PDA

View Full Version : TÔI LÀ THẰNG ĐÀN ÔNG TỒI - NÊN TRẢ GIÁ


goodidea
04-11-2024, 10:09
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2359398&stc=1&d=1712830186
Sau 14 năm, vợ chồng tôi có hai con, một trai, một gái. Vợ chồng gặp nhiều biến cố về kinh tế nên giờ vẫn ở nhà thuê.
Đầu tháng 10 vừa qua, được sự giúp đỡ của hai anh trai tôi, cộng thêm số tiền hiện có, chúng tôi quyết định mua căn nhà khang trang hơn để có chỗ ở ổn định. Mới đặt cọc một phần, dự định tháng 11 âm lịch sẽ xong và chuyển về nhà mới, đó là mong mỏi lớn nhất của gia đ́nh tôi. Các con háo hức đợi vào nhà mới, vợ chồng tôi cũng vui và động viên nhau cùng cố gắng để có cuộc sống tốt hơn.
Nói về kinh tế, chúng tôi đều là nhân viên văn pḥng cùng công ty (khác pḥng ban), thu nhập từ lương của công ty chỉ đủ trang trải cuộc sống ở mức trung b́nh. Chúng tôi có một khoản đầu tư cùng anh trai tôi, hiện tại cho thu nhập tương đối tốt và ổn định.
Các con tôi ngoan ngoăn, khỏe mạnh. Vợ tôi là người phụ nữ truyền thống của gia đ́nh, chăm sóc con cái tốt, hết ḷng với nhà chồng, đối nội đối ngoại đều được mọi người đánh giá cao, thật thà, chăm chỉ. Nói chung, nếu mà có lỗi trong nhà chắc chắn là do tôi, cả gia đ́nh bên nội đều tin tưởng và bênh vực vợ trong mọi chuyện. Vợ tôi không dùng tiền để chăm sóc hay đối xử kiểu lời hay ư đẹp với mọi người, cũng không quà cáp hay biếu xén, cô ấy đối xử bằng sự chân thành và biết điều. Đôi khi điều đó làm tôi thấy tự ái v́ sợ vợ coi thường ḿnh.Đến người sắt đá như anh tôi c̣n giúp vợ tôi kiếm tiền mua nhà. Chứ không tin tôi.
Cô ấy là người tốt nhưng lại khô khan với chồng, không thể hiện bằng lời nói, nhiều khi tôi không biết vợ có thật sự yêu ḿnh không. Vợ gặp nhiều áp lực trong công việc, trong kinh tế gia đ́nh, áp lực về học hành của con cái, đôi khi hơi cầu toàn. Từ những áp lực đó dẫn đến mâu thuẫn ngầm giữa chúng tôi. Vợ không thể hiện t́nh cảm với chồng như tôi thể hiện với cô ấy. Tôi là người sống t́nh cảm, hết ḷng yêu vợ thương con.
Đúng như vợ nói, tôi chỉ yêu bằng lời nói, c̣n hành động chỉ được một nửa. Tôi thụ động, mải chơi. Vợ nói cần thấy hành động của tôi như chăm sóc nhà cửa và con cái cùng cô ấy, kiếm tiền tốt lo cho vợ con (lương tôi thấp, mỗi tháng chỉ đưa vợ được 3-4 triệu). Trước kia không có khoản đầu tư với anh trai, nhiều lúc tôi cũng thấy vợ rất giỏi trong việc xoay xở chi tiêu trong nhà.
Từ những mâu thuẫn âm ỉ, những áp lực vợ không chia sẻ được với tôi nên trong mấy lần căi nhau từ đầu năm tôi hỏi thẳng vợ c̣n yêu chồng không?. Vợ bảo giờ sống với nhau chỉ v́ trách nhiệm với gia đ́nh hai bên và con cái, yêu vẫn có nhưng cơm áo , hai đứa con chiếm hết rồi. Tôi thật sự rất sốc, bản thân mải chơi nhưng chưa bao giờ hết yêu vợ, không hề có ư định phản bội vợ. Hơn chục năm sống với nhau tôi luôn tôn trọng và yêu thương vợ hết ḷng.
Nền tảng gia đ́nh mà không c̣n t́nh yêu th́ sống với nhau làm sao nổi. Trong lúc chán nản, tôi đă đi chơi cùng nhóm bạn và gặp người khác;
Lúc đầu chỉ là cà phê, nói chuyện cho đỡ buồn, sau đó tôi cảm thấy như đấy là t́nh yêu thật sự, chúng tôi đă qua lại với nhau. Tôi nói dối người đó là đang ly thân vợ, kết quả là em có thai. Nguyện vọng mong con có cha và được ở trong ngôi nhà đang xây dở dang…
Tôi chưa bao giờ giấu vợ chuyện ǵ, lần này cũng thế. Tôi đang t́m lúc thích hợp để nói chuyện với vợ th́ trong buổi sáng để quên điện thoại ở nhà, trước khi mang đi làm cho tôi vợ đă mở tin nhắn ra xem. Vợ từng nói muốn gia đ́nh hạnh phúc th́ đừng động vào điện thoại của nhau. Tôi không làm được, thường xuyên xem điện thoại của vợ, tuyệt nhiên không bao giờ vợ xem điện thoại của tôi, không hiểu sao hôm đó vợ lại biết mật khẩu và mở ra xem.
