vuitoichat
01-09-2024, 15:04
Theo như cuộc hôn nhân là kỳ thật giống như một cuộc chạy marathon. Khởi điểm đều là thoải mái, nhưng quá tŕnh chạy đường dài khiến nhiều người thất bại giữa chừng. Không có nhiều người có thể chạy đến đích trong một lần chạy cho nhân vật nam nữ đối thoại như sau: “Em có thực sự yêu anh không?” Có lẽ trong giây phút ấy, lời tỏ t́nh của người đàn ông là sự bộc lộ cảm xúc chân thành.
Chúng ta thường thấy trong các bộ phim truyền h́nh, nhân vật nam nữ đối thoại như sau: “Em có thực sự yêu anh không?” Có lẽ trong giây phút ấy, lời tỏ t́nh của người đàn ông là sự bộc lộ cảm xúc chân thành. Tuy nhiên, nếu không có sự quan tâm, thấu hiểu và tự chủ lẫn nhau giữa các cặp đôi, trong cuộc sống hôn nhân không có tinh thần sẵn sàng hy sinh và cống hiến v́ đối phương, th́ dù lời nói ngọt ngào, sâu sắc đến đâu cuối cùng cũng sẽ trở nên vô nghĩa trước những lo toan, vấp váp của cuộc sống thường nhật.
Trong một bài báo, có một câu nói thế này: “Hôn nhân, kỳ thật giống như một cuộc chạy marathon. Khởi điểm đều là thoải mái, nhưng quá tŕnh chạy đường dài khiến nhiều người thất bại giữa chừng. Không có nhiều người có thể chạy đến đích trong một lần chạy”.
Tuy nhiên, t́nh yêu mà bạn cảm thấy nhàm chán, đă hết yêu ấy, nếu như bạn không trân trọng th́ đến khi mất đi, ngày sau nhất định sẽ hối hận không thôi.
T́nh yêu ngọt ngào của hai người
Phương Linh và Tŕnh Xuân là một đôi yêu nhau tự do. Khi họ mới bắt đầu hẹn ḥ th́ không có ǵ ngọt ngào hơn, họ gần như ở bên nhau cả ngày, thậm chí muốn dính lấy nhau suốt 24 giờ.
V́ cả hai đều xuất thân từ nông thôn và điều kiện gia đ́nh cũng không mấy khá giả nên trong lúc yêu nhau, Phương Linh v́ Tŕnh Xuân nên tiết kiệm tiền, ăn cái ǵ cũng chỉ ăn hàng vỉa hè, xem phim cũng là nơi rẻ nhất. Ngay cả khi hai người đi du lịch, ngoại trừ lúc khởi hành là xe lửa hay máy bay, tất cả các phương thức giao thông khác đều là xe buưt hoặc đi bộ, ngay cả một chiếc taxi cũng không nỡ ngồi.
https://i.postimg.cc/pTLGLmQJ/ntdvn-couple-955926-1280.jpg
Tuy nghèo khó nhưng hai người lại rất hạnh phúc, Tŕnh Xuân lúc đó đă âm thầm hạ quyết tâm phải làm cho cô gái ḿnh yêu được hạnh phúc nên sau này anh đă rất cố gắng. Trong những năm Phương Linh và Tŕnh Xuân yêu nhau, Phương Linh đă cùng anh ăn ḿ ḅ với giá 5 nhân dân tệ một tô, sống cùng anh dưới tầng hầm chỉ với 300 nhân dân tệ một tháng, ngày lễ một năm bọn họ có thể tổ chức, chỉ có ngày kỷ niệm hai người và sinh nhật Phương Linh.
Trong khoảng thời gian khó khăn đó, Tŕnh Xuân luôn chuẩn bị cho Phương Linh những niềm vui bất ngờ: Một chiếc nhẫn làm từ cái giật nắp khi uống lon nước ngọt, mua những bông hồng được bán giảm giá trước cửa tiệm trước khi tan ca, bí mật làm chiếc bánh ngọt nhỏ trong bếp vào ngày sinh nhật.
