Log in

View Full Version : USA Đợt biệt kích SEAL bí mật nhất trong lịch sử của Mỹ vào Việt Nam CS


Gibbs
12-17-2023, 13:35
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2311466&stc=1&d=1702820134

Các ông có nhớ vụ đột kích Sơn Tây của biệt kích Mỹ vào năm 1970 không? Khi ấy tôi ở binh chủng Pḥng không & Không quân đóng ở đó.
Báo chí của ta lúc ấy không đăng tin, nhưng bên ta được một phe bẽ mặt, để cho biệt kích Mỹ đổ bộ ngay vào trung tâm hậu phương lớn của miền Bắc xă hội chủ nghĩa.
Biệt kích Mỹ không cứu được một tù binh nào, nhưng cũng chẳng có thằng biệt kích nào bị bắt, hay bị thương, chúng nó êm ả rút hết, chỉ để lại một xác trực thăng bị phá huỷ do cánh quạt va vào cây bàng bị găy.
Phía ta có mấy người chết.
Sau vụ đó Binh chủng pḥng không & Không quân nhiều sỹ quan bị kỷ luật, mệnh lệnh được ban ra luôn phải cảnh giác túc trực chiến đấu 24/24 giờ, bắn hạ tất cả máy bay xâm phạm từ phía Lào bay sang mà không cần xin lệnh, xin chỉ thị, nếu không có thông báo trước.
Hôm ấy từ đài quan sát phát hiện có trực thăng bay vào từ hướng Tây (hướng Lào ) chỉ huy trung đoàn ra lệnh tiêu diệt.
Loạt đầu bắn lên trượt, loạt sau bắn lên cũng trượt.
Chiếc trực thăng hạ độ cao xuống thấp, pháo không c̣n tầm bắn.
Mấy phút sau, có lệnh không được nổ súng, đó là máy bay của ta.
Buổi chiều ban chỉ huy trung đoàn bị gọi lên.
Tướng Phùng Thế Tài - Phó tổng tham mưu trưởng, (trước đó là Tư lệnh Pḥng không & Không quân) hầm hầm nét mặt. Ông này nổi tiếng là nóng tính, hay đánh lính c̣n gọi là “Phùng Thế Ục”
Tướng Tài chính là người có mặt trên chiếc trực thăng bị bắn trượt buổi sáng. Ông muốn bí mật bất ngờ đi kiểm tra, xem công tác cảnh giác đề pḥng của lực lượng Pḥng không & Không quân như thế nào.
Tướng Tài, nh́n chằm chằm vào từng sỹ quan của ban chỉ huy trung đoàn, mắt đỏ vằn như muốn nuốt thịt từng người. Tướng Tài hét lên:
- Cách chức, bỏ tù hết lũ ăn hại này đi.
Cả lũ xanh mặt, tham mưu trưởng trung đoàn ú ớ:
- Báo cáo Phó tổng tham mưu trưởng đă có lệnh bắn hạ bất kỳ máy bay nào xâm phạm từ hướng đó, nếu không được thông báo.
Tướng Tài túm áo ngực tham mưu trưởng trung đoàn.
- Tôi không kỷ luật các anh v́ nổ súng, tôi kỷ luật các anh v́ tội bắn trượt. Các anh luyện tập thế nào, bắn hai loạt vào chiếc trực thăng bay chậm như rùa mà không trúng, có phải là đồ ăn hại không? Sáng nay là máy bay địch th́ nó vào đến tận Hà Nội thăm trung ương, thăm Phủ chủ tịch rồi.
Hôm qua nghe mấy thằng cháu bên công an tào lao về chuyện cậu công an tụt dây từ tầng 11 ngă xuống chết, v́ chuyện bồ bịch ǵ đó, tôi mới hỏi chúng nó, liệu chết rồi có bị kỷ luật ǵ không?
Chúng nó bảo, ỉm đi được th́ không kỷ luật, nếu phanh phui ra phải kỹ luật.
Một thằng chẳng biết nó nói thật hay nói đùa, nó bảo:
- Không kỷ luật không được. Nhưng kỷ luật chuyện trai gái, đĩ bợm làm ǵ, của chúng nó không giữ được chẳng nhẽ Đảng giữ hộ.
Tội đối với ngành, th́ ngành xử, Công an ǵ mà có tụt dây từ tầng trên xuống tầng dưới mà ngă chết, kỷ luật là do yếu kém nghiệp vụ chuyên môn để xảy ra hậu quả nghiêm trọng ảnh hưởng đến uy tín của lực lượng công an. Ngành có quản lư cái ấy của chúng nó đâu mà kỷ luật về đạo đức, lối sống.
Quay lại vụ đột kích Sơn Tây của biệt kích Mỹ, tôi kể cho các ông nghe v́ nhiều người không biết sự thật, cứ tưởng ta tài giỏi phá được kế hoạch của Mỹ.
Tù binh Mỹ (hầu hết là phi công) được giam trong trại ở Sơn Tây là chính xác.
Những tù binh này đă dùng đất đá, và nhiều vật dụng như quần áo, cuốc xẻng… xếp thành một kư hiệu, hy vọng máy bay trinh sát của Mỹ căn cứ vào kư hiệu sẽ t́m ra ra chỗ giam giữ để người Mỹ có thể giải cứu.
Quả t́nh là qua không ảnh, người Mỹ khẳng định trại giam Sơn Tây có tù binh Mỹ. Qua nhiều lần cho máy bay trinh sát kiểm tra, người Mỹ quyết định dùng trực thăng đưa biệt kích xuất phát từ đất Thái Lan đổ bộ xuống trại giam Sơn Tây.
Trước khi đột kích hai ngày, ảnh gửi về vẫn thấy có quần áo phơi trong trại có nghĩa là vẫn có phi công sống trong đó.
Nhưng khi biệt kích Mỹ đổ bộ xuống lại không có tù binh nào, đó là do một nguyên nhân t́nh cờ không chủ ư.

Trước đó mấy ngày khu vực Sơn Tây có mưa lớn, nên trại có nguy cơ bị ngập. Phía Bắc Việt pḥng xa nên quyết định chuyển tù binh sang trại khác cách đấy mấy chục km.
Khi tù binh chuyển đi, có một số thương binh và binh lính đến sống trong trại, họ tắm giặt, phơi phóng quần áo, nên phía Mỹ vẫn tin tưởng trong trại có người.
Khi đội biệt kích Mỹ đang trên đường bay đến trại giam Sơn Tây, thông tin t́nh báo nằm vùng gửi về Mỹ, tù binh đă được chuyển đi nơi khác th́ đă quá muộn.
Sau này phía Việt Nam nói phét, v́ có tin t́nh báo nên đă chuyển tù binh đi nơi khác.
Nếu có tin t́nh báo, sao không tổ chức đón lơng, mai phục tiêu diệt, bắt sống nhóm biệt kích này, để chúng an toàn về căn cứ.
Chuyện kỷ luật, thông tin của ta hoàn toàn phụ thuộc ư chí của một người, nhóm người, muốn sao nó thành vậy, chẳng biết thế nào mà lần.