troopy
03-11-2024, 01:13
Kenneth Parks khai ngủ gật khi xem tivi, khi tỉnh giấc thấy vừa lái xe 20 km đến nhà bố mẹ vợ để sát hại họ và v́ thế được tuyên vô tội do gây án khi đang mộng du.
Rạng sáng 24/5/1987, tại Toronto, Canada, nam công nhân điện tử 23 tuổi Kenneth Parks đă ngủ quên trên ghế sofa trong nhà khi đang xem tivi.
Khi mở mắt ra, bên ngoài vẫn c̣n tối, Kenneth thấy đang đứng ở một ngôi nhà khác. Anh ta có một con dao trong tay. Mẹ vợ đang chết trước mặt.
Kenneth không c̣n nhớ ǵ về những ǵ vừa xảy ra hoặc làm thế nào có thể đi được quăng đường 14 dặm đến nhà bố mẹ vợ. Tất cả những ǵ anh ta thấy là máu trên quần áo của ḿnh. Trong trạng thái bàng hoàng, Kenneth bỏ chạy và lái xe đến đồn cảnh sát gần nhất và đến nơi với câu nói lạnh lùng: "Tôi nghĩ tôi đă giết một số người."
Sự kiện đêm đó đă thu hút sự chú ư của các nhà tội phạm học trong nhiều thập kỷ. Nhưng sự thật là điều không thể chối căi. Bố vợ của Kenneth bị siết cổ bất tỉnh và vẫn sống sót. Mẹ vợ anh bị đâm 5 nhát, tử vong tại hiện trường.
Kenneth Parks bị thẩm vấn bảy lần nhưng lời khai vẫn nhất quán. Anh ta không có kư ức về những ǵ đă xảy ra; không có động cơ giết bố mẹ vợ. Lúc trước anh ta đang ngủ quên, lúc sau lại phạm tội giết người.
Bất chấp mọi bằng chứng cho thấy anh ta đă phạm tội, Kenneth Parks vẫn không bị tội giết người. Cách bào chữa của anh ta việc mộng du hay chứng bất loạn thần vô thức, nên được coi là một giai đoạn chứng mộng du. Kenneth được tuyên trắng án, trở lại cuộc sống b́nh thường và có sáu người con.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2346162&stc=1&d=1710119617
Kenneth Parks (giữa) rời ṭa án sau khi được tuyên trắng án. Ảnh: Demostraciones
Gần hai thập kỷ sau, vào năm 2006, Kenneth Parks một lần nữa lại xuất hiện trên trang nhất của các tin tức quốc gia. Ông đang tranh cử để trở thành ủy viên quản trị của trường trung học địa phương. Không có ǵ ngạc nhiên, ông bị mọi người đả kích kịch liệt. Dù được tuyên vô tội, kư ức kinh hoàng của người Toronto về đêm tháng 5/1978 vẫn ám ảnh họ. Trong phán xét xă hội, ông vẫn là kẻ ác.
Mọi người bắt đầu lật lại câu hỏi, liệu có phải Kenneth Parks đă sử dụng biện pháp bào chữa mộng du để thoát khỏi vụ giết người hoàn hảo không? Và nếu bạn giết người khi mộng du, bạn có tội hay không có tội? Nếu bạn mở mắt nhưng năo vẫn đang ngủ, bạn có được coi là cố ư phạm tội hay không?
Dù mộng du có phải là sự che đậy hoàn hảo cho một vụ giết người hay không, Kenneth Parks không phải người đầu tiên sử dụng nó để bào chữa cho ḿnh.
Tháng 1/1859, Esther Griggs, một phụ nữ London (Anh) bị buộc tội ném con qua cửa sổ và hét lên: "Cứu các con tôi!" trong khi hai con c̣n lại của cô nằm trên giường.
Griggs khai mơ thấy ngôi nhà của ḿnh bị cháy và đang cố gắng cứu đứa con trai bé bỏng của ḿnh bằng cách ném nó ra ngoài cửa sổ. Ṭa án tin rằng cô ấy đang ngủ vào thời điểm xảy ra án mạng nên không phải chịu trách nhiệm về hành động của ḿnh. Esther Griggs, giống như Kenneth Parks, được tuyên trắng án.
Hai thập kỷ sau, vào ngày 9/4/1878, Simon Fraser sống ở Glasgow (Scotland) đang ngủ, ra khỏi giường và bế con trai 18 tháng tuổi, đập đầu cậu bé vào tường. Anh ta không phủ nhận những ǵ ḿnh đă làm nhưng khai bị ác mộng rằng gia đ́nh bị thú dữ đột nhập nên t́m cách chống trả. Khi tỉnh dậy, Fraser thấy ḿnh thực tế lại khác.
Tại phiên ṭa, người bào chữa đă chứng minh rằng thân chủ có tiền sử lâu dài về chứng sợ hăi ban đêm và mộng du bạo lực, bao gồm cả việc cố gắng bóp cổ em gái. Vụ án chống lại Fraser đă được ṭa án bác bỏ. Nhưng nó đi kèm với một điều kiện: Anh ta phải ngủ một ḿnh trong căn pḥng khóa kín suốt đời.