Cuộc sống của hai người tuy nghèo khó nhưng bởi v́ trong ḷng họ đều nghĩ về nhau nên cảm thấy cuộc sống rất ngọt ngào và hạnh phúc.
Hai người dần dần xa nhau
Điều ǵ khiến người ta cảm thán? Khi không có tiền th́ có t́nh uống nước cũng no. Khi có tiền hai người lại dần thay đổi, người đă từng thề sẽ chăm sóc cho bạn cả đời, bây giờ lại không muốn thực hiện lời hứa. Tất cả những điều tốt đẹp đă trở thành bóng ảnh trong quá khứ, tất cả những lời đă hứa nay trở thành tṛ cười. T́nh yêu ngày nào giống như một giấc chiêm bao, thức dậy rồi sẽ không c̣n nữa.
Sau này, bằng sự nỗ lực chung của ḿnh, cả hai đă lần lượt t́m được việc làm, sự nghiệp dần khởi sắc, cuộc sống cũng bắt đầu khá hơn, không giống như trước kia, cái ǵ cũng không nỡ ăn, không dám mặc. Từ khi được thăng chức, Tŕnh Xuân bận rộn với sự nghiệp, sau khi có con, Phương Linh bắt đầu tập trung vào gia đ́nh, ngoài việc chăm sóc con cái, cô c̣n phục vụ mẹ chồng ốm yếu.
Lúc đầu, sau giờ làm việc hai người c̣n cùng nhau tṛ chuyện, nhưng dần dần, khi Tŕnh Xuân xă giao ngày càng nhiều và về nhà càng ngày càng muộn, hai người cũng không có nhiều thời gian nói chuyện với nhau nữa. Cuộc sống như vậy cứ thế mà trôi qua, thoáng cái đă mười mấy năm. Cho đến bây giờ, Tŕnh Xuân từ lâu đă không t́m lại được t́nh cảm từng có với Phương Linh như trước đây, rơ ràng hiện giờ cái ǵ cũng có nhưng anh luôn quên ngày kỷ niệm ngày cưới của hai người và ngày sinh nhật của Phương Linh, khiến cô ấy không lần nào được vui nữa.
Do không có chủ đề chung nên hai người cơ bản không có cơ hội giao tiếp cùng nhau, Tŕnh Xuân không ngoại t́nh nhưng cảm thấy rất mệt mỏi, v́ thế anh đề xuất ly hôn với Phương Linh.
Phương Linh từ kinh ngạc chuyển sang im lặng, cô không vui nên lần đầu tiên từ chối yêu cầu của Tŕnh Xuân, nhưng Tŕnh Xuân lại kiên quyết đ̣i ly hôn. Phương Linh cũng kiên quyết nói với anh: “Nếu em ly hôn với anh th́ sẽ không có khả năng tái hôn. Chúng ta không có nhiều mâu thuẫn và cũng không có sự khác biệt về nguyên tắc. Tại sao nhất định phải ly hôn chứ?".
Tŕnh Xuân nói: "Bởi v́ anh sống đủ rồi, chán rồi, em không cảm thấy hai ta đă không c̣n t́nh cảm sao? Ngày thường ngay cả một câu cũng không nói, không giống như là vợ chồng”.
Cho dù Phương Linh có giải thích với Tŕnh Xuân thế nào, Tŕnh Xuân cũng không muốn nghe và cuối cùng hai người đă ly hôn.
Ly hôn rồi hối hận
Ngày đầu tiên ly hôn, Tŕnh Xuân cảm thấy trong ḷng trống trải. Ban đầu anh cảm thấy có thể là bởi v́ thói quen với sự tồn tại của Phương Linh, trạng thái như vậy có thể rất nhanh qua đi. Nhưng ngày hôm sau, và sau nữa, Tŕnh Xuân đều trải qua sự dày ṿ tâm can.
