Log in

View Full Version : Giáo dục con cái về tiền bạc, hăy dùng 3 cách này


vuitoichat
12-07-2023, 15:49
Theo như nhiều bậc cha mẹ tin rằng việc nói chuyện với con cái về tiền bạc khi chúng c̣n nhỏ sẽ khiến chúng lo lắng hoặc căng thẳng. Tuy nhiên, ư tưởng này là không chính xác trong giáo dục gia đ́nh, nhiều bậc cha mẹ tránh nói chuyện về tiền bạc với con cái. Trên thực tế, tiền bạc phải được bàn bạc giữa cha mẹ và con cái, phải bàn bạc một cách đúng đắn.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2307560&stc=1&d=1701964125
1 Đơn giản và không phô trương

Trước hết, nói thẳng về tiền bạc sẽ không làm tổn hại đến mối quan hệ gia đ́nh, cũng như không làm sai lệch nhận thức của trẻ. Ngược lại, việc che đậy, tránh nói chuyện sẽ thực sự gây hoang mang, khó chịu ở trẻ.

Trẻ em rất ṭ ṃ, khi thấy bố mẹ né tránh khi nói về tiền bạc, trẻ sẽ cố gắng t́m hiểu thêm, có thể hỏi người lớn hoặc bạn bè cùng trang lứa hoặc t́m kiếm câu trả lời trên Internet. Tuy nhiên, các kênh này có thể không cung cấp thông tin và hướng dẫn chính xác, có thể dẫn đến hiểu lầm hoặc suy nghĩ sai ở trẻ.

Chúng cần hiểu giá trị và vai tṛ của tiền bạc, và nếu cha mẹ không sẵn ḷng nói chuyện với con về tiền bạc th́ họ đang tước đi cơ hội học hỏi về quản lư tiền bạc của chúng.

Trẻ em không học được cách quản lư tài chính và lập kế hoạch cho tương lai hợp lư, điều này có thể có tác động tiêu cực đến cuộc sống tương lai của chúng.

V́ vậy, cha mẹ nên nói chuyện cởi mở với con về tiền bạc, giúp con hiểu được vai tṛ của tiền bạc và trau dồi nhận thức về tài chính cho con. Điều này không chỉ có thể nâng cao niềm tin giữa cha mẹ và con cái mà c̣n đặt nền móng cho cuộc sống tương lai của trẻ.

2. Tiền là công cụ, dùng để trải nghiệm cuộc sống

Thứ hai, hăy để con hiểu rằng nên coi tiền như một công cụ để trải nghiệm cuộc sống chứ không phải là mục đích của mọi nỗ lực. Trẻ cần biết rằng tiền không phải là tất cả và không thể thay thế những mối liên kết t́nh cảm quan trọng khác như gia đ́nh, t́nh bạn.

Cha mẹ có thể chia sẻ kinh nghiệm sống và quản lư tài chính với con cái để giúp chúng hiểu được vai tṛ của tiền bạc trong cuộc sống cũng như cách sử dụng và quản lư tiền một cách chính xác, đồng thời cho phép chúng tham gia vào một số công việc quản lư gia đ́nh.

Kiểu tương tác và giao tiếp này có thể thiết lập mối quan hệ tốt đẹp giữa cha mẹ và con cái và nâng cao niềm tin giữa cha mẹ và con cái. Đồng thời, nó cũng có thể cho trẻ biết rằng tiền không phải là tiêu chí duy nhất để đo lường giá trị của một con người.

Khi trẻ biết tiền được dùng để trải nghiệm cuộc sống, trẻ sẽ hiểu được tầm quan trọng của tiền và cách duy tŕ những giá trị đúng đắn.

Cha mẹ có thể giúp con h́nh thành quan niệm đúng đắn về quản lư tài chính, con sẽ rơ ràng hơn về những ǵ ḿnh muốn, sự tự chủ này có thể giúp con sống tự lập tốt hơn trong tương lai.

