây và Cam Túc do có công. 9 năm sau, ông được bổ nhiệm làm Tỉnh trưởng Quảng Đông và Quảng Tây. Sau đó 2 năm, ông qua đời tại Quảng Châu khiến người dân vô cùng thương tiếc. ‏

‏Trước khi chết, ông không ngừng nói muốn trở về cội nguồn. V́ vậy, gia đ́nh đă vận chuyển thi thể của Đào Mặc về Gia Hưng. ‏

‏Câu hỏi đặt ra là: Tại sao văn bia của Đào Mặc lại xuất hiện dưới nền nhà của lăo nông họ Tiền?‏

‏Sự thật đằng sau hé lộ‏
‏Hóa ra, ngôi mộ của vị thanh quan đă từng là mục tiêu bị những kẻ trộm mộ ḍm ngó. Thời đó, mọi người chưa có ư thức bảo vệ các di tích văn hóa, di tích lịch sử. Những kẻ tham lam đă đào bới ngôi mộ của Đào Mặc một cách phi pháp.‏

‏Tuy nhiên, chúng không t́m thấy đồ vật có giá trị nào trong mộ. Quả thực, ngay từ khi sinh thời, Đào Mặc đă nổi tiếng thanh liêm. Khi ra đi, ông muốn về với cát bụi cùng đôi bàn tay trắng là điều hoàn toàn dễ hiểu. ‏

‏Nhưng chính sự tác động của những kẻ trộm mộ này đă khiến những di vật quan trọng bị thất lạc khắp nơi. Rất nhiều thứ mất tích mà chưa t́m lại được, chỉ có một tấm bia đá khổng lồ vẫn được giữ lại v́ nó quá nặng, không thể chuyển đi. ‏

‏Tấm bia mộ này có khắc hàng ngh́n chữ cổ, có ư nghĩa rất lớn đối với việc nghiên cứu khảo cổ học, tuy nhiên vào thời điểm đó, hầu hết nông dân ở gần đó đều không biết chữ, nên chẳng hề nhận ra giá trị đằng sau. Nó dần dần ch́m vào ḷng đất và ngủ yên ở đó, không một ai phát hiện ra.‏

‏Phải đến những năm 1990, khi nhận thức của người dân về việc bảo vệ di tích văn hóa được đề cao, các nhân viên Bảo tàng Gia Hưng mới được thông báo về sự tồn tại của ngôi mộ. Nhưng khi họ đến hiện trường, mọi thứ đă thay đổi rất nhiều. Không ai xác định được tấm bia đá cổ nằm ở vị trí nào.‏

‏Trong lúc thất vọng cùng cực, nhóm chuyên gia đă gặp may khi t́nh cờ nghỉ chân ở nhà một người nông dân họ Tiền. Nói chuyện một hồi, họ phát hiện ra, tổ tiên họ Tiền từng làm tá điền cho nhà Đào Mặc. Thuở đó, họ được đồng ư xây một ngôi nhà gần cánh đồng của nhà họ Đào để thuận tiện cho công việc.‏

‏Người nông dân cũng cho biết, tổ tiên từng kể về ngôi mộ của Đào Mặc nằm ở ngay cánh đồng đó. C̣n người nhà họ Tiền đảm nhận nhiệm vụ canh giữ, bảo vệ ngôi mộ. Sau này, do cải cách ruộng đất, nhà họ Tiền mới không canh giữ đồng ruộng đó nữa.‏

‏Người này nhớ mang máng, họ từng thấy một tấm đá khổng lồ, rất cứng, nằm dưới nền đất nhà ḿnh trong một lần xây dựng chuồng gà. Có thể đó là vị trí mà tổ tiên của ông đă chôn tấm bia xuống ḷng đất để âm thầm bảo vệ nó.‏

‏Cuối cùng, sau khi bàn bạc, các chuyên gia và lăo nông đă thống nhất: Gia đ́nh họ vẫn sinh sống như b́nh thường, nhưng khi nào quyết định cải tạo, hăy liên hệ với bảo tàng và viện nghiên cứu. Lúc đó, các chuyên gia sẽ đích thân tới để t́m kiếm mẫu vật lịch sử.‏

‏Bằng cách này, sau nhiều năm chờ đợi, họ đă t́m lại được "bảo vật" văn hóa của Trung Quốc cổ xưa. Người nhà họ Tiền cũng vái lạy tấm bia v́ cho rằng, phát hiện này có liên quan đến tổ tiên khi xưa của họ. Đồng thời, họ cũng vô cùng vui vẻ v́ đă giúp ích cho công cuộc nghiên cứu văn hóa lịch sử của quốc gia.‏

VietBF@ Sưu tập