Sau bữa tiệc xă giao trở về không có canh giải rượu, đau bụng cũng không t́m thấy thuốc, xấu hổ quá không gọi được cho Phương Linh, chỉ có thể đến hiệu thuốc mua. Không ai nấu cơm, không người quan tâm đến việc anh mặc quần áo ǵ, cũng không có ai dặn ḍ anh mang theo ô, chỉ đến lúc đó anh mới hối hận.
Tú Lệ nói: "Điều đau khổ nhất trong cuộc đời con người là không phân biệt được người thật sự yêu ḿnh”.
Những người ở bên nhau lâu trong hôn nhân rất dễ bị mù quáng, không phân biệt được t́nh yêu hay là cảm xúc nhất thời, không biết trân trọng nhau. Có nhiều người cho rằng, đối phương không rời xa được ḿnh, ly hôn rồi người ấy vẫn đợi ḿnh. Tuy nhiên, đến lúc đó khi muốn quay lại, mới phát hiện ra người đó đă không c̣n đợi bạn nữa. Lúc này mới hiểu được, không phải tất cả t́nh cảm đều có đường cứu văn, có những người bỏ lỡ thật sự là tiếc nuối cả đời. Giờ đây hối hận đă muộn màng.
Trong hôn nhân hăy trân trọng nửa kia
Trong hôn nhân có rất nhiều cặp vợ chồng đều cảm thấy chán ngấy t́nh cảm, chính là đối với nhau không có lạc thú cuộc sống, chính là đối với đối phương không có cảm giác yêu, nhưng trên thực tế cũng không phải như thế, t́nh yêu là ở trong b́nh thản từng chút từng chút bị mài sạch, cũng có thể từng chút từng chút được nhặt lên. Hàn Quốc từng có một bộ phim đề tài hôn nhân có nội dung vô cùng cảm động:
Nam chính và nữ chính đă kết hôn được mười năm, lúc đầu người nam hứa hẹn sẽ ở bên cạnh người nữ cả đời, ôm hôn ngọt ngào cả đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân mười năm này đă dần làm cạn đi nhiệt huyết của hai người, hai người càng bên nhau, nam chính càng cảm thấy nhàm chán.
Khoảnh khắc người chồng đề nghị ly hôn, trái tim người phụ nữ “tan nát”, nhưng người phụ nữ cũng không lập tức đáp ứng ngay yêu cầu đó, mà để người chồng chơi tṛ chơi với ḿnh một tháng. Nội dung của tṛ chơi rất đơn giản, chính là trở lại trạng thái mới kết hôn, mỗi buổi sáng nam chính đi làm đều phải hôn và ôm nữ chính một cái, hai người cùng nhau ôm nhau một cái, buổi tối hai người cùng nhau ăn bữa tối dưới ánh nến.
Buổi tối lúc ngủ, người chồng ôm người vợ ngủ, tuy rằng ban đầu người chồng kháng cự kịch liệt, thậm chí c̣n có một chút phản cảm. Lúc hai người đi dạo phố, người vợ nắm tay người chồng, người chồng đầu tiên rất đỗi kinh ngạc, nhưng bên ngoài trước mặt nhiều người như vậy, người chồng cũng không tiện làm ra hành động khác, chỉ có thể bất đắc dĩ để cô vợ làm ǵ th́ làm. Cuối cùng, người chồng bắt đầu thói quen có vợ cùng sinh hoạt trong cuộc sống, bắt đầu chủ động quan tâm đến vợ.
Vào ngày thỏa thuận cuối cùng, nữ chính thu dọn hành lư và rời đi không lời từ biệt, nhưng người đàn ông lại hoảng sợ v́ nhận ra ḿnh không thể rời xa cô được nữa.
Yêu một người, v́ sao c̣n luôn xem nhẹ cảm nhận của đối phương?
Bởi v́ hai người kết hôn càng lâu th́ càng dễ quen và xem nhẹ nỗ lực của nhau. Khi không c̣n sự mới mẻ giữa hai người, họ sẽ dễ dàng cảm thấy mệt mỏi và nhàm chán.