3. Chi tiêu khôn ngoan c̣n hơn keo kiệt, phung phí

Cha mẹ có thể giúp con hiểu tầm quan trọng của việc chi tiêu khôn ngoan bằng cách nói chuyện với con về ngân sách và kế hoạch chi tiêu của gia đ́nh.

Chi tiêu hợp lư là hành vi tiêu dùng hợp lư, nếu chưa học được những kỹ năng tương ứng th́ có thể trở thành người keo kiệt, hoang phí.

Tính keo kiệt thường dẫn đến tiết kiệm quá mức và bỏ lỡ nhiều trải nghiệm, cơ hội sống, trong khi phung phí dẫn đến tiêu dùng quá mức và khó khăn về tài chính.

Bằng cách dạy trẻ cách chi tiêu khôn ngoan, bạn có thể giúp chúng nh́n nhận tiền bạc tốt hơn và tránh rơi vào một trong những kiểu cực đoan này.

Tóm lại, việc nói chuyện về tiền bạc giữa cha mẹ và con cái là một cách rất cần thiết để giao tiếp và giáo dục thế hệ sau.

Nói về tiền một cách đúng đắn có thể giúp trẻ hiểu được giá trị và vai tṛ của nó, đồng thời trau dồi nhận thức về tài chính và khả năng sử dụng tiền.

Đồng thời, nó cũng có thể thấm nhuần vào trẻ em quan điểm rằng tất cả các thành viên trong gia đ́nh đều có trách nhiệm với cả gia đ́nh, từ đó kích thích tinh thần trách nhiệm và sứ mệnh của trẻ đối với gia đ́nh.

Khi lớn lên các em sẽ trở thành những người khôn ngoan, không bị tiền bạc trói buộc và biết sử dụng của cải để tận hưởng cuộc sống.