VietBF@sưu tập
Rạng sáng 24/5/1987, tại Toronto, Canada, nam công nhân điện tử 23 tuổi Kenneth Parks đă ngủ quên trên ghế sofa trong nhà khi đang xem tivi.
Khi mở mắt ra, bên ngoài vẫn c̣n tối, Kenneth thấy đang đứng ở một ngôi nhà khác. Anh ta có một con dao trong tay. Mẹ vợ đang chết trước mặt.
Kenneth không c̣n nhớ ǵ về những ǵ vừa xảy ra hoặc làm thế nào có thể đi được quăng đường 14 dặm đến nhà bố mẹ vợ. Tất cả những ǵ anh ta thấy là máu trên quần áo của ḿnh. Trong trạng thái bàng hoàng, Kenneth bỏ chạy và lái xe đến đồn cảnh sát gần nhất và đến nơi với câu nói lạnh lùng: "Tôi nghĩ tôi đă giết một số người."
Sự kiện đêm đó đă thu hút sự chú ư của các nhà tội phạm học trong nhiều thập kỷ. Nhưng sự thật là điều không thể chối căi. Bố vợ của Kenneth bị siết cổ bất tỉnh và vẫn sống sót. Mẹ vợ anh bị đâm 5 nhát, tử vong tại hiện trường.
Kenneth Parks bị thẩm vấn bảy lần nhưng lời khai vẫn nhất quán. Anh ta không có kư ức về những ǵ đă xảy ra; không có động cơ giết bố mẹ vợ. Lúc trước anh ta đang ngủ quên, lúc sau lại phạm tội giết người.
Bất chấp mọi bằng chứng cho thấy anh ta đă phạm tội, Kenneth Parks vẫn không bị tội giết người. Cách bào chữa của anh ta việc mộng du hay chứng bất loạn thần vô thức, nên được coi là một giai đoạn chứng mộng du. Kenneth được tuyên trắng án, trở lại cuộc sống b́nh thường và có sáu người con.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2346162&stc=1&d=1710119617
Kenneth Parks (giữa) rời ṭa án sau khi được tuyên trắng án. Ảnh: Demostraciones
Gần hai thập kỷ sau, vào năm 2006, Kenneth Parks một lần nữa lại xuất hiện trên trang nhất của các tin tức quốc gia. Ông đang tranh cử để trở thành ủy viên quản trị của trường trung học địa phương. Không có ǵ ngạc nhiên, ông bị mọi người đả kích kịch liệt. Dù được tuyên vô tội, kư ức kinh hoàng của người Toronto về đêm tháng 5/1978 vẫn ám ảnh họ. Trong phán xét xă hội, ông vẫn là kẻ ác.
Mọi người bắt đầu lật lại câu hỏi, liệu có phải Kenneth Parks đă sử dụng biện pháp bào chữa mộng du để thoát khỏi vụ giết người hoàn hảo không? Và nếu bạn giết người khi mộng du, bạn có tội hay không có tội? Nếu bạn mở mắt nhưng năo vẫn đang ngủ, bạn có được coi là cố ư phạm tội hay không?
Dù mộng du có phải là sự che đậy hoàn hảo cho một vụ giết người hay không, Kenneth Parks không phải người đầu tiên sử dụng nó để bào chữa cho ḿnh.
Tháng 1/1859, Esther Griggs, một phụ nữ London (Anh) bị buộc tội ném con qua cửa sổ và hét lên: "Cứu các con tôi!" trong khi hai con c̣n lại của cô nằm trên giường.
Griggs khai mơ thấy ngôi nhà của ḿnh bị cháy và đang cố gắng cứu đứa con trai bé bỏng của ḿnh bằng cách ném nó ra ngoài cửa sổ. Ṭa án tin rằng cô ấy đang ngủ vào thời điểm xảy ra án mạng nên không phải chịu trách nhiệm về hành động của ḿnh. Esther Griggs, giống như Kenneth Parks, được tuyên trắng án.
Hai thập kỷ sau, vào ngày 9/4/1878, Simon Fraser sống ở Glasgow (Scotland) đang ngủ, ra khỏi giường và bế con trai 18 tháng tuổi, đập đầu cậu bé vào tường. Anh ta không phủ nhận những ǵ ḿnh đă làm nhưng khai bị ác mộng rằng gia đ́nh bị thú dữ đột nhập nên t́m cách chống trả. Khi tỉnh dậy, Fraser thấy ḿnh thực tế lại khác.
Tại phiên ṭa, người bào chữa đă chứng minh rằng thân chủ có tiền sử lâu dài về chứng sợ hăi ban đêm và mộng du bạo lực, bao gồm cả việc cố gắng bóp cổ em gái. Vụ án chống lại Fraser đă được ṭa án bác bỏ. Nhưng nó đi kèm với một điều kiện: Anh ta phải ngủ một ḿnh trong căn pḥng khóa kín suốt đời.
VietBF@sưu tập