Và chúng ta luôn có xu hướng quên đi người đối xử tốt với chúng ta ở xung quanh. Lúc này, nếu bạn cảm thấy mệt mỏi và muốn ly hôn th́ đó chắc chắn không phải là lựa chọn đúng đắn. Cho nên, ngàn vạn lần không nên phạm sai lầm như vậy, đến lúc đó hối hận cũng đă muộn.
Châm ngôn
Hăy suy nghĩ nghiêm túc, t́nh yêu đích thực là ǵ? Chữ “yêu” trong tiếng Trung là một chữ hội ư, được ghép bởi chữ “心” (tim) và chữ “受” (nhận), có nghĩa là “dùng tâm để cảm nhận”, cảm nhận nhu cầu của đối phương, quan tâm và thỏa măn nhu cầu và khát vọng nội tâm của nhau. Đối với những người đă bước vào cuộc sống hôn nhân, t́nh yêu là một chuyến du hành dài. Hăy chú ư và trân trọng từnfg khoảnh khắc trên hành tŕnh, thưởng thức và chiêm ngưỡng khung cảnh ấm áp được vẽ nên bởi củi, gạo, dầu, muối, tương, giấm, trà. Bạn sẽ đột nhiên nhận ra, nó có thể hơi nhàm chán, có thể không đủ lăng mạn và rực rỡ, nhưng lại là hạnh phúc thực sự thuộc về bạn.
Bạn ơi, hăy trân trọng hạnh phúc mà bạn đang có trước mắt. Hạnh phúc là ǵ? Đó là khi bạn trở về nhà vào một ngày hè oi ả, có một tách trà thơm ngon và lời chào nhẹ nhàng của người thân yêu; hoặc là khi bạn được phục vụ một bát ḿ nóng hổi vào một buổi sáng mùa đông. Hăy học cách biết ơn những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày, những điều mà người khác mang lại cho bạn, dù chỉ là một chút ấm áp, quan tâm và yêu thương.
“Ngàn năm mới được chung chăn gối", quư trọng "duyên phận" th́ mới càng biết ơn và trân trọng, mà biết ơn và trân trọng th́ mới có thể gặt hái được hạnh phúc.
Chúng ta thường thấy trong các bộ phim truyền h́nh, nhân vật nam nữ đối thoại như sau: “Em có thực sự yêu anh không?” Có lẽ trong giây phút ấy, lời tỏ t́nh của người đàn ông là sự bộc lộ cảm xúc chân thành. Tuy nhiên, nếu không có sự quan tâm, thấu hiểu và tự chủ lẫn nhau giữa các cặp đôi, trong cuộc sống hôn nhân không có tinh thần sẵn sàng hy sinh và cống hiến v́ đối phương, th́ dù lời nói ngọt ngào, sâu sắc đến đâu cuối cùng cũng sẽ trở nên vô nghĩa trước những lo toan, vấp váp của cuộc sống thường nhật.
Trong một bài báo, có một câu nói thế này: “Hôn nhân, kỳ thật giống như một cuộc chạy marathon. Khởi điểm đều là thoải mái, nhưng quá tŕnh chạy đường dài khiến nhiều người thất bại giữa chừng. Không có nhiều người có thể chạy đến đích trong một lần chạy”.
Tuy nhiên, t́nh yêu mà bạn cảm thấy nhàm chán, đă hết yêu ấy, nếu như bạn không trân trọng th́ đến khi mất đi, ngày sau nhất định sẽ hối hận không thôi.
T́nh yêu ngọt ngào của hai người
Phương Linh và Tŕnh Xuân là một đôi yêu nhau tự do. Khi họ mới bắt đầu hẹn ḥ th́ không có ǵ ngọt ngào hơn, họ gần như ở bên nhau cả ngày, thậm chí muốn dính lấy nhau suốt 24 giờ.