Gibbs
03-09-2024, 02:18
Đúng 7 giờ sáng, các phụ huynh có mặt ở pḥng họp, kí tên điểm danh xong th́ t́m đúng ghế của con ḿnh ngồi xuống.
Có thể nhận ra rằng tất cả mọi người đều chú ư ăn mặc chải chuốt đầu tóc, nh́n quần áo ai cũng là lượt, phẳng phiu. Lúc ổn định chỗ ngồi, có những vị phụ huynh lịch sự nhẹ nhàng đi đến chỗ ngồi của con ḿnh trong yên lặng, có những vị phụ huynh nhao nhao nói chuyện bàn tán này nọ.
Vừa nh́n thấy cô giáo, một phụ huynh đă lớn tiếng nói “Cô giáo, chả trách mà Bích Ngọc nhà tôi thành tích kém. V́ sao cô xếp nó ngồi tít ở cuối lớp thế này”. Nói xong bà nhấc ghế ngồi xuống tạo tiếng động lớn vang cả gian pḥng. Các bậc phụ huynh khác không nói ǵ chỉ biết lắc đầu, cô giáo cũng không để ư đến người phụ nữ đó, tiếp tục gọi các bậc phụ huynh khác đến kí tên điểm danh và t́m chỗ ngồi.
Đến giờ, cô giáo mời các bậc phụ huynh yên lặng, ổn định chỗ ngồi và đóng cửa lại. Bỗng cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, một người đàn ông xuất hiện ở cửa, thở hổn hển. Đó là một người đàn ông trung niên, toàn thân đều là dầu nhớt nhưng miệng luôn nở nụ cười, dùng giọng địa phương xin lỗi cô giáo.
Giọng nói của người đàn ông không quá lớn, nhưng thu hút ánh nh́n của tất cả mọi người trong pḥng, ông mặc một bộ quần áo bảo hộ lao động màu xanh nhưng loang lổ lốm đốm màu, quần thậm chí c̣n không nh́n rơ màu do có quá nhiều bụi và bùn đất, chân đi ủng đi mưa, đầu đội mũ bảo hộ, trên người c̣n có nhiều móc đeo. Chỉ cần nh́n là biết vừa từ công trường xây dựng chạy qua.
“Xin hỏi anh là phụ huynh học sinh nào?” “Tôi là bố cháu Trần Trung Lương” “Ồ..” cô giáo phát ra một tiếng ồ kinh ngạc. “Xin hỏi, tôi ngồi ở đâu thưa cô giáo”. “Chính là vị trí trống c̣n lại bên tay trái” nói xong cô lại nói tiếp “Làm phiền anh kí tên điểm danh và điền phiếu đánh giá”.
Anh cầm bút, sắc mặt có chút ngượng ngùng, cầm bản điểm danh xoay 360 độ, cô giáo nghĩ rằng anh ta không t́m thấy tên con trai ḿnh nên chỉ “Anh kí tên ở đây này”. “Cô… Cô giáo, tôi không biết chữ”, nói xong anh đầu cúi xuống rất, rất thấp.
Cả pḥng không một tiếng động. Lúc này cô giáo mới nói: “À, không sao, không sao đâu, tôi kí thay anh, mời anh về vị trí của em Trần Trung Lương ngồi.”
“Kính thưa các vị phụ huynh, hôm nay là cuộc họp phụ huynh cuối cùng của năm học này, cảm ơn mọi người đă có mặt và tham gia đầy đủ. Tôi biết các bậc phụ huynh khi cho con đi học đều “mong con cái thành tài. Thông qua cuộc họp này, mong các vị phụ huynh có thể chia sẻ cách dạy con để mọi người cùng biết và học tập”.
Cả pḥng họp lại lao xao lên một lần nữa, cô giáo yêu cầu giữ trật tự. Bây giờ xin mời phụ huynh em Hoàng Hào Kiệt bước lên”. Phụ huynh của bạn nhỏ Hoàng Hào Kiệt nói xong c̣n có hai phụ huynh khác bước lên chia sẻ, nói về cách dạy con, cũng không có ǵ mới, quản con cái làm bài tập c̣n mời cả gia sư về nhà dạy thêm cho con.
Lúc cô giáo nói mời phụ huynh em Trần Trung Lương lên phát biểu cả pḥng họp đang im lặng đột nhiên lao nhao. Thật quá ngạc nhiên, mọi người không nghĩ đến con trai anh công nhân này lại có thành tích học tập tốt đến như vậy.
Người ta nh́n thấy bố bé Trần Trung Lương hơi đỏ mặt đứng dậy, bước đi ngượng ngùng lúc đi c̣n không cẩn thận va vào băng ghế dự bị bằng sắt, xin lỗi rồi tiếp tục tiến lên bục phát biểu.
“H́..h́…” anh ta cười ngượng ngùng, mắt vẫn không dám nh́n thẳng những vị phụ huynh ngồi dưới.
“Học sinh Trần Trung Lương là học sinh có thành tích tốt nhất trong lớp chúng ta, môn Toán em luôn đứng đầu lớp. Em là học sinh rất chăm chỉ, chưa bao giờ đi muộn, cũng rất ḥa đồng với những bạn khác trong lớp. Chúng ta cùng im lặng nghe kinh nghiệm dạy con của bố bạn Trần Trung Lương nhé” Cô giáo nói.
