Log in

View Full Version : Sau chuyến công tác trở về, thấy đêm nào mưa to là con lại co ro trong góc tối, hoá ra có chuyện chấn động phía sau


therealrtz
12-17-2023, 09:04
Thương con bao nhiêu, tôi giận chồng bấy nhiêu. Tại sao anh lại dám làm chuyện ấy khi tôi đi công tác chứ?

Chồng tôi từng nói trên đời này điều duy nhất mà anh không thể tha thứ chính là ngoại t́nh. Sinh ra trong một gia đ́nh trọn vẹn, thế nhưng lại bị phá vỡ bởi người thứ ba, chồng tôi hiểu cảm giác thiệt tḥi đó hơn ai hết.

Làm vợ chồng 7 năm nay, tôi chưa bao giờ mất niềm tin ở anh. Vậy mà điều tôi biết lúc này lại hoàn toàn trái ngược. Có lẽ mọi chuyện xuất phát từ nửa năm trước, khi tôi bắt đầu chuyển việc. Ở công ty mới, tôi có vị trí cao hơn công ty cũ, việc đi công tác cũng rất thường xuyên.

Chồng tôi là người đầu tiên phàn nàn v́ chuyện này. Anh bảo một tháng tôi đi công tác đến 20 ngày là không v́ gia đ́nh. Phụ nữ chỉ cần có một công việc ổn định, không nhất thiết phải lăn ra làm như vậy. Tất nhiên tôi không đồng ư với quan điểm đó. Nhà tôi có người giúp việc. Chưa kể thời bây giờ, đàn ông hay phụ nữ cũng đều có quyền được tham vọng như nhau.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2311392&stc=1&d=1702803816
Chồng tôi là người đầu tiên phàn nàn v́ chuyện này. (Ảnh minh họa)

Vài tháng trở lại đây, t́nh cảm của vợ chồng tôi nhạt dần. Chúng tôi ít nói chuyện, tâm sự với nhau hơn. Mỗi lần nhắc đến con hoặc công việc, tôi và chồng lại nảy sinh mâu thuẫn. Mặc dù vậy, tôi vẫn tin tưởng chồng ḿnh chung thủy. Cho đến khi có một chuyện kỳ lạ xảy ra, tôi mới bắt đầu nghi ngờ.

Sau chuyến công tác 10 ngày vừa rồi, tôi về nhà và xin nghỉ phép một tuần để ở bên con, nhân lúc con chưa phải đi học lại. Đêm ấy đang đọc sách cho con nghe trước khi ngủ th́ trời đổ mưa. Thấy mưa to gió lớn, con ṿng tay ôm tôi chặt cứng, c̣n người liên tục run rẩy.

Lúc đó tôi cứ nghĩ con sợ mưa nên mới làm vậy. Nhưng đến chiều ngày mai, nh́n thấy trời mưa, con tôi lại chạy vào trong pḥng ngủ rồi trùm kín chăn khóc. Cảm thấy không ổn, tôi vào hỏi chuyện con. Đầu tiên thằng bé không chịu nói, chỉ khóc nấc bảo bố bắt giữ kín. Sau khi được mẹ ôm vào ḷng, con mới lắp bắp kể mọi chuyện.

Hôm ấy chồng tôi đưa con ra sân bóng rồi bỏ về nhà. Bọn trẻ chơi được một lúc th́ trời mưa, con tôi cũng chạy về. Nhưng điều đáng nói là con đứng nhấn chuông măi, chồng tôi vẫn không ra mở cửa. Khi người con đă ướt sũng, ngấm hết nước mưa, chồng tôi mới vội vă chạy ra mở cửa. Theo sau là một người phụ nữ.

Sợ con sẽ mách mọi chuyện, chồng tôi dọa không được nói cho mẹ biết. Chính v́ thế mà bây giờ, mỗi lần trời mưa là con lại sợ lỡ miệng nói ra chuyện đó rồi sẽ bị bố quát mắng.

Hôm ấy về nhà, tôi đă chất vấn chồng một lúc lâu, cuối cùng anh cũng thừa nhận đă ngoại t́nh. Để biện minh, anh c̣n bảo đó chỉ là cách để anh giải tỏa sinh lư. Nói đi nói lại, chồng trách tôi đă dành nhiều thời gian cho công việc, bỏ rơi chồng con. Tôi thật sự thất vọng, bây giờ mà ly hôn th́ con thiệt tḥi. C̣n nếu cố gắng sống cùng nhau lại khiên cưỡng quá, mọi người cho tôi lời khuyên được không?

VietBF@ Sưu tập