V́ cả hai đều xuất thân từ nông thôn và điều kiện gia đ́nh cũng không mấy khá giả nên trong lúc yêu nhau, Phương Linh v́ Tŕnh Xuân nên tiết kiệm tiền, ăn cái ǵ cũng chỉ ăn hàng vỉa hè, xem phim cũng là nơi rẻ nhất. Ngay cả khi hai người đi du lịch, ngoại trừ lúc khởi hành là xe lửa hay máy bay, tất cả các phương thức giao thông khác đều là xe buưt hoặc đi bộ, ngay cả một chiếc taxi cũng không nỡ ngồi.
https://i.postimg.cc/pTLGLmQJ/ntdvn-couple-955926-1280.jpg
Tuy nghèo khó nhưng hai người lại rất hạnh phúc, Tŕnh Xuân lúc đó đă âm thầm hạ quyết tâm phải làm cho cô gái ḿnh yêu được hạnh phúc nên sau này anh đă rất cố gắng. Trong những năm Phương Linh và Tŕnh Xuân yêu nhau, Phương Linh đă cùng anh ăn ḿ ḅ với giá 5 nhân dân tệ một tô, sống cùng anh dưới tầng hầm chỉ với 300 nhân dân tệ một tháng, ngày lễ một năm bọn họ có thể tổ chức, chỉ có ngày kỷ niệm hai người và sinh nhật Phương Linh.
Trong khoảng thời gian khó khăn đó, Tŕnh Xuân luôn chuẩn bị cho Phương Linh những niềm vui bất ngờ: Một chiếc nhẫn làm từ cái giật nắp khi uống lon nước ngọt, mua những bông hồng được bán giảm giá trước cửa tiệm trước khi tan ca, bí mật làm chiếc bánh ngọt nhỏ trong bếp vào ngày sinh nhật.
Cuộc sống của hai người tuy nghèo khó nhưng bởi v́ trong ḷng họ đều nghĩ về nhau nên cảm thấy cuộc sống rất ngọt ngào và hạnh phúc.
Hai người dần dần xa nhau
Điều ǵ khiến người ta cảm thán? Khi không có tiền th́ có t́nh uống nước cũng no. Khi có tiền hai người lại dần thay đổi, người đă từng thề sẽ chăm sóc cho bạn cả đời, bây giờ lại không muốn thực hiện lời hứa. Tất cả những điều tốt đẹp đă trở thành bóng ảnh trong quá khứ, tất cả những lời đă hứa nay trở thành tṛ cười. T́nh yêu ngày nào giống như một giấc chiêm bao, thức dậy rồi sẽ không c̣n nữa.
Sau này, bằng sự nỗ lực chung của ḿnh, cả hai đă lần lượt t́m được việc làm, sự nghiệp dần khởi sắc, cuộc sống cũng bắt đầu khá hơn, không giống như trước kia, cái ǵ cũng không nỡ ăn, không dám mặc. Từ khi được thăng chức, Tŕnh Xuân bận rộn với sự nghiệp, sau khi có con, Phương Linh bắt đầu tập trung vào gia đ́nh, ngoài việc chăm sóc con cái, cô c̣n phục vụ mẹ chồng ốm yếu.
Lúc đầu, sau giờ làm việc hai người c̣n cùng nhau tṛ chuyện, nhưng dần dần, khi Tŕnh Xuân xă giao ngày càng nhiều và về nhà càng ngày càng muộn, hai người cũng không có nhiều thời gian nói chuyện với nhau nữa. Cuộc sống như vậy cứ thế mà trôi qua, thoáng cái đă mười mấy năm. Cho đến bây giờ, Tŕnh Xuân từ lâu đă không t́m lại được t́nh cảm từng có với Phương Linh như trước đây, rơ ràng hiện giờ cái ǵ cũng có nhưng anh luôn quên ngày kỷ niệm ngày cưới của hai người và ngày sinh nhật của Phương Linh, khiến cô ấy không lần nào được vui nữa.
Do không có chủ đề chung nên hai người cơ bản không có cơ hội giao tiếp cùng nhau, Tŕnh Xuân không ngoại t́nh nhưng cảm thấy rất mệt mỏi, v́ thế anh đề xuất ly hôn với Phương Linh.
Phương Linh từ kinh ngạc chuyển sang im lặng, cô không vui nên lần đầu tiên từ chối yêu cầu của Tŕnh Xuân, nhưng Tŕnh Xuân lại kiên quyết đ̣i ly hôn. Phương Linh cũng kiên quyết nói với anh: “Nếu em ly hôn với anh th́ sẽ không có khả năng tái hôn. Chúng ta không có nhiều mâu thuẫn và cũng không có sự khác biệt về nguyên tắc. Tại sao nhất định phải ly hôn chứ?".
Tŕnh Xuân nói: "Bởi v́ anh sống đủ rồi, chán rồi, em không cảm thấy hai ta đă không c̣n t́nh cảm sao? Ngày thường ngay cả một câu cũng không nói, không giống như là vợ chồng”.
Cho dù Phương Linh có giải thích với Tŕnh Xuân thế nào, Tŕnh Xuân cũng không muốn nghe và cuối cùng hai người đă ly hôn.
Ly hôn rồi hối hận
Ngày đầu tiên ly hôn, Tŕnh Xuân cảm thấy trong ḷng trống trải. Ban đầu anh cảm thấy có thể là bởi v́ thói quen với sự tồn tại của Phương Linh, trạng thái như vậy có thể rất nhanh qua đi. Nhưng ngày hôm sau, và sau nữa, Tŕnh Xuân đều trải qua sự dày ṿ tâm can.
Sau bữa tiệc xă giao trở về không có canh giải rượu, đau bụng cũng không t́m thấy thuốc, xấu hổ quá không gọi được cho Phương Linh, chỉ có thể đến hiệu thuốc mua. Không ai nấu cơm, không người quan tâm đến việc anh mặc quần áo ǵ, cũng không có ai dặn ḍ anh mang theo ô, chỉ đến lúc đó anh mới hối hận.
Tú Lệ nói: "Điều đau khổ nhất trong cuộc đời con người là không phân biệt được người thật sự yêu ḿnh”.
Những người ở bên nhau lâu trong hôn nhân rất dễ bị mù quáng, không phân biệt được t́nh yêu hay là cảm xúc nhất thời, không biết trân trọng nhau. Có nhiều người cho rằng, đối phương không rời xa được ḿnh, ly hôn rồi người ấy vẫn đợi ḿnh. Tuy nhiên, đến lúc đó khi muốn quay lại, mới phát hiện ra người đó đă không c̣n đợi bạn nữa. Lúc này mới hiểu được, không phải tất cả t́nh cảm đều có đường cứu văn, có những người bỏ lỡ thật sự là tiếc nuối cả đời. Giờ đây hối hận đă muộn màng.
Trong hôn nhân hăy trân trọng nửa kia
Trong hôn nhân có rất nhiều cặp vợ chồng đều cảm thấy chán ngấy t́nh cảm, chính là đối với nhau không có lạc thú cuộc sống, chính là đối với đối phương không có cảm giác yêu, nhưng trên thực tế cũng không phải như thế, t́nh yêu là ở trong b́nh thản từng chút từng chút bị mài sạch, cũng có thể từng chút từng chút được nhặt lên. Hàn Quốc từng có một bộ phim đề tài hôn nhân có nội dung vô cùng cảm động:
Nam chính và nữ chính đă kết hôn được mười năm, lúc đầu người nam hứa hẹn sẽ ở bên cạnh người nữ cả đời, ôm hôn ngọt ngào cả đời. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân mười năm này đă dần làm cạn đi nhiệt huyết của hai người, hai người càng bên nhau, nam chính càng cảm thấy nhàm chán.