“Kinh, kinh nghiệm tôi không dám nói là ḿnh có. Tôi chỉ là thích xem con làm bài tập, mỗi ngày đi làm về tôi đều ngồi bên cạnh con xem con làm bài tập”. Cha Trần Trung Lương dừng lại, nh́n cô giáo, cô giáo chỉ mỉm cười nói anh tiếp tục.
“Một ngày nọ, con trai tôi hỏi “Bố ơi, bố ngày nào cũng ngồi xem con làm bài tập, bố có hiểu ǵ không?” Tôi nói: “Nếu con trai của bố làm rất nhanh c̣n xoay xoay bút th́ bố biết đề bài này dễ, nếu con trai của bố bật quạt, uống nước th́ bố biết đề bài này không dễ nhằn”.
Lớp học im lặng một cách ḱ lạ, người ta c̣n nghe rơ được tiếng kim đồng hồ xoay trên tường, ngoài cửa sổ phụ huynh của các lớp khác cũng đến đứng ngoài nghe.
“Tôi làm việc ở công trường xây dựng, ngày nào cũng bận rộn với sỏi đá, xi măng, nói là dạy chắc tôi không có thời gian dạy nó, chỉ là tôi và con thường hay nói chuyện với nhau. Khi tôi về nhà, làm các công việc nhà, con trai cũng thường hay kể chuyện cho tôi nghe.”
“Tôi nói: Con trai con có muốn giống giám đốc, suốt ngày được đi ra nước ngoài không?” Con trai tôi nói muốn. Tôi liền nói thế th́ con phải học thật giỏi. Con trai tôi gật đầu.
Tôi chỉ vào ṭa nhà mà đội chúng tôi tự tay xây dựng nên, hỏi con, “Con trai, con có muốn sống trong những ṭa nhà cao, rộng và đẹp đẽ không?” Con trai tôi gật đầu. Tôi liền nói thế th́ con phải học thật giỏi.
Nh́n thấy trên đường có những chiếc ô tô dài, đen, bóng loáng, chạy tốc độ rất nhanh, tôi lại hỏi con trai ḿnh, con có muốn có một chiếc ô tô dài, bóng như vậy không? Con trai tôi gật đầu. Tôi liền nói thế th́ con phải học thật giỏi.
Tôi chưa từng được đi học, chữ cũng không biết viết, cũng không biết thế nào là đạo lư dạy con, chỉ có thể những lúc làm ở công trường nh́n thấy cái ǵ về nhà lại nói chuyện với con, nh́n thấy con trai gật đầu, tôi rất vui, xoa đầu con trai.
Con trai rất thích ngồi bên cạnh tôi, nh́n tôi làm cái này cái nọ, nói chuyện với tôi. Thỉnh thoảng nó mang cho tôi cốc nước. Tôi rất ít cho con trai tiền tiêu vặt v́ vậy mà con trai tôi không biết lên mạng cũng không có tiền chơi game online, hay mua đồ ăn vặt. Thời gian nhàn rỗi có thể làm việc nhà, đôi khi c̣n biết giúp tôi giặt quần áo.
Những người làm công nhân xây dựng như chúng tôi, tứ hải là nhà, công trường ở đâu nhà tôi ở đó, nói về kinh nghiệm tôi không có kinh nghiệm ǵ cả. Tôi chỉ là thích nói chuyện với con, thích xoa đầu con, thích nh́n nó làm bài tập, thích hỏi con cái này cái kia… Thật sự rất cảm ơn nhà trường, đă dạy dỗ con tôi tốt như vậy, dạy nó biết hiểu chuyện, nghe lời và lễ phép, các thầy cô, thật vất vả quá.”
Nói xong những lời này anh hướng về phía cô giáo cúi đầu cảm ơn, sau đó hướng về phía các vị phụ huynh ở dưới cúi đầu.
Chúng tôi, những vị phụ huynh khác cũng cúi đầu cảm ơn cô giáo, các thầy cô đă thực quá vất vả rồi, đối với chúng tôi trước đây mà nói, con cái học hành không tốt là do giáo viên không dạy dỗ tử tế, con cái học hành tốt lại là công lao của chúng tôi. Với phụ huynh của cháu Trần Trung Lương “Một ông bố không biết chữ” th́ những người đă học lấy bằng này bằng nọ như chúng tôi cảm thấy thật xấu hổ. Lúc tôi c̣n đang ch́m đắm trong suy nghĩ của chính ḿnh, bố Trần Trung Lương đă về đến chỗ ngồi, tất cả mọi người trong pḥng họp đều vỗ tay tán thưởng.
Lời Kết:
Tại sao anh thợ nghèo không biết chữ lại có thể dạy được đứa con học giỏi, chăm ngoan như thế? Đơn giản lắm, v́ anh sẵn ḷng nói chuyện với con mỗi khi có thời gian, v́ hành động cúi đầu cảm ơn cô giáo, tôn trọng người đă cho con trai ḿnh kiến thức có thể nh́n ra đáp án. Dạy dỗ một đứa trẻ nhất định phải dạy nó nên người, làm một người có đạo đức, sau đó mới là thu hoạch tri thức!