Phải nói là vợ tôi cực kỳ b́nh tĩnh, nếu là người khác chắc tôi đă không ngồi đây mà viết ra được như thế này. Cô ấy vẫn cho con đi học, đến cơ quan làm việc. Đến khi tôi lấy lại điện thoại của ḿnh và mượn điện thoại vợ để xem sửa lại phần thiết kế nhà mới th́ thấy vợ lưu số điện thoại của cô bạn gái. Tôi hỏi vợ là đă gọi điện cho người ta chưa. Vợ bảo lưu để đó, những việc như này xảy ra lỗi là do đàn ông nên phải xử lư đàn ông trước. Chúng tôi đă có buổi nói chuyện nghiêm túc, không ầm ĩ, không gào thét. Vợ hỏi tôi định xử lư chuyện này như thế nào. Thật sự tôi không biết làm như sao cho đúng, bỏ vợ con chắc chắn không bao giờ có trong suy nghĩ của tôi, mà bên kia cũng là con tôi, tôi không bỏ được v́ như thế là thất đức. Vợ bảo lúc tôi làm tại sao không hỏi vợ, giờ để lại hậu quả lại hỏi vợ nên làm ǵ?.
Vợ c̣n bảo cô ấy mới có quyền quyết định chứ không phải tôi. Tôi chấp nhận mọi quyết định của vợ đưa ra, kể cả t́nh huống xấu nhất là ly hôn. Tôi xin vợ tha thứ, đừng nói với ai, để từ từ t́m cách giải quyết. Vợ bảo tha thứ cho tôi nhưng tuần sau, tháng sau tôi lại qua đó, lại chăm sóc bà bầu, đến khi sinh con lại chăm sóc con, vậy tha thứ có ư nghĩa ǵ.?
Giờ tôi thật sự rất khổ tâm, nh́n vợ vật vă đau khổ mà tôi không biết phải làm ǵ để chuộc lại lỗi lầm. Vợ bảo sẽ tha thứ cho tôi để các con vẫn c̣n gia đ́nh trọn vẹn, với điều kiện chấm dứt hoàn toàn với bên kia. Điều kiện của vợ th́ tôi lại không làm được, bên kia người ta không có lỗi, lỗi biết tôi có vợ mà vẫn yêu tôi thôi, cũng chỉ là bị tôi lừa dối.
Tôi cần thời gian để giải quyết mà vợ cứ hỏi cần bao lâu, mấy tháng khi người ta sinh xong, rồi mấy năm đầu đời của con, rồi con vào lớp một, ở đâu cũng cần có sự hiện diện của người bố; vậy thời gian là bao lâu? Tôi không biết trả lời như thế nào cho đúng.
Vợ không phải là người hay chuyện nên chắc chắn không mang chuyện này đi nói với ai để chia sẻ, vẫn giữ cho tôi chút sĩ diện với gia đ́nh và công ty. Thế nhưng nhiều lúc thấy hành động và lời nói của vợ, tôi có cảm giác vợ không c̣n tôn trọng và tin tưởng ḿnh nữa. Tôi đă thề là cả đời c̣n lại sẽ đối xử tốt với cô ấy, không làm tổn thương cô ấy thêm lần nào nữa.
Hiện tại, sau 5 ngày xảy ra chuyện, vợ tôi chưa đưa ra quyết định ǵ. Cô ấy bảo cần thêm thời gian suy nghĩ, có thể sẽ ly thân trước. Chúng tôi c̣n căn nhà đang hoàn thiện nên không thể không nói chuyện với nhau, nhưng khi chỉ c̣n hai vợ chồng th́ thật sự ngột ngạt.
Tôi xin vợ hăy coi như mọi chuyện b́nh thường một thời gian rồi sẽ tính, thế nhưng có vẻ vợ không b́nh thường được. Như thế, vợ càng thấy khổ sở hơn. Hôm qua vợ nói:
"Ngày anh đưa người ta đi đẻ sẽ là ngày em vào viện tâm thần đấy. Em sắp không chịu nổi nữa rồi".
Cuối cùng vợ đặt đơn ly hôn trên bàn:
Anh kư đi rồi dọn quần áo ra đi ngay, c̣n lại nhà cửa dang dở để tôi lo và không cần anh chu cấp … Tôn trọng anh là không làm to chuyện, vậy lấy quần áo cuốn gói đi ngay …
Ly hôn trong lặng lẽ, th́ đúng là tiền lương tôi không đủ nuôi con nhỏ, cô ta không đi làm… Có bầu nhưng vẫn giày cao gót vẫn cafe rong chơi với bạn bè, không khéo vum vén và nhất là bố mẹ, các anh trai tôi đuổi tôi ra khỏi nhà nội, quyết không nḥm ngó đến tôi.
Biết tôi bất tài khi cô kia chề miệng nói:
- Té ra anh chỉ là thằng đàn ông ăn bám phụ nữ, lúc nào cũng chỉnh chu dẻo miệng, được rồi tôi sinh con xong trả lại anh tự anh nuôi, tôi không thể mất tuổi thanh xuân lo cho thằng đàn ông bất tài như anh … Bầu mới 2 tháng th́ cô ta trả nhà thuê và cuốn gói đi theo anh kết nghĩa giàu có hơn tôi. Chính tôi cũng không biết cô ta có bầu hay không? Mong sao cô ta doạ tôi chắc thấy tôi khù khờ ..
Tối nay tôi chơi vơi chưa biết về ngủ ở đâu? anh trai tôi thấy tôi là đánh đuổi tuyên bố đi luôn đi .. …

VietBF@sưu tập