Khoảnh khắc người chồng đề nghị ly hôn, trái tim người phụ nữ “tan nát”, nhưng người phụ nữ cũng không lập tức đáp ứng ngay yêu cầu đó, mà để người chồng chơi tṛ chơi với ḿnh một tháng. Nội dung của tṛ chơi rất đơn giản, chính là trở lại trạng thái mới kết hôn, mỗi buổi sáng nam chính đi làm đều phải hôn và ôm nữ chính một cái, hai người cùng nhau ôm nhau một cái, buổi tối hai người cùng nhau ăn bữa tối dưới ánh nến.
Buổi tối lúc ngủ, người chồng ôm người vợ ngủ, tuy rằng ban đầu người chồng kháng cự kịch liệt, thậm chí c̣n có một chút phản cảm. Lúc hai người đi dạo phố, người vợ nắm tay người chồng, người chồng đầu tiên rất đỗi kinh ngạc, nhưng bên ngoài trước mặt nhiều người như vậy, người chồng cũng không tiện làm ra hành động khác, chỉ có thể bất đắc dĩ để cô vợ làm ǵ th́ làm. Cuối cùng, người chồng bắt đầu thói quen có vợ cùng sinh hoạt trong cuộc sống, bắt đầu chủ động quan tâm đến vợ.
Vào ngày thỏa thuận cuối cùng, nữ chính thu dọn hành lư và rời đi không lời từ biệt, nhưng người đàn ông lại hoảng sợ v́ nhận ra ḿnh không thể rời xa cô được nữa.
Yêu một người, v́ sao c̣n luôn xem nhẹ cảm nhận của đối phương?
Bởi v́ hai người kết hôn càng lâu th́ càng dễ quen và xem nhẹ nỗ lực của nhau. Khi không c̣n sự mới mẻ giữa hai người, họ sẽ dễ dàng cảm thấy mệt mỏi và nhàm chán.
Và chúng ta luôn có xu hướng quên đi người đối xử tốt với chúng ta ở xung quanh. Lúc này, nếu bạn cảm thấy mệt mỏi và muốn ly hôn th́ đó chắc chắn không phải là lựa chọn đúng đắn. Cho nên, ngàn vạn lần không nên phạm sai lầm như vậy, đến lúc đó hối hận cũng đă muộn.
Châm ngôn
Hăy suy nghĩ nghiêm túc, t́nh yêu đích thực là ǵ? Chữ “yêu” trong tiếng Trung là một chữ hội ư, được ghép bởi chữ “心” (tim) và chữ “受” (nhận), có nghĩa là “dùng tâm để cảm nhận”, cảm nhận nhu cầu của đối phương, quan tâm và thỏa măn nhu cầu và khát vọng nội tâm của nhau. Đối với những người đă bước vào cuộc sống hôn nhân, t́nh yêu là một chuyến du hành dài. Hăy chú ư và trân trọng từnfg khoảnh khắc trên hành tŕnh, thưởng thức và chiêm ngưỡng khung cảnh ấm áp được vẽ nên bởi củi, gạo, dầu, muối, tương, giấm, trà. Bạn sẽ đột nhiên nhận ra, nó có thể hơi nhàm chán, có thể không đủ lăng mạn và rực rỡ, nhưng lại là hạnh phúc thực sự thuộc về bạn.
Bạn ơi, hăy trân trọng hạnh phúc mà bạn đang có trước mắt. Hạnh phúc là ǵ? Đó là khi bạn trở về nhà vào một ngày hè oi ả, có một tách trà thơm ngon và lời chào nhẹ nhàng của người thân yêu; hoặc là khi bạn được phục vụ một bát ḿ nóng hổi vào một buổi sáng mùa đông. Hăy học cách biết ơn những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày, những điều mà người khác mang lại cho bạn, dù chỉ là một chút ấm áp, quan tâm và yêu thương.
“Ngàn năm mới được chung chăn gối", quư trọng "duyên phận" th́ mới càng biết ơn và trân trọng, mà biết ơn và trân trọng th́ mới có thể gặt hái được hạnh phúc.