Log in

View Full Version : THIÊN HẠ KHÔNG AI BẤT TÀI CẢ


troopy
03-31-2024, 13:47
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2354514&stc=1&d=1711892835
Chuyện thứ nhất (sưu tầm): Trên thuyền, giữa sông, anh lái đ̣ đang chở một nhà thông thái. Với giọng “kẻ cả” của một người thông tuệ mọi lẽ trong cuộc sống, nhà thông thái hỏi người lái đ̣: “Anh có biết ǵ về thiên văn không nhỉ?”. Người lái đ̣ đáp: “Thú thật cái từ ‘thiên văn’ tôi chưa biết là ǵ nữa ông ạ!”. Nhà thông thái chậc lưỡi: “Tiếc nhỉ! Thế th́ khác ǵ như mất nửa cuộc đời”. Ông ta lại hỏi người lái đó: ‘Thế th́ anh biết ǵ về vật lư không?”. Người lái đ̣ lại đáp: “Tôi không biết đâu. Thời nhỏ có học về nó mà chẳng vô. Lại lười biếng, suốt ngày trốn học ra sông bơi lội, bắt cá kiếm cơm, sống qua ngày thôi, nên tôi chẳng biết ǵ về…điện cả!”. Nhà thông thái lắc đầu: “Đời nhạt thếch! Khác ǵ mất nửa cuộc đời! Tiếc nhỉ!”. Vừa lúc đó có một cơn lốc xoáy nổi lên giữa sông, con thuyền tṛng trành, anh lái đ̣ thảng thốt hét lên: “Ông có biết bơi không? Lốc này dễ lật thuyền lắm!”. Nhà thông thái lúc này mặt cắt không c̣n hột máu: “Ôi! Không…! Tôi không biết bơi!”. Anh lái đ̣ hốt hoảng: “Chết thật! Thế này th́ ông mất cả cuộc đời quá!”.
Chuyện thứ hai: Trên chiếc xe Lexus 570 bóng loáng, ngồi ghế sau - giám đốc công ty xây dựng và đầu tư dự án, một đàn ông ngoài 40, dáng dấp trí thức, cực sang chảnh, hỏi tay lái xe của ḿnh để mua vui trên đường đi công tác ngoại tỉnh: “Cậu biết đọc bản vẽ, thiết kế không nhỉ?”. Tài xế: “Sếp cứ đùa em! Em chỉ là dân cuốc rẫy, chỉ biết trồng mấy cây cà phê, tiêu, chanh dây…vớ vẩn ấy mà”. Ông giám đốc tỏ vẻ xót thương, thực ra ngầm khinh rẻ: “Ừ! Làm nông cực bỏ mẹ! Phí cả đời trai trẻ. May mà cậu c̣n biết lái cái xe”. Ít lâu sau, “cơn sóng thần” đại dịch Covid-19 đă làm công ty ông giám đốc quệt quệ, ngập trong biển nợ với khách hàng và ngân hàng…Nhà cửa và tài sản mà anh ta tích cóp hơn chục năm đă bị ngân hàng tịch biên và khách hàng tới "khoắng" trừ nợ...sạch sẽ. Bất động sản vừa xuống giá lại đóng băng, chẳng ma nào mua bán, xây dựng ǵ cả. Ông ta, nghề nghiệp - ngoài bằng quản lư xây dựng th́ chẳng biết ǵ thêm nên thất nghiệp, đói dài. Tính chạy xe grab hay làm ǵ đó nhưng với bản tính kiêu ngạo kia lại "làm sếp" quen rồi nên anh ta chẳng đủ bản lĩnh. Vợ phải bán xôi, bán bún ǵ đó sống qua ngày. C̣n anh lái xe, "chạy dịch" về quê kiếm sống. Hắn có mảnh rẩy hơn hai hec-ta cà phê bỏ hoang chục năm nay, giờ về lo chăm bẵm, cắt tỉa, bón phân lại. Với “tay nghề” trồng trọt của một tay nông quê kinh nghiệm cà phê được mùa liên tiếp. Mấy năm nay giá cà phê lên vùn vụt, hắn ta khá lên, có của ăn của để. Nghe nói, mới đây, sếp cũ có ư hỏi hắn vay mượn ít tiền để trang trải tiền thuê nhà và cho con cái học hành ǵ đó...
Ngẫm:
Trong cuộc sống, nhiều người hay tỏ vẻ là ḿnh thông minh, trí tuệ hơn người và hay coi thường những người ít học, học thấp hơn hoặc thuộc cấp của họ. Tuy nhiên, con người ai cũng có thời, có vận, cái “hơn người” của ta cũng chỉ nhất thời trong một hoàn cảnh cụ thể nào đó. Cái mà họ có, ta cứ tưởng là tầm thường th́ lúc nào đó nó lại thật tuyệt diệu và đáng giá đến nhường nào!
Tóm lại, thiên hạ, ngẫm kỹ, không ai bất tài cả. Vấn đề là: "Việc ǵ? Ở đâu? Khi nào?" th́ cái tài trong mỗi người sẽ được bộc lộ và phát huy. Tạo hóa công bằng lắm lắm!

VietBF@